Tinh Tế Nam Thần Là Ba Ta

Chương 172: Mang theo con chồng trước




Diêu Tư bị Mộ Huyền lặp đi lặp lại dặn dò suốt ba giờ, nhét đầy đồ vật trong không gian quang não, mới thả đi. Sau khi xử lí thủ tục, cô bằng tốc độ thật nhanh rời đi trạm không gian. Hạ quyết tâm nhất định phải thông qua thí nghiệm trưởng thành lần này, cô đã chịu đủ cái gọi là bảo bảo, hết thảy vì ăn thịt... Khụ, vì trưởng thành!

Còn không phải một tinh cầu xa lạ sao, coi như du lịch quan sát động tĩnh, cho dù là một mình cũng……

“Đờ mờ, các người sao lại ở chỗ này?” Diêu Tư nhìn trước mắt, hai người trước sau theo chân cô tới.

“Điện hạ, thật tốt quá! Cuối cùng cũng đuổi kịp.” Bách Nhất cười đến phải gọi là cảnh xuân sáng lạn, “Không nghĩ tới Điện hạ cũng tới tham gia thí nghiệm trưởng thành, thật có duyên nga.”

“Có duyên em gái cậu, cậu đó, là cố ý đi theo ta tới chứ giề?”

“Này…… Tôi cũng là không có biện pháp a!” Bị vạch trần, Bách Nhất vẻ mặt đáng thương hề hề khóc lóc kể lể, “Điện hạ ngài là biết cái dị năng này của tôi, hoàn toàn không có bất cứ lực công kϊƈɦ gì, một người căn bản không cách nào thông qua, đây đã là lần thứ ba tôi tới Dị Năng tinh. Tôi cũng độc thân nhiều năm như vậy, xem ở tình hữu nghị đã từng là đồng học, ngài nhẫn tâm tôi vĩnh viễn đều không có con nối dõi sao?”

Cô liền nói Bách Nhất ngày đó vì sao đột nhiên phổ cập chuyện kiểm tra trưởng thành cho cô, hóa ra là đánh chủ ý ôm đùi.

“Vậy anh ta thì sao?” Cô trực tiếp nhìn về phía Lý Chính bên cạnh, Bách Nhất là do dị năng hố, cô còn hiểu được, nhưng mang theo Lý Chính lại đây làm gì? So với mình thì y mới càng giống con non đi?

Hắn còn không có trả lời, Lý Chính lại trước một bước mở miệng, vẻ mặt hưng phấn lớn tiếng nói, “Phụ thân, hài nhi tới gặp người!”

“Cút!” Ai là phụ thân của anh? Đã nói bao nhiêu lần, sao anh vẫn không sửa miệng đây!

“Lão Lý cũng là muốn đến kiến thức một chút, dù sao hắn sớm hay muộn cũng phải tới, lại nói hắn mới vừa học được tinh tế ngữ không bao lâu, rất nhiều thường thức còn không hiểu, bỏ lại hắn một mình tôi cũng không yên tâm a.” Bách Nhất giải thích.

Diêu Tư giật giật khóe miệng, cái này còn không phải cái tên thiếu niên nghiện game này làm hại à, mỗi ngày trạch ở nhà có thể học được thường thức mới là lạ.

“Đúng rồi.” Cô đột nhiên nhớ tới một sự kiện, “Anh ta thức tỉnh dị năng?” Lại nói dù sao thì Lý Chính cũng là Huyết Tộc đời thứ sáu, dị năng hẳn là không yếu.

“Không có!” Hai người đồng loạt lắc đầu.

- _-|||

“…… Cần các cậu có tác dụng gì!”

Nói cách khác, cô đây là cưỡng ép mang hai cái con chồng trước sao? Bất quá hiện tại đuổi bọn hắn trở về cũng không còn kịp rồi, ngẩng đầu xem xét khu rừng cao sâu rậm rạp trước mắt, đang do dự có nên tìm một chỗ dựng trại đóng quân gì đó hay không, dù sao cô phải ở chỗ này đợi một tháng.

Bách Nhất lại giành trước click mở bản đồ quang não, mang chút chân chó hỏi, “Điện hạ ngài nói chúng ta trước đi đến điểm đánh dấu nào? Chúng ta đều nghe ngài!”

“Điểm đánh dấu?” Diêu Tư sửng sốt, ý gì? “Điểm đánh dấu gì?”

“Ơ? Điện hạ lúc ở trạm không gian, không thấy thuyết minh về thí nghiệm trưởng thành sao?” Bách Nhất sửng sốt, mang chút kinh ngạc nhìn về phía cô.

Diêu Tư giật giật khóe miệng, lúc ở trạm không gian, cô vội vàng ngăn cản Mộ Huyền đem hết cả nhà nhét vào không gian quang não, làm gì có thời giờ xem cái gì mà thuyết minh.

Bách Nhất cũng không hỏi nữa, chỉ là chỉ vào bản đồ trêи màn sáng giải thích nói, “Thí nghiệm trưởng thành mục đích chủ yếu là thí nghiệm năng lực cá nhân của Huyết tộc trẻ tuổi, địa hình khí hậu ở Dị Năng tinh tuy rằng hung hiểm, nhưng cũng không phải hoàn toàn không có khu an toàn. Vì phòng ngừa tộc nhân đối đãi tiêu cực với thí nghiệm, ở trêи cái tinh cầu này thiết lập rất nhiều điểm đánh dấu khó khăn. Chỉ có ở trong một tháng qua mười điểm, mới có thể tính là chính thức thông qua.”

Thì ra là như thế, thiếu chút nữa liền ở chỗ này chuyện gì cũng không làm cắm trại một tháng rồi.

“Vậy điểm đánh dấu gần nhất ở đâu?”

“Tôi tìm xem xem!” Hắn phóng đại bản đồ trước mắt, nhìn một lát mới chỉ vào một cái điểm màu đỏ ở phía trêи rồi nói, “Điểm đánh dấu tương đối phân tán, cách chúng ta gần nhất tổng cộng có hai điểm, một cái là điểm thứ 23 ở phía nam, một cái khác là phía bắc điểm thứ 77. Phân biệt ở hai cái phương hướng tương phản.”

Diêu Tư dựa sát vào bản đồ nhìn nhìn, lại mở toàn cảnh cả tinh cầu, mới chỉ hướng phía nam nói, “Đi cái này đi! Cái này phụ cận điểm đánh dấu nhiều, chúng ta trực tiếp đi một vòng qua, vừa vặn có mười cái điểm đánh dấu.”

“Chính là……” Bách Nhất nhíu nhíu mày, có chút khó xử nói, “Phía nam này điểm đánh đúng là nhiều hơn một chút, nhưng là…… Bên này địa thế có chút khó đi, gần nhất cái này đi qua, dù là dị năng giả hệ phong cưỡi gió phi hành, thời gian ít nhất cũng phải mười ngày, nếu đi bộ qua……”

“Không có việc gì, ta có cái này!” Diêu Tư trực tiếp từ quang não không gian móc ra ba cái máy móc lớn cỡ cái mâm tròn.

“Phi…… Phi hành khí(*)!” Bách Nhất đột nhiên mở to hai mắt, “Điện…… Điện hạ, ngài cư nhiên mang theo phi hành khí!” Sao có thể? Đã nói nghiêm cấm bất cứ thiết bị tinh tế nào mà? Đây là gian lận đấy! Đây là gian lận trắng trợn?!

((*) Phi hành khí = máy bay. Nhưng không phải là loại máy bay của chúng ta hiện nay, nó giống như một tấm ván trượt, có thể chở 1 hoặc 1 vài người. Đương nhiên tốc độ cực nhanh.)

“Làm sao vậy? Cái này không được sao?” Diêu Tư vẻ mặt mờ mịt.

Bách Nhất & Lý Chính: “……”

“Điện hạ ngài…… Lúc ngài nhập cảnh, chưa gặp được nhân viên công tác của trạm không gian sao?” Rõ ràng lúc bọn họ nhập cảnh, ngoại trừ bản đồ quang não ra, ngay cả cái quần đùi cũng bị cướp đoạt sạch sẽ, chỉ vì công bằng khảo sát.

“Gặp được a!” Cô gật gật đầu, “Ừ, rất hiền lành, đều là Huyết tộc tốt.”

“Hiền... Hiền lành?! Ngài xác định là cùng một người với tên cướp quần đùi của hắn? “Vậy... Ngài đây cũng....” Mang quá nhiều đi?

“À, ta vốn cũng không muốn mang, là Mộ Huyền cứng rắn nhét vào trong.” Nếu không phải không thể nhét, phỏng chừng ngay cả phi thuyền anh cũng nhét vào luôn.

“Bệ……” Được rồi! Nếu hắn là nhân viên công tác trạm không gian, hắn cũng không dám nói.

“Thế nào, phi hành khí không dùng được sao? Vậy nếu không dứt khoát dùng cơ giáp đi! Cậu muốn loại hình phòng ngự, hay là loại hình công kϊƈɦ, hoặc là loại thoải mái?” Cô trực tiếp móc ra ba cái nút không gian cơ giáp.

Bách Nhất: “……”

Lý Chính: “……”

Một lát……

“Điện hạ!”

“Ừ?”

“Ngài còn mang theo cái gì, có thể nói xong một lần không?”

“Ừm, quá nhiều, nhất thời không đếm được, ta nói như vầy đi…… Ngay cả tương ớt ta cũng có, cậu cần không?”

“....”

Hắn nên may mắn chính mình ôm đúng đùi rồi sao? Còn là loại đùi có buff này.

Đến Lý Chính một chút cũng không khách khí, như nghĩ tới cái gì, tiến lên một bước, trung khí mười phần mở miệng nói.

“Phụ thân, có quần đùi không?”

Diêu Tư: “……”

Bách Nhất: “……”

————————

Diêu Tư cuối cùng vẫn là lựa chọn dùng phi hành khí đi tới điểm đánh dấu, sau khi chân chính xuất phát, cô mới hiểu Dị Năng tinh rốt cuộc có bao nhiêu lớn. Các cô bay suốt một buổi chiều, mới ra khỏi mảnh rừng rậm kia, mà trêи bản đồ cũng chỉ cách điểm đánh dấu đến gần hơn khoảng một phần mười mà thôi.

Các cô bất đắc dĩ nghỉ ngơi cả đêm, ngày hôm sau tiếp tục xuất phát. Sau khi ra tới mới phát hiện, vì sao Bách Nhất nói cái tinh cầu này nguy hiểm, dọc theo đường đi các cô cơ hồ chứng kiến tất cả thiên tai, một lát một cái động đất, một lát một cái núi lửa phun trào, một lát một trận vòi rồng, không chút thời gian giảm phanh.

Vốn dĩ cho rằng chừng năm ngày có thể đến khoảng cách, bọn họ phi hành suốt mười ngày còn chưa tới đích. Tinh cầu này khí hậu quả thực giống như đang đùa, cơ hồ vài phút liền đổi một kiểu, trêи mặt đất cơ hồ không có nơi nào có thể đặt chân, nếu không phải bọn họ bay ở trêи trời, còn rất có khả năng bị hồng thủy đột nhiên trồi lên, hoặc là mặt đất đột nhiên vỡ ra chôn vùi rồi.

Nhưng cũng không biết có phải bởi vì hoàn cảnh nơi này, quá mức giống với dị năng hay không, Diêu Tư mơ hồ cảm thấy trong cơ thể mình cũng bắt đầu nảy lên các loại năng lượng, mưa, gió, lôi điện, kim, mộc, thủy, hỏa. Dị năng cuối cùng là dựa vào một khi nguy hiểm, có thể chuẩn xác phản ứng trước khi gặp được nguy hiểm, phóng thích dị năng.

Cho nên dọc theo đường đi cũng coi như là hữu kinh vô hiểm, rốt cuộc ở ngày thứ mười hai, tới đánh dấu điểm đầu tiên, sau đó…… Cô liền trợn tròn mắt!