Khí trời sáng sủa, Trương Vũ ăn cơm xong, lại bắt đầu đi bộ trong vườn hoa, dĩ nhiên Mạnh Hinh cũng vẫn luôn theo bên người, Trương Vũ đi đi liền cảm thấy bụng dưới có cảm giác đau quặn, muốn đi tè, thật là muốn đi cầu ~ Trương Vũ bụng vừa chạy đến WC, thế nhưng Trương Vũ đi rồi vẫn cảm thấy sao lại mắc nữa? Không phải là ăn nhiều quá chứ? Trương Vũ nghĩ nghĩ hôm nay mình ăn gì, ồ, quả thật rất nhiều a, hưa hưa….
Trương Vũ không có không biết xấu hổ mà nói với mẹ chồng Mạnh Hinh, một lát sau bụng lại không có cảm giác quá lớn, Trương Vũ cảm thấy hẳn không có vấn đề gì lớn nhỉ?
Bất quá, Trương Vũ ôm bụng, thật muốn đi nhà cầu~
Mạnh Hinh nhìn Trương Vũ cứ một lát lại chạy hai chuyến tới nhà cầu, lập tức khẩn trương: “Tiểu Vũ à, có phải con sắp sinh không vậy? Sao lại cứ lát là đi vệ sinh thế?”
“Không phải chứ?” Trương Vũ vẻ mặt mờ mịt: “Con không cảm thấy bụng quá đau mà.”
Tha thứ cho người đàn ông chưa có cưới vợ đã sinh con, coi TV ở Trung Quốc, đều là nữ nhân vật chính đột nhiên quát to một tiếng: “Tôi đau bụng, tôi sắp sinh…” Sau đó em bé ra đời, đâu có đi tiểu liên tiếp trước sinh đâu, việc đau bụng sinh này mà nói, bởi vậy Trương Vũ có biết được rốt cuộc là mình có sắp sinh hay không đâu!
“Ôi chao, đứa nhỏ ngốc!” Mạnh Hinh muốn cười thế nhưng cười không nổi, nhanh chóng đỡ Trương Vũ đi đến phòng sinh sắp xếp đặc biệt, đồng thời dặn người hầu đi tìm bác sĩ và Ngõa Lạp Nhĩ đến, coi có phải Trương Vũ sắp sinh hay không.
“Hồi đó mẹ mang thai cũng giống con vầy nè, lúc sắp Khoa Nhĩ mẹ vẫn chạy đi WC, hồi đó ngu mà, đâu có biết đây là sắp sinh đâu, cha con muốn kêu bác sĩ mẹ còn không cho, sợ là tính sai, ai dè mém nữa là lòi đầu Khoa Nhĩ trong nhà cầu rồi!”
“Hả?!” Trương Vũ được Mạnh Hinh đỡ đi từ từ, nghe được Mạnh Hinh nói như thế, trong đầu liên tưởng bản mặt của Khoa Nhĩ, ‘phụt’ một tiếng bật cười, ha ha, bản mặt Khoa Nhĩ luyện thành là do bởi vì suýt chút nữa sinh ra trong nhà cầu nên vẫn cáu tới giờ á hả?!
“Ha ha, hồi đó mẹ quả thực quá ẩu, nhưng đúng là có người sinh con trong WC á!” Mạnh Hinh cũng vui vẻ, bà ghé lên tai Trương Vũ, lặng lẽ nói: “Mạc Lý trưởng lão chỉ có một cháu trai bảo bối, bây giờ không vào quân bộ, mà vào bộ chế tạo cơ giáp đấy, thằng nhóc đó bị mẹ của nó sinh ra trong WC đấy, ha ha, may là cái nhà cầu này rất sạch, đứa bé lại quá lớn, không bị lọt xuống, nếu không~~~~ ha ha ha”
“…” Trương Vũ cũng vui vẻ~ cơ mà trong lòng lại đang lặng lẽ may mắn, may có mẹ chồng nhắc, nếu không mình sinh bảo bảo trong WC thật, vậy thì anh danh một đời mình coi như toang~
Nghe được bọn người hầu báo cáo Trương Vũ sắp sinh, suýt chút nữa Ngõa Lạp Nhĩ phun trà trong miệng ra ngoài! Vội vàng vứt chén trà, gấp ga gấp gáp gãi đầu một cái liền chạy ra ngoài, người hầu xui xẻo nhìn Ngõa Lạp Nhĩ chạy rớt mất một chiếc giày cũng không biết, như một làn khói tìm không thấy cái bóng ~
Lúc Trương Vũ đến phòng sinh, Ngõa Lạp Nhĩ cũng thở hổn hển chạy tới, vừa thấy Trương Vũ liền thở không ra hơi nói: “Mau mau, để tôi nghe máy thai một chút.”
Đợi Trương Vũ nằm chết dí trên giường sinh, Ngõa Lạp Nhĩ lấy ra ống nghe của địa cầu cổ, đặt lên bụng Trương Vũ.
“Bộp bộp, bộp bộp…” Ngõa Lạp Nhĩ tỉ mỉ nghe, di động trên dưới. Tiếng rất gấp, nhưng, cái tiếng này cũng gấp quá đi, quả thực không giống như là nhịp tim của một đứa bé đâu! Xem ra đứa bé cũng muốn ra nhanh! Ngõa Lạp Nhĩ há miệng tuyên bố: “Ừ, xác định là sắp sinh, nhưng mà bất quá bây giờ còn phải chờ đứa bé và cơ thể mẹ tách ra.”
“Thật tốt quá!” Mạnh Hinh cười híp mắt, quả thật muốn nhảy cởn lên: “Tôi có thể nhanh chóng nhìn thấy cháu ngoan bé bỏng của tôi rồi!”
“Mau đi thông báo cho Hách Nhĩ và Khoa Nhĩ!” Mạnh Hinh đi ra ngoài phân phó người hầu một tiếng, sau đó mình lại chạy trở về. Mặc dù rất muốn tự mình báo tin tốt này, thế nhưng Mạnh Hinh biết lúc dựng phu sinh con trong lòng vẫn rất sợ, khi đó mình sinh Khoa Nhĩ chính là toàn bộ hành trình đều có chồng Hách Nhĩ kề bên, tâm tình khẩn trương mới có thể hòa hoãn. Bây giờ Trương Vũ sinh, Khoa Nhĩ lại không ở, nếu như ngay cả một người nhà quen thuộc cũng không có, khẳng định trong lòng Trương Vũ rất sợ.
Cơ thể Trương Vũ cứng ngắc, nói thật lúc Ngõa Lạp Nhĩ nói mình sắp sinh, thật đúng là mình không có cảm giác gì quá lớn, ngoại trừ việc bụng vẫn bí hơi ra, thì cậu lại không có cảm nhận gì hết. Còn có, tách ra kia, tách gì ra? Trương Vũ không hiểu gì hết.
Ngõa Lạp Nhĩ rất hưng phấn, ông xoạt xoạt lấy bút và bản ghi điện tử ra, điên cuồng ghi, thỉnh thoảng hỏi cảm giác của Trương Vũ, bụng đau ở đâu, đau như thế nào, ba la bô lô hỏi không ngừng.
Mạnh Hinh nghe Ngõa Lạp Nhĩ hỏi thăm không dứt tiếng, cảm thấy bên tai tựa như có vịt, kêu ‘cạp cạp’ liên hồi: “Ế, tôi bảo này, ông bị gì thế? Ông không biết dựng phu ghét ồn ào nhất sao? Còn lanh chanh hỏi không ngừng? Ông mà hỏi vậy nữa, coi chừng bà đạp một đạp cho ông ra ngoài đó!”
“Ha ha, phu nhân đừng giận, tôi không hỏi không hỏi, ha ha…” Ngõa Lạp Nhĩ quay đầu nhìn Mạnh Hinh hai mắt bốc hỏa, nhớ tới Mạnh Hinh lại có danh hiệu ‘khủng long cái’, tính khí nóng nảy, nếu như chọc tới người phụ nữ này, thật có khả năng ném mình đi, nhỉ? Ngõa Lạp Nhĩ vội vàng cất bút và bản đi, cười làm lành: “Không phải lâu rồi tôi mới thấy sinh con sao, muốn ghi lại một chút, hưa hưa~~~~~”
“Muốn ghi lại cũng được, thế nhưng phải là sau khi sinh xong, hừ hừ, nếu như Tiểu Vũ xảy ra chuyện gì…..” Mạnh Hinh có thâm ý mà liếc nhìn Ngõa Lạp Nhĩ.
“Phải phải, phu nhân, tôi lấy mạng ra bảo đảm, chắc chắn đảm bảo thiếu phu nhân bình an sinh tiểu bảo bảo ra.” Ngõa Lạp Nhĩ không dám lưỡng lự nhanh chóng vỗ ngực cam đoan, đệt mẹ nó, người ta đòi tiền đỡ đẻ cho sản phụ, mình còn liều mạng đỡ đẻ cho dựng phu nữa!!!
Bị coi thành người trong suốt Trương Vũ: “……”
Bất quá, Trương Vũ sờ bụng, sao lại bắt đầu cảm thấy đau chứ? Trương Vũ sờ bụng, cảm giác đau đớn càng ngày càng rõ, Trương Vũ không thể không lên tiếng: “Bác sĩ Ngõa Lạp Nhĩ, hình như bụng của con bắt đầu đau!”
“Cái gì?!” Ngõa Lạp Nhĩ mau chóng kiểm tra cơ thể Trương Vũ: “Bây giờ thai nhi đang tách khỏi cơ thể mẹ.” Dừng một chút: “Mạo phạm.”
Nói xong cũng mở áo Trương Vũ ra, lộ ra bụng dưới. Nơi bụng chợt xuất hiện một bụi hoa gần nở rộ, nhưng mà Ngõa Lạp Nhĩ nhìn kĩ, sao lại có cảm giác là sau nụ hoa này còn ẩn ẩn một nụ hoa nữa ta~~~ là hoa mắt hả? Lại nhìn kỹ, ủa, vẫn là một, xem ra là mình hoa mắt! Ngõa Lạp Nhĩ thầm mắng mình đa nghi, sao lại có thể xuất hiện hai nụ hoa chứ, thật là, càng già càng tệ mà!
“Chuẩn bị thiết bị xong, chờ sau khi thai nhi tách khỏi cơ thể mẹ lập tức tiến hành mổ lấy thai nhi!” Ngõa Lạp Nhĩ quan sát hình dạng nhánh hoa một hồi, phân phó trợ thủ bên người.
Trợ thủ: “Cuối cùng cũng nhớ tới tui, hiu hiu, không dễ gì…..”
Trợ thủ đã kịp chuẩn bị, đây là lần đầu tiên nhìn thấy đại quý tộc sinh, không dễ! Trợ thủ hạnh phúc muốn xỉu luôn~ mặc dù mình cũng từng đỡ đẻ cho rất nhiều tiểu quý tộc, nhưng mà việc này có thể so với các đại quý tộc sao? Dị năng của tiểu quý tộc quá thấp, ngay cả dụng cụ cũng có thể xuyên thấu thai nhi, chẳng khó khăn gì, nào có như đại quý tộc đẻ thần bí như thế!
Trương Vũ ôm bụng, đau quá ~ thừa dịp trong lúc đau đẻ, nhanh chóng thở hổn hển, đứa bé này, trước khi đau cũng để ba ba chuẩn bị, ngay cả một chút cũng không kịp chuẩn bị lại đột nhiên đau quá trời quá đất, thực sự là đòi mạng người ta!
“Trương Vũ, gắng lên!” Mạnh Hinh lo lắng cho Trương Vũ vừa lau mồ hôi vừa khích lệ: “Bây giờ dị năng của bảo bảo có thể bắt đầu tụ lại, cho nên mới đau như thế, đến khi tụ lại xong, sẽ mổ cho con, lấy em bé ra, gắng thêm chút nữa!”
Trương Vũ cắn răng, dạ một tiếng, tứ chi đã bị cố định, để ngừa Trương Vũ không cẩn thận làm em bé bị thương. Đau quá đi! Thậm chí Trương Vũ có thể nghe được tiếng tim đập như sấm như trống chầu của mình “Thình thịch, thình thịch, thình thịch…..”
Khi đó lúc mẹ sinh mình có phải đau như thế không? Trương Vũ cảm thấy so với lần trị mắt trước còn đau hơn, mình sắp chết rồi ư? Ngón tay Trương Vũ bởi vì dùng sức nắm chặt quá, bàn tay bị móng đâm rách, rỉ máu….
“Trương Vũ, con nghe mẹ nói không?” Mạnh Hinh nhìn Trương Vũ thất thần mở to mắt, chỉ thở dốc từng ngốn từng ngốn, không nói lời nào, lo lắng, bà sờ đầu Trương Vũ: “Bé cưng ngoan, me lời mẹ không? Bảo bảo đang đợi để nhìn thế giới bên ngoài đấy? Con cũng không thể vứt bỏ như thế!”
Bảo bảo? Trương Vũ hoàn hồn nhìn Mạnh Hinh lo lắng, bởi vì quá đau, thật sự là Trương Vũ không còn sức để nói, chỉ có thể nháy mắt một cái ý bảo Mạnh Hinh mình không có việc gì.
“Cứ cố đi, dị năng tụ lại sẽ xong ngay!” Sắc mặt Ngõa Lạp Nhĩ nghiêm túc, không biết có phải tất cả đàn ông mang thai đều sẽ như thế này, tốc độ tụ dị năng chậm như vậy? Hơn nữa nhìn bộ dạng Trương Vũ, hiển nhiên cơn đau gấp bội những đại quý tộc mang thai khác.
“Được rồi!” Ngõa Lạp Nhĩ nhìn đóa hoa chỗ bụng Trương Vũ hoàn toàn nở rộ, biết là tụ dị năng xong rồi. Nhanh chóng lệnh cho trợ thủ: “Bắt đầu!”
Mạnh Hinh căng thẳng nhìn Ngõa Lạp Nhĩ tiêm thuốc tê cho Ngõa Lạp Nhĩ, xác định Trương Vũ từ từ nhắm mắt, sau khi gây tê. Ngõa Lạp Nhĩ vạch một đường chỗ bụng dưới của Trương Vũ, không đến năm phút đồng hồ: “Ha ha, phu nhân, mau mau ôm tiểu tiểu thiếu gia!” Theo tiếng khóc ‘oe oe’ của em bé, Ngõa Lạp Nhĩ cười toe toét cắt cuống rốn của em bé, nhân tiện nhìn giới tính em bé một chút, Mạnh Hinh run tay, kết quả tâm can bảo bối trong tay Ngõa Lạp Nhĩ, nhìn một cái, cùng màu tóc với Khoa Nhĩ, màu trà! Thật xinh đẹp! Mạnh Hinh cười híp mắt ôm bảo bảo định rửa dịch nhờn trên người bảo bảo.
“Phu nhân! Còn một đứa!” Ngõa Lạp Nhĩ kêu lên, quả thực ông không thể tin được! Ngõa Lạp Nhĩ run tay lấy ra một tiểu bảo bảo một … khác từ trong bụng Trương Vũ, giọng run run: “Lại là một tiểu thiếu gia!”
Có lẽ là bất mãn với chất giọng run run của Ngõa Lạp Nhĩ, hoặc là đmn không để ý tới, thằng nhóc kia cũng ‘oe oe oe oe’ khóc lên.
“!!!!” Mạnh Hinh sợ ngây người, ôm tiểu bảo bảo trong lòng, sững sờ một hồi lâu, mới bị tiếng khóc của tiểu bảo bảo trong tay Ngõa Lạp Nhĩ đánh thức: “Mau ôm đi! Còn không mau khâu vết thương lại cho Trương Vũ, đứng ngốc đó làm gì!”
“Ầy!” Lần đầu tiên Ngõa Lạp Nhĩ hối hận chỉ dẫn theo một trợ thủ như thế! Ông đành phải đưa em bé cho trợ thủ nhao nhao muốn thử, mình thì mau chóng khâu vết thương lại cho Trương Vũ, đợi sau khi khâu xong, lại bôi lên dịch chữa trị thượng hạng, bụng Trương Vũ lập tức chỉ còn lại có một vệt hồng hồng, đến khi đường khâu liền với tổ hợp da, đường nét màu đỏ cũng liền biến mất.
Đầu vừa nhấc, T^T tui cũng muốn tắm cho bảo bảo!!
Bất quá, nhớ đến mình cư nhiên đỡ đẻ song bào thai! Ngõa Lạp Nhĩ cực kỳ hưng phấn, đây chính là đại quý tộc đầu tiên trong lịch sử tinh tế sinh ra song bào thai! Ngõa Lạp Nhĩ khẳng định hài lòng mọi thứ về Trương Vũ rồi mới đẩy Trương Vũ tới phòng quan sát bên cạnh, chỉnh nhiệt độ trong nhà xong, lại thử nhiệt độ cơ thể Trương Vũ một chút, tính còn tới hai giờ nữa Trương Vũ mới tỉnh lại, thế là Ngõa Lạp Nhĩ hưng phấn chạy đi kiểm tra tình trạng của bảo bảo.