*****
Vương tử đế quốc Á Bá Lan đính hôn là đại sự của đế quốc, đêm đó sẽ có rất nhiều đại thần đế quốc cùng người của các đại gia tộc tới hoàng cung tham dự.
Hôm nay là ngày trọng đại, mọi người ngay từ sáng sớm đã thức dậy, cũng chỉ có người nào đó vẫn nằm trên giường ngủ vù vù.
“Tiểu Dạ dậy chưa?” Tạp Mễ Nhĩ đi tới trước cửa phòng An Nhĩ Tư thì vừa vặn An Nhĩ Tư cũng mở cửa bước ra.
“Vẫn chưa, vẫn còn sớm, cứ để em ấy ngủ thêm một chốc.” Nhớ tới người nào đó đang ngủ say trong phòng, trái tim An Nhĩ Tư lập tức mềm nhũn.
Tạp Mễ Nhĩ cười khẽ: “Cũng tốt, thân thể đứa nhỏ này hiện giờ đang yếu, nghỉ ngơi nhiều mới tốt. Mỗ ba đã bảo người dùng dựng quả cùng xương cô lỗ thú hầm canh, bồi bổ cho Tiểu Dạ. Chờ chốc nữa nó tỉnh lại, con bảo một tiếng, mỗ ba bảo người bưng qua.” Ai u, nghĩ tới nhóc con trong bụng Nhan Tử Dạ, Tạp Mễ Nhĩ liền không khắc chế được vui sướng.
“Dạ.” An Nhĩ Tư gật gật đầu, nhìn theo Tạp Mễ Nhĩ rời đi rồi mới mở cửa quay vào phòng. Đi tới bên giường, nhìn Nhan Tử Dạ co rụt cả người vào chăn, gương mặt nhỏ nhắn gối lên gối đầu nhắm chặt mắt ngủ say, An Nhĩ Tư nhịn không được ấn một nụ hôn lên trán cậu.
Hàng mi dài như cánh quạt khẽ chớp chớp hai cái, sau đó chậm rãi mở ra. Thứ đầu tiên đập vào mắt Nhan Tử Dạ chính là gương mặt hoàn mỹ của An Nhĩ Tư.
“Tỉnh?” An Nhĩ Tư cười khẽ một tiếng, không chút xấu hổ vì hành động hôn trộm bị bắt gặp của mình, ngược lại cúi đầu hôn lên môi Nhan Tử Dạ.
“Ưm.” Mới tỉnh lại, Nhan Tử Dạ vẫn còn chút mơ màng, vừa rồi cậu loáng thoáng nghe thấy tiếng của mỗ ba An Nhĩ Tư, bởi vì mới tỉnh lại nên âm thanh Nhan Tử Dạ có chút khàn khàn: “Mỗ ba vừa nãy tới à? Sao không gọi tôi dậy?”
“Không có việc gì, bây giờ vẫn còn sớm, nếu mệt thì em có thể ngủ thêm chốc nữa.” Nhìn quần mắt có chút u ám của Nhan Tử Dạ, An Nhĩ Tư có chút đau lòng.
Tuy đám nhỏ trong bụng Nhan Tử Dạ đã kết trứng nhưng vẫn như cũ cần một lượng lớn linh lực. Thế nên vì để đám nhỏ có thể khỏe mạnh trưởng thành cùng có đủ linh lực để cung cấp cho chúng, trừ bỏ ban ngày, ban đêm Nhan Tử Dạ cũng tu luyện tới tận khuya. Cho dù như vậy, ba quả trứng không ngừng lớn lên nên lượng linh lực cần cũng càng lúc càng nhiều. Tất cả linh lực Nhan Tử Dạ tu luyện được trong mấy ngày nay đều bị chúng hấp thu.
“Không ngủ nữa, hôm nay là ngày đính hôn của chúng ta, ngủ quên sẽ không tốt.” Nhan Tử Dạ ngồi dậy, An Nhĩ Tư lập tức giúp cậu khoác thêm áo.
Lúc kéo chăn muốn xuống giướng, phần bụng vốn không có chút nhấp nhô hiện giờ cư nhiên đã thấy được đường cong rất rõ ràng. Nếu không phải biết mình mang thai, Nhan Tử Dạ còn tưởng là bụng bia.
Mặc quần áo giữ ấm đặc chế, Nhan Tử Dạ sờ sờ phần bụng hơi nhô lên của mình, cảm thán nói: “Bọn nhỏ lớn quá nhanh.”
“Thú nhân bình thường mang thai tầm năm mươi ngày, sau khi kết thành trứng thì sẽ sinh trưởng rất nhanh. Hôm nay chúng có nháo em không?” An Nhĩ Tư đưa tay qua xoa xoa bụng Nhan Tử Dạ, cười hỏi.
“Hoàn hảo, hôm nay khá im lặng. Có thể là vì tối qua hấp thu nhiều linh lực nên đang tiêu hóa đi.” Đêm qua ba nhóc con chẳng những hấp thu hết linh lực trên người Nhan Tử Dạ mà còn hấp thu cả số linh lực Nhan Tử Dạ hấp thu từ tinh hạch tinh tế thú. Nếu là bình thường, mỗi sáng tỉnh lại đám nhóc sẽ rất vui vẻ nháo loạn, thế nhưng hôm nay lại không có chút động tĩnh. Thế nên Nhan Tử Dạ đoán chúng khẳng định đang tiêu hóa số linh lực hấp thu đêm qua.
“Như vậy cũng tốt, nếu chúng không nháo loạn thì hôm nay em cũng không cần tu luyện liên tục. Đúng rồi, mấy viên tinh hạch này là mỗ ba vừa cho, tôi để trong túi áo em, nếu cần thí cứ lấy ra hấp thu.” An Nhĩ Tư để ba viên tinh hạch màu bạc vào túi áo Nhan Tử Dạ.
“Này là…” Nhan Tử Dạ nhịn không được lấy ra một viên, vừa xem thì thấy cư nhiên là tinh hạch tinh tế thú vô thuộc tính cấp S sơ cấp, kinh ngạc qua đi, Nhan Tử Dạ có chút lo lắng nhìn qua: “An Nhĩ Tư, hiện giờ anh đang trong thời kì đột phá, tinh hạch này anh càng cần hơn.”
Nhan Tử Dạ biết, đang trong thời kì đột phá An Nhĩ Tư cần có một lượng lớn tinh hạch vô thuộc tính, chỉ cần có đủ tinh hạch cùng nghị lực cường đại, anh có thể an toàn thăng lên cấp SS trung cấp.
“Không cần lo lắng, chiều hôm qua tôi đã lấy được một viên tinh hạch vô thuộc tính cấp SS sơ cấp, vậy là đủ rồi. Hiện giờ em càng cần hơn tôi.” An Nhĩ Tư nhét tinh hạch vào lại túi áo Nhan Tử Dạ, sau đó nói: “Mỗ ba dùng dựng quả cùng xương cô lỗ thú hầm canh, hiện giờ qua đó thì vừa lúc.”
“Cô lỗ thú? Lại là cô lỗ thú cấp SS sơ cấp à?” Nhan Tử Dạ nhướng mi: “An Nhĩ Tư, anh thành thật nói cho tôi biết, hôm qua anh lại đi săn tinh tế thú đúng không? Tinh hạch này hẳn không phải là mỗ ba cho mà là anh tự săn được?” Hôm qua An Nhĩ Tư biến mất gần như cả một ngày, Nhan Tử Dạ liền cảm thấy kỳ quái, hóa ra là chạy đi săn cô lỗ thú.
Bởi vì đám nhỏ trong bụng cần dinh dưỡng ngày càng nhiều, thịt cô lỗ thú bình thường đã không thể thỏa mãn yêu cầu của Nhan Tử Dạ, An Nhĩ Tư chỉ có thể chạy đi săn cô lỗ thú cấp SS sơ cấp. Đương nhiên, chuyến này cũng không phải chỉ vì cô lỗ thú, mà còn giúp Nhan Tử Dạ tìm kiếm tinh hạch vô thuộc tính. Vì thế sau khi vất vả săn mấy chục con tinh thế thú cấp S, An Nhĩ Tư rốt cuộc cũng tìm được ba viên tinh hạch cấp S vô thuộc tính.
Mọi người đều biết, tinh hạch vô thuộc tính rất hiếm có. Cho dù quốc khố của Á Bá Lan đế quốc cũng không có nhiều. Những loại tinh hạch có thuộc tính thì có rất nhiều, bất quá vì vấn đề an toàn nên Nhan Tử Dạ không thể hấp thu. Nếu chỉ có một mình thì Nhan Tử Dạ sẽ không quá để ý, thế nhưng hiện giờ trong bụng còn có ba đứa nhóc, cậu phải cẩn thận, không được phạm chút sai lầm nào. Đương nhiên bởi vì sức chiến đấu của Nhan Tử Dạ hiện giờ là cấp S sơ cấp nên nhiều nhất chỉ có thể hấp thu tinh hạch cấp S, không thể hấp thu tinh hạch SS. Bằng không, An Nhĩ Tư cũng giao viên tinh hạch cấp SS sơ cấp kia cho Nhan Tử Dạ.
“Không có việc gì, lúc đột phá cần có một viên tinh hạch cấp SS, vừa vặn lại đụng trúng cô lỗ thú cấp SS mà thôi.” An Nhĩ Tư không giải thích nhiều, anh biết Nhan Tử Dạ rất thông minh, kì thực cậu đã sớm đoán được.
“Lần sau đừng làm vậy nữa.” Đúng vậy, Nhan Tử Dạ biết An Nhĩ Tư kỳ thực đã cố tình đi săn cô lỗ thú cấp SS.
“Sẽ không.” An Nhĩ Tư nhẹ nhàng ôm lấy Nhan Tử Dạ: “Tôi gọi người mang canh tới cho em được không?”
“Không cần, chúng ta tự qua đó đi, mấy ngày nay cứ ở trong phòng, còn nằm nữa thì tay chân sẽ bị thoái hóa mất.” Nói xong, hai người mở cửa đi ra ngoài.
Buổi tối, hoàng cung Á Bá Lan.
Vương cung đèn đuốc sáng rực, đêm nay có rất nhiều nhân vật trọng yếu xuất hiện. Nhìn thấy người quen liền tụm ba tụm năm lại trò chuyện.
“Ai, mới đoạn thời gian trước tôi còn nghe quốc vương cùng quốc hậu muốn tuyển vương phi cho vương tử, không ngờ mới đó không bao lâu đã chọn ra vương phi rồi.” Một thú nhân tóc đen của đại gia tộc đang trò chuyện với một thú nhân tóc vàng của đại gia tộc khác.
“Đúng vậy, tôi còn định để tiểu giống cái nhà mình thử sức, kết quả căn bản không có cơ hội a.” Thú nhân tóc vàng tiếc hận lắc đầu.
“Tôi thấy ông đừng mơ nữa, chuyện này đã định rồi a. Nói ra thì người thất vọng nhất hẳn là gia tộc Ba Đức, sức chiến đấu của giống cái nhà đó nghe nói đã đột phá tới cấp S rồi, vốn đã nắm chắc phần thắng, kết quả lại bị một thú nhân không biết từ đâu chui ra chắn ngang. Sắc mặt tên kia nhất định đen xì rồi.” Thú nhân tóc đen vui sướng nói.
Thú nhân tóc vàng cũng cười: “Còn phải nói, gia tộc Ba Đức bọn họ đã xuống dốc nhiều năm như vậy, vất vả lắm mới xuất hiện một giống cái có tiền đồ, đáng tiếc vận may lại không tốt. Bât quá giống cái gia tộc Ba Đức kia quả thực không tồi, nghe nói có vài gia tộc đang nhắm tới a. Sức chiến đấu cấp A, năng lực sinh dục quả thực mạnh hơn những giống cái khác rất nhiều.”
Thú nhân tóc đen đẩy đẩy thú nhân tóc vàng: “Này, nhìn kìa, người của gia tộc Ba Đức tới rồi.”
Thú nhân tóc vàng nhìn về phía cửa lớn, quả nhiên, chỉ thấy gia chủ Ba Đức dẫn theo bầu bạn cùng đứa con giống cái xuất hiện.
Tiến vào đại sảnh, gia chủ gia tộc Ba Đức liền cùng bầu bạn và con trai tách ra, tiến tới chào hỏi gia chủ của các gia tộc khác. Mà bầu bạn của các gia chủ đại gia tộc cũng đang tụ tập lại thành từng nhóm.
“Ai nha, xem ai kìa, này không phải bầu bạn cùng con trai gia chủ Ba Đức à?” Một giống cái dáng người tương đối cao lớn nói.
“Đúng vậy a!” Một giống cái khác mặc quần áo màu xám cũng nhếch môi đi về phía nhóm Hi Lạp: “Mai Tây, đã lâu rồi không gặp.”
Mai Tây nhìn thấy hai người nọ, tuy trong lòng không muốn giao tiếp nhưng vẫn làm bộ như không có việc gì chào hỏi: “Khố Lạc, Mễ Lợi Á, đã lâu không gặp, dạo này có khỏe không?”
Giống cái thân hình cao lớn không chút hòa nhã nói: “Nhờ phúc của con ông, vẫn khỏe.”
Nụ cười trên mặt Mai Tây cứng đờ, Hi Lạp đứng phía sau tỏ ra ủy khuất nói với giống cái cao lớn kia: “Mễ Lợi Á bá mỗ, thực ngại quá, đều tại con, nếu không phải tại con thì Tạp Môn cũng không gặp chuyện không may. Con thực sự xin lỗi.”
Mễ Lợi Á hừ lạnh: “Lời xin lỗi của cậu tôi nhận không nổi. Hôn ước hai mươi mấy năm nói hủy liền hủy, tuy gia tộc Đức Luân chúng ta không lớn cũng không nhiều tiền, nhưng không có nghĩa là gia tộc Ba Đức các người có thể tùy ý miệt thị. Các người đã xé bỏ hôn ước thì từ nay hai gia tộc chúng ta không còn bất cứ quan hệ gì nữa.” Kỳ thực Mễ Lợi Á cũng thực buồn bực, con mình vì sao lại vì một giống cái không ra gì mà đòi sống đòi chết chứ. Lại còn giở trò tự sát, thực sự uất ức mà!
“Bá mỗ…” Ánh mắt Hi Lạp rưng rưng, bộ dáng đáng thương hề hề nhìn Mễ Lợi Á, nếu là thú nhân thì còn có thể mềm lòng, thế nhưng đáng tiếc, đối diện lại là giống cái, hơn nữa còn là Mễ Lợi Á nổi tiếng thẳng tính.
“Hừ, đừng có làm dáng vẻ như tôi khi dễ tiểu bối, người ở đây không có ai là kẻ ngốc cả. Ba Đức các người muốn học đòi trèo cao xé bỏ hơn ước, chuyện này ai mà chẳng biết? Đừng có diễn trò trước mặt tôi, không có tác dụng đâu.” Mễ Lợi Á không chút khách khí châm chọc, sau đó xoay người rời đi.
Giống cái Khố Lạc vẫn đứng bên cạnh Mễ Lợi Á, thấy bạn thân rời đi thì cười cười với Mai Tây cùng Hi Lạp, nói một tiếng xin lỗi rồi cũng bỏ đi.
Lưu lại Mai Tây cùng Hi Lạp sắc mặt đã đen như đáy nồi.
…
Hoàn Chương 111.
_________________