Ngũ Vận Uyển choáng váng.
Tối nay làm chuyện đó à?
Cô vẫn còn đang khiếp sợ chưa kịp phản ứng, ông cụ Nam đã gân cổ hô to một tiếng: "Quản gia Tả!"
cửa phòng sách mở ra, ông quản gia vừa rồi nhanh chóng bước vào.
"Quản gia Tả, mau dẫn nhóc Ngũ và Nam Ngự về phòng." Ông cụ Nam cười không ngậm được miệng, "Chính là phòng đó! Phòng mà tôi bảo ông đặc biệt chuẩn bị đấy!"
Cái gì?
Còn có phòng đặc biệt chuẩn bị à?
Ngũ Vận Uyển sợ đến mức chưa kịp hỏi đó là phòng gì đã bị quản gia Tả dẫn ra khỏi phòng sách.
Lúc cô đi tới cửa còn có thể nghe được tiếng cười sang sảng của ông cụ Nam.
Ngũ Vận Uyển được dẫn tới một phòng trên tầng ba.
Trước khi cô bước vào trong phòng, quản gia Tả còn vô cùng ân cần nói: "Tầng này chỉ có mợ và cậu hai nên hai người cứ thoải mái, không phải lo có người nghe thấy hoặc làm phiền đâu".
Ngũ Vận Uyển hiểu được ý của quản gia Tả, mặt lại chợt đỏ bừng.
Nhưng cô còn không kịp trả lời thì bị ông ấy đẩy vào trong phòng.
Ngũ Vận Uyển vừa vào trong phòng, quản gia Tả đã đóng cửa lại.
Cạch một tiếng.
Cửa bị khóa ngoài.
Ngũ Vận Uyển giật mình, vội vàng gõ cửa, "Quản gia Tả, sao ông lại khóa cửa
vậy?"
Bên ngoài không có tiếng người trả lời.
Ngũ Vận Uyển sốt ruột, cố gắng mở cửa nhưng quả nhiên cửa đã bị khóa ngoài.
"Em không cần gõ nữa, bọn họ cố ý làm vậy đấy." Trong lúc Ngũ Vận Uyển đang sốt ruột, phía sau đột nhiên vang lên một giọng nói lạnh lùng.
Ngũ Vận Uyển sửng sốt quay đầu lại, nhìn thấy Nam Ngự đang ngồi sau lưng mình.
Dưới ánh đèn mờ tỏ, Nam Ngư ngồi trên xe lăn, áo vest được cởi ra, hai cúc cổ áo sơ mi trắng bên trong đã mở, lộ ra xương quai xanh gợi cảm và quyến rũ.
"Nam Ngự?"
Lúc này Ngũ Vận Uyển mới có phản ứng.
Cô nhìn lướt qua căn phòng và dừng lại ở chiếc giường chính giữa, không khỏi trợn tròn hai mắt,
"Đây chính là phòng chúng ta sẽ ngủ tối nay à? Nhưng cái giường này cũng quá nhỏ đi?".