Diêu Tư không biết nên nói cái gì? Tuy rằng chính mình mới là vật hi sinh lớn nhất chuyện này! Nhưng cô đối với Lý Chính đúng là không hận nổi, chỉ là có chút hoài niệm, vẻ mặt tươi cười sáng lạn của anh Lý, luôn trộm bỏ thêm vào giỏ rau của cô mấy miếng huyết vịt.
Nếu có thể quay lại từ đầu thì tốt....
Đang cảm thán thế sự vô thường, quang não của Mộ Huyền lại đột nhiên vang lên.
Hắn trực tiếp click mở, hình ảnh Diêu Tiềm nháy mắt nhảy ra, mang theo chút rối rằm cùng lo lắng mở miệng nói, “Bệ hạ, người kia…… Tỉnh!”
Người kia?
Diêu Tư sửng sốt, nháy mắt hiểu ra hắn nói chính là ai, “Lý Chính tỉnh rồi?”
“Đúng vậy, Điện hạ!” Diêu Tiềm gật gật đầu, “Vừa mới tỉnh lại.”
“Đã biết, ta lập tức tới.” Mộ Huyền đứng lên, nơi đó tuy rằng có tường tinh thần lực của hắn, nhưng những người trông coi khác, phần lớn đều là Huyết tộc dưới đời ba mươi, không thể đảm bảo hoàn toàn không bị huyết mạch chi lực của hắn ảnh hưởng.
“Khoan đã, Bệ hạ!” Diêu Tiềm quýnh lên, vội vàng lại nhắc nhở một câu, “Còn có một vấn đề, phải báo với ngài.”
“Cái gì?” Diêu Tư cùng Mộ Huyền bước chân khựng lại, quay đầu lại, “Hắn hình như…… Mất trí nhớ.”
“……”
Gì?
————————
Diêu Tư cơ hồ là dùng vận tốc ánh sáng chạy tới Viện nghiên cứu, xuất hiện ở trước mặt Diêu Tiềm.
“Thúc vừa mới nói mất trí nhớ là có ý gì?”
Diêu Tư nhịn không được tiến lên hỏi, “Hắn đã quên chính mình là ai sao?”
“Cũng không phải!” Diêu Tiềm vẫn là vẻ mặt rối rắm, như là cũng không biết nói từ đâu, dứt khoát trực tiếp mang theo các cô tới bên ngoài phòng Lý Chính.
Đó là một gian phòng chất liệu trong suốt đặc thù, có thể hoàn toàn ức chế tinh thần lực của người bên trong, bên trong lại nhìn không thấy bên ngoài. Trong phòng rất trống, chỉ có một cái giường, Lý Chính liền nằm ở phía trêи, hắn quả thật đã tỉnh rồi, đang ngồi ở trêи giường. Quả thực khác biệt với Lý Chính mà cô nhìn thấy lần trước, cả người đều tản ra âm trầm hơi thở, tràn đầy phụ năng lượng, một lòng tưởng trả thù xã hội.
Lúc này Lý Chính, như là thay đổi thành một người khác. Biểu tình có chút ngốc ngốc, đang mờ mịt đánh giá mọi thứ chung quanh, trong mắt tràn đầy đều là thấp thỏm cùng tò mò. Phảng phất như lệ khí toàn thân hoàn toàn bị rửa sạch.
“Bệ hạ, Điện hạ!” Diêu Tiềm chỉ vào người trong phòng nói, “Hắn sau khi tỉnh lại chính là cái dạng này, cũng nói ra một ít chuyện xưa, nhưng là…… Ký ức chỉ dừng lại ở thời kỳ cổ Địa cầu, đừng nói là chuyện lúc trước, ngay cả tất cả thường thức về tinh tế cũng hoàn toàn không biết gì cả.”
“Ý của thúc là nói... ” Tim Diêu Tư chìm xuống, “Ký ức của hắn chỉ dừng lại ở thời kỳ Địa cầu?”
“Hình như thế!” Diêu Tiềm gật đầu
“Địa cầu thời gian nào?”
“Theo chính hắn nói, là… Năm 2017 kỷ niên tiền sử.”
“2017!” Đó là niên đại của cô, nói cách khác hắn không đơn thuần là quên đi kí ức về tinh tế, ngay cả mọi thứ về thời đại tận thế đều đã không nhớ rõ, “Mộ Huyền....” Cô bắt được tay của người bên cạnh, nếu việc này hoàn toàn là sự thật, như vậy có lẽ hắn sẽ không cực đoan như vậy.
“Xác định không?” Mộ Huyền như trấn an sờ sờ đầu cô, nhìn về phía Diêu Tiềm nói, “Hắn là Huyết tộc đời thứ tư, muốn giấu giếm các người, rất dễ dàng.”
“Hẳn là thật!” Diêu Tiềm trực tiếp mở ra một đống lớn tư liệu, trước mắt nhất thời xuất hiện vài cái quầng sáng, nhìn một cái tất cả đều là số liệu, “Chúng ta kiểm tra được, đại chiến trước đó, hắn dường như đã chịu công kϊƈɦ tinh thần cực mạnh, làm cho tinh thần lực bị hao tổn nghiêm trọng không thể khôi phục. Hắn hiện tại hoàn toàn không có tinh thần lực.” Cũng là nói căn bản không có tinh thần lực để lừa gạt bọn họ kiểm tra đo lường. Hơn nữa trong quá trình kiểm tra, đối phương ngoài ý muốn thập phần phối hợp. Đừng nói là ra sức phản kháng, thậm chí đối với Huyết tộc bọn họ đều hết sức.... Khách khí?
Mộ Huyền cẩn thận lướt qua tất cả số liệu trêи màn sáng, đột nhiên dừng lại, gắt gao nhìn một phần gần nhất, thậm chí trực tiếp phóng lớn nhìn kĩ, sắc mặt hơi đổi, “Đây là số liệu kiểm tra gen?”
“Bệ hạ cũng nhìn ra vấn đề?” Diêu Tiềm tiến lên một bước, biểu tình tràn đầy đều là kinh ngạc cùng chút hưng phấn, “Thời điểm có kết quả, tôi cũng hoảng sợ. Còn tưởng rằng nhìn lầm rồi, nhưng sau khi lặp lại hơn mười lần, vẫn là kết quả này. Gen số liệu của hắn đích thực đã thay đổi. Hơn nữa ở ngày hôm nay đã hoàn toàn điên đảo.”
“Ý gì?” Vẻ mặt Diêu Tư ngơ ngác, xin chiếu cố kẻ thất học như ta một chút, cảm ơn!
“Điện hạ!” Diêu Tiềm lúc này mới nhìn về phía cô, hai mắt tỏa ánh sáng, một vẻ tiến sĩ khoa học quái dị, “Toàn bộ tinh tế, gen của mọi người đều không thể nghịch chuyển, ngoại lệ duy nhất, chính là thời điểm biến đổi Huyết tộc. Từ một giống loài này biến thành một giống loài khác, lúc này gen mới có thể sửa lại.”
“Điểm này ta biết a!” Chính là chuyển đổi mà.
“Nhưng là Lý Chính……” Hắn chỉ chỉ một đống số liệu phía trước, “Gen của hắn ở trong vài ngày này, bị thay đổi hoàn toàn.”
“Ách, vậy hắn?” Ý gì? Biến thành siêu nhân rồi?
“Hắn bị biến đổi.”
“…… Ha?”
“Từ từ!” Cô chỉ cảm thấy trong đầu hơi ‘ong ong’, càng nghĩ càng rối loạn, “Hắn bị biến đổi? Hắn trước đó không phải Huyết tộc sao! Chẳng lẽ...” Hắn cùng chính mình giống nhau, trước đó là Huyết tộc giả? Chết một lần mới xem như xong trình tự.
“Hắn lúc trước thật sự là Huyết tộc đời thứ tư, cùng em không giống nhau.” Làm như biết cô nghĩ cái gì, Mộ Huyền mở miệng, chỉ là sắc mặt càng trầm, mày cũng nhăn, “Ý Diêu Tiềm là nói.... Hắn bị biến đổi lần thứ hai.”
“Lần thứ hai…… Biến đổi?”
Cái quỷ gì? Huyết tộc còn có thể bị biến đổi lần thứ hai sao?” Sao cô không biết.
“Tôi cũng là lần đầu tiên nhìn thấy loại tình huống này.” Diêu Tiềm mang theo chút hưng phấn nhìn về phía cô tiếp tục nói, “Chẳng qua tất cả số liệu đầu phù hợp điều kiện biến đổi, hơn nữa hiện tại trạng thái của hắn cũng thuyết minh điểm này. Ở sau khi hắn chết, huyết thống mới trực tiếp thay đổi huyết thống cũ, làm cho lần thứ hai thay đổi thành công. Cho nên ký ức lúc trước của hắn toàn bộ bị rửa sạch, chỉ truyền thừa ký ức của người biến đổi.”
“Ý của thúc là nói....” Diêu Tư nhíu nhíu mày, “Hắn không đơn thuần chỉ là bị biến đổi lần thứ hai, mà còn là một người thừa kế?”
“Không sai!”
Không sai cái rắm! Tại sao lại có loại chuyện khoa học viễn tưởng như vậy! Người biến đổi hắn lần thứ hai lại là ai?
Khoan đã!
Lý Chính là Huyết tộc đời thứ tư, Huyết tộc khác dù mạnh cũng không có khả năng vượt qua hắn, mà lúc ấy người duy nhất mạnh hơn Lý Chính cũng chỉ có…… Mộ Huyền!
(⊙_⊙)
Cô đột nhiên quay đầu lại nhìn về phía người bên cạnh, lúc này mới phát hiện sắc mặt hắn rất khó coi, chân mày đã có thể kẹp chết ruồi bọ. Hắn cũng nghĩ tới điểm này đi? Hắn nhiều ra một người thừa kế!
Không biết vì sao, nhất thời cô cảm thấy tâm lý đau xót.
“Vào xem đi.” Mộ Huyền trực tiếp mở cửa, đi vào.
Vốn đang ngồi ở trêи giường phát ngốc, Lý Chính quay đầu, lập tức ánh mắt sáng ngời, nhếch miệng ha hả cười, cực kỳ giống anh trai bán huyết vịt chào đón cô trong dĩ vãng.
“Phụ thân!”
Quả nhiên!
Đáy lòng Diêu Tư trầm xuống, biết rõ đây là cái ngoài ý muốn, nhưng một nỗi hương vị ê ẩm không ngăn được mạnh mẽ dâng lên, cả người đều có chút không được bình thường. Đột nhiên có chút hiểu được, vì sao Huyết tộc đối với con nối dõi cùng người thừa kế, sẽ là hai loại thái độ hoàn toàn bất đồng. Cô cũng không thích người thừa kế, bản bảo bảo không bao giờ là bảo bảo duy nhất nữa.
“Ta vừa nhìn liền biết, ngài chính là phụ thân đã chuyển đổi ta?” Lý Chính hoàn toàn thay đổi, trực tiếp chân trần hưng phấn hướng tới bọn họ đi qua, “Phụ thân, ngài khỏe, ta kêu Diêu Tư.”
Nói rồi... Hắn kéo tay cô một cái.
“..............”
Σ(°△°|||)︴
Gì??????????
********************
:))))
Hết chương 129.