"Không có việc gì thì ta hạ tuyến trước đây." Hall cắm tay vào trong túi, ngữ khí tùy ý nói với bọn Chris.
"Gì? Lão đại, ngươi như thế nào lại muốn hạ tuyến a? Hôm nay không luyện tập sao?"
"Ta phải làm một chút huấn luyện đặc thù." Ánh mắt Hall lóe lên, "Sau này mỗi buổi chiều ta sẽ không tham gia huấn luyện nữa."
"Cái gì?!" Không đợi Chris rên xong, thân ảnh Hall đã biến mất.
Chris nắm tóc, có chút phát điên hỏi, "Chuyện gì đang xảy ra vậy?"
"Hắc, ngươi nói xem lão đại có phải đang yêu đương không?" Diana đi đến bên người Chris nói một câu.
"Ngươi nói ai? Lão đại hả?" Chris dùng biểu tình 'mẹ nó ngươi nhất định đang trêu ta'' nhìn Diana.
"Được rồi, coi như ta chưa nói gì đi." Diana sờ sờ mũi, nàng cũng không nghĩ là lão đại sẽ vì chuyện yêu đương mà không màng đến huấn luyện đâu.
"Cũng không biết lão đại đang làm huấn luyện đặc thù gì nữa, cứ thần thần bí bí như vậy." Chris gãi gãi đầu.
"Mặc kệ là huấn luyện cái gì, lão đại quả thực đã mạnh hơn rất nhiều." Ignatius vô cùng bình tĩnh bồi thêm một câu.
"Điều này cũng đúng, ai, thôi, đi huấn luyện đi."
Thời điểm 3 người đang tiến hành luyện tập khổ sở trong phòng huấn luyện, thì Hall đang thoải mái dễ chịu dựa vào đùi Oakland hưởng thụ 'phục vụ đặc thù', cái đuôi thật dài đang lười biếng vung vẩy ở phía sau, còn cục lông nhỏ trên mặt đất thì đang không ngừng chơi trò cắn đuôi.
Oakland sung sướng cầm lược, chải lông cho cục lông lớn đang an tĩnh dựa vào đùi mình, cảm giác trong lòng thật mềm mại, Oakland liều mạng khắc chế chính mình để không vùi mặt vào đám lông ấy, thật cẩn thận hầu hạ hổ đại gia.
Hổ đại gia nâng móng vuốt lên, ý bảo chải sơ sơ cho vuốt của hắn nữa.
Oakland vui mừng khôn xiếc cầm lấy móng vuốt mập mạp đó, lấy lược chải lông từ trên xuống dưới, còn lén nhéo đệm thịt mềm như bông kia một cái.
Hall híp mắt liếc xéo con người đang không làm việc nghiêm túc kia, còn chiếm tiện nghi hắn.
Hừ! Nếu hắn không phải là vị hôn phu của mình thì đã sớm cho hắn một vuốt rồi.
Chỉ tiếc là Oakland không nhận ra sự bất mãn của Hall, hắn đang toàn tâm toàn ý vào việc chải lông, thuận tiện sờ trộm.
Chải lông xong, hổ đại gia cảm thấy toàn thân thoải mái, không còn chỗ nào ngứa nữa, liền đứng lên, nhẹ nhàng nhảy từ trên đùi Oakland lên bàn ăn cơm, dùng móng vuốt vỗ vỗ hộp đồ ăn, tỏ vẻ nên ăn cơm rồi.
"Ngao ô!" Cục lông nhỏ đã sớm chờ không kịp, thấy ca ca đồng ý ăn cơm, liền vội vàng chạy qua. Đem thân mình đè thấp xuống, chu thí thí lên, hai chân dùng sức một cái, liền bắt được cái đuôi của ca ca, vèo vèo bò lên lưng ca ca.
Hall nâng chân đem cục lông nhỏ từ trên lưng xuống, lông của chính mình vừa mới được chải tốt, không thể bị tiểu gia hỏa này làm rối được.
Đồ ăn là Hall chọn, là món chân thú nướng vô cùng đơn giản, một cái rất bự, chắc cũng phải 6 7 cân, cũng không biết là chân của dã thú nào, mặt ngoài còn phủ một tầng tương nướng thịt rất dày, mùi vô cùng thơm. Hall cũng rất quan tâm đến khẩu vị của Oakland, còn cố ý chọn mấy cái rau cuốn tinh xảo.
Oakland cầm dao nhỏ lên, cắt xuống từng lát thịt mỏng, đưa tới mâm trước mặt một lớn một nhỏ.
"Ngao ô!" cục lông nhỏ sung sướng kêu một tiếng, không hề có hình tượng đem đầu nhỏ vùi vào mâm ăn uống thỏa thích.
Suy xét một hồi ăn xuống xong cũng phải nghỉ trưa, Hall cũng không biến về hình người.
Lần đầu tiên dùng hình thú ăn cơm trước mặt người khác, Hall rất cố kỵ hình tượng của chính mình, ý đồ muốn dùng móng vuốt cầm dao nĩa, kết quả đương nhiên là.....không thể nào tốt đẹp được rồi.
Sau đó, gia hỏa này không biết từ chỗ nào lấy ra một cái khăn lông đeo lên cổ mình, để cho nước sốt không dính vào lông trắng của mình, lúc này hắn mới cúi đầu xuống, bắt đầu ăn thịt lát mỹ vị.
Oakland đem những lát thịt lớn nhỏ vừa vặn chia cho 2 người bọn họ, để bọn họ ăn thật dễ dàng.
"Ngao ô!" Cục lông nhỏ ăn đặc biệt nhanh, nâng cái mặt dính đầy nước sốt lên, phát ra một tiếng kêu thật ngọt, lấy lòng Oakland.
Hall vô cùng khinh thường nhìn đệ đệ không có một chút uy nghiêm gì của bách thú chi vương cả, liền nâng móng vuốt vỗ vỗ mâm trống của mình, để Oakland thêm vào.
Oakland cười tủm tỉm bỏ thêm thịt lát cho hai cục lông, thuận tiện sờ soạng cục lông lớn môt phen, bộ dạng nghiêm trang của gia hỏa này thật sự quá đáng yêu.
Hall nhe răng về phía Oakland, lại thấy hắn còn phải chia thức ăn cho mình, đành miễn cưỡng chấp nhận động tác không quy củ của hắn.
Buổi ăn cơm vô cùng náo nhiệt đã xong, cục lông nhỏ lông bẩn hề hề không còn thấy mắt đâu nữa, Oakland chỉ có thể ôm tiểu gia hỏa tiến vào phòng tắm để rửa.
Hall cảm thấy mình ngồi một mình bên ngoài cũng rất ngốc, liền đi theo vào, hưởng thụ một màn tắm bằng nước ấm + mát xa bằng linh khí.
Sau khi tẩy sạch sẽ và làm khô lông cho hai cục lông, Oakland liền mang họ về phòng, một lớn một nhỏ vô cùng tự giác nhảy lên giường, cùng nhìn về phía Oakland.
Oakland mỉm cười rồi ngồi lên giường, xếp bằng bắt đầu tu luyện. Hai cục lông ở bên người hắn cũng đã tìm được một vị trí thoải mái, đem thân thể mình nằm xuống, bắt đầu ngủ trưa.
Linh khí trong không khí bị công pháp của Oakland hấp dẫn mà tụ lại, xoay quanh nhè nhẹ, từng chút tiến vào cơ thể hắn, linh khí lặp lại tuần hoàn, không ngừng mở rộng kinh mạch hòa khí hải của hắn. Những linh khí dật tán sẽ bị hai cục lông bên người hấp thu, sẽ dung nhập vào bên trong xương máu của bọn họ, tiến hành cải tạo tiềm di mặc hóa cho thân thể bọn họ.
Cho đến khi trời chiều ngã về tây, Oakland mới chậm rãi thu công, hai cục lông đang ngủ say cũng tỉnh dậy, còn hơi mơ mơ màng màng, Oakland liền nhân cơ hội này hôn trộm lên đầu hai cục lông một cái.
Không cẩn thận lại bị đánh lén, Hall liền phản ứng lại, móng vuốt lập tức chụp ở trên mặt hắn, đem mặt hắn đẩy sang một bên, lúc này mới thở phì phì nhảy xuống giường, ngậm quần áo trên sô pha, đi vào phòng tắm, rất nhanh liền biến thành hình người đi ra, nếu nhìn kỹ sẽ thấy vành tai hắn đang đỏ lên.
"Cái kia.....Không có việc gì, ta liền đi trước đây."
"Ân."
"Chiều ngày mốt là cá nhân tái của ta." Hall dừng lại một chút rồi nói, "Nhớ phải tới xem."
"Được."
Sau khi Hall rời đi, cục lông nhỏ đã ngủ no liền bắt đầu ầm ĩ lên, Oakand đành phải bồi bé chơi trò chơi, rồi vị tiểu gia hỏa mới tha cho hắn, để hắn có thể tiến vào Tinh Võng.
Quả nhiên, tin tức trên Tinh Võng hôm nay đều là về biểu hiện nghịch thiên của chiến đội Ngân Dực trong đoàn đội tái hôm nay, còn có thực lực chế tác hoa văn đến đáng sợ của Lancelot, cơ hồ mọi người đều đang suy đoán thân phận của Lancelot, muốn biết đến tột cùng hắn là đệ tử của vị đại sư nào.
Hắn click mở giao diện tin tức, lúc đang xem đến hứng thú thì một cuộc gọi hiện lên, là bạn tốt của hắn - Dragal cùng Rachel.
"Trời ơi, sao bây giờ ngươi mới nhận điện thoại a!" Khi cuộc trò chuyện vừa chuyển được, Dragal liền kêu ra tiếng.
"Có chuyện gì sao?" Oakland kỳ quái hỏi.
HẾT CHƯƠNG 69