Chương 34 ở ngoài cửa
“Ván trượt này không tồi!” Tần Duệ nhìn đồ trong tay Tần Thiến nói.
Tần Thiến xấu hổ mà cười, nói: “Đúng vậy!”
Nếu người hỏi chuyện không phải Tần Duệ, nàng đã có thể thao thao bất tuyệt khoe khoan một phen, đáng tiếc, hỏi chuyện lại là Tần Duệ.
Tần Duệ cùng Phương Vân Kiệt chính là tình địch! Nàng nếu khen cái ván trượt này, không khỏi có chút……
Tuy rằng, Tần Thiến cảm thấy Phương Vân Kiệt thích hợp với Lục Vân Sơ hơn, nhưng mà Tần Duệ dù sao cũng là anh họ của nàng! Nếu nói chuyện giúp Phương Vân Kiệt chẳng khác nào nâng chí khí của người ta, diệt uy phong bên mình.
“Là ván trượt mới nhất của tập đoàn Phương thị?” Tần Duệ hỏi.
Tần Thiến chớp mắt, có chút ngoài ý muốn nói: “Anh họ, anh cũng biết!” Nàng còn tưởng rằng, Tần Duệ chỉ quan tâm tới cơ giáp, không có hứng thú với mấy thứ như ván trượt.
Thực ra sau khi biết Phương Vân Kiệt là “Người yêu mới” của Lục Vân Sơ, Tần Duệ liền lên mạng điều tra một ít thông tin của người này, kết quả điều tra khiến huyết áp Tần Duệ tăng mạnh.
Trên mạng đều đầy các loại hoa si não tàn khen tặng Phương Vân Kiệt, giống như Phương Vân Kiệt chính là chiến thần chuyển thế, rõ ràng hắn ta chỉ là một tên tiểu bạch kiểm mong manh yếu đuối.
Phương Vân Kiệt chẳng những là tiểu bạch kiểm, mà còn là một tên sợ chết, đi đâu cũng mang theo một đám bảo tiêu, hành vi nhát gan đó trong mắt đám nữ nhân hoa si lại thành rất ngầu, rất có phong độ.
“Cái ván trượt này, là Vân Sơ đưa cho em?” Tần Duệ hỏi.
“Tần Duệ ca ca, Khả Dao tỷ tỷ vừa rồi nổi giận đùng đùng chạy ra ngoài, anh không đuổi theo xem thử sao?” Tần Thiến đổi đề tài hỏi.
“Cũng không phải tiểu hài tử, chẳng lẽ còn lạc đường được sao?” Tần Duệ không có hứng thú nói.
Tần Thiến gật đầu, nói: “Cũng đúng!”
Tần Duệ có chút mệt mỏi xoa xoa trán, nếu là trước kia, hắn có lẽ sẽ đi dỗ Tần Khả Dao trở về, nhưng hiện tại, Tần Duệ cảm thấy trên người mỏi mệt khó tả. Tần Khả Dao đã không còn nhỏ, lại vẫn luôn tùy hứng, gặp chuyện gì không vừa ý liền nổi giận.
“Anh đi đây.” Tần Duệ nói.
“Anh họ, anh đi đâu vậy!” Tần Thiến hỏi.
Tần Duệ nói: “Không đâu cả.”
Tần Thiến nhìn bóng lưng hiu quạnh của Tần Duệ, bất đắc dĩ lắc đầu, sớm biết có ngày hôm nay, lúc trước cần gì phải làm vậy.
……
Lục Vân Sơ nhìn tên trên máy liên lạc, ấn cúp máy.
Đan Vũ Hạo cũng quá vô dụng, Tần Duệ bây giờ đối với cậu còn nhiệt tình hơn năm đó.
“Lục thiếu.” Trần Khoa đi đến.
Lục Vân Sơ quay đầu, nhìn về phía người đang đi tới, nói: “Có việc gì?”
“Tần thiếu ở bên ngoài.” Trần Khoa nói.
Lục Vân Sơ cau mày, nói: “Ở bên ngoài?”
Trần Khoa gật gật đầu, nói: “Tần thiếu đã ở ngoài cửa được một lúc, nhưng không có gõ cửa.”
Lục Vân Sơ nhấp môi, nói: “Hắn ta thích ở ngoài cửa thì cứ để hắn ở đó đi.”
Trần Khoa gật đầu, nói: “Lục thiếu cảm thấy ổn, thì cứ như vậy đi.”
……
Vào đêm.
“Tiểu thư, sao cô về muộn vậy!” quản gia kinh ngạc nhìn đến Tần Khả Dao nói.
“Anh trai ta đâu?” Tần Khả Dao hỏi.
“Duệ thiếu, tôi không biết! Đến giờ còn chưa trở về.” Lái xe đi ra ngoài không biết đi đến chỗ nào.
Tần Khả Dao nhíu mày, nàng đã chờ rất lâu mà Tần Duệ đến một cuộc gọi cũng không có.
Nàng nổi giận đùng đùng ra cửa, đi đến một quán bar gần nhà, nếu lúc trước nàng làm vậy, Tần Duệ sẽ đi tìm giáo huấn nàng một trận, chỉ là lần này, đã muộn như vậy rồi, Tần Duệ còn không thèm quan tâm nàng đi đâu.
Lục Vân Sơ vừa trở lại, tính cách Tần Duệ liền thay đổi, trước kia anh ấy không có thờ ơ với nàng như vậy.
“Tiểu thư, cô không sao chứ.” Quản gia nhìn Tần Khả Dao sắc mặt khó coi hỏi.
“Tần Thiến đâu?” Tần Khả Dao hỏi.
“Tần Thiến tiểu thư, đi ra ngoài tìm bạn học chơi, nói sẽ không về nhà.” Quản gia nói.
Tần Khả Dao nhíu mày, thầm nghĩ: Chạy cũng thật nhanh.
“Anh ta có nói đi đâu không?” Tần Khả Dao hỏi.
“Không có.”
Tần Khả Dao cắn chặt răng, mở máy truyền tin, tìm vị trị tinh xe Tần Duệ.
Tần Khả Dao cau mày nhìn kết quả điều tra, nàng vừa mới bỏ nhà đi, Tần Duệ liền lái tinh xe tới biệt thự của Lục Vân Sơ, đến bây giờ vẫn chưa rời đi.
“Tiểu thư, cô không sao chứ.” Quản gia nhìn Tần Khả Dao sắc mặt khó coi, nhịn không được hỏi.
Tần Khả Dao lắc đầu, nói: “Không có việc gì.”
..........