Edit & Beta: Tiểu Vu
Tim Cố Vũ đột nhiên đập mạnh, cậu chớp chớp mắt, trước mắt cậu đã không còn chữ nào cả, cậu chờ mong trong lòng rồi lại nhịn không được nghĩ có phải cậu mới vừa hoa mắt đúng không?
Tay cậu đặt trên gáy của Mai Lâm vô ý xoa xoa, trong đầu lại dùng ý nghĩ mở hệ thống ra, khi nhìn đến 'Tổng giá trị hảo cảm 1', đôi mắt cậu thoáng chốc sáng lên.
Bên dưới tổng giá trị hảo cảm nhiều thêm một tấm bảng ở góc viết họ tên cậu, có hai cột giá trị hảo cảm dưới cột thứ nhất đã được lấp đầy, hai bên phân biệt viết 'Mai Lâm', '1', phần còn lại đều là khoảng trống.
Trong nháy mắt cậu hiểu ra, cậu vừa nhận được 1 giá trị hảo cảm của Mai Lâm.
Cậu tắt hệ thống đi, nghiêm túc vuốt lông cho mèo lớn, yêu thích thõa mãn nhìn Mai Lâm.
Mai Lâm bị cậu xoa đến thoải mái hừ nhẹ, đôi mắt hơi hơi nheo lại bộ dạng rất hưởng thụ.
Sino thu hồi tầm mắt, giơ tay xoa xoa gáy, trong phút chốc hắn ý thức được động tác của chính mình, ngón tay hơi cứng đờ, vẻ mặt tùy ý rút tay về bưng ly nước lên uống một ngụm.
Guy vuốt gáy rồi lại ghét bỏ thả tay xuống: "Haizz, thật là tự mình xoa mình một chút cảm giác cũng không có!" Hắn nhìn chằm chằm Cố Vũ một lát, lại nhìn về phía Sino, "Đây là Kevin cố ý làm cho cậu?"
Sino sắc mặt hơi trầm xuống: "Ừ"
Giống cái nhân tạo phổ thông tuyệt đối không có khả năng hợp ý của hắn như vậy. Không thể không nói, Kevin rất hiểu hắn.
Lấy trình độ bạn xấu của Kevin, hắn hoài nghi Kevin cố ý làm vậy, chờ đến lúc hắn cầm lòng không được với giống cái nhân tạo, Kevin sẽ cười nhạo hắn.
Hắn phảng phất đã nghe được giọng của Kevin 'thật đúng là mắc cười'.
Guy than một tiếng: "Haizz, thật đáng tiếc, nếu biết sớm một chút thì tốt rồi, tôi có thể mua một cái trao đổi với cậu, hiện tại cậu kết hôn với cậu ấy tôi muốn đổi cũng không đổi được."
Sino nhướng mày, muốn đổi? Đó là không có khả năng.
Hắn nhìn Cố Vũ, tuy rằng cảm giác bị người khác nắm rõ sở thích không tốt lắm, nhưng hắn đối với 'giống cái nhân tạo' Cố Vũ này thật sự rất vừa lòng. Diện mạo tính cách nơi nào cũng tốt, ngay cả hệ thống ngôn ngữ trục trặc đều hợp ý hắn.
Không lâu sau, đồ ăn Guy chọn được phục vụ mang lên. Mặt bàn trước mặt Mai Lâm bày rất nhiều thịt đều được cắt sẵn thành khối.
Mai Lâm cọ cọ Cố Vũ, quay đầu bắt đầu dùng bữa.
Tay Cố Vũ đặt trên đùi, lén lút hoạt động ngón tay, vuốt lông mèo nhỏ không cần thể lực giống mèo lớn.
Hoạt động một lát, cậu mới lần nữa bắt đầu ăn cơm, vừa ăn vừa thỉnh thoảng nhìn Mai Lâm.
Mai Lâm ăn rất cuồng dã, lưỡi lớn đảo qua cuốn thịt vào trong miệng, sau đó bắt đầu nhai nuốt, cứ lặp lại như vậy. Mặc dù động tác cuồng dã nhưng lại rất sạch sẽ không làm dơ lông của mình chút nào.
Cố Vũ rất nhanh đã ăn no, cậu buông đũa, đôi tay đặt ở trên đùi nắm nhẹ, mày nhíu lại, lúc trước không thoải mái cậu vốn tưởng tại quá đói bụng nhưng sau khi ăn no cậu vẫn có chút không thoải mái.
So với lúc đói bụng bệnh trạng giảm bớt chút.
Cậu có chút lo lắng, có khi nhào cậu bị bệnh không?
Sau khi ăn xong, Guy vẫy vẫy tay với Mai Lâm đang cọ Cố Vũ, Mai Lâm chạy đến bên người hắn, hắn nói với Sino: "Tôi dẫn Mai Lâm về đây, tin tức cậu kết hôn khẳng định rất nhanh sẽ truyền tới trên Tinh Võng, tôi sẽ nói với tổ phụ trước để ông ấy chuẩn bị tâm lý."
Sino gật gật đầu, Guy mang theo Mai Lâm rời đi.
Trên đường về, Guy liên hệ với Kevin, Kevin phong độ trí thức xuất hiện trên màn sáng, màn sáng chớp chớp, Guy kinh ngạc: "Cậu lại đi dã tinh hả? Làm sao mà tín hiệu kém như vậy?"
Giọng của Kevin không nhanh không chậm đáp lời: "Tôi đi thăm Minh Tinh trở về thì gặp bão hạt nhân tín hiệu bị nhiễu, có chuyện gì không?"
Guy vội hỏi: "Có nguy hiểm không?"
"Không có." Kevin bình tĩnh trả lời.
Guy cười rộ lên: "Tôi muốn hỏi cậu đưa giống cái nhân tạo cho Sino là loại nào, tôi muốn đặt làm một cái."
Đôi mắt Kevin hơi hơi tỏa sáng: "Cậu gặp qua? Sino không đem tất cả bọn họ ném vào nhà kho?"
Guy: "Bọn họ? Tôi chỉ thấy một cái, hiện tại là bạn lữ của Sino."
Biểu tình bình tĩnh của Kevin theo màn sáng chớp động tiêu tán rồi rất nhanh lại khôi phục: "Người không có hứng thú với giống cái nhân tạo lại cùng giống cái nhân tạo kết thành bạn lữ, phốc, thật đúng là mắc cười."
Guy: "…… Cậu có thể đừng dùng loại ngữ khí giống người già bình thản để nói giỡn nữa được không?"
Kevin không có trả lời hắn, mà đem nói sang đề tài chính: "Cậu nói là loại nào?"
Guy hồi tưởng một chút: "Tóc đen mắt đen, lớn lên nhìn rất đẹp."
"Loại mới nhất, G hệ liệt 001." Kevin trả lời.
"Cảm ơn, chú ý an toàn. Trở về Diệu Huy thành tôi mời cậu ăn cơm."
Hai người cắt đứt liên lạc, Kevin nhìn tín hiệu trình độ nhiễu sóng càng ngày càng cao, vì thế hắn từ bỏ dùng thiết bị đầu cuối liên lạc với Sino trực tiếp chuyển sang gửi tin nhắn.
"Chúc mừng kết hôn, nếu cậu không muốn những giống cái nhân tạo còn lại có thể trả lại cho tôi.”
Sino đang trên đường về nhà thì nhận được tin nhắn này, trở lại biệt thự, hắn liền phân phó vòng tròn lớn: "Đem tất cả giống cái nhân tạo trong phòng chứa đồ gửi trả Kevin."
Hắn phân phó xong, nhìn về phía Cố Vũ: "Không cần chạy loạn, năng lượng không đủ muốn ăn tìm vòng tròn lớn." Hắn vừa nói xong lập tức đi về phía phòng làm việc.
Cố Vũ ngồi trên sô pha, vòng tròn lớn chuyển bánh xe đi vào phòng chứa đồ, nó đem 4 thiếu niên Cố Vũ gặp hôm qua dọn ra.
Cố Vũ sợ ngây người, tư thế vòng tròn lớn dọn người cứ như đang dọn gạch vậy hơn nữa bốn khối 'gạch' kia thật sự rất gọn chồng từ dưới lên trên, đại khái bởi vì đầu tương đối nhô ra, vì cân bằng vòng tròn lớn còn rất trí năng đặt đầu và chân xếp chung, người đầu tiên đầu hướng bên phải, người thứ hai chân hướng bên phải.
Cố Vũ cảm thấy cả người cậu đều không ổn, nếu chỉ dùng mắt nhìn giống cái nhân tạo và người giống nhau như đúc, cái này quả thật rất giống hiện trường phạm tội.
Cậu trong lòng còn có chút sợ, nếu lúc trước cậu không tỉnh lại Sino không chọn cậu làm bạn lữ, cậu hiện tại có phải cũng sẽ bị đối xử như vậy không?
Vòng tròn lớn đem 4 giống cái nhân tạo vững vàng đưa tới cửa, Cố Vũ nghĩ nghĩ, vẫn là ra cửa nhìn xem.
"Nguyên soái phu nhân, ngài có yêu cầu gì sao?" Vòng tròn lớn nhìn thấy cậu đến, lên tiếng dò hỏi.
Cố Vũ ngây ngẩn cả người vì xưng hô này, cậu vội vàng xua tay.
Rồi đưa mắt nhìn về phía các giống cái nhân tạo đang chồng ở bên nhau kia, bởi vì chất gọn gàng nên chỉ có thể nhìn đến thiếu niên tóc đỏ trên cùng, thiếu niên nhắm mắt lại, bộ ngực hơi hơi phập phồng tựa như đang ngủ.
Vừa nhìn đã cảm thấy rất đáng sợ, nhưng nếu cẩn thận ngẫm lại sẽ cảm thấy được không đúng.
Nếu là người thật, ai có thể nằm ở trên giường cao rộng bằng chính mình ngủ sâu như vậy? Biểu tình của thiếu niên rất bình thản, tứ chi vẫn không nhúc nhích phảng phất giống người gỗ nhưng lại có hô hấp.
Không lâu sau, người máy công ty chuyển phát nhanh tới, đem bốn vị giống cái nhân tạo đã gọn gàng cất vào một cái hộp lớn, dán lên địa chỉ gửi, sau đó khiêng hộp lớn lên rời đi.
Cố Vũ nhìn theo nó rời đi, cảm thán: Không hổ là người máy, sức lực thật lớn.
Cậu trở lại phòng khách dựa vào sô pha, cậu càng nghĩ càng sợ hãi, nếu như Sino thay đổi chủ ý muốn thú giống cái khác hoặc người khác làm bạn lữ, vậy cậu 'giống cái nhân tạo' này cũng sẽ bị xử lý như vậy?
Bỏ trốn? Cậu nhìn về phía cửa, cái gì cậu cũng không có, đối với thế giới này càng là một chút đều không biết, tuy rằng có thể nghe hiểu người khác nói nhưng không thể nói, còn xem không hiểu chữ, bên ngoài so với nhà của Sino càng nguy hiểm.
Nếu như Sino biết cậu không phải là giống cái nhân tạo thì sẽ như thế nào?
Cậu không nghĩ ra được đáp án, cậu hiểu biết quá ít về thế giới này, cậu ôm một tia hy vọng ở trong đầu gọi 003.
Năm giây sau, 003 hồi phục cậu: "Làm sao vậy? Có chuyện gì không?"
Cố Vũ ngượng ngùng nói: "Làm phiền cậu, tôi muốn hỏi tình huống của thế giới này một chút."
003: "Không cần khách khí, căn cứ quy định, trong tình huống của cậu chúng tôi không thể lộ ra tin tức thế giới này, yêu cầu người giao dịch tự tìm hiểu, chúng tôi chỉ giải đáp vấn đề hệ thống và cá nhân của người giao dịch."
Cố Vũ mím môi: "Vấn đề cá nhân bao gồm những gì? Thân thể của tôi không ổn lắm, cậu có thể nhìn ra vấn đề gì không?"
003 lặng im một lát, sau đó giải đáp: "Xin lỗi, đây là sơ sẩy của tôi không nói trước với cậu, khi tiến vào giờ quốc tế thân thể của cậu vì thích ứng với hoàn cảnh mới đã xảy ra một ít thay đổi, cậu đang ở kỳ thích ứng phải tránh phơi ánh…… nắng mặt trời, ánh sáng quá mạnh cậu còn chưa thích ứng với ánh nắng." Nó trấn an nói: "Yên tâm, nghỉ ngơi nhiều thì sẽ ổn thôi."
Cố Vũ thở phào nhẹ nhõm, không phải bị bệnh là tốt rồi, bằng không chính là dậu đổ bìm leo.
"Cảm ơn cậu." Cậu nói lời cảm ơn.
003: "Vì đền bù sơ sẩy của tôi, tôi sẽ tiết lộ cho cậu một chút tin tức, cậu ở thế giới này thân phận rất đặc biệt, tốt nhất không cần tùy tiện bại lộ thân phận."
Cố Vũ khó hiểu: "Đặc biệt?"
003: "Đúng, chúng tôi có quy định làm việc không thể nói nhiều hơn. Có thắc mắc về hệ thống có thể hỏi tôi."
"Được." Cố Vũ trả lời.
Cậu nhéo ngón tay suy tư lời 003 nói một lần, âm thầm nhắc nhở chính mình không được bại lộ thân phận.
Trong lúc vô ý cậu nắm vào ngón áp út đụng tới nhẫn, ngón tay theo bản năng chuyển động nhẫn, nhẫn còn chưa xoay được một vòng, một màn ánh sáng đột nhiên xuất hiện trước mắt cậu, cậu hoảng sợ.
Chính giữa màn ánh sáng là khung trắng trống rỗng, bốn phía là các khối vuông nhỏ kích thước khác nhau, cậu xem một cái cũng không hiểu. Chỉ cảm thấy có chút quen mắt giống như khung tìm kiếm và app ở hiện đại.
Bên dưới góc trái có một icon, cậu xem không hiểu, chỉ xem hiểu phía dưới ghi 1/1, trên icon còn có hình trái tim nhỏ đang sáng lên.
Cậu tò mò dùng tay chạm, icon mở ra, nhìn giống app chim cánh cụt ở hiện đại trên hàng chữ thứ hai cũng mang theo trái tim nhỏ.
Cậu nhìn chằm chằm trái tim nhỏ hai giây, nhịn không được suy đoán đây là tên của Sino sao?
Đôi mắt cậu tỏa sáng nhìn nhẫn, đây chẳng lẽ là một loại hình thức khác của điện thoại di động?
Cậu trở lại trang đầu, nhìn chằm chằm vào khung tìm kiếm nghĩ nghĩ, quyết định trước tiên kiếm 'giống cái nhân tạo', tay nâng lên liền ngây dại, cậu không biết viết chữ nơi này, cho dù biết viết cái cậu tìm được cũng xem không hiểu.
Cậu nhìn chằm chằm loa nhỏ trong khung, mím môi, tìm bằng giọng nói cũng không được.
"Cậu biết lên mạng?" Hơi thở ấm áp từ lỗ tai truyền đến, Cố Vũ trợn tròn đôi mắt quay đầu lại.
Sino không biết đến đây từ lúc nào, hắn đứng ở phía sau sô pha tay tùy ý chống ở lưng ghế, cong eo, tầm mắt từ màn sáng chuyển tới trên mặt cậu.
Sino nhướng mày: "Các cậu cũng sẽ bị giật mình?"
Cố Vũ rụt rụt cổ, thoáng kéo ra khoảng cách của hai người, vừa định gật đầu lại dừng lại.
Sino chạm vào icon bên dưới góc trái: "Vừa mới thấy cậu online, ta đột nhiên nhớ ra ta còn chưa loại bỏ chương trình mua sắm của cậu, cậu còn trang bị chương trình gì nữa không?"
Đó quả nhiên chính là tên của Sino, Cố Vũ nghĩ.
Cậu lắc đầu, cậu không nói được còn không biết viết chữ, cái gì cậu đều không làm được, chương trình mua sắm? Cậu không mua được đồ.
Sino nhìn chằm chằm cậu: "Cậu có phải bị hỏng rồi hay không?"
Cố Vũ: "……"
Sino duỗi tay nhéo mặt cậu: "Không phải đã ăn cơm xong rồi sao? Tại sao vẫn là bộ dạng khuyết thiếu năng lượng? Khẳng định là hệ thống chuyển hóa năng lượng xảy ra vấn đề!"
Trên đường về hắn đã phát hiện sắc mặt của Cố Vũ vẫn tái nhợt như cũ, cho dù hệ thống chuyển hóa năng lượng chậm cũng đã qua lâu như vậy rồi mà còn chưa chuyển hóa xong thì quá không bình thường.
Cố Vũ bụm mặt, mặt dần dần đỏ.
Ánh mắt Sino khẽ biến, nghiêm túc nói: "Đem chương trình câu dẫn đóng, bảo tồn năng lượng…… Còn không được, nếu buổi tối cắt điện sẽ rất phiền, ta mang cậu đi sửa chữa."
Hắn nói, vòng qua sô pha.
Tác giả có lời muốn nói: Cảm ơn duy trì (づ ̄3 ̄)づ╭?~
Cố Vũ: Không nói được còn bị thất học, tôi thật khó khăn QAQ