Tình Sắc Dụ Hoặc - Túy Phong Lưu

Chương 149




Chương 149: Hầu hạ cực nóng, chặt chẽ, ngây ngô

Cảm giác nóng rực khắp người càng ngày càng mạnh, Tiếu Dao cắn ngón tay, muốn hưởng thụ kɧօáϊ cảm, cũng muốn nhiều hơn nữa.

Đột nhiên, Tần Nhất Phi buông ra иɦũ ɦσα, đầu lưỡi tiếp tục đi xuống.

Đầu lưỡi ɭϊếʍ láp đến bụng nhỏ, xuống chút nữa, đầu Tần Nhất Phi đã đi tới mảnh đất mẫn cảm nhất của nữ nhân.

Hơi thở cực nóng đập ở cần cổ yếu ớt, Tiếu Dao mới phản ứng lại đây.

“Nhất Phi, không! Không cần!” Lời nói vừa ra, cô đã ngồi dậy, đôi tay che lại hoa huyệt.

“Vừa rồi mới, mới bôi thuốc, dơ! Không thể ăn.” Đối diện với tầm mắt nam nhân, Tiếu Dao dùng sức lắc đầu.

“Đồ ngốc!” Tần Nhất Phi sủng nịch mà xoa xoa đầu Tiếu Dao, hai tay bao trùm ở trêи иɦũ ɦσα đi xuống, nhẹ nhàng đem cô đè trở lại trêи giường.

Tuy rằng rất muốn hắn ăn huyệt, nhưng, trong đầu vẫn tồn tại một chút lý trí, làm Tiếu Dao biết sẽ không có khả năng.

Tiểu huyệt vốn dĩ đã không sạch sẽ, hiện tại phía trêи còn có thuốc mỡ.

Chẳng sợ thuốc mỡ rất khả năng đã theo ɖâʍ thủy chảy ra, Tiếu Dao vẫn không muốn để Tần Nhất Phi mạo hiểm như vậy.

Đôi tay bắt lấy cánh tay hắn còn đang xoa nắn иɦũ ɦσα của mình, Tiếu Dao lại lần nữa đứng dậy, trái lại, đem Tần Nhất Phi đè ở ở trêи giường.

Tiếu Dao cắn cắn môi, khóa ngồi ở trêи hai chân hắn, không cho Nhất Phi giãy giụa.

Cúi đầu nhìn người ở trước mặt, côn thịt lớn đứng thẳng, Tiếu Dao lại nhìn Tần Nhất Phi liếc mắt một cái, ɭϊếʍ ɭϊếʍ môi, đôi tay nắm lấy côn thịt thô to như cánh tay em bé.

“Nhất Phi, của anh thật to a!”

Âm thanh ca ngợi phát ra từ nội tâm, Tiếu Dao dùng hoa huyệt cân nhắc dán ở trêи đùi hắn, thân thể chậm rãi dịch chuyển đi xuống.

“ƯM…”

Chỉ cần là ở trêи đùi hắn cọ xát, cảm giác sung sướиɠ sẽ như thủy triều dồn dập!

Trêи đùi hắn, chỉ cần là nơi hoa huyệt đi qua, đều ướt một mảnh lớn.

Khi Tần Nhất Phi đang thưởng thức thân thể của cô, hai иɦũ ɦσα vừa di chuyển đến một chỗ nào đó liền ngừng lại, cúi đầu, đôi tay nắm côn thịt mà ɭϊếʍ láp.

“Ha…” Quy đầu bị đầu lưỡi của nữ hài mang theo độ ấm ɭϊếʍ qua, bình tĩnh như Tần Nhất Phi, đều không tự giác rêи rỉ.

Tiếu Dao ngước mắt nhìn Tần Nhất Phi, vươn lưỡi mềm, tiếp tục ɭϊếʍ láp ở trêи quy đầu hắn.

Đầu lưỡi nhẹ nhàng thăm tiến một chút, đôi tay ôm côn thịt cảm nhận được “nó” đã lớn thêm một vòng.

“A…” Cảm nhận được gân xanh trêи căn thịt đang rung động, Tiếu Dao kêu một tiếng, một dòng xuân thủy từ ɦσα ɦuyệt chảy ra.

Biết chính mình không thể chịu đựng thêm, Tiếu Dao cúi đầu, dùng hết khả năng mà mở ra cái miệng nhỏ, dùng sức ngậm lên đầu nấm thật lớn kia.

“Ngô…” Thật sự quá lớn! Cô muốn cảm thán nhưng ngay cả một chữ đều nói không nên lời.

“A… Ưm…” Côn thịt được miệng lưỡi ấm áp gắt gao bao vây, đôi tay cũng có tiết tấu ma sát trêи dưới.

Hưởng thụ hầu hạ cực nóng, chặt chẽ, ngây ngô của Tiếu Dao, Nhất Phi lâu lâu sẽ kêu lên một tiếng.

Trong phòng, vang lên một loại âm thanh ăn côn thịt “Tư tư”, mười phần ɖâʍ loạn.

Gian nan mà phun ra nuốt vào mấy chục cái, Tiếu Dao rốt cuộc nhịn không được, “Ba” một tiếng, từ bên trong khoang miệng, đem ƈôи ȶɦϊ.t lấy ra tới.

“Nhất Phi… Thoải mái sao?” Nữ hài mím môi, nhẹ giọng hỏi.

“Ừ.” Tần Nhất Phi gật gật đầu, thanh âm khàn khàn đến cực hạn.

Vừa rồi, trong nháy mắt, lúc ɖâʍ thủy của Tiếu Dao lại lần nữa trào ra, thiếu chút nữa hắn đã đem con cháu xuất hết vào trong khoang miệng cô.

Tiếu Dao mỉm cười, ɭϊếʍ ɭϊếʍ môi, cố ý ở trêи chân của hắn, ma sát tiểu huyệt, lại chậm rãi hướng lên trêи.