Lúc Lê Hân đang hôn mê vì tác dụng của thuốc, một người không nghĩ tới đã đến Emir.
Ca phẫu thuật của Phong Liệt Vân rất thành công, sau ca phẫu thuật càng cảm thấy màu sắc của cả thế giới đều thay đổi, ngoại trừ nguyên nhân con chip, bản thân Phong Liệt Vân bởi vì dị biến tinh thần quá sớm cùng bị thực nghiệm trong nhiều năm nên tinh thần trở nên tương đối không ổn định, năm đó lực lượng làm hàng chục hàng ngàn người bị cảm nhiễm cũng không phải do con chip, mà chính là tinh thần lực của Phong Liệt Vân gây ra. Chức năng của con chip bất quá chỉ là kích thích Phong Liệt Vân, khiến tinh thần y dị biến, mà lúc này, Blake lại khá bất ngờ sau khi kiểm tra tần sóng tinh thần của Phong Liệt Vân. Phong Liệt Vân từng vô số lần bị dị biến, cho dù con chip được lấy ra ngoài thì tần sóng tinh thần cũng nên vượt xa phạm vi khá nhiều, thế nhưng lúc này tần sóng tinh thần của y lại ổn định như trẻ sơ sinh, không khác Lê Hân là mấy.
Tại sao lại sinh ra loại biến hóa này Blake nghĩ trăm lần cũng không ra, cuối cùng liền xoa tay chảy nước miếng nhìn Lê Hân đang hôn mê, cơ hồ là muốn một ngụm nuốt luôn Lê Hân. Phong Liệt Vân vừa thấy vẻ mặt này của Blake, lập tức nhảy khỏi bàn giải phẫu, khiêng Lê Hân biến mất. Blake vô cùng phẫn nộ với hành vi đoạt người của Phong Liệt Vân, thế nhưng hiện tại Lê Hân bị mang đi, thứ duy nhất có thể nghiên cứu chỉ còn con chip lấy ra từ não Phong Liệt Vân cùng tần sóng tinh thần đáng kinh ngạc vừa quan sát được.
Tranh thủ hiện giờ đang có được dữ liệu đầu tiên, Blake mang hai trợ thủ đắc lực trực tiếp ở lại phòng giải phẫu nghiên cứu. Gã làm vậy cũng không có gì sai, bởi vì Blake trực tiếp trị liệu cho Phong Liệt Vân tại phòng nghiên cứu của gã, này đâu phải bàn phẫu thuật, căn bản chỉ là đài thí nghiệm!
Phong Liệt Vân mang Lê Hân trở về nhà của hắn và A Mộc nghỉ ngơi, còn lại Blake dẫn theo hai trợ thủ mất ăn mất ngủ mà nghiên cứu. Hai người ở hai nơi khác nhau trong lúc rảnh rỗi đều đồng thời ngẩng đầu, cứ như cảm thấy đã quên chuyện gì. Bất quá ý niệm này chỉ chợt lướt qua, liền bị ném ra sau đầu, triệt để quên mất.
Phong Liệt Vân sử dụng dị năng hệ không gian mang Lê Hân đi, không đi qua cửa, trực tiếp bước vào thông đạo không gian. Blake cùng hai trợ thủ căn bản không đi ra ngoài, cửa phòng giải phẫu vẫn luôn được đóng chặt. Phil bị lãng quên chờ a chờ ngoài phòng giải phẫu, theo thời gian từng chút từng chút trôi qua, trái tim ngày càng lạnh, đến cuối cùng đã tâm như tro tàn.
Đến bây giờ một người cũng không ra tới, chẳng lẽ Phong Liệt Vân cuồng tính quá độ, Lê Hân không khống chế được, Phong Liệt Vân giết mọi người trong phòng phẫu thuật…… Còn bản thân y thì sao? Hay là phẫu thuật quá khó khăn, đã qua 20 tiếng đồng hồ vẫn còn đang tiến hành?
Sợ gây trở ngại trong lúc phẫu thuật, Phil không dám tùy tiện sai người mở cửa xông vào, tất cả các thiết bị liên lạc trong phòng mổ đều không được bật, không thể liên lạc với người khác. Phil chỉ có thể cứng rắn mà chờ đợi bên ngoài, đến giờ thứ 40, hắn đã cứng đơ thành cục đá, trong lòng một mảnh tĩnh mịch.
Run rẩy châm một điếu thuốc, vừa định hút thuốc, đã thấy Phong Liệt Vân giữa sương khói lượn lờ ôm Lê Hân đang hôn mê từ bên ngoài đi tới, điếu thuốc đông cứng trên ngón tay Phil, cả người phảng phất đều thạch hóa.
“Blake đâu?” Phong Liệt Vân hỏi “Hôm qua làm xong phẫu thuật đến bây giờ Lê Hân vẫn chưa tỉnh lại, cũng đã hơn 30 tiếng rồi, có phải phẫu thuật xảy ra gì ngoài ý muốn hay không?”
Phil vẫn không nói lời nào, ngơ ngác mà nhìn Phong Liệt Vân.
“Ngu rồi.” Phong Liệt Vân lắc đầu, đi đến trước cửa hung hăng nhấc một chân đá văng cửa, Blake cùng trợ thủ hai mắt đỏ bừng mà ngây ngốc nhìn ra cửa, chỉ thấy Phong Liệt Vân ôm Lê Hân sải bước bước vào, nói: “Nhanh nhìn xem, sao qua lâu như vậy người còn chưa tỉnh lại thế này?”
Đối với Phong Liệt Vân thực lực cường hãn mọi người căn bản không ai dám chọc, bác sĩ giận mà không dám nói gì, lại vô cùng quan tâm an nguy của cacbon -01, vội vàng lấy dụng cụ giúp hắn kiểm tra. Lúc này thuốc lá đã đốt tới ngón tay Phil, lớp tro thật dài rơi xuống, khiến hắn giật mình một cái.
Sau khi dập tàn thuốc, Phil gần như bay qua cánh cửa bị phá hủy vào phòng phẫu thuật, bắt lấy vạt áo Phong Liệt Vân: “Các ngươi phẫu thuật trong bao lâu, có thành công hay không?”
“Rất thành công, khoảng nửa giờ đi……” Phong Liệt Vân ngẫm lại “Không ai báo với ngươi sao?”
“Ngươi nói sao?” Phil bị tra tấn tinh thần suốt 40 tiếng đồng hồ đến suýt bị dị biến, hai mắt đỏ bừng trừng mọi người trong phòng “Vì sao không có ai báo cho ta?”
“Các ngươi không nói cho hắn?” Phong Liệt Vân nhíu mày.
“Chúng ta vẫn luôn nghiên cứu, cũng chưa từng đi ra ngoài” Blake nhún nhún vai “Người ra ngoài đầu tiên không phải ngươi sao?”
“Ta mang Lê Hân trở về nghỉ ngơi, bản thân cũng ngủ một giấc, sau khi dậy thì chờ mười mấy tiếng hắn vẫn không tỉnh, liền tới tìm các ngươi……” Phong Liệt Vân dừng lại, nhìn nhìn Phil “Ngươi đánh ta đi.”
Thật sự đem Phil hoàn toàn quên mất!
Phil tức giận đem đám người Blake đánh một trận, lại không đánh Phong Liệt Vân, đánh tên biến thái này chỉ làm tay mình thêm đau, chẳng có ích lợi gì!
Sau một trận khôi hài, Blake kiểm tra cho Lê Hân một chút, nói: “Đại não cậu ta vẫn hiện lên tần sóng tinh thần mệt mỏi, những bộ phận khác thì không có việc gì. Đại khái hôm qua giúp ngươi ổn định tinh thần đã tiêu hao tinh thần lực quá mức, có lẽ nghỉ ngơi một thời gian sẽ tốt thôi.”
Biết được Lê Hân không có gì trở ngại, Phong Liệt Vân liền mang Lê Hân trở về nhà Phil. Lúc này Lê Hân đang ngủ không có năng lực tự bảo vệ mình, vẫn là ở nhà Phil sẽ an toàn hơn, năng lực phòng ngự cũng tương đối cao.
Không lâu sau khi cả ba quay lại hoa viên trên không, một con tàu tinh chiến lưỡng dụng trực tiếp lao thẳng đến điểm tập kết của Fire ở Emir, sau khi hỏi ra Phil là boss đứng phía sau Fire, Thẩm Uyển Như không chút khách khí mà trực tiếp xông vào nhà Phil, thành viên Fire căn bản không ngăn được nàng!
“Ta tìm Phong Liệt Vân.” Thẩm Uyển Như lịch sự mà gõ cửa, chỉ là động tác gõ cửa có chút giống phá cửa, sức lực lớn thêm chút nữa thì hệ thống phòng ngự của hoa viên trên không cũng ngăn không được “Ta cảm thấy y đang ở đây.”
Hệ thống phòng ngự của hoa viên trên không phát ra cảnh báo, Phil nhìn nữ nhân ngoài cửa, nhíu mày nói: “Ta đã thấy cô ta, trước đây lúc Lê Hân bị ngươi mang đi, cô ta đã từng cùng Fire tìm kiếm, lúc ấy cô ta rất quan tâm tới Lê Hân, còn rất không muốn Lê Hân cùng A Mộc ở bên nhau, còn nói dối mình là bạn gái cũ của A Mộc.”
“Ta không biết chức vị cụ thể của cô ta ở đế quốc” Phong Liệt Vân nói “Nhưng ta biết cô ta là một dị năng giả hệ thủy cấp SS, vô cùng cường đại. Hơn nữa cũng không phải đi theo đế quốc một cách mù quáng, có lý tưởng của riêng mình, ta có thể an ổn ở đây một thời gian dài như vậy, không phải không có liên quan gì đến cô ta. Hôm nay vậy mà lại tìm tới cửa……”
Chỉ có thể là chuyện về trùng dị hình!
Phong Liệt Vân và Phil đồng thời quay đầu nhìn Lê Hân đang ngủ say, trước tiên giấu Lê Hân vào phòng, bố trí xong hệ thống phòng ngự, lúc này mới mời Thẩm Uyển Như tiến vào.
Ở bên ngoài Thẩm Uyển Như đã chờ đến sắp mất kiên nhẫn, lúc vào cửa đã đen mặt. Phil nhìn Phong Liệt Vân, thấy người này ra vẻ chuyện không liên quan tới mình, nhịn không được thở dài, dù hắn có năng lực ngoại giao tốt, cũng không cần cái gì cũng bắt hắn gánh trách nhiệm đi? Phải biết rằng Phil chỉ là cấp A, tuy rằng được xem là cấp bậc gien tương đối ưu tú ở đế quốc, nhưng bị kẹp ở giữa hai tên song S, thiệt tình hắn không đủ nhìn a.
“Thẩm tiểu thư đúng không, ngài hảo” Phil khách khí mời Thẩm Uyển Như đến phòng khách, khách khí mà rót hai tách trà “Trước đây lúc Phong Liệt Vân ở Hắc Ám tinh, xem quân hàm của ngài hẳn là thượng tướng. Thẩm thượng tướng, có chuyện gì đáng để ngài đại giá quang lâm đến loại tinh cầu lưu đày như Emir này?”
“Ngươi là lão đại của ‘Born Of Fire’?” Thẩm Uyển Như hỏi.
“Đúng vậy.” Phil không đoán ra được mục đích Thẩm Uyển Như tới đây, chỉ cảm thấy nàng một thân sát khí, lại không phải hướng về phía bọn họ, mà giữa ánh mắt Thẩm Uyển Như lại lộ ra một cổ kiên quyết cùng kiên định.
“Thủ lĩnh tổ chức ngầm Emir cùng với trọng phạm bậc 1 năm đó một mình chạy ra từ viện nghiên cứu Emir – Phong Liệt Vân, rất tốt.” Thẩm Uyển Như gật gật đầu, thế nhưng lộ ra một nụ cười “Trực giác của ta không sai, người Hắc Ám tinh không thấy đâu, Phong Liệt Vân cùng hơn một vạn người kia đều biến mất. Ta nghĩ nghĩ, chỉ cảm thấy khả năng Phong Liệt Vân không tới Emir là cao nhất, nhưng trực giác lại nói với ta, nói không chừng y sẽ về Emir, xem ra trực giác của ta chính xác.”
“Nếu đã biết thân phận chúng ta, Thẩm thượng tướng vẫn một mình tới đây, xem ra cũng không có gì ác ý.” Phil nhẹ nhàng thở ra “Ta xem thần sắc Thẩm thượng tướng…… Nếu không phải muốn hợp tác với đám người bên ngoài đế quốc như chúng ta đây, khả năng đã làm chuyện gì vi phạm pháp luật đế quốc rồi đi?”
Không phải Phil suy nghĩ vớ vẩn, thái độ của Thẩm Uyển Như thật sự rất quỷ dị, nàng thấy Phil cùng Phong Liệt Vân hợp tác, không cảm thấy khó giải quyết, ngược lại lộ ra nụ cười thoải mái.
“Ta sẽ nói thẳng” Thẩm Uyển Như nói “Có người bị đưa tới viện nghiên cứu Emir, ta hy vọng có thể liên thủ cùng hai vị cứu người này ra. Fire thường xuyên buôn lậu vũ khí ở đế quốc, bất quá ta thấy súng ống đạn dược trên tay các ngươi đều là hàng rỉ sắt vứt trong kho, xem ra các ngươi cũng không có ý định tổ chức binh lực chống đối với đế quốc, đương nhiên cũng không chống đối được. Có một việc ta suy nghĩ rất lâu, Fire ở Emir đã là tổ chức ngầm khá cường đại, vì sao còn cần nhiều vũ khí như vậy? Ta đoán đại khái có hai ý, thứ nhất, một khi viện nghiên cứu Emir phái quân đội vây bắt cư dân Emir, các ngươi sẽ cầm súng chống lại bọn họ; thứ hai, một khi biên cảnh thất thủ, sau khi trùng vũ trụ xuyên qua tinh hệ Hắc Ám, điểm đến đầu tiên sẽ là tinh cầu Emir. Một khi mọi thứ đi đến tình trạng này, quân đội của đế chế đóng quân ở đây chắc chắn sẽ không quan tâm đến sống chết của các ngươi, các ngươi cũng chỉ vì tự vệ.”
“Thẩm thượng tướng nói không sai” Đều đã bị người biết, Phil cũng thản nhiên nói “Cô định dùng cái này uy hiếp chúng ta giúp cô cứu người sao?”
“Không phải” Thẩm Uyển Như dứt khoát nói “Ta muốn xác nhận xem các ngươi có khả năng phản quốc hay không. Nếu không phải phản quốc, như vậy nếu các ngươi giúp ta cứu người kia, ta sẽ làm chủ đem quân giới tồn kho trong viện nghiên cứu Emir và quân đoàn số 3 đều giao cho các ngươi, thế nào?”
Lúc này Phong Liệt Vân mới mở miệng: “Cô muốn cứu người nào? Quân đoàn số 4 cùng quân đoàn số 3 có ân oán gì?”
Nếu không lại có thể dứt khoát ngầm tìm hắc nhân như vậy sao.
“Người ta muốn cứu tên Nghiêm Sí, trung tướng của quân đoàn số 1. Quân đoàn số 4 và quân đoàn số 3 đều là quân đội đế quốc, huynh đệ liên minh, không có bất cứ ân oán nào. Nhưng cá nhân ta có thù oán với Lê Viêm, cũng không vừa mắt viện nghiên cứu Emir.” Thẩm Uyển Như trả lời.
“Nghiêm Sí?!” Phil cùng Phong Liệt Vân trăm miệng một lời, sau đó liếc nhìn nhau, đó không phải A Mộc mà Lê Hân vừa tìm được sao?!
Về chuyện của mình, đương nhiên Lê Hân sẽ không giấu giếm người nhà. Sau khi trở về Emir, lúc chuẩn bị cho Phong Liệt Vân làm phẫu thuật, Lê Hân đã nói rõ chuyện của Nghiêm Sí cho Phil cùng Phong Liệt Vân biết, biểu tình rất ngọt ngào, nhưng hai người đều có thể nhìn ra tia ưu sầu nhàn nhạt giữa mày Lê Hân. Bọn họ đều hiểu thân phận Nghiêm Sí đối với Lê Hân mà nói thật sự quá cao, hắn có thể yêu đương với một A Mộc không có quá khứ, nhưng không cách nào khiến một thiếu tướng đế quốc giấu đi sức mạnh của mình.
Phil cố gắng hết sức để bình tĩnh lại, không để Thẩm Uyển Như nhìn ra sự thất thố của mình: “Nghiêm Sí? Ta nhớ y là thiếu tướng đế quốc, còn thường xuyên cùng chuẩn tướng Grant lên tạp chí bát quái, mọi người đều xưng bọn họ là CP quốc dân, hiện tại thế nào đã biến thành trung tướng? Mặt khác, viện nghiên cứu đã không từ thủ đoạn bắt đầu nghiên cứu anh hùng đế quốc sao? Thẩm thượng tướng, ta biết có một số việc thuộc về cơ mật quân sự, ngài không thể nói, nhưng hiện tại nếu muốn chúng ta hợp tác cứu Nghiêm Sí, ta cần hiểu rõ tình huống mới có thể quyết định giúp ngài hay không.”
“Hiện tại là trung tướng” Thẩm Uyển Như hít sâu một hơi “Hơn nữa cũng không có bí mật gì không thể nói, là chuyện về trùng dị hình, Phong Liệt Vân cũng biết.”
Nàng nhíu chặt đôi lông mày xinh đẹp, bắt đầu đơn giản kể lại chuyện xảy ra với Nghiêm Sí trong hai tháng qua.
Sau khi Thẩm Uyển Như, Lê Viêm cùng Nghiêm Lẫm cùng ban hành đặc lệnh thời chiến, đám người Nghiêm Sí đã nhanh chóng đuổi tới tinh hệ ở Bắc cương, vô số chiến sĩ đều quyết tâm một trận tử chiến cùng vũ trụ trùng. Phải tìm được biện pháp chống lại trùng dị hình trong trận chiến này, cũng phải bảo vệ phòng tuyến cho Bắc cương, tuyệt đối không thể để trùng vũ trụ đi qua!
Lúc đầu, trận chiến diễn ra khá tàn khốc. Bọn họ không thể đến gần trùng vũ trụ, chỉ có thể phân tích phạm vi công kích tinh thần của trùng dị hình, đồng thời dùng vũ khí tấn công từ xa ở khu vực giáp ranh. Thế nhưng đám trùng vũ trụ dùng chính thân thể mình bảo vệ cho mười chiến sĩ bị ký sinh, còn không ngừng đẩy mạnh về hướng tinh hệ bắc cương. Chúng nó không muốn sống mà tới gần, dùng số lượng khiêng lửa đạn, cuối cùng bức đến không thể rút lui, các chiến sĩ không thể không tiến lên cận chiến, sau đó bi kịch bắt đầu xảy ra.
Chiến sĩ phía trước, chiến hữu bên người bắt đầu mất khống chế, vì tiếp tục đi tới, các chiến sĩ phải cắn răng đỏ mắt mà xuống tay với đồng đội của mình, nhưng dưới tình huống tinh thần bị kích động, lại bị trùng dị hình công kích tinh thần mà bắt đầu phát cuồng. Không thể giết được mấy con trùng dị hình kia, kết quả cuối cùng của họ nhất định là toàn quân bị diệt.
Sau khi các vị nguyên soái hợp lại, quyết định lập tức thay đổi chiến thuật, bảo vệ phòng tuyến từ hỏa lực hạng nặng, không cho trùng vũ trụ đến gần một bước. Sau đó để dị năng giả cấp cao, yểm hộ dưới trọng hỏa lực, vọt vào vòng bảo hộ của trùng vũ trụ, giết những con trùng dị hình kia trước. Sau khi trùng dị hình khống chế tinh thần chết đi, chỉ 900 triệu con trùng vũ trụ căn bản không đáng nhắc tới với binh lực hiện tại của đế quốc bọn họ.
Thế nhưng, tổng cộng chỉ có mấy dị năng giả cấp SS, ai sẽ đi? Nhất định không thể đi hết, nếu không đế quốc liền như vậy mấy hết tinh nhuệ trong trận chiến này.
Nếu cấp SS yểm hộ dưới trọng hỏa lực tiến vào vòng vây trùng vũ trụ, muốn giết chết mười con trùng dị hình dễ như trở bàn tay, nếu không xét đến công kích tinh thần, chỉ cần một người đi là đủ để hoàn thành nhiệm vụ. Ai sẽ là người làm chim đầu đàn?
Là Nghiêm Sí.
Nghiêm Sí là người đầu tiên tiếp xúc với trùng dị hình, mặc dù y đã du đãng trong vũ trụ trong hơn 5 tháng do tinh thần bị dị biến, nhưng hiện tại sau cuộc đối đầu với trùng dị hình, là người duy nhất còn sống sót và có tinh thần bình thường, cũng chỉ có thể do y đi.
Đây là đề nghị từ Lê Viêm và chính Nghiêm Sí nói ra, Nghiêm Sí đưa ra kiến nghị này không có gì sai, nhưng đoạn ký ức bị mất đi trước đó do tinh thần bị thương vẫn chưa được khôi phục, căn bản không nên để y tiếp tục hy sinh, Lê Viêm như thế nào có thể nói ra? Đều là cấp SS, vì cái gì không tự gã đi đi?
Mặc kệ Thẩm Uyển Như phẫn nộ ra sao, chuyện Nghiêm Sí ra tay đã là ván đóng thuyền. Mà làm người giật mình chính là, thời điểm Nghiêm Sí vọt vào vòng vây trùng vũ trụ, lúc đầu không hề bị công kích tinh thần của trùng dị hình làm ảnh hưởng, dao sắc chặt đay rối mà giết bảy con trùng dị hình!
Còn lại ba con, thắng lợi liền ở trước mắt. Nhưng ngay lúc này, dị biến đã xảy ra. Sự thần kỳ của Nghiêm Sí trước đó biến mất, máy trắc nghiệm tinh thần trong cơ giáp Khởi Hàng phát ra báo động với tần số cao trước nay chưa từng có. Để có thể quan sát trạng thái tinh thần Nghiêm Sí bất cứ lúc nào, các máy cảnh báo trong căn cứ đều được kết nối với cơ giáp Khởi Hàng, một khi còi báo động trong cơ giáp Khởi Hàng vang lên, căn cứ cũng sẽ biết.
Nghiêm Lẫm và Thẩm Phong lập tức lệnh cho Nghiêm Sí rút về, nhưng Nghiêm Sí không nghe bọn họ, mà dùng một lượng lớn thuốc ức chế tiêm vào người mình. Thuốc ức chế vẫn có chút tác dụng với tinh thần phát cuồng, lượng thuốc Nghiêm Sí sử dụng gấp hơn mười lần, cuối cùng khiến còi báo động dừng lại. Y tiếp tục lao vào trong bầy trùng vũ trụ xử lý hai con trùng dị hình, khi chỉ còn lại một con cuối cùng, máy cảnh báo lần thứ hai vang lên, lúc này mặc kệ tiêm vào bao nhiêu thuốc ức chế, đều không có tác dụng.
Căn cứ hạ lệnh rút lui, chỉ còn lại một con trùng dị hình, bọn họ có thể giết con sâu này bằng mọi cách. Chính là Nghiêm Sí không nghe theo mệnh lệnh, Khởi Hàng châm lửa lao vào trùng vũ trụ, thiêu chết con trùng còn lại đến giây phút cuối cùng.
Mà sau khi con trùng dị hình cuối cùng bị giết, cơ giáp Khởi Hàng trực tiếp rơi vào trong đám trùng vũ trụ, ngọn lửa cũng bị dập tắt. Nghiêm Sí đã tới cực hạn, không có khả năng tiếp tục chống đỡ nữa. Mà dưới sự nỗ lực của y, các chiến sĩ không còn nỗi lo về sau, một tiếng trống làm tinh thần thêm hăng hái mà tiêu diệt toàn bộ trùng vũ trụ, đem Nghiêm Sí cứu ra.
Khi Khởi Hàng được kéo ra từ trong xác đám trùng, lớp vỏ bên ngoài Khởi Hàng đã bị đám trùng này ăn hết toàn bộ, dạ dày chúng nó khác với nhân loại, không sợ bức xạ của nguồn năng lượng, có thể ăn cả chiến sĩ cả cơ giáp cùng chiến hạm. Cũng may bọn họ người nhiều hỏa lực mạnh, nhanh chóng tiêu diệt trùng vũ trụ, trễ thêm vài phút, Nghiêm Sí sẽ bị ăn luôn.
Tình trạng của Nghiêm Sí rất không xong, thật ra sau khi tiêu diệt con trùng cuối cùng, y còn rất nhiều năng lượng, thế nhưng lúc ấy y đang phát cuồng, để kiềm chế hành vi điên cuồng của bản thân, y đã tiêm hết số thuốc ức chế vào người. Thuốc ức chế tác dụng với tinh thần, vốn đã cực kỳ tổn hại đến đại não, trước đó Nghiêm Sí cũng đã tiêm vào lượng thuốc gấp mười lần, hiện tại lại dùng một lúc lượng thuốc ức chế quá mức lên cơ thể, gây tổn thương tinh thần không thể phục hồi, thậm chí không thể tỉnh lại.
Sau khi kết thúc trận chiến, vì Nghiêm Sí đã cứu vớt toàn bộ chiến sĩ đế quốc, y trở thành trung tướng trẻ tuổi nhất trong lịch sử.
Nhưng vậy thì có ích lợi gì đâu? Một tuần, hai tuần, một tháng, 40 ngày…… Nghiêm Sí vẫn không tỉnh lại, cứ vậy mà hôn mê, y đã tiêm quá nhiều chất ức chế vào người, cũng đã chịu công kích tinh thần quá nghiêm trọng, căn bản vô pháp thức tỉnh. Hoạt động não bộ của y khá thấp, nếu không phải ngẫu nhiên còn có sóng điện não phát ra được thiết bị phát hiện, bác sĩ thiếu chút nữa đã chẩn đoán y chết não.
Thời điểm mọi người đều hết đường xoay xở, Lê Viêm đề nghị giao Nghiêm Sí cho viện nghiên cứu trị liệu. Ý của gã là, trước sau gì Nghiêm Sí đã là người nửa sống nửa chết, mà qua hai lần y chiến đấu với trùng dị hình đều có năng lực chống cự, trong não y có tài phú quý giá cứu vớt được nhân loại, hẳn nên giao cho viện nghiên cứu. Hơn nữa ở trong viện nghiên cứu, nói không chừng còn có thể giúp y khôi phục lại bình thường.
Viện nghiên cứu không do quân bộ định đoạt, đề nghị của Lê Viêm được đưa lên quốc hội xem xét, cuối cùng quyết định của đám suốt ngày chỉ biết khoa tay múa chân là —— đồng ý với ý kiến của thượng tướng Lê Viêm, đưa Nghiêm Sí đến viện nghiên cứu!
Một vị tướng sĩ một mình cứu lại đế quốc, dưới tình huống chưa xác định tử vong hay không, cứ như vậy bị đưa đến viện nghiên cứu trở thành vật thí nghiệm. Tuy rằng nói với bên ngoài, viện nghiên cứu sẽ nghĩ cách đánh thức Nghiêm Sí, chính là với thủ đoạn làm việc của viện nghiên cứu đế quốc, đại não Nghiêm Sí nhất định sẽ bị mổ xẻ nghiên cứu, cứ như vậy có khả năng khôi phục hay không?
Nghiêm Lẫm cùng Thẩm Phong đều không đồng ý, quân bộ và quốc hội đã xảy ra va chạm kịch liệt. Cũng may lúc này nữ vương Solaris kịp thời tuyên bố mệnh lệnh, quân nhân đế quốc, cho dù chết, cũng phải chết có tôn nghiêm. Nữ đế tỏ vẻ, phải đem hết toàn lực chữa trị cho trung tướng Nghiêm Sí, quyết không thể vì vậy mà làm lạnh tâm tướng sĩ đế quốc. Mệnh lệnh này trấn an chiến sĩ đế quốc cực lớn, Nghiêm Sí được đưa đến viện y học đế quốc chữa trị, các tướng lĩnh còn lại đều mang binh lính đến biên cảnh đế quốc tuần tra, để tránh lại tái diễn sự việc tương tự.
Vốn dĩ sự việc nên kết thúc như vậy, nhưng khi Thẩm Uyển Như đến bệnh viện thăm Nghiêm Sí trước lúc rời đi, lại phát hiện người nằm trên giường bệnh căn bản không phải Nghiêm Sí, mà là một người đã được chỉnh hình rất giống. Nếu là người khác chắc chắn sẽ không phát hiện điểm khác biệt giữa hai người, nhưng Thẩm Uyển Như là dị năng giả hệ thủy, lại dạy dỗ Nghiêm Sí từ nhỏ, thập phần quen thuộc với Nghiêm Sí. Nàng có thể cảm giác được lực lượng của máu chảy dưới da Nghiêm Sí, tốc độ tim đập, tần suất hô hấp, nàng thập phần xác định, khi đưa đến viện y học vẫn là bản thân Nghiêm Sí, mà sau khi hầu hết các tướng lãnh đều rời đi, người nằm ở viện y học đã bị thay đổi!
Đến tối không đến sáng, như vậy Nghiêm Sí ắt hẳn không còn ở trong đế quốc nữa, bị chuyển đến nơi có thế lực quân bộ yếu nhất. Nghĩ đến Lê Viêm là kẻ đầu tiên ra đề xuất đưa Nghiêm Sí vào viện nghiên cứu, Thẩm Uyển Như lập tức nghĩ đến viện nghiên cứu Emir!
Phong Liệt Vân siết chặt nắm tay vang lên kẽo kẹt, cũng không phải vì có hảo cảm gì với Nghiêm Sí, trên thực tế chỉ cần là người Emir và Nguyên Thủy tinh, đều sẽ hận thấu cái tên mang vị thành niên về quê kết hôn này, ước gì y chết cho rồi. Phong Liệt Vân chỉ là bất bình, cũng vì thái độ của đế quốc mà phẫn nộ. Nếu Nghiêm Sí thật sự đã chết, như vậy làm một người quân nhân, quyên ra di thể cống hiến vì nhân loại không có gì đáng trách, nhưng mà y còn chưa chết, vẫn còn một đường sinh cơ. Chưa đến hai tháng, đám gia hỏa cả ngày chỉ muốn làm thực nghiệm trên cơ thể người kia đã gấp không chờ nổi mà đưa y đến viện nghiên cứu, nghiên cứu như một xác chết, thật sự quá không có nhân tính!
Phil đè Phong Liệt Vân lại không cho y lập tức vọt tới viện nghiên cứu cứu người, bình tĩnh hỏi Thẩm Uyển Như: “Thẩm thượng tướng, cô xác định trung tướng Nghiêm Sí đang ở viện nghiên cứu Emir? Dù đáp ứng giúp cô cứu y, chúng ta cũng phải hoàn toàn nắm chắc, ta không muốn đưa thủ hạ của mình đi chịu chết.”
Thẩm Uyển Như lắc đầu nói: “Ta không chắc chắn, chỉ là cảm giác Nghiêm Sí có khả năng bị đưa đến đây nhất. Sau lưng viện nghiên cứu Emir là quân đoàn số 3, Lê Viêm lại là người đầu tiên đề xuất đưa Nghiêm Sí đi nghiên cứu, viện nghiên cứu Emir tương đương với phạm vi thế lực của gã, mà thế lực của các quân đoàn khác không duỗi được đến đây. Ta cho rằng, viện nghiên cứu Emir đối với Lê Viêm mà nói là nơi an toàn nhất, Nghiêm Sí có khả năng ở đây nhất. Nếu Nghiêm Sí thật sự ở đây, bọn họ đã vi phạm mệnh lệnh tự đưa quan quân đế quốc đến nơi này, liền tính kho vũ khí đều bị mất hết cũng nhất định không dám lộ ra. Ta có thể giải quyết vấn đề đưa Nghiêm Sí đến quân đoàn số 4, cho dù biết thì Lê Viêm cũng phải ngậm quả bồ hòn này, chỉ cần hợp tác cùng ta, các ngươi ngồi trong bóng tối, ngồi chờ ngư ông thủ lợi, như thế nào?”
Như thế nào? Không có như thế nào cả, ngay cả khi Phil và Phong Liệt Vân có ghét Nghiêm Sí, cũng không muốn có bất cứ liên quan gì đến đế quốc và nghiên cứu, thì nhất định cũng phải cứu Nghiêm Sí ra vì Lê Hân.
Phong Liệt Vân sờ sờ đỉnh đầu, hai ngày trước nơi này vừa lấy ra một con chip, người giúp y lấy con chip kia, hiện tại còn đang ngủ.
“Nếu Nghiêm Sí thật sự đang ở viện nghiên cứu, vậy thì cứu.” Phong Liệt Vân nhàn nhạt nói.