Nhiều lần tranh chấp cùng nhau rốt cuộc các nàng đưa ra quyết định mang Nhiên Kỳ trở về. Thứ nhất, về kinh thành có thái y viện, nhiều người tài giỏi, ít nhìu cũng có nhiều cách hơn khiến Nhiên Kỳ trở lại bình thường. Thứ hai, hoàng cung bên kia có lệnh triệu tập các nàng quay về gấp, lệnh hoàng đế, không thể kháng chỉ được. Vẻn vẹn các nàng đi được một năm,giờ liền phaỉ quay về.
Do Nhiên Kỳ có công lớn trong việc điều tra nên khi về hoàng thượng nam nhân liền trước bá quan văn võ trao cho y ngôi vị chí vương. Hắn lấy lí do mang bệnh nặng nên nhân dịp cũng truyền lại ngôi vị cho thái tử.
Nhiên Kỳ ý thức 5tuổi, sao có thể cầm quyền dưới 1 người trên vạn người này? Đương nhiên có lí do, hắn hoàng đế chẳng những không quan tâm đến quan hệ hoàng gia mà còn cho phép thái tử tứ hôn trưởng công chúa. Triều đình một trận nhộn nhào khi chỉ hôn ban xuống, còn là thú nàng với tư thái mẫu nghi thiên hại đi! Rõ ràng các nàng đều cùng 1 cha! -Sai, hoàn toàn sai, Nhiên Kỳ không phải con hắn, chỉ do tướng mạo giống nhau mà thôi.
Ngày đăng cơ trước ngày đại hôn cách nhau một tháng. Nhiên Kỳ đứa nhỏ, ngơ ngát bị tách khỏi các nữ nhân, đem đi may y phục chuẩn bị lễ tấu. Cũng vì lăng lốc, khóc nhái bảo mình không muốn lấy ai ngoài Hàn tỷ tỷ, xong rốt cuộc truyền đến tai hoàng thái hậu mặt đen nhìn hoàng thái thượng, chỉ thấy y cười xua tay ban luôn hôn năm cái hỷ cùng lúc, nhưng chỉ 1 là đứng đầu làm hoàng hậu,còn lại phải làm thứ phi. Các nữ nhân như vậy thiệt thòi nhưng không ý kiến, miễn sao ở cạnh nàng, bọn họ dù là không danh không phận cũng đủ mãn nguyện rồi.
...
Đăng cơ qua đi không lâu trước mắt đã hỷ sự. Cùng nhau thành thân nhưng ủy ức các nàng chỗ đứng trống không, chỉ riêng hoàng hậu là có hoàng thượng bên cạnh đi cùng.
Bái đường thành thân là vua chỉ cần cúi lại tổ tông xong cũng như tiệc dự yến náo nhiệt. Là quan là tướng đều vui mừng chúc phúc các nàng sớm sanh được quý tử. Chúc phúc đồng loạt cũng gần đến giữa khuya. Tân nương được những tú bà phòng của mình dắt đi chờ đợi. Nhiên Kỳ đưá nhỏ, bị ép uống đến ngà say không biết đường nào nên đi, phải nhờ đến tiểu lăng tử diều đi từng bước.
Chuyện khó giờ mới bắt đầu. Hoàng thượng các nàng cư nhiên thú cùng lúc 5 thê, bảo hắn làm sao dìu đến trang viên của ai hắn là sao dám đây. Nếu mà làm sai, hắn sẽ mang tội khi quân liền mất đầu, nên sợ hãi cho Nhiên Kỳ diều đến cung nhân cũng bỏ mặc chạy mất, nếu ai mà biết hoặc là hoàng thượng nhất định sẽ cho hắn 1 cước đá bay.
Vì vậy cái say Nhiên Kỳ một mình từ từ cạnh vách tường mò đi. Nàng mỗi lần đi, liền *hức* một tiếng. Chưa đi đến đâu vấp phải nhành cây không biết từ nơi nào ngã xuống ầm một phát, rơi thẳng xuống giếng.
" Người đâu!!! người đâu!! Mau tới cứu!!! Hoàng thượng, hOàng thượng rơi xuống giếng rồi!!!!!!!!" a hoàn gần đó vô tình nhìn thấy người mặc hỉ phục loạn choạng bước đi không may thì ngã xuống. Nàng từ trí nhớ lục ra là ai phu quân lại đi lạc,nhưng 3s khi nhớ liền hoảng sợ kêu lên,lớn tiếng gọi người cứu nàng.
"Sao lại khó thở thế này, hừ, aaaa!!"
" Hoàng thượng!!! " - cung nhân người bao nhiêu đều có, kể cả các nàng nữ nhân của mình cũng có ở đây nhìn trong hoảng sợ..
" Băng, Hàn, Trân, Yên, Tú các nàng sao đều ở đây!? Còn y phục các nàng.." - dừng một chút nhìn chính mình suy nghĩ, đang thành thân sao?
" Ngươi nhớ chúng ta sao!? " - Lam Băng có chút không thể tin,hỏi lại.
" Ân, ta sao lại quên!? Còn có y phục này,chẳng phải chúng ta thành thân đi!? "
" Phải, Kỳ chúng ta đang thành thân ngươi ngươi say liền ngã xuống giếng đầu va bị thương máu ra rất nhiều.. " - Duệ Tú có chút lo lắng nói.
" Cái gì rơi giếng!? Ta say!?.." - còn chưa hỏi xong đằng xa có tiểu thái giám vội chạy lại dập đầu xin tội.
" Hoàng thượng nô tài biết tội, là lỗi của nô tài, nô tài sợ mình mang đến các phi liền sẽ bị hoàng hậu trách phạt, lại mang đến hoàng hậu các phi liền câm ghét. Nô tài không biết nên sử lí thế naò, đành cho ra quyết định để người một mình nương theo mà tìm đến người yêu thích..không ngờ..không ngờ.."
" Ngươi!!! Tội của ngươi thật sẽ là tội khi quân biết không!!!! " - Ở một bên quan văn lớn tiếng trỉ trích hành động ngu ngốc của cẩu nô tài, xém chút không may làm mất đi minh quân của bọn hắn..
" Nô tài biết tội! Nô tài biết tội!! Hoàng thượng xin người tha thứ!! Hoàng thượng.."
" Người đâu lôi tên ngu xuẩn này ra ngoài sử phạt thích đáng cho ta. Lần này đế vương mạng lớn thoát đi, nếu là lần sau có nô tài như ngươi ở, hoàng thượng có hay không sẽ..Lập tức mang hắn xử lý thích đáng! " chưa đợi Nhiên Kỳ hiểu hay nói ra chuyện, chủ nhân giọng nói đã lệnh người giải đi tên thái giám đó.
Tiếng kêu thê lương của hắn vang vãng trong lãnh cung. Sau khi được tin hoàng thượng đã ổn, quan văn,quan võ cùng nhau thối lui chừa lại không giang yên tĩnh cho các nàng.
Nhiên Kỳ nhìn một loạt nữ nhân của mình, xong thì thở dài xem như thôi. Thành thân rồi làm vua, nàng vốn chẳng thuộc thế giới này..
" Băng, Hàn, Trân, Yên, Tú, các nàng có yêu ta không!? " nàng nói nhưng muốn trả lời kia thật khó đi.
" Có! " - cả năm đồng thanh đáp lời. Cũng không hiểu tại sao nàng lại như vậy.
" Vậy nếu như ta phải trở về thì các nàng sẽ thế nào!? Có nguyện từ bỏ tất cả? Có vì ta quên đi cái gọi là triều đình? "
" Chúng ta nguyện ý! " lại lần nữa các nàng thanh âm giống nhau đáp lời.
" Thật chứ? "
" Thật! "
" Tốt! Ta rồi cũng phải trở về dị giới bên kia. Nơi này vốn dĩ ta không nên ở, khí hậu dù là có quen nhưng với ta so không tốt. Ta sẽ mang các nàng về cùng nhưng trước hết phải cho các nàng giống ta đều là nhân thú!. " - Phong Kỳ nói ánh mắt nhìn qua từ người các nàng! Nếu không sai nàng có thể giống ông ta làm được đều kì diệu đó.
" Sao có thể, làm như thế nào!? " - Nhược Hàn thay các nàng nói ra nghi hoặc, chỉ là...
" Có thể, ta sẽ theo tư chất bên trong các nàng, xong kết hợp một phần huyết thanh của ta và thần chú nhân hệ. Lúc biến hóa sẽ phản ứng rất đau, chỉ cần các nàng vượt qua thể chất đó ta liền có thể mang các nàng xuyên qua dị giới nơi mà ta sinh sống."
" Hảo, liền theo ngươi.." - suy nghĩ một chút, các nàng đồng loạt nhìn nhau rồi cho cái quyết định.
Phong Kỳ nhìn các nàng yêu thương, hạnh phúc đang sen. Cũng cho các nàng quay về phòng của mình. Do là vừa ngã giếng nên có cái lí do thích đáng mà lãnh tránh khỏi phải đi nơi ai viên phòng.
...
Sau thành hôn một tuần, ngoài việc lâm triều chính vụ phê tấu chương thì thời gian đều mang vào điều chế linh hệ cấp. Vì nếu nhân thú cấp quá thấp việc xuyên qua ma kết giới là không được huống hồ là qua khoản cấp dị giới năng. Vì thế nguyên cứu của nàng cũng không thể 1 mình thực hiện mà phải nhờ hai lão nhân gia kia..
" Bà, con có việc cần nhờ..ân..ân..các người mau về...được.."
Bên kia đầu dây từ khuyên tai kế thúc, nàng trước phải đem các nữ nhân thông số tư chất thật rõ mới có thể thực hành các khác. Nói liền làm nàng buổi chìu sai hạ nhân mang các nàng từng người một hồi tẩm cung của mình. Bên trong hạ nhân toàn bộ lui ra ngoài chỉ còn lại nhân vật chính bên trong.
Nhiên Kỳ nhìn các nàng xong gằng giọng nói.
" Các nàng từng ngường mang y phục cởi đi, ta cần kiểm tra thật kỉ,không thể có sai lầm! "
Lập tức các nàng đều cho y phục từng cái hạ đi.
Nhiên Kỳ cho người đầu tiên nằm trên giường sau đấy hướng các nàng làm cái gật đầu bảo an tâm sẽ không sao.
Trên giường người đầu tiên thử là Nhược Hàn. Nàng nằm im mặt cho Nhiên Kỳ có áp tay gần đến xác cơ thể. Nhiên Kỳ từ tay phát ra ánh sáng ngay đến trước mặt hiện ra bản thông số của nàng. Điều chỉnh một loạt, kiểm tra từ cái chi tiết, rốt cuộc cũng xong.
Nhưng nữ nhân còn lại theo chân Nhược Hàn bắt đầu làm khảo nghiệm.
Xong cũng là hai canh giờ sau.
Kỳ nhìn bản thông số mỗi người mà thở hắt một hơi.
Mấy người các nàng sau khi xong cũng mặc lại y phục, rồi theo chỉ thị Nhiên Kỳ lui xuống nghĩ ngơi.
Một ngày trôi qua Nhiên Kỳ lần nữa lăng lộn trong mớ thống kê của mình, vò đầu bức tóc tận đến nữa năm mấy cái nhân gia cứu mạng nó mới du lịch quay về.