Tinh Tế Chi Thượng Tướng Phu Nhân Thị Hắc Hộ

Chương 320: Bạo Bệnh Tử Vong






Ngày hôm sau, chuyện này dường như không lưu lại bất cứ bóng ma tâm lý hay ảnh hưởng nào cho Jules.
Cậu ta đã nhìn thấy cơ giáp Lộ Lê đưa cho mình, đó là một bộ cơ giáp cấp C, số liệu ngang với cơ giấp cấp B, làm cậu ta yêu thích không buông tay, tốn một buổi sáng luyện tập, buổi chiều lại liên hệ với Lộ Lê.
"Anh hai ơi, cơ giáp anh đưa em thích lắm, cảm giác giống như là định chế riêng cho em vậy."
"Không phải cảm giác, vốn dĩ chính là định chế riêng cho em." Lộ Lê cười, hai người ở Tinh Võng đánh nhiều lần như vậy, hiểu biết về hình thức chiến đấu của cậu ta, biết sinh nhật đến gần mới chế tạo bộ cơ giáp này đưa tặng.
"Cảm ơn anh hai." Jules không ngờ thật sự là như vậy, hưng phấn không giấu nổi.
Lộ Lê nhìn thấy cậu ta vui vẻ như vậy, đột nhiên hỏi: "Quan hệ của em với Brian bắt đầu từ khi nào?"
Jules gãi gãi đầu, "Cụ thể em cũng không rõ."
Lộ Lê sửng sốt, "Loại việc này sao lại không rõ?"
"Khi em quen anh ấy, em mới chỉ có ba tuổi, nghe người nhà em nói, khi đó em rất dính Brian, mọi người đều nói giỡn sẽ gả em cho Brian, chờ em thật sự trưởng thành, Brian cũng thường lấy việc khi còn nhỏ ra nói, sau đó lại đi học, bởi vì học viện khác nhau, ban ngày chúng em không ở chung nhiều như trước, chỉ ngầm gặp nhau." Jules nói.
Lộ Lê gật đầu, cho nên bên ngoài mới có thể cho rằng Jules và Brian quan hệ không tốt lắm, bởi vì khi hai người quan hệ tốt, người khác nhìn không thấy, "Vậy sau đó thì sao?"
"Tình hình như vậy vẫn luôn tiếp tục đến khi em vào học viện thánh Florence, có nam sinh theo đuổi em, truyền tới tai Brian, anh ấy tức giận, sau đó em mới biết khi còn nhỏ anh ấy nói muốn em là vợ anh ấy là sự thật, anh ấy vẫn luôn coi em là vợ mình." Nói đến đây, mặt Jules đỏ bừng.
"Sau đó em cứ như vậy ở bên anh ta?" Lộ Lê không thể tưởng tượng nổi.
Jules gật đầu, "Đúng vậy."
"Brian căn bản chính là ông chú biến thái, anh ta bắt đầu nhớ thương em từ lúc em mấy tuổi, em còn ngây ngốc đáp ứng à.


Vậy sau đó anh ta lại kết hôn với vương hậu Kathleen, em không thương tâm sao?"
Jules sờ tóc, "Ngay từ đầu có một chút không thoải mái, nhưng khi đó Kathleen cũng chẳng có tình cảm gì với Brian, còn giúp chúng em yểm hộ.

Trước khi bọn họ kết hôn giả, em cũng gặp qua Kathleen và người yêu cô ấy vài lần, biết tình cảm bọn họ rất tốt.

Bởi vì người đàn ông kia xuất thân không tốt, người nhà cô ấy phản đối bọn họ ở bên nhau, liên minh chèn ép anh ta, khiến anh ta không thể phát triển sự nghiệp, sau đó cô ấy đoán được tình cảnh của Brian ngay lúc đó không quá tốt, coi như đồng ý chủ động đưa ra chuyện kết hôn giả.

Lúc ấy Brian phản đối, là em tự mình đồng ý, khi đó em gấp gáp cái gì cũng không giúp được Brian, em nghĩ dù sao cũng là kết hôn giả, nếu như vậy có thể giúp đỡ Brian thì cứ vậy đi.

Khi đó Kathleen thật sự rất tốt, giống chị gái tri kỉ, còn giúp bọn em bày mưu tính kế, em cũng không ngờ cô ấy sẽ biến thành bộ dáng như bây giờ."
Tuy rằng có đôi khi cậu ta tương đối trì độn, nhưng rất mẫn cảm với biến hóa cảm xúc của người khác.

Khi cậu ta nhận thấy Kathleen không giống như trước kia, tâm tư trở nên càng ngày càng thâm trầm, cậu ta dần dần rời xa đối phương.
Rất nhiều lần Kathleen tìm cậu ta, cậu ta đều lấy cớ từ chối, đối phương cũng không tìm đến nữa, chậm rãi thành người lạ, mấy năm nay gặp nhau cũng coi như không quen biết.
Thật ra Jules không muốn như vậy, người với người vì sao không thể ở chung yên ổn, đại khái đây cũng là nguyên nhân người nhà và Brian không muốn đẩy cậu ra ngoài xã hội, khiến cậu bị nhuộm màu ô nhiễm.
Lộ Lê cũng đoán ra.

Cùng ngày Brian bí mật đưa Kathleen đi khỏi Vinh Diệu tinh, đồng thời rút hết nhân mạch cô ta lưu tại vương cung.
Buổi tối ở chung với Jules, đưa ra dung dịch cải tạo gen chưa kịp đưa lúc trước, Jules đặc biệt vui mừng, Brian nhân cơ hội triền miên một trận.
Gia tộc Bart không biết tí gì, chờ khi bọn họ nhận được tin tức, Kathleen đã bạo bệnh mà chết.
Gia tộc Bart đã sớm đã biết Kathleen và quốc vương bệ hạ kết hôn giả, biết rõ vương hậu bạo bệnh là lấy cớ, bọn họ cũng không dám nói ra.
Hoàn toàn không biết việc cô ta làm trong sinh nhật Jules, nếu không chỉ sợ phải kinh hãi tới mức sốt ruột, mỗi ngày lo lắng khi nào Brian xuống tay với họ.
Sáng vài ngày sau, phó đoàn trưởng Lạc Luân Tá phái người đến quân đoàn I, gặp được Phù Cừ bị giam giữ ở trong phòng giam
Tinh thần lẫn diện mạo Phù Cừ có khác biệt rất lớn với nửa năm trước, tuy nhiên cho dù mỹ nhân là tù nhân, dung mạo vẫn không tổn hại.
Mới đầu Phù Cừ không có chút dấu hiệu mở miệng, nhưng khi đối phương nói ra một ít tin tức quan trọng, Phù Cừ đã bị xúc động, ánh mắt chuyển từ không để bụng trở nên sắc bén hơn.
Tuy vẫn không nói gì thêm, nhưng lại đủ làm người ta xác định thủ hạ của phó đoàn trưởng Lạc Luân Tá có khả năng thật sự bắt chẹt được nhược điểm của Phù Cừ.
Ngày hôm sau, Lạc Luân Tá đặt ra thỉnh cầu với quân đoàn I đưa Phù Cừ tới quân đoàn III thẩm vấn.
Bất luận sự kiện gì liên quan đến Thiên Long hoặc tổ chức Phản Tinh Hệ đều có khả năng là công lao lớn, Chu Tuấn Ngạn rất rõ Lạc Luân Tá sẽ không đưa tin tức bọn họ nắm giữ cho mình, nhưng Phù Cừ là do bên này bắt được, cho nên anh ta nghĩ muốn mang người đi mà không trả giá gì là không có khả năng.

Trải qua cò kè mặc cả, quân đoàn I từ chỗ Lạc Luân Tá có được một phần cơ mật về tổ chức Phản Tinh Hệ mới để cho bọn họ mang người đi.
Lộ Lê và nhóm đại sư nghiên cứu cũng tiến vào thời khắc mấu chốt, gần như mỗi ngày đều chạy tới phòng làm việc Milo.
So sánh với ba vị đại sư cơ giáp chế tạo sư cao cấp, kinh nghiệm của Lộ Lê chắc chắn không cao bằng bọn họ, nhưng tinh thần lực của y so với bọn họ cao hơn không ít.

Cơ giáp tách hạch có một điểm rất phiền toái, như khi tiến hành ráp nối mấy hệ thống phản trọng lực, cần dùng đến kim loại dung hợp mà Lộ Lê mang về từ Hồng Hạt tinh số 1, nhưng bởi vì kỹ thuật có hạn chế, khi chế tạo cơ giáp tách hạch có vài tình huống mà con người không thể xử lý, khó khăn gia tăng, trong quá trình dung hợp có khả năng gây ra nổ mạnh.
Nổ mạnh sẽ tổn thương tinh thần lực, sau đó ba vị đại sư phát hiện chuyện này cũng không gây hậu quả quá lớn với Lộ Lê, nên phân đoạn này giao cho y làm.
Hôm nay lại là một lần thí nghiệm sau khi Lộ Lê thất bại nhiều lần.
Phòng làm việc vô cùng an tĩnh.
Thầy cùng hai vị đại sư vây quanh ở bên người y, một câu cũng không nói, chỉ lẳng lặng nhìn y ra tay.
Có nghi hoặc hoặc vấn đề gì cũng không giao lưu, xong việc mới có thể thảo luận, đây đã là thái độ bình thường trong khoảng thời gian này.
Lộ Lê không dám phân tâm, y đã mơ hồ biết nguyên nhân thất bại, hẳn là do không trải qua học tập theo hệ thống.
Hình thái cuối cùng của động cơ tách hạch dùng một ít nguyên lý hoàn toàn bất đồng với hiện tại, đã tự thành một bộ lý luận.

Khi lý luận bất đồng, lúc sử dụng sẽ tương phản với lý luận mà bọn họ đã học tập, cho nên mới thất bại hết lần này đến lần khác.
Chỉ tiếc tư liệu cha để lại cho y không có quá nhiều lý luận cơ sở về việc này, đại khái là tổ tông nhà họ cũng không nghĩ tới thời đại hoặc thời không sẽ không giống nhau, cho nên chỉ để lại cho đời sau nội dung trung tâm.
Xét thấy không có lý luận, cũng không có dụng cụ tinh vi, Lộ Lê chỉ có thể dựa vào tinh thần lực mạnh mẽ của mình mà ra tay.

Đam Mỹ Sắc
Hai tiếng rưỡi sau, cửa phòng phòng làm việc đóng chặt không truyền ra tiếng nổ.
Người bên ngoài có chút ngạc nhiên, bởi vì gần đây, phòng làm việc của đại sư cách sáu tiếng đồng hồ lại có tiếng nổ truyền ra, hiện tại sáu tiếng đồng hồ đã qua rồi.
"Thành công rồi." Lộ Lê ngửa đầu nhìn cơ giáp trước mặt chỉ cao 3 mét, bề ngoài màu bạc, còn chưa sơn xịt, lại đẹp mắt hơn so với cơ giáp đã chế tạo trong dĩ vãng.
Ba vị đại sư lập tức vây quanh cơ giáp, ba đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm mỗi tấc trên người cơ giáp.

Đây là cơ giáp tách hạch đầu tiên mà bọn họ chế tạo ra sau rất nhiều nỗ lực, không biết tính năng như thế nào, nhưng bộ cơ giáp này là nhờ mỗi người một tay mới chế tạo ra, ở trong quá trình chế tạo, mơ hồ có thể cảm giác được nó bất phàm.
Bên trong cơ giáp tách hạch cấu tạo khác biệt với cơ giáp hiện tại, dụng cụ nơi này không thể kiểm tra ra số liệu cụ thể, chỉ có thể tìm người tới để thí nghiệm, nhưng tìm ai tới thí nghiệm là một vấn đề.
Bọn họ hiện tại còn không biết cơ giáp tách hạch có phải thật sự không có yêu cầu quá lớn với thể chất của người điều khiển hay không, nhỡ trong quá trình chế tạo bọn họ có phân đoạn nào làm không đúng, dẫn tới kết quả cuối cùng bày biện ra không giống như tư liệu, vậy không thể dễ dàng tìm người lên điều khiển.
"Nếu không để Tần Vũ tới thử đi." Lộ Lê thấy thầy cùng hai vị đại sư chậm chạp không thể quyết định, liền mở miệng đề nghị.
Tức khắc mắt ba người sáng lên, "Không sai, Tần thượng tướng là người biến chủng mạnh nhất đế quốc Vinh Diệu, không ai có thể so với thể chất của cậu ta, để cậu ta thí nghiệm không còn gì tốt hơn, Tiểu Lộ à, nhiệm vụ này giao cho con."
Về công về tư, Lộ Lê đều là người được chọn tốt nhất, tuy ba người bọn họ là cơ giáp chế tạo sư cao cấp số một số hai đế quốc Vinh Diệu, nhưng đối phó với kẻ điên cuồng không coi ai ra gì như Tần Vũ, bọn họ cũng không dám xác định đối phương có thể giữ thể diện cho họ hay không.
Đối với việc này, đại sư Milo có kinh nghiệm nhất, lúc trước vì không biết Lộ Lê chính là Ly Lục, kéo dài hồi lâu, sau lại bị Tần Vũ trả thù bơ rất nhiều ngày, lúc ấy khiến ông gấp gáp muốn chết.
Việc này Lỗ Chí Bình lẫn Bùi Diệp đều đã nghe ông nói qua.
Đêm đó trở lại Tần gia, Lộ Lê nhắc tới chuyện này với Tần Vũ, y dám để cho Tần Vũ đi thử, cũng là vì có lòng tin.
Tần Vũ đáp ứng.
Phòng làm việc không thích hợp để tiến hành thí nghiệm, Lộ Lê mang cơ giáp ra, cùng Tần Vũ đến phòng huấn luyện của quân đoàn I, trên đường gặp được Jules.
"Sao em ở chỗ này?"
Jules cũng không ngờ ngày đầu tiên tới quân đoàn I đưa tin đã gặp được anh mình, trên mặt hưng phấn không ức chế được, thoạt nhìn như hận không thể bay lên bầu trời, "Anh à, từ hôm nay trở đi em sẽ gia nhập quân đoàn I."
Lộ Lê chúc mừng trước một tiếng rồi mới hỏi: "Người nhà em đồng ý rồi à?"
Jules dùng sức gật đầu, nhìn bốn phía, phát hiện không có người thứ tư mới nhỏ giọng nói: "Brian cho em một lọ dung dịch cải tạo gen, em uống xong gen tăng lên đấy, nếu anh cần thì nói cho em, em bảo Brian giúp anh lấy một lọ."
Lộ Lê sửng sốt, chợt bật cười, "Cảm ơn em, nhưng không cần đâu, anh đã uống rồi, sớm biết em cần, anh đã lấy cho em một bình rồi."
"A?" Đôi mắt Jules trợn tròn, chưa phản ứng kịp..