Mang theo lời chúc tốt đẹp của Liên Bang thượng tướng Trang Vĩ, Lục Ly về phòng chỉ huy. Thẩm Thận đã bố trí tốt điểm chặn, tiểu tổ số 1, số 2 cũng chờ xuất phát, làm tốt chuẩn bị đánh bất ngờ.
"Tình huống như thế nào?" Lục Ly hỏi.
"Hết thảy bình thường, đối phương sắp tiến vào khu điểm chặn." Thẩm Thận trả lời.
Lục Ly gật đầu, triển khai cảm quan xuyên thấu tinh hạm, dọc theo vũ trụ đen tối khuếch tán về phía trước. Không có thanh âm, không có hương vị...... Cái gì cũng không có, vũ trụ hiện ra trong thế giới tinh thần của hắn trống rỗng, mà đây chính là nơi lính gác thích nhất. Từ khi Lục Ly thức tỉnh lúc 8 tuổi, hắn mỗi ngày đều phải đối mặt với một thế giới dị thường hỗn độn. Quá tải tin tức giống như dòng nước vẩn đục, mãnh liệt mà cọ xát năm giác quan của hắn. Vì để bất tử với tin tức bùng phát, Lục Ly trước hết học được chính là như thế nào vì mình dựng lên cảm quan lá chắn. Như thế liền không ảnh hưởng bản thân kéo dài cảm quan, quả thực là một loại hưởng thụ. Sau vài giây, Lục Ly thấy được Tây Tạp tinh hạm. Đối phương di chuyển về phía bọn họ, một đầu đâm vào khu điểm chặn.
"Tiểu tổ số 1, số 2 xuất phát, chúc mọi người may mắn." Lục Ly trầm giọng nói.
"Vâng, lão đại." Đi đầu Giang Ba hưng phấn mà gào một tiếng, "Vì tín dụng điểm, xuất phát."
"Vì đồ ăn mỗi ngày." "Vì buổi tối được ngủ đến giường." "Vì lão đại không phá sản." Đủ loại tiếng hô kì quái vang lên sau đó, khi cửa khoang Diên Vĩ hạm mở, mười tám cơ giáp ngăm đen nhìn không ra lai lịch từ cửa khoang vẽ ra, quỷ mị nhằm về phía Tây Tạp tinh hạm. Người lưu lại Diên Vĩ hạm nghe được mục tiêu của bọn Giang Ba liền cười ha ha, biểu tình Lục Ly trở nên ấm áp, cười lắc lắc đầu.
Cảm xúc mọi người đều thả lỏng, ai cũng không lo rằng quân tinh nhuệ sẽ thua ở trong tay mấy cái tiểu tinh trộm. Nhưng ngay sau đó, một trận lam quang lóa mắt từ thân hạm đối phương phát ra, Trung Nguyên hạm vốn là cấp C trọng trang hạm liền thăng cấp thành chiến hạm cấp B. Cùng lúc đó, khi cửa khoang đối phương mở, một loạt ba mươi cơ giáp giống nhau nhìn không ra lai lịch bay ra, chặn lại phương hướng của tiểu tổ số 1, số 2.
Lục Ly: "...... Đối phương không phải tinh đạo." Tinh đạo sẽ không phản ứng nhanh như vậy, cũng hoàn toàn không cần thiết đem chiến hạm cấp B ngụy trang thành trọng trang hạm.
Thẩm Thận phản ứng cực nhanh, "Lính đánh thuê?"
Lục Ly trầm mặc một lát, cảm quan kéo dài, "Là người của quân đội"
"......" Thẩm Thận. Hắn lập tức dậm chân, "Rốt cuộc ai nhàm chán như vậy, không dám đường đường chính chính lộ diện, lại muốn giả thành tinh đạo."
Lục Ly: "......"
Nằm cũng trúng đạn một đám người: "......"
Thẩm Thận: "Ha hả...... Chúng ta gọi bọn Giang Ba về sao? Người một nhà hiểu lầm nhau liền không tốt"
Lục Ly vừa muốn hạ lệnh liên hệ Giang Ba, cơ giáp hai bên đã gặp nhau. Ánh lửa sáng rực lóa lên giữa vũ trụ đen mịt, Giang Ba tức muốn hộc máu truyền âm đến "Lão đại, không phải tinh đạo, con mẹ nó đó chính là Lâm gia tư binh."
Vừa nghe là Lâm gia, Diên Vĩ hạm lập tức chiến ý sôi trào, Lục Ly cũng thay đổi chủ ý gọi Giang Ba về. Tuy rằng cùng thuộc Liên Bang, nhưng Quân đoàn 7 cùng Lâm gia vẫn luôn không không đụng trời chung. Mười tám năm trước Lâm gia một tay chỉ đạo "Huyết Sắc Diên Vĩ sự kiện", Quân đoàn trưởng Quân đoàn 7 Lý Chấn Ngôn tại sự kiện này mất đi bạn lữ, mà Lục Ly mất đi chính là nhà, người thân cùng tất cả mọi thứ. Nếu là những người khác Diên Vĩ hạm liền tránh đi, dù sao Lục Ly cũng là quân nhân chứ không phải tinh đạo, nhưng Lâm gia thì......
Ấm áp trêи mặt Lục Ly biến mất, quay đầu ra hiệu cho Thẩm Thận. Thẩm Thận lập tức liền lĩnh ngộ ý tứ của hắn, nhỏ giọng nói: "Máy phát xạ tạp âm tại Phòng chỉ huy đã bật, Trang tướng quân hẳn là sẽ không nghe được."
Lục Ly gật đầu, một lần nữa hạ lệnh nói: "Thẩm phó quan tiếp nhận chỉ huy, tiểu tổ số 1, số 2 cùng tôi xuất phát."
Lâm gia không ở trung tâm Liên Bang đợi, chạy đến tuyến đường hẻo lánh hẻo lánh như vậy, còn lén lút giả thành bộ dáng tinh đạo, chắc không phải là rảnh đến nhàm chán? Mặc kệ Lâm gia muốn làm gì, Lục Ly cũng không tính toán để bọn họ thuận lợi rời đi nơi này. Thực nhanh, mười tám cơ giáp từ Diên Vĩ hạm bay ra, hướng về phía tinh hạm đối phương. Đối phương cũng không cam lòng yếu thế, lại một lần quy mô cử trêи ba mươi cơ giáp, chặn lại lại đây.
Trong phòng nghỉ hạm trưởng, Trang Vĩ rất có hứng thú mà nhìn hai bên giao chiến, hỏi thân vệ bên cạnh, "Cậu xem Đội tiên phong sức chiến đấu như thế nào?"
Thân vệ mặt lộ vẻ tán thưởng, "Rất mạnh."
Trang Vĩ nở nụ cười, "Đội tiên phong chính là vương bài của Lý Chấn Ngôn. Mấy năm nay Lục Ly mang theo Đội tiên phong đóng giữ Kahn tinh cầu, chỉ huy hơn mười vạn bộ đội xử lý trêи trăm vạn hắc ám thú, chiến tích thập phần kiệt xuất."
Thân vệ gật đầu phụ họa, "Tôi từng nghe qua tên của hắn, "Lam sa huyết chiến" một năm trước làm mọi người ấn tượng thập phần khắc sâu. Bất quá nghe nói Trung ương Đốc Sát Bộ áp chế ngợi khen với hắn......"
Trang Vĩ lắc đầu, "Bọn người Trung ương Đốc Sát Bộ kia a...... cậu đại khái không biết, Lục Ly cũng là từ Trung ương Đốc Sát Bộ, sau khi hắn cùng Trung ương Đốc Sát Bộ làm loạn một trận, liền mang theo thủ hạ thoát khỏi quân đội. Nếu không phải lão Lý thu lưu, chỉ sợ Liên Bang tinh đạo đoàn lại nhiều thêm một nhóm người." Trang Vĩ mơ hồ nhớ lại "Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, lão Lý kia là tính toán bồi dưỡng hắn thành người nối nghiệp."
"Sao có thể như vậy? Lý tướng quân còn trẻ, lại nói Quân đoàn 7 tướng mạnh không ít, chưa chắc sẽ phục Lục Ly."
"Có hay không phục liền phải xem bản lĩnh của Lục Ly, còn lão Lý......" Trang Vĩ thở dài một tiếng, "Minh Huy dẫn đường qua đời cũng đã mười tám năm."
Minh Huy dẫn đường trong miệng hắn chính là Quân đoàn trưởng Quân đoàn 7, bạn lữ của Liên Bang thượng tướng Lý Chấn Ngôn, mười tám năm trước hy sinh tại Huyết Sắc Diên Vĩ sự kiện.
Lính gác cùng dẫn đường kết hợp tuy rằng bị mọi người xem là gần như đã "kết hôn", nhưng ngược lại ly hôn lại không hề giống vậy, cũng không cách nào có thể thừa nhận mất đi một người trong đó. Một khi kết hợp, hai bên không chỉ gắn kết thân thể mà cả về linh hồn. Bất luận là bên nào qua đời trước, bên còn lại đều sẽ không thể chịu đựng được cảm giác linh hồn tróc ra cùng thống khổ. Dưới loại tình hình này, phần lớn bộ phận lựa chọn tự sát, chỉ có số ít người ở lại, nhưng quãng đời sau này cũng sẽ lâm vào bi thương.
Mười tám năm trước Minh Huy dẫn đường qua đời, mọi người đều cho rằng Lý Chấn Ngôn sẽ không chịu đựng nổi, không nghĩ tới lão Lý không chỉ chống được, mà còn một chống tới mười tám năm. Mấy năm nay nếu không có Quân đoàn 7 đóng giữ phòng tuyến biên cảnh chặn bước chân hắc ám thú, con người chỉ sợ cũng sẽ không chạm đến hoà bình ngắn ngủi.
Tuy rằng lão Lý mỗi lần xuất hiện đều là bộ dáng tung tăng nhảy nhót, nhưng Trang Vĩ có thể cảm giác được, Lý Chấn Ngôn sợ là chịu không đến mấy năm nữa, nhiều nhất cũng chỉ 5 năm. Lính gác cao giai có thể sống tới 150 tuổi, chưa đến 70 qua đời có thể coi là thệ lúc tráng niên.
Nghĩ đến đây, Trang Vĩ liền hồi trí, một lần nữa đem ánh mắt hướng về phía chiến trường ở xa.
Giữa vũ trụ đen tối, Lục Ly thao tác cơ giáp tránh đi pháo năng lượng phun ra mạch xung lưu mãnh liệt, mạo hiểm xoay ngược về sau, xuất hiện bên dưới tinh hạm đối phương. Lục Ly vươn cánh tay trái, cánh tay cơ giáp bắt đầu biến hình, một mũi pháo năng lượng nhỏ từ cánh tay vươn ra, lập lòe màu lam rạng rỡ, mạch xung lưu quen thuộc trực tiếp đem đỉnh thân hạm xé rách một lỗ hổng.
Lục Ly lui về phía sau, cấp dưới Liêu Khải danh hiệu ác lang bám vào vết nứt nhảy mà vào. Thành viên Tiểu tổ số 1 ăn ý mà đi theo sau hắn. Cách đó không xa có cơ giáp quân địch trở lại, Lục Ly thay đổi phương hướng pháo năng lượng, tiếp theo, ánh sáng lóa lên, hai cơ giáp của quân địch hấp tấp tránh né xuống dưới, vừa lúc bị mạch xung lưu đánh trúng. Toàn bộ quá trình giống như là bọn họ cố ý đụng phải tập kϊƈɦ của Lục Ly.
Đây là điểm mạnh của lính gác cao giai so với lính gác cấp thấp. Lục Ly trước lúc công kϊƈɦ đã thông qua cảm giác phán đoán ra phương hướng mà có khả năng quân địch tránh né, cho nên sẽ cố ý đè thấp vũ khí, trực tiếp công kϊƈɦ phương hướng dự đoán.
Hắn thu lại pháo năng lượng, hướng kênh đội ngũ ôn hòa mở miệng, "Năm phút đồng hồ, tôi muốn nghe được tin tức kết thúc chiến đấu. Ai kéo chân sau, quét dọn vệ sinh Diên Vĩ hạm một tuần, hủy bỏ khẩu phần rau dưa trái cây, chỉ có thể ăn thuốc dinh dưỡng"
"Ngao!" "Lão đại quá độc ác." "Em không muốn ăn rác rưởi."
Trong kênh một trận kêu rêи, mọi người sôi nổi chiến đấu nhanh hơn. Lâm gia tư binh tuy rằng lợi hại, nhưng Đội tác chiến số 1 chính là vương bài trong Quân đoàn. Không đến bốn phút, chiến đấu trong ngoài tinh hạm đều kết thúc. Người Lâm gia sống sót bị áp tới khoang cứu nạn. Liêu Khải cài đặt tọa độ của một tinh cầu xa xôi, ấn nút phóng khoang cứu nạn.
"Chúc may mắn a."
Hắn không thật tâm mà cười cười, đối với sống chết của người Lâm gia căn bản không quan tâm. Với Liêu Khải, hắn không đem người Lâm gia ném cho hắc ám thú, cũng đã là đại đại nhân từ.
Giải quyết xong sự tồn tại của người ngoài, thành viên tiểu tổ hợp lại bắt đầu càn quét tinh hạm quân địch.
"Mau mau, đem giường thuyền viên dọn về đi, lão tử không muốn ngủ võng nữa."
"Trời ạ, xem phòng bếp bọ họ, cư nhiên xa xỉ đến mức dùng đồ sứ, gói lại, gói toàn bộ đem tới chợ đen Phá Tinh bán đi."
"Phát tài, khoang đáy cư nhiên có phòng sinh thái bồi dưỡng thực vật."
"Nhìn chút tiền đồ này của các cậu, đá năng lượng, đáng giá nhất chính là đá năng lượng."
Thanh âm kêu loạn ở các nơi vang lên, nhưng âm thanh của Liêu Khải là rõ ràng nhất "Lão đại mau tới, nơi này có một khoang mở không ra. Lúc nãy Lâm gia trông coi nơi này nghiêm mật nhất, Tiểu khoai sọ thiếu chút nữa bị thương."
"Tôi không, ngô, ngô, ngô......"
Lục Ly dẫn theo mấy người Ngụy Na đi tới, Tiểu khoai sọ đè trêи người Liêu Khải đấm mấy phát. Tiểu khoai sọ tên là Du Sâm, tuổi nhỏ nhất trong Đội tiên phong, vừa mới đủ 18 tuổi thành niên, đại gia này ngày thường đều thích đánh hắn.
"Lão đại cứu mạng." Liêu Khải ôm cổ kêu.
Một đám người đều nở nụ cười.
Khoang trong miệng Liêu Khải nhìn thập phần bình thường, nhưng lại cài ba tầng mật mã khóa. Ngụy Na đem thiết bị quang não cá nhân kết nối với mật mã khóa, mười ngón như bay mà bắt đầu phá giải. Phía sau thành viên tiểu tổ càng tụ càng nhiều, mọi người đều tò mò bên trong sẽ là cái gì. Hơn mười phút sau, mật mã khóa mở ra, trước hết ánh vào mắt mọi người chính là đá năng lượng cấp A xếp chỉnh tề. Đôi mắt mọi người đồng thời sáng lên, Giang Ba vừa định nói phát tài, Liêu Khải liền đánh gãy hắn, "Đó là cái gì?"
Chính giữa núi đá năng lượng, một cái cây "thụ" cao hai mét nổi lơ lửng trong không trung.
"Ngân Hà Thụ Nhân*." Lục Ly thay thế trả lời.
*Thụ nhân: người cây
Ngân Hà Thụ Nhân là một chủng tộc cổ xưa trong vũ trụ, hình thể giống như một thân cây, cũng xác thật là một thân cây. Bọn họ có nền văn minh sinh vật đặc biệt của chính mình, lịch sử ghi lại đã dài đến mấy ngàn vạn năm. Ngân Hà Thụ Nhân cũng không phải chủng tộc có nguồn gốc từ hệ Ngân Hà, mà là đến từ quần thể sao xa xôi ngoài hệ Ngân hà. Chu kỳ trưởng thành của bọn họ thập phần dài lâu, từ ấu sinh thể đến thành thục thể cần thời gian mấy ngàn năm. Suốt toàn bộ quá trình trưởng thành, Ngân Hà Thụ Nhân yêu cầu số lượng lớn đá năng lượng. Vì thế, Ngân Hà Thụ Nhân một khi vượt qua kỳ ấu sinh, liền rời khỏi hành tinh mẹ phiêu đãng trong vũ trụ, tìm kiếm tinh cầu có khả năng chứa đá năng lượng.
Lúc đầu khi con người phát hiện ra Ngân Hà Thụ Nhân, họ cho rằng Ngân Hà Thụ Nhân giống như hắc ám thú đều là loài dị hình. Nhưng rất nhanh con người liền phát hiện giá trị của Ngân Hà Thụ Nhân. Làm sinh vật có nền văn minh đỉnh cao, Ngân Hà Thụ Nhân có thể cắm rễ ở bất kì nơi nào. Năng lượng trong cơ thể bọn họ sẽ bao trùm khu vực cắm rễ, hình thành một loại màng năng lượng đặc biệt. Loại màng năng lượng này không những có thể phòng hộ, mà còn có thể tự phát công kϊƈɦ dẫn đến thương tổn. Đối với thời khắc luôn xảy ra chiến tranh tại Liên Bang mà nói, Ngân Hà Thụ Nhân có thể xem là mơ ước sở hữu tha thiết của mọi tinh hạm. Kể từ đó, con người lập tức cùng Ngân Hà Thụ Nhân đạt thành hợp tác, con người cung cấp đá năng lượng mà Ngân Hà Thụ Nhân cần, Ngân Hà Thụ Nhân vì tinh hạm của nhân loại cung cấp bảo hộ tất yếu.
Từ Ngân Hà Thụ Nhân đầu tiên bị phát hiện cho đến hiện tại, Ngân Hà Thụ Nhân trong hệ Ngân Hà tổng cộng cũng không nhiều, có thể xem là dị thường trân quý. Mấy chục Ngân Hà Thụ Nhân không phải lệ thuộc Liên Bang quân đội thì cũng là lệ thuộc vào mấy đại gia tộc.
Biểu tình của Giang Ba mơ mộng mà nhìn Ngân Hà Thụ Nhân đang ngủ say, nói: "Lão đại, chúng ta đem hắn lưu tại Diên Vĩ hạm đi. Về sau chúng ta cũng là có sinh vật phòng hộ tinh hạm." Hắn nói đại biểu tiếng lòng mọi người, mọi người đều ánh mắt sáng quắc mà nhìn về phía Lục Ly.
Lục Ly hơi hơi mỉm cười: "Một Ngân Hà Thụ Nhân mỗi tháng yêu cầu đá năng lượng gấp ba lần so với toàn trạng thái Diên Vĩ hạm. Mọi người trước nói cho tôi, nên giải quyết vấn đề đá năng lượng như thế nào?"
Một đám quỷ nghèo: "......"
Chỉ cần không ngốc thì ai cũng biết Ngân Hà Thụ Nhân rất trân quý, vấn đề là Lục Ly đã nghèo đến không xu dính túi, thật sự là không có dư sức lại nuôi thêm một con nhà giàu.
Hắn tiếc nuối mà quét mắt nhìn mọi người một cái, nói: "Liêu Khải liền liên hệ tướng quân, xem tướng quân có đồng ý thu lưu Ngân Hà Thụ Nhân này hay không."
Một phút đồng hồ, hai phút, ba phút đi qua, Liêu Khải ủ rũ cụp đuôi mà hội báo nói: "Tướng quân không tiếp liên tuyến của ta."
Một đám người vây quanh lập tức đem đầu cúi thấp như đà điểu, hận không thể chôn ở sàn nhà. Tướng quân vì cái gì không tiếp liên tuyến của bọn họ, lý do mọi người đều biết, mỗi lần người của Đội tác chiến số 1 tìm tướng quân mục đích chỉ có một - vay tiền, tướng quân cũng sợ.
"Dùng này thiết bị của tinh hạm liên tuyến, nhớ mã hóa." Lục Ly bình thản ung dung, hoàn toàn không nhớ rõ hắn là người mượn nhiều nhất.
Lúc này chỉ dùng mười giây thiết bị đã chuyển được, một lão nhân gương mặt hiền từ đầu đội mũ xuất hiện trêи màn hình ảo trong phòng.
Lão nhân đảo mắt qua, lập tức liền muốn ngắt liên tuyến. Lục Ly đã sớm đề phòng, đoạt trước nói: "Trả tiền."
Một đám người: "......"