"Vâng! Sếp Nam!"
Nam Ngự nói: "Còn nữa, cậu hoàn toàn phong tỏa giới truyền thông tin tức, tất cả những bình luận chửi rủa mẹ con Ngũ Vận Uyển đều phải xóa bỏ hoặc chặn lại.
Ai không hợp tác thì sau này đừng mong bước vào ngưỡng cửa của tập đoàn Ngự Diệu"
"Vâng! Tôi đi làm ngay đây!" Dương Tá liên tục gật đầu.
"Chờ đã" Lần này Nam Ngự hạ quyết tâm không bỏ qua cho kẻ giật dây, "Cậu phải nhanh chóng điều tra chuyện Ngũ Vận Uyển bị bỏ thuốc mê vào hai năm trước, tạm thời không cần để ý tới những chuyện khác!"
Dương Tá nhận được mệnh lệnh thì không dám chậm trễ, lập tức ra ngoài.
Ở phía khác, khách sạn W.
Ngũ Vận Uyển không biết mình đã kết thúc buổi phỏng vấn trong lễ khai mạc thế nào, nói chung là hoàn thành nhiệm vụ.
Mọi người ở đó vẫn chưa rời đi, rất nhiều người còn đứng ở đó nhìn cô.
Ngũ Vận Uyển vô cùng bị thương căm phẫn, trái lại cười lạnh.
Sắc mặt của những người này thật xấu xí, thật đáng giận, cô rất muốn xé nát bộ mặt giả tạo của bọn họ, xem rốt cuộc thân thể của bọn họ sạch sẽ tới mức nào, nói không chừng còn tệ hơn cả cô!
Dưới thân thể xấu xí, thứ xấu xí nhất chính là trái tim và linh hồn của con người.
Ngũ Vận Uyển thấy buồn nôn, vô cùng khó chịu, ngực cũng đau nhói.
Trên đường đi, Hiểu Mai và Tiểu Lý cũng không biết nên an ủi Ngũ Vận Uyển thế nào.
Hiểu Mai nói: "Chị Vận Uyển, chị đừng để ý đến bọn họ làm gì, bọn em đều tin tưởng chị."
Tiểu Lý nói: "Tin tức trên mạng hoàn toàn không đáng tin, nói không chừng ngày mai lại có tin đính chính đấy.
Chúng ta nhất quyết phải tìm kiếm ra kẻ bịa đặt kia, kiện hắn!"
Ngũ Vận Uyến cố cười gượng, nói: "Cám ơn hai người, tôi không sao."
Bọn họ quay lại tòa soạn, Ngũ Vận Uyển ngồi đờ người bên bàn làm việc.
Cô không muốn mở máy tính ra và nhìn thấy những lời thô tục mắng chửi cô và Ngũ Nhã Phân trên khắp màn hình nữa, cô thật sự không chịu nổi..