“Sao cậu không nói sớm?” Nam Tiêu khó hiểu hỏi: “Sau đó thì sao? Cậu điều tra được những gì? Ai đã xóa video giám sát, Nam Ngự à?”
La Hải gật đầu: “Vâng, ông trả lời đúng rồi thưa sếp Nam.
Nói đúng ra là Nam Ngự phái Dương Tá đi xóa tất cả video giám sát của khách sạn, nhưng còn có một chuyện lạ lùng hơn”.
Nam Tiêu đã bị La Hải khơi dậy sự tò mò, ông ta yên lặng đợi La Hải nói tiếp.
Chuyện này chắc chắn có vấn đề, Ngũ Vận Uyển, Nam Bá, Nam Ngự, video giám sát của khách sạn...! Trong lòng ông ta mơ hồ cảm thấy Nam Ngự chắc chắn đang che giấu điều gì đó trong chuyện xóa video giám sát này.
La Hải nói: “Khách sạn có một vị khách qua đường đã nhìn thấy một người trông rất giống Nam Ngự vào tối hôm đó, nhưng người đó không ngồi xe lăn mà đứng, là một người đàn ông bình thường có thể đi và chạy”
Nam Tiêu sốc, ông ta đứng phắt dậy khỏi ghế.
Đây quả thật là một bất ngờ vô cùng lớn!
Ông ta túm lấy cổ áo La Hải, lớn tiếng hỏi: “Cậu có chắc đây là sự thật không?”
Sau khi bị Nam Tiêu túm cổ áo, La Hải cảm thấy mình như sắp tắt thở, anh ta cố gắng trả lời: “Tôi cũng chỉ đoán thôi, nếu không tại sao cậu ta lại xóa...!xóa video giám sát của khách sạn?”
Nam Tiểu buông lỏng tay, La Hải ho khan vài tiếng.
Đúng nhỉ, không làm việc trải với lương tâm thì không sợ ma gõ cửa.
Nam Ngự xóa video giám sát chỉ có hai mục đích, một là vì Ngũ Vận Uyển, cái còn lại vì bản thân cậu ta!
Nam Tiêu bảo La Hải nhanh chóng phái người đi điều tra rõ ràng, không được bỏ sót một chi tiết nào.
La Hải hơi khó xử, anh ta nói: “Bây giờ không tìm được người chứng kiến nên không nắm được thóp của cậu ta đâu”
Trong lòng Nam Tiêu bắt đầu lo lắng, thậm chí là sợ hãi.
Nếu người mà người qua đường này nhìn thấy là Nam Ngự, vậy Nam Ngự đã cố ý giấu việc hai chân mình không bị tàn phế? Mục đích của cậu ta là gì? Ông nội có biết chuyện này không?
La Hải thấy Nam Tiêu cau mày không vui vội hỏi: “Sếp Nam, hay là chúng ta thử lại cách mười năm trước, ông thấy sao?”
Mười năm trước Nam Ngự chỉ là một chú sói con, nhưng giờ đây Nam Ngự không chỉ là vua sói mà còn là một con thú dữ.
Nam Ngự mắc mưu một lần đã trở nên mạnh mẽ, rất khó đối phó.
Huống hồ cậu ta còn cảnh giác với ông, muốn thành công cũng không dễ dàng vậy đâu.
(D>
Nam Tiêu mắng: “Đồ vô dụng! Cậu nghĩ Nam Ngự bây giờ bắt dễ lắm sao? Bên cạnh cậu ta còn có Dương Tá, chỉ dựa vào một mình cậu mà có thể đánh thắng cậu ta à? Ngoài lúc đi ngủ, cậu ta chưa bao giờ rời xa Nam Ngự”
.