Tinh Tế Tu Yêu Giả Truyền Thuyết

Chương 11: Kiểm tra (2)




Người vây xem thấy một màn như vậy đều nhịn không được la ỏm tỏi.

“Nhan Tử Dạ có phải phát ngốc không, gáy đa túc thú là phần cứng nhất, ngay cả điều này cậu ta cũng không biết à?”

“Công kích xúc tua nó, xúc tua chính là nhược điểm của đa túc thú a.”

“Nhan Tử Dạ không biết nhược điểm của đa túc thú đi?”

“Ai nha, đứng coi thôi mà nóng ruột luôn a.”



Thú nhân bên ngoài lo lắng thế nào, Nhan Tử Dạ không hề hay biết, bởi vì lồng phòng hộ ngăn cản tất cả âm thanh bên ngoài. Nói ra thì Nhan Tử Dạ thực sự không biết nhược điểm của đa túc thú, dù sao nguyên chủ chưa từng nghiên cứu về tinh tế thú nên Nhan Tử Dạ chỉ có thể vừa chiến đấu vừa tìm kiếm nhược điểm của đa túc thú.

Biết cái gáy của nó rất cứng rắn nên Nhan Tử Dạ chỉ có thể công kích vào mắt. Bất quá đa túc thú cũng không ngốc, thấy vài lưỡi dao bay tới, nó lập tức quơ số xúc tua còn lại ngăn cản.

Thấy công kích của mình bị hóa giải, Nhan Tử Dạ nhíu mày, linh lực trong cơ thể không còn nhiều, chống đỡ không được bao lâu nữa, phải nhanh chóng giải quyết con đa túc thú này mới được.

Nhìn mấy cái xúc tua múa may quay cuồng, Nhan Tử Dạ chướng mắt khống chế lưỡi dao linh khí chém đứt mấy căn xúc tua còn sót lại.

‘Soẹt soẹt soẹt…’

Lại chặt đứt thêm ba xúc tua, lúc này Nhan Tử Dạ rốt cục cũng phát hiện của đa túc thú, mỉm cười, đang định phát động công kích tấn công cái mình tròn vo của đa túc thú thì phần giữa hai mắt nó đột nhiên nứt ra, Nhan Tử Dạ ù ù cạc cạc không hiểu là chuyện gì, mà các thú nhân ở bên ngoài thì cả kinh không thôi.

“Không xong, mau tránh ra.”

“Chạy mau đi, còn ngây ngốc ở đó làm cái gì.”

“Nhan Tử Dạ thảm rồi.”

Sao lại thế này? Nhan Tử Dạ còn chưa kịp phản ứng thì một chất lỏng giống như mực từ khe nứt kia phun ra, Nhan Tử Dạ theo phản xạ có điều kiện lập tức lắc mình né tránh, nhìn lại, nơi mình đứng ban nãy cư nhiên bị chất lỏng đa túc thú phun ra ăn mòn, tuy chỉ là cảnh tượng mô phỏng nhưng Nhan Tử Dạ vẫn nhịn không được cả kinh.

Đa túc thú căn bản không để Nhan Tử Dạ có thời gian phản ứng, thấy Nhan Tử Dạ tránh được, nó lập tức tiếp tục đợt công kích tiếp theo. Nhan Tử Dạ chỉ có thể không ngừng tránh né, vị trí đặt chân bị ăn mòn ngày càng nhiều, nếu cứ tiếp tục như vậy thì không phải biện pháp. Nhất định phải nhanh chóng giải quyết.

Nhan Tử Dạ vừa tránh né vừa xoay chuyển đầu óc. Hiện giờ đa túc thú chỉ còn lại hai xúc tua, nó phải dựa vào xúc tua để chống đỡ thân mình tròn vo của mình, chỉ cần chặt nốt hai xúc tua thì có thể giải quyết được nó đi?

Hiện giờ cũng không quản được nhiều như vậy, chỉ có thể thử xem.

Xoay tròn ba trăm sáu mươi độ trên không né tránh chất lỏng ăn mòn phun tới, khống chế lưỡi dao chém về phía hai căn xúc tua còn xót lại, lúc này, bởi vì khá đột ngột, đa túc thú không kịp chuẩn bị nên hai căn xúc tua bị chém rớt một căn, bất quá ngoài ý muốn ngay lúc này phát sinh.

Xúc tua bị chặt đứt phun ra một dòng dịch đen, trùng hợp là nó phun thẳng về phía Nhan Tử Dạ, cho dù Nhan Tử Dạ phản ứng nhanh cỡ nào cũng không còn kịp, chất dịch phun trúng bả vai, thoáng chốc ăn mòn lớp áo thấm tới làn da.

Đau, liếc nhìn bả vai, Nhan Tử Dạ nhìn thấy da thịt trên vai từng chút bị ăn mòn, chảy ra nước mủ màu đen. Cũng may tay bị thương không phải tay đang khống chế kết tinh linh lực.

Đa túc thú lúc này vì bị thương quá nhiều nên đã lâm vào trạng thái điên cuồng, nó vung vẫy căn xúc tua bị chém rụng phân nửa, cái khe tựa hồ là phần miệng cũng không ngừng phun ra chất lỏng ăn mòn, Nhan Tử Dạ tránh né thực chật vật, con ngươi đen tuyền dưới lớp tóc đỏ rực dần dần nổi lên hồng quang.

Chết tiệt, trừ bỏ lúc mới tu luyện, Nhan Tử Dạ cậu có khi nào chật vật thế này? Từ khi tới thế giới này, không tới vài ngày đã lần thứ hai bị thương nghiêm trọng.

Không phải nói chỉ là thí nghiệm cấp D à? Vì sao tinh tế thú lại lợi hại như vậy, lúc đám thú nhân kia thí nghiệm tinh tế thú cũng đâu mạnh tới vậy a! Lẽ nào vận may của mình quá tốt, chọn trúng ngay con mạnh nhất cấp D?

Nhan Tử Dạ vừa mới nhảy lên khỏi mặt đất thì căn xúc tua duy nhất không bị tổn hao lập tức phóng vút tới.

‘Ầm…’

Nhan Tử Dạ bị đánh bay ra ngoài, nhìn cái xúc tua mới mọc ra đang múa may trên không trung, nhịn không được mắng một tiếng: “Khỉ thật, đúng là hiếp người quá đáng mà, cư nhiên trong khoảng thời gian ngắn như vậy sinh trưởng xúc tua mới?”

Không thể tiếp tục kéo dài, đã không còn thời gian nữa. Năng lực tái sinh của tinh tế thú mạnh tới biến thái, nếu cứ tiếp tục như vậy thì cậu càng lúc càng bất lợi.

Nhan Tử Dạ quyết định liều mạng, thành bại ngay lúc này.

Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Nhan Tử Dạ chẳng những không tránh né mà còn xông về phía đa túc thú.

“Cậu ta điên rồi à? Dám cận chiến với đa túc thú?”

“Quả thực là muốn chết, đa túc thú trừ bỏ xúc tua thì thân mình nó cứng như kim cương, cho dù là cường giả cấp S cũng không dám cận chiến với nó, cậu ta làm sao dám? Cho dù biến về hình thú cũng không đủ khả năng đi?”

“Tôi thấy nhất định là đầu óc cậu ta hồ đồ rồi, thật không dám nhìn nữa a.”

“Quên đi, làm được tới mức này đã là giỏi lắm rồi, trước kia tôi còn có chút xem thường Nhan Tử Dạ, giờ lại thấy cậu ta thật sự có tư cách trở thành người đại diện ban D chúng ta.”

“Đúng vậy, tuy không rõ vì sao công kích dị năng của cậu ta mạnh như vậy mà lực tinh thần lại cực thấp, nhưng chỉ dựa vào biểu hiện hôm nay thì đã đủ năng lực đại diện ban D chúng ta tham gia thi đấu xếp hạng.”



“Thực đáng tiếc, không đủ bình tĩnh, bất quá sức chiến đấu quả thực không tệ, khó trách cậu lại thua.” Một thú nhân tóc vàng tuấn mỹ nói với Duy Nhĩ Nặc đứng kế bên.

“Cậu ta sẽ không thua.” Không chút chớp mắt nhìn Nhan Tử Dạ trên đài thí nghiệm, Duy Nhĩ Nặc thực khẳng định nói.

“Nói gì vậy, này không phải đã…”

Thú nhân tóc vàng còn chưa dứt lời đã bị tiếng nổ mạnh trên đài thí nghiệm đánh gảy, chỉ thấy đa túc thú vốn cao hai mét hiện giờ đã hóa thành một đống thịt nát, bạch quang chợt lóe, lồng phòng hộ biến mất, hết thảy khôi phục nguyên trạng.

‘Thí nghiệm chấm dứt, chỉ số chiến đấu 748, cấp B, đánh giá xuất sắc.’

Khoảnh khắc âm thanh cứng nhắc của hệ thống vang lên, Nhan Tử Dạ nhịn không được cười khẽ một chút, sau đó giống như buông xuống hết thảy băn khoăn ngã sấp xuống.

Tới tận khi Nhan Tử Dạ ngã xuống, nhóm thú nhân ban D mới phản ứng lại, bắt đầu vô thức xông lên đài thí nghiệm.

“Nhan Tử Dạ, Nhan Tử Dạ…” Một thú nhân có làn da ngăm đen đỡ Nhan Tử Dạ.

Hoắc Đức tiến tới kiểm tra, phát hiện Nhan Tử Dạ chỉ là cạn kiệt tinh thần lực cùng thể lực thì an tâm. Sau đó nói với thú nhân đang đỡ Nhan Tử Dạ: “Trò đưa Nhan Tử Dạ tới phòng y tế đi, chốc nữa thầy xuống.”

“Vâng.” Một thú nhân khác cùng thú nhân đang đỡ Nhan Tử Dạ cùng nâng Nhan Tử Dạ đi xuống phòng y tế, theo sau là một đám thú nhân ban D.

Biểu hiện lần này của Nhan Tử Dạ tựa hồ đã giành được sự tôn trọng của nhóm thú nhân.

Quay ngược về khoảnh khắc Nhan Tử Dạ xông về phía đa túc thú ban nãy, tất cả mọi người đều nghĩ rằng Nhan Tử Dạ mất bình tĩnh liều chết xông lên cận chiến. Nào ngờ lúc tới gần, Nhan Tử Dạ đột nhiên đạp lên xúc tua vung tới, dùng lực nhảy vọt lên tới đỉnh đầu đa túc thú.

Nháy mắt đó, Nhan Tử Dạ nhét kết tinh linh khí ngưng tụ trong tay vào cái khe miệng đa túc thú vừa hé mở chuẩn bị phun dịch ăn mòn rồi thả người xuống, nhanh chóng tránh xa đa túc thú, ngay lập tức kết tinh hình thoi mà Nhan Tử Dạ nhét vào miệng đa túc thú nổ mạnh.

Lớp vỏ ngoài của đa túc thú cứng rắn như kim cương, Nhan Tử Dạ không có cách nào công kích, nhưng cơ thể bên trong thì khác, vì thế Nhan Tử Dạ mới nghĩ tới biện pháp này. Thật không ngờ thật sự thành công.

Đa túc thú cấp B, cho dù là thú nhân cấp B cũng chưa chắc thắng được, Nhan Tử Dạ cư nhiên thắng lợi, đây là vẻ vang cho cả ban D bọn họ a! Đối với thú nhân tôn sùng vũ lực, tôn sùng cường giả, sau khi nhìn trận thí nghiệm này, bọn họ hoàn toàn có cái nhìn mới về Nhan Tử Dạ, cho nên lúc Nhan Tử Dạ ngã xuống mới xảy ra tình huống mọi người đều nhịn không được lao lên.

“Thần thú của tôi, Nhan… Nhan Tử Dạ cư nhiên thắng, mắt của tôi của vấn đề rồi à?” Thú nhân tóc vàng đứng bên cạnh Duy Nhĩ Nặc không dám tin nói.

Duy Nhĩ Nặc liếc mắt: “Tôi đã sớm nói, cậu ta sẽ thắng.”

“Sao cậu có thể khẳng định như vậy?” Thú nhân tóc vàng hỏi.

“Trực giác.” Duy Nhĩ Nặc cũng không nói được là vì sao, chỉ là nhìn Nhan Tử Dạ đối chiến với đa túc thú, anh đột nhiên có trực giác như vậy.”

“Hừ, không nói thì thôi, bất quá trị số chiến đấu của Nhan Tử Dạ cư nhiên đã đạt tới cấp B, nhất định có thể tham gia thi đấu xếp hạng, lần này có trò hay để xem rồi a.” Thú nhân tóc vàng cũng là một người thích xem náo nhiệt.

Bên này Hoắc Đức vẫn chưa rời đi mà bắt đầu kiểm tra xem hệ thống thí nghiệm rốt cuộc phát sinh vấn đề gì, vì sao trong thí nghiệm cấp D lại xuất hiện tinh tế thú cấp B.

“Hoắc Đức, kiểm tra thế nào, là hệ thống thí nghiệm xuất hiện vấn đề à?” Đạo sư dẫn dắt ban B tiến tới bên cạnh hỏi Hoắc Đức. Bởi vì chốc nữa ban bọn họ sẽ tiến hành thí nghiệm, cần phải xác định xem có phải hệ thống có vấn đề hay không, nếu còn xuất hiện tình huống như Nhan Tử Dạ thì căn bản không cần thử nữa.

“Hệ thống quả thực có vấn đề, tôi đã điều chỉnh lại, chắc là ổn rồi.” Hoắc Đức nhấn vài phím lệnh trên bàn điều khiển, màn hình giả lập biến mất.

“Chậc chậc, Hoắc Đức, tôi không biết nên nói anh may mắn hay xui xẻo. Nếu xui thì đúng là có xui, chỉ còn một học viên cuối cùng thôi mà cũng bị lỗi, còn may thì cũng có may, cư nhiên có học viên đạt tới sức chiến đấu cấp B, hơn nữa còn là bậc cao, chỉ số chiến đấu 748, không thấp chút nào a!” Đạo sư ban B cảm thán.

Hoắc Đức không trả lời, chỉ trầm mặc nhìn đài thí nghiệm, không biết đang nghĩ gì.

….

Hoàn Chương 11.