Chương 21 chờ xem
Thi Huyền nhìn Lục Vân Sơ, cười lạnh nói: “Ngươi cho rằng ta sẽ tin? Tần Duệ sẽ bỏ Vũ Hạo, lựa chọn ngươi?”
“Thi thiếu, ngươi nếu chắc chắn như vậy, sao không đi hỏi Tần thiếu một chút?” Lục Vân Sơ nói.
“Ngươi cho rằng ta sẽ bị lừa sao?” Thi Huyền nhìn Lục Vân Sơ, loại thủ đoạn này cũng dám lấy ra lừa gạt hắn, thật đúng là không biết tự lượng sức mình.
Lục Vân Sơ nhún vai, nói: “Được rồi, Thi thiếu quả nhiên tuệ nhãn như đuốc vừa liếc mắt liền nhìn thấu trò đùa của ta.”
“Chỉ bằng ngươi cũng muốn so với Vũ Hạo, ngươi nằm mơ.” Thi Huyền cười lạnh nói.
Lục Vân Sơ gật gật đầu, nói: “Đúng vậy! Ta đương nhiên không so được với Đan Vũ Hạo nhà ngươi, Đan đại minh tinh một khi không cao hứng, liền có một đống chó săn đua nhau vì hắn xuất đầu, thật sự làm phiền ta không thôi.”
Lục Vân Sơ cười cười, nói: “Nghe nói, Thi thiếu vừa mới tiếp nhận công ty con của gia tộc, kinh doanh không tồi đi.”
“Ngươi cũng biết.” Thi Huyền khinh thường liếc Lục Vân Sơ.
Lục Vân Sơ cười cười, nói: “Thi thiếu chính là nhân vật phong vân, thiếu niên tuấn kiệt, cho dù ta kiến thức hạn hẹp cũng vẫn có nghe qua, Thi thiếu không cần để tâm đến công việc trên công ty sao?”
Thi Huyền nhìn Lục Vân Sơ, khinh thường nói: “Ngươi lại không hiểu việc kinh doanh, quản nhiều làm gì? Chuyện của ta, không cần tên kỹ nữ như ngươi quản.”
Lục Vân Sơ nhìn Thi Huyền, nói: “Ta đúng là không hiểu việc kinh doanh, chỉ biết ăn no chờ chết, nhưng mà Thi thiếu sông có khúc người có lúc. Ngươi a! Vẫn là nên cẩn thận một chút đi.”
Lục Vân Sơ nhún vai, nói: “Uy hiếp, ta là đang nhắc nhở ngươi a? Thi thiếu phải cảm kích ta mới đúng.”
Thi Huyền không kiên nhẫn nói: “Ta không rảnh cùng ngươi nhiều lời, ngươi nếu thức thời, liền sớm một chút biến khỏi Trung Ương Tinh, nếu không chúng ta cùng chờ xem.”
Lục Vân Sơ nhìn Thi Huyền, bất đắc dĩ nói: “Trong thời gian ngắn, ta sẽ không đi, đành phải mời Thi thiếu chờ xem.”
“ Mặt dày không biết xấu hổ.” Thi Huyền trừng mắt Lục Vân Sơ nói.
Lục Vân Sơ cười cười, nói: “Mọi người đều nói như vậy.”
Thi Huyền hừ lạnh một tiếng, nói: “Ngươi chờ đấy.”
Nhìn bóng lưng Thi Huyền, Lục Vân Sơ nhịn không được cười nhạo một tiếng, “Tên khốn khiếp! Trần Khoa, tôi thực chán ghét người này.”
“Thiếu gia nếu chán ghét người này, hắn xứng đáng phải chết.” Trần Khoa nhìn Lục Vân Sơ nói.
“Nơi này là Trung Ương Tinh, nháo ra mạng người liền khó coi.” Lục Vân Sơ nói.
“Thiếu gia có ý gì?” Trần Khoa nhìn Lục Vân Sơ hỏi.
“Tìm người phá nát công ty hắn, cái gì mà ngôi sao thương nghiệp, tuyệt thế thiên tài, rừng rộng lớn loại chim chả có, kẻ như hắn cũng có mặt mũi xưng thiên tài, đúng là cười chết người.” Lục Vân Sơ tràn đầy châm chọc nói.
“Đúng vậy! Chỉ có người như đại thiếu gia mới xứng với hai từ thiên tài.” Trần Khoa nói.
Lục Vân Sơ híp mắt, mẫu thân Thi Huyền nói dễ nghe một chút là chân ái thượng vị, nói khó nghe là tiểu tam thượng vị, trên Thi Huyền còn có hai anh trai cùng cha khác mẹ. Mẫu thân được sủng ái, Thi Huyền cũng được phụ thân ưa thích. Chỉ là hai người anh trai ít nhiều gì cũng hạn chế sự phát triển của Thi Huyền.
Có hai anh trai như hổ rình mồi, tên gia hỏa Thi Huyền chỉ mới có được một chút thành tựu liền đắc chí, vì chân ái xuất đầu, thật sự là không biết nên nói gì.
Lục Vân Sơ bất đắc dĩ lắc đầu, năm đó vì Tần Duệ, cậu cư nhiên có thể nhẫn nại loại người này, cậu lúc trước nhẫn nại thật tốt.
..........