Tinh Tế Nam Thần Là Ba Ta

Chương 193: Vì vinh quang của Huyết tộc




Ý gì?

- _-|||

Anh ta đang tự quảng cáo cho mình à?

“Bởi vì bất tử, cho nên chúng ta tìm kiếm khế ước giả. Bởi vì cường đại, cho nên chúng ta sùng bái cường đại.” Vũ Triết trầm giọng giải thích, “Tộc ta luôn luôn kiêu ngạo, từ trước đến nay lại coi trọng nhất là hứa hẹn. Chuyện đã đáp ứng, thì sẽ không đổi ý. Chỉ cần có biện pháp làm Đại thân vương đáp ứng lấy Vinh quang chiến, một chọi một, nếu thắng chúng ta liền có hi vọng!”

“Ý của anh là nói……” Diêu Tư tiến lên một bước hỏi, “Tìm bọn họ đơn đấu?” Sao cứ cảm thấy hơi trẻ trâu.

“Ừm.” Hắn nhìn lướt qua cô một cái, “Đến lúc đó chúng ta tạo một cơ hội, cùng Đại thân vương đưa ra một trận Vinh quang chiến. Là chuyện liên quan đến thể diện toàn tộc, bọn họ không có khả năng sẽ cự tuyệt. Chỉ cần các người thắng, tự nhiên có thể lấy danh nghĩa chiến thắng, yêu cầu bọn họ trở về, không xâm nhập thế giới này.”

“Lấy thế giới này để đánh cuộc……” Diêu Tư nhíu nhíu mày, cùng Mộ Huyền trao đổi một ánh mắt, nếu bên kia thật sự có thể đáp ứng, đúng là một phương pháp, nhưng mấu chốt là…… Ai xuất chiến?

“Đương nhiên là chủng thuần huyết đó nhà cô rồi.” Vũ Triết dường như nhìn ra ý nghĩ của cô, chỉ chỉ Mộ Huyền nói, “Các cô ngoại trừ hắn, còn ai có thể đánh được? Ta tuy rằng không biết hắn rốt cuộc là lai lịch gì, nhưng dựa theo thực lực của hắn, chính diện đối kháng Đại thân vương hẳn là không thành vấn đề.”

Cái này đương nhiên cô có tin tưởng, nhưng mà……

“Chỉ cần đánh thắng một trận là được sao?” Nếu nói chỉ đánh bại một người, những người khác không chấp nhận làm sao bây giờ? Đại thân vương có ba vị, đến lúc đó nếu là phát triển trở thành một hai ba, vậy kết quả cùng trước đó cũng có gì khác nhau đâu? Mộ Huyền dù mạnh, nhưng một người đối phó ba người, cô rất lo lắng.

“Ai nói để một mình hắn đi?” Vũ Triết trợn trắng mắt, chỉ về phía cô rồi nói, “Không phải còn có cô sao!”

“…… Gì?” Anh con bà nó không phải nói tôi là phụ trợ thôi sao?

“Vinh quang chiến cũng không quy định chỉ có thể so dị năng.” Vũ Triết mặt mày ghét bỏ liếc cô một cái, “Cô chỉ cần có biện pháp làm đối phương chịu so tinh thần lực với cô là được. Tinh thần lực biến thái đó của cô, bọn họ hẳn là không có cách nào.”

Đã hiểu!

“Nói tóm lại, ý của anh là —— để tôi làm màu?”

“……” Vũ Triết giật giật khóe miệng, trợn trắng mắt với cô, tiếp tục nói, “Dù sao, đến lúc đó chỉ cần các người thắng hai vị Đại thân vương, làm tộc ta biết chiếm lĩnh thế giới này cũng không đơn giản như tưởng tượng là được.”

Nếu đúng như hắn nói, thật là một biện pháp tốt.

Ủa, khoan đã!

“Các anh không phải có ba vị Đại thân vương sao? Vì sao anh nói chỉ cần thắng hai vị là được?” Một người khác thì làm sao? Đa số thắng thiểu số?

Vũ Triết hơi khựng lại, mặt nháy mắt đen thành đáy nồi, đột nhiên không có dấu hiệu liền bùng nổ, “Đủ rồi! Ta đã bị các cô đánh thành như vậy, các cô còn muốn như thế nào nữa?”

Đây là sao? Hắn sao lại tức giận?

Hay là....

Một cái ý nghĩ hoang đường lập tức hiện lên trong đầu mọi người.

“Anh là Đại thân vương!?”

“Thì sao?”

“…..”

Đột nhiên cảm thấy kẻ địch cũng không đáng sợ chút nào, làm sao đây?

⊙_⊙

___

Huyết tộc đến rất nhanh!

Vốn tưởng rằng còn có thời gian ba ngày, ở ngày hôm sau Lận Lung lại tra được không gian dao động phụ cận Lam Tinh.

Diêu Tư thậm chí cả thời gian chuẩn bị cũng không có, đã trực tiếp không gian truyền tống tới chỗ Vực sâu. Quả nhiên bọn họ vừa đến phụ cận Lam Tinh liền phát hiện bốn phía sao trời đen nhánh, dường như bị cái gì xé toạt ra, cũng như Lam Tinh, nơi nơi đều đang vặn vẹo.

“Tới!” Lận Lung nói một câu, liền gắt gao nhìn chằm chằm phía trước.

Diêu Tư căng thẳng trong lòng, hít sâu một hơi, muốn áp xuống nỗi lòng bất an, lại thế nào cũng không bình tĩnh được. Mộ Huyền nắm lấy tay cô thật chặt, sờ sờ đầu cô nói, “Đừng sợ, nếu là thật…… Vậy để anh.”

Diêu Tư sửng sốt, không biết như thế nào, liền nhớ tới tình cảnh lần trước anh bị thương, dùng sức lắc đầu. “Không, em có thể.” Còn không phải là ra làm màu thôi sao? Chút việc nhỏ này, cô vẫn làm được.

Mắt thấy phía sau Lam Tinh đã chậm rãi mở ra một cái thông đạo không gian truyền tống cực lớn màu trắng. Diêu Tư nhịn không được khẽ đẩy Lý Chính bên cạnh, “Cái đó, có cái gì có thể ngồi không?”

Lý Chính sửng sốt, phút chốc trước mắt hơi sáng lên, “Quả nhiên vẫn là phụ thân nghĩ chu đáo, thay vì chờ ở chỗ này, vẫn là ngồi khí phách hơn, tôi ở đây vừa vặn có một kiểu ghế ngồi bản giới hạn.” Nói rồi, anh ta nhấp vào không gian quang não, móc ra một cái ghế dựa ánh vàng chói lóa, đặt ở phía sau cô, “Phụ thân ngài ngồi đi, làm chúng ta áp đảo khí thế của bọn họ.”

“Không, ta chỉ là có chút nhũn chân!”

“……”

Vì thế khi đại quân Huyết tộc mênh ʍôиɠ cuồn cuộn xuyên qua thông đạo, ánh nhìn đầu tiên nhìn thấy chính là Diêu Tư ngồi ở trêи ghế dựa lấp lánh ánh vàng, nom vô cùng trâu bò. Vẻ mặt khinh thường nhìn mọi người từ đường xa đến. Nhẹ nhàng híp hai mắt, giống như thế gian hết thảy đều không lọt được vào mắt cô. Mà quanh thân cô đang đứng ba người, một người trong đó đúng là Lận Lung, Huyết tộc được phái đến thế giới này.

“Nghe nói các ngươi muốn chinh phục thế giới?” Chỉ thấy người trêи ngai vàng, liếc mắt nhìn lướt qua Huyết tộc đầy trời, lập tức lại thu về, giống như hoàn toàn không đem bọn họ để vào mắt.

Cõi lòng chúng Huyết tộc không khỏi đồng thời trầm xuống, không hiểu sao lộ ra biểu tình đề phòng.

Vốn dĩ, vẫn luôn không thấy Vũ Triết trở về đưa tin, kẻ ngốc cũng có thể đoán được là đã xảy ra chuyện. Nhưng dù sao cũng là Đại thân vương trong tộc, thực lực thì không cần phải nói, hơn nữa theo hồi báo trước đó của Lận Lung, đây chỉ là một nền văn minh vũ trụ cấp thấp, theo lý thuyết không có khả năng có Huyết tộc mạnh tồn tại.

Nhưng nhìn cảnh tượng này, bọn họ nhất thời không thể xác định.

Người này…… Là ai?

Đang cố gắng làm màu, Diêu Tư hoàn toàn không nhẹ nhàng giống như bề ngoài, ngay cả thói quen híp mắt khi cận thị lúc trước lúc còn làm người Lam Tinh cũng mang ra tới, nhìn lướt sơ sơ qua nhân số phía trước, đáy lòng hoảng muốn điên! Má ơi, nhìn nhân số rậm rạp này không có mấy ngàn cũng phải trêи vạn á! Đây mà muốn đánh lên thiệt thì…… Xác định vững chắc là tạch luôn.

Cố tình là cô không thể không cắn răng dựa theo kịch bản tiếp tục diễn.

“Ngại quá, muốn thế giới này……” Cô quay đầu nhìn về phía hai người đứng đầu, gằn từng chữ một, “Phải hỏi ta trước!”

“Cô là ai?” Vị nữ Huyết tộc đứng trước tiến lên một bước, nhíu mày nhìn, hẳn là chính là một trong các Đại thân vương mà Vũ Triết nói. Mà người bên cạnh cô ta…… Tuy rằng thoạt nhìn giống đứa nhóc cỡ mười tuổi, lại là người mạnh nhất trong các Đại thân vương.

“Ta chỉ là một người trong các chủng tộc ở thế giới này mà thôi.” Cô tận lực dùng ngữ khí không thèm để ý mở miệng, “Thật trùng hợp, chúng ta cũng gọi là Huyết tộc.”

Sắc mặt hai vị Thân vương trầm trầm, về chuyện thế giới này cũng có Huyết tộc, bọn họ tự nhiên biết. Nhưng từ báo cáo của Lận Lung, Huyết tộc bên đây chỉ là một đám gà bệnh huyết thống không thuần khiết, căn bản không đáng giá nhắc tới. Chẳng lẽ tình báo này có sai lầm? Hơn nữa nhìn bộ dạng bình tĩnh của người báo cáo (Lận Lung) ở trận doanh quân địch, rõ ràng đã phản bội tộc, tình báo của hắn xác thật không có mức độ đáng tin nào.

“Nhất tộc chúng ta, đối với hành động các ngươi một tiếng chào hỏi cũng không có liền muốn xâm chiếm thế giới này rất là không vui.” Diêu Tư tiếp tục nói, “Cho nên nhịn không được liền động thủ.” Cô quay đầu nhìn Lý Chính một cái.

Lý Chính gật đầu, dùng sức đem Vũ Triết phía sau kéo ra, đẩy về phía trước, sau đó một chân dẫm lên thân người đang té ngã.

“Người này là của các ngươi hửm?”

“Đại thân vương!” Chúng Huyết tộc đồng thời cả kinh, có chút không dám tin nhìn Vũ Triết, đó chính là một trong ba vị Đại thân vương lợi hại nhất Huyết tộc, thế nhưng dễ dàng bị bắt được như vậy.

“Sớm nghe Lận Lung nói qua, tộc các ngươi đánh hay lắm. Cho nên thử một chút, hơi không cẩn thận…… Liền phế đi dị năng của người này.” Diêu Tư buông tay, vẻ mặt bất đắc dĩ.

Mà sắc mặt mọi người lại đen tập thể, trong nháy mắt đám người xuất hiện xôn xao, dường như không thể tin được thế giới này vậy mà tồn tại người có thể nhẹ nhàng phế bỏ dị năng của Đại thân vương.

“Cái này…… Sao có thể, đó chính là Đại thân vương Vũ Triết!”

“Thì ra dị năng cũng có thể phế bỏ sao?”

“Không phải nói nơi này tất cả đều là nền văn minh cấp thấp sao? Tình báo có vấn đề?”

“Có chủng tộc như vậy ở đây, chúng ta có thể thắng sao?”

Đám người càng ngày càng hoảng loạn, một lát cậu nhóc con Đại thân vương rốt cuộc tiến lên một bước, ánh mắt nặng nề nhìn cô một cái, dùng ngữ khí phá lệ trầm thấp không phù hợp với hình tượng của cậu ta nói, “Cô muốn thế nào?” Cô xuất hiện ở chỗ này, tuyệt đối sẽ không chỉ vì thị uy chứ?

“Từng bước từng bước thu thập các ngươi, chúng ta cũng cảm thấy rất phiền toái. Nếu đã tới, không bằng……” Diêu Tư nhìn lướt qua người phía trước một lần, nói ra một câu lời kịch, “Vì Huyết tộc vinh quang, chúng ta lấy ba trận định thắng bại, nếu các ngươi thắng, ở thế giới này mặc cho làm cái gì đều được, chỉ cần không chọc tới tộc ta, đều có thể mặc kệ. Nếu bị thua…… Cút trở về thế giới các ngươi!”

“……”

Nói xong một câu cuối cùng, tim Diêu Tư đã vọt tới cổ họng. Liều mạng khống chế muốn nắm chặt tay, lộ ra biểu tình khẩn trương. Đã diễn đến đây, thành bại tại lúc này, không cần khẩn trương, không cần khẩn trương! Chống đỡ nha các anh em! Dư quang ở khóe mắt nhịn không được liếc nhìn mấy người chung quanh một cái……

Con bà nó!

Tên khốn Vũ Triết! Chỉ là bị Lý Chính dẫm một chân thôi, có cần lộ ra biểu tình nhộn nhạo như vậy hay không hả! Anh hiện tại là con tin đó!

Tựa như qua một thế kỷ, cô mới nghe được đối phương xa xa đáp một tiếng……

“Được!”