Cảnh xuân tươi đẹp, trời cao gió mát…
Hiện tại người trên chợ khẳng định rất nhiều, Long Tại Thiên nghĩ nếu bị các sư huynh biến thái của Điêu Điêu Tiểu Cửu phát hiện thì rất nguy hiểm, hắn đã sớm thấy phía trước ven đường có nha đầu mập mạp cao lớn vạm vỡ đang quỳ, mặc xiêm y cũ nát, trên đầu tóc rối bời cắm gốc rơm rạ màu vàng, vừa nhìn cũng biết là nha đầu bán mình làm nô.
Nhưng trước mặt nha đầu mập chỉ có 2-3 người xem náo nhiệt, nói rõ nha đầu kia nhìn rất thiếu thiện cảm, phỏng đoán không quá kích thích người vây xem muốn mua.
Lúc này hắn đánh xe lên phía trước, dừng lại trước mặt tiểu nha đầu mập mạp.
Điêu Điêu Tiểu Cửu ở bên trong xe vén rèm nhìn ra.
Long Tại Thiên dùng một loại thái độ vô cùng tùy tiện trực tiếp hỏi: “Bao nhiêu tiền?”
Ách… Long Tại Thiên, ngươi cho là đang mua thịt heo sao?
Tiểu nha đầu mập mạp ngẩng đầu lên, một khuôn mặt bánh mì loại lớn trắng trắng mập mạp thường thường tròn tròn, trên mặt còn có vết rỗ nhỏ, mắt ti hí giống kẽ móng tay khắc ra, còn lại ngũ quan tất cả đều là thịt, xem ra thân thể đó có thể là do ăn quá nhiều mà thành.
Tiểu nha đầu mập mạp vẻ mặt cười ngây ngô: “Ba mươi ba quan.”
Ách… Đương nhiên so với thịt heo còn rẻ hơn.
Long Tại Thiên cau mày hỏi: “Ba mươi ba quan là có ý gì?”
Tiểu nha đầu mập mạp cho là Long Tại Thiên không vui, vẻ mặt cầu xin nói: “Ta không đáng giá ba mươi ba quan sao? Ta vừa biết đánh xe vừa biết nấu cơm, khí lực vừa lớn lại thật thà. Ta chỉ cần ba mươi ba quan cho chồng ta Hoàng Hoàng mua cái quan tài mai táng hắn, cũng không hi vọng hắn theo ta mấy năm. 55555555…”
Long Tại Thiên suy tư hồi lâu, mới tính ra cái kết luận nghiêm túc: “Ngươi bán mình mai táng chó sao?”
Điêu Điêu Tiểu Cửu ở bên trong xe Phụt một tiếng nở nụ cười. Long Tại Thiên thật biết nói đùa, nha đầu kia cũng thật tội nghiệp.
Tiểu nha đầu mập mạp bị dọa cho hoảng sợ, trên đời này có người bán mình mai táng chó sao?
Người này lớn lên giống quý công tử không biết rõ củi gạo, hay đầu óc cấu tạo không giống người thường. Bán mình mai táng chó? Rảnh hắn nghĩ ra.
“Không phải, ta mai táng lão công của ta tiểu Hoàng Hoàng a, 55555… Ta gả cho hắn mấy năm, mặc dù không có ăn mặc gì nhiều lắm, lúc đầu có thể nhìn ra ta cũng chỉ ăn no nhiều một chút thôi. 5555555…” Tiểu nha đầu mập mạp than thở khóc lóc, vốn dĩ nàng bán hồi lâu mà không bán được, đã rất buồn bực, giờ nhìn thấy cái chủ nhân muốn mua nàng, lại mắng lão công nàng là con chó.
Điêu Điêu Tiểu Cửu ở trong xe liên tục gật đầu, tên tiểu Hoàng Hoàng lão công này làm người thật không tệ, có thể nuôi dưỡng thê tử thành như vậy, đủ chứng minh tiểu nha đầu mập mạp ăn rất khỏe.
Long Tại Thiên cũng không muốn trông nom tại sao có lão bà gọi trượng phu là tiểu Hoàng Hoàng, ai, chỉ cần không phải chó là được, điều này chứng minh đầu óc nàng còn bình thường, hơn nữa tiểu nha đầu mập mạp này vừa biết đánh xe ngựa, lại vừa biết nấu cơm, thật sự là quá thích hợp.
Lập tức, Long Tại Thiên xuất ra một chút bạc vụn đưa cho tiểu nha đầu mập mạp.
Tiểu nha đầu mập mạp nhận bạc vụn, dường như sợ Long Tại Thiên đổi ý, lập tức bỏ vào lòng, kích động lệ nóng lưng tròng: “Ân nhân a! Cám ơn a!”
Một giọt lệ rơi xuống, khen cho tiểu nha đầu mập mạp lúc này giữa một đống thịt phá vòng vây, còn không lau khóe miệng, tiểu nha đầu mập mạp đột nhiên xoay người, nhanh chân bỏ chạy, trong nháy mắt chỉ thấy phía sau nàng một đám khói nhẹ, nhân nhi mập mạp đã biến mất nơi cuối đường.
Long Tại Thiên kêu rên một tiếng, nói thật ra, mua nha đầu mập này chính là vì thuận tiện thôi. Nếu chạy mất cũng không đáng tiếc bao nhiêu. Về chút tiền đưa cho nữ nhân trẻ mất chồng đáng thương như vậy hắn cũng không cần.
Chỉ là, hắn phải tiếp tục tự mình đánh xe, tiểu yêu Điêu Điêu Tiểu Cửu kia, cứ để nàng trốn đi thì tốt hơn, chạy ra ngoài này, bị… bắt trở về, không phải quá oan sao?
Xe ngựa không dừng lại, tiếp tục chậm rãi chạy về phía trước, rất nhanh, bọn họ đã quên mất chuyện tiểu nha đầu mập mạp này.
Xe ngựa chạy một mạch không ngừng, Long Tại Thiên vốn xuất thân thế gia, từ nhỏ cuộc sống xa hoa, chỉ có lúc nhàn hạ thoải mái săn thú mới có cơ hội cưỡi ngựa, bắn tên. Lúc này một mạch bôn ba mặc dù không cạn kiệt thể lực, nhưng là quả thực cảm thấy rất nhàm chán.
Lúc gần đến ngọ(9), bọn họ đi qua một rừng trúc xanh. Giáp ranh rừng trúc này, có một gian trúc lâu, ngày qua gió thổi, năm tháng mưa rơi, màu trúc đã biến khô vàng, có gió thổi qua, cành trúc tốc lên, trúc lâu này càng lộ vẻ lung lay sắp đổ!
Trước cửa có một con chó nhỏ đang nằm, trước phòng còn có vườn rau xanh, nhìn chung quanh, mặc dù cũ nát, nhưng cũng có vài phần thanh nhàn nhã ý.
Long Tại Thiên ngừng xe ngựa, chuẩn bị vào… nhà này uống một chén trà nóng, dùng một chút cơm nóng, cũng để Điêu Điêu Tiểu Cửu nghỉ ngơi một chút, ngồi xe ngựa một ngày, nàng cũng không lên một tiếng nào, nữ nhân… trong này, không biết mềm mại thế nào đây. Điêu Điêu Tiểu Cửu càng như vậy, Long Tại Thiên lại càng yêu quý.
Ngừng xe. Long Tại Thiên kéo Mã nhi đi ngang qua nơi có cỏ, rất đẹp.
Long Tại Thiên lên xe, xốc màn xe nhìn vào. Oa, đó là xe một nữ nhân ngồi sao? Bẩn muốn chết! Một cảnh hỗn loạn vải giấy dầu bao đồ ăn, còn có hạt có vỏ trái cây…
Điêu Điêu Tiểu Cửu kia lại cột thân mình vào trên ghế dài, ngủ ngon mà miệng vẫn còn ngậm, hừ, nàng thật biết hưởng thụ! Long Tại Thiên phát hiện bản thân mỗi lần chỉ cần phát hiện ra một cái sở trường của Điêu Điêu Tiểu Cửu, cũng rất nhanh sẽ phát hiện nàng thật ra là bởi vì nguyên nhân nào đó mới như thế. Ai!
Long Tại Thiên cúi người xuống, dọc đường đi còn chưa hôn nha đầu kia đây?
Cúi đầu, hôn khẽ một cái, nhưng, sau khi lây dính hương khí cây hạch đào nhàn nhạt trong miệng Điêu Điêu Tiểu Cửu, nhịn không được vươn đầu lưỡi liếm duyện, lần nữa nhấm nháp, lặp lại động tác, đối với hương vị cây hạch đào ở núi này lại hiểu rõ thêm một chút, Long Tại Thiên thông qua môi đỏ mọng của Điêu Điêu Tiểu Cửu, hắn lại càng thích hương vị cây hạch đào.
Mùi thơm này không giống mùi hoa ngọt, lại so với mùi hoa còn khiến người muốn tham ăn hơn, trong đó có một loại dụ dỗ xen vào nhục dục cùng linh hồn, nhưng không có một chút phản cảm chán ghét.
Hương vị của Điêu Điêu Tiểu Cửu vốn đã rất phong phú đa dạng, trong thanh thuần ẩn chứa yêu nghiệt gợi cảm vô cùng, tất cả tụ lại làm điên đảo chúng sanh. Long Tại Thiên đang thực hiện một cách làm bình thường của nam nhân âm hiểm, đó chính là ra tay trước khống chế thế cục, đem tiểu yêu… đoạt tới gia bảo cất giấu trước rồi nói tiếp.
Điêu Điêu Tiểu Cửu vốn ngủ không sâu, bị Long Tại Thiên động một cái liền tỉnh lại, chỉ là giương cái miệng nhỏ nhắn lúc Long Tại Thiên đang liếm mút ngáp một cái vô cùng tự nhiên. Sau đó, đẩy ra hắn.
“Đến nhà ngươi chưa?” Điêu Điêu Tiểu Cửu mới tỉnh lại, thanh âm rất kiều mị.
“Còn sớm.” Long Tại Thiên thanh âm có chút mờ ám.
Điêu Điêu Tiểu Cửu đứng lên, xốc rèm cửa sổ nhìn bên ngoài, một mảnh rừng xanh thật lớn, gió lay trúc đào xanh xanh, liên tiếp liên miên không dứt, cảnh sắc thật sự là không tệ.
“Đây là nơi nào?” Điêu Điêu Tiểu Cửu không biết liền hỏi.
Long Tại Thiên khóe miệng nhếch lên thành một độ cong đẹp mắt, nắm tay Điêu Điêu Tiểu Cửu, nói: “Chúng ta xuống xe, tìm nhà người ta ăn một chút gì đi.”
————– hạ hạ xuất phẩm * tất có tân ý —————–
Các vị thân hữu, Điêu Điêu Tiểu Cửu nhà ta bắt đầu dạy cả nhà niệm chú.
Bài giảng hôm nay chính là hoa đào chú thứ nhất: dương hòa chú.
Luyện lúc giờ dần (3-5h sáng), mặt trời ở hướng Đông, niệm chú 49 biến thì tuyệt vời, chậm thì 9 biến, ý niệm cảm thấy có một dương hòa khí từ trong thân thông hướng bốn phương trời đất, hai từ bốn phương trời đất trở lại trong lòng, sau khi luyện thành, một khi niệm chú sẽ linh, tâm người khác đối với ngươi sẽ cảm thấy thần bí, bị ngươi hấp dẫn, thần hồn mê hoặc. Cũng chính là dương hòa chú này.
Chú viết:
“Hiển hách dương dương, mặt trời mọc hướng Đông.
Chú này ra lệnh, thông thấu bốn phương.
Này tâm ý đó, hiểu rõ trời đất.
Cùng hợp hai thánh lập tức tuân lệnh.”
o(∩_∩)o có linh không linh, thành tâm sẽ linh. o(∩_∩)o