Đang khom lưng cúi người xin lỗi, nghe được giọng nói có chút quen thuộc, lập tức ngẩng đầu lên. Nhìn thấy khuôn mặt trẻ đẹp trai đó, không khỏi không kinh ngạc.
Đây...đây không phải là người đang ông trong chiếc xe Lamborghini hôm đó sao? Không thể sai được, bởi hắn trất đẹp trai, làm cho mọi người rất khó quên!
Chiếc kính nâu phía dưới, không thể che lấp được "cảnh đẹp" trước mắt, vốn dĩ, dưỡng mắt thì ai mà chả thích.
Thậm chí nhìn nhiều lần thích mắt, âm thầm đưa ra một đánh giá cao cao, cũng không thể nói cô là dân chơi được? haha, cô chẳng qua là rất khách quan mà thôi.
Đáng tiếc, người này sao lại đeo kính râm? Làm cô không thể thấy được ánh mắt của hắn, ánh mắt hắn nhất định rất đẹp, rất nam tính, cô có thể cảm nhận được.
"Tiểu thư, cô nhìn gì mà thất thần thế?" Chàng trai phất tay trước mặt cô một cái, gọi hồn cô về.
Vũ Tình cố gắng làm cho mặt mình không đỏ lên, ra vẻ bình tĩnh. Cô bây giờ mang kính, hắn chắc là nhìn không thấy ánh mắt của cô. Cô ung dung nở một nụ cười tươi, nói xin lỗi: "thật xin lỗi, làm quần áo của anh thành bẩn thế này!"
"đúng thế, vẫn may là tôi đã làm xong công việc rồi, nếu không thực sự là rất gay go! Uh ? nói thế nào nhỉ? Đây có phải là bất hạnh trong vạn hạnh hay không?" ( vạn hạnh chính là vô cùng may mắn) hắn nhướng mày thắc mắc, làm môi mỏng khẽ chu ra.
Động tác này làm hắn tăng thêm vài phần đáng yêu, làm cho mọi người không thể không thích tên nhóc này.
Vũ Tình cố hết sức duy trì vẻ mặt bình tĩnh, thả lỏng một cái rồi mỉm cười: "đúng vậy, đây chính là bất hạnh trong vạn hạnh!"
Cô cười rộ lên rất mê hoặc, chiếc cằm khéo léo kết hợp với cái miệng nhếch lên, nụ cười kiểu này thực sự rất ngọt ngào! Hai mắt phía sau kính mắt nheo lại, cố gắng nghiên cứu khuôn mặt phía sau cái kính mắt quê mùa đó.
Hình như là vì thấy không rõ lắm, trên mặt người con trai lộ ra một chút nổi cáu nôn nóng.
Thấy người ta mất hứng rồi, Vũ Tình vừa lập tức xin lỗi: "xin lỗi, thật sự xin lỗi, nếu không tôi giặt cho anh!" Chắc là có thể giặt được, quần áo như thế này rất đắt, cô thật sự bồi thường không nổi! đang lúc bối rối xin lỗi thì cái kính trên mặt của cô đột nhiên bị kéo xuống...
"a..." Vũ Tình hoảng sợ kêu lên
Người con trai tiếp tục cầm cái kính trong tay đùa giỡn, hai mắt nhìn kỹ Vũ Tình. "Quả nhiên là một mỹ nữ phương đông!"
Đối với hành động vô lễ của hắn cô khá tức giận, vung cánh tay lên chuẩn bị đoạt cái kính trở về.
Cánh tay của chàng trai trẻ di chuyển rất nhanh, linh hoạt tránh thoát tay cô, "haha, mỹ nữ, cái kính mắt này rất làm giảm độ xinh đẹp của cô đó, hay là vứt nó đi!"
" trả lại kính cho tôi, tên nhóc cậu thật thô lỗ!" Vũ tình đã tức giận, vẻ mặt nghiêm túc, không có nửa điểm cười. "Trả kính lại cho tôi, nhanh lên một chút!"
Anh chàng đẹp trai không nghĩ tới cô lại phát sinh tính khí như thế, nhún nhún vai bàng quang trả lại cho cô. Nhưng hắn vẫn muốn quấy rầy cô một lúc nữa. nguyên nhân không là gì cả, chỉ là đến Đài Bắc mấy ngày, đây là lần đầu tiên hắn phát hiện được mỹ nữ phương đông này đây!
Hắn ở nước Anh, sinh ra và lớn lên cũng ở nước Anh, sống đến 26 tuổi, đây là lần đầu tiên hắn trở về quê hương, lúc trước ở bên hắn đều là tóc vàng, mắt xanh......haha, đối với việc này hắn thật sự có điểm chán ghét rồi!
Có lẽ vốn dĩ hắn là người Đài Loan, vẫn hi vọng tìm một cô gái Đài Loan làm vợ.
Gái tây là để tiêu khiển, tuyệt đối sẽ không lấy về nhà làm vợ!
Hắn lần này trở về với cha, còn có một nhiệm vụ quan trọng, chính là cưới một cô vợ để quay về nước Anh.
Mỹ nữ trước mắt này, quả thực đã khơi mào hứng thú của hắn, thoạt nhìn thì dịu dàng, nhưng khi tính tình bộc phát thì mười phần đanh đá. Không tồi, hắn thích, rất thích.
Giành lại kính xoay người muốn bỏ đi, người có tướng mạo ưu tú, tại sao phẩm hạnh lại xấu thế này?
"cô không thể đi, tôi muốn cô giặt quần áo cho tôi!"( người ta có hai con rồi đó anh) bàn tay giữ lấy vai của cô, ngang ngược nói! Vũ Tình nhận thấy bàn tay hơi dùng quá sức, Cô lạnh lùng nói. " vậy anh cởi áo để tôi giặt cho anh!"
"bây giờ?" chàng trai miệng mở rộng ra kinh ngạc, không phải làm cho hắn nửa thân trên trần truồng trên đường chứ? Không biết như vậy có bị cảnh sát tra hỏi hay không, hắn còn chưa hiểu rõ pháp luật nơi này! " đúng thế, bây giờ!" cô gật đầu khẳng định! " không phải chứ?"
"vậy anh muốn thế nào? Muốn tôi giặt khi nào đây? Anh quay về xe của anh rồi cởi quần áo ra đưa cho tôi, để tôi đi gặt sạch, sau đó cho người chuyển đến cho anh! Dù sao thì trời nóng như vậy, anh cũng sẽ không bị lạnh đâu!"
Chàng trai vẫn lắc đầu!
"vậy thì thôi đi, đừng trách tôi không giặt sạch quần áo cho anh!" cô bồi thường không nổi cho nên phải nhanh một chút chạy thoát thân.
Cô vừa mới đi được hai bước, cơ thể liền bị người ta kéo về!
"này..." cô chuẩn bị một lời nói dối...
"được rồi, bây giờ tôi cởi ra!" chàng trai thỏa hiệp nói, vừa tiếp tục hỏi: "vậy quý danh của cô là gì, còn phải lưu lại số điện thoại của cô!"
"..." vẻ mặt của cô rõ ràng là không muốn nói.
Chàng trai bất đắc dĩ cười, giải thích nói: "nếu như cô không gửi đến tôi phải làm sao? Chung quy là không thể khỏa thân ở trong xe chờ cô được?"
Cẩn thận suy nghĩ, băn khoăn của hắn cũng không phải là không có lý. "tôi gọi là Alysa..." nói xong tên của mình, cô còn nói luôn một dãy số điện thoại!
"cái này không phải tên thật của cô đúng không? Thật là, tôi muốn biết tên tiếng trung của cô!" chàng trai ấn số điện thoại của cô , kiểm tra thật hay giả.
"La La La La La La Loo Loo Loo...." Quả nhiên chuông điện thoại vang lên.
Không tệ, bước đầu tiên đã thông qua, nhưng tên vẫn muốn biết! hắn vẫn không buông tay, Vũ Tình không còn cách nào khác đành nói ra tên tiếng trung của mình. " Hạ Vũ Tình, nhớ kỹ chưa?"
Trên khuôn mặt trẻ lộ ra điệu cười đắc ý, lúc này hắn bỏ kính mắt ra , lộ ra đầy đủ khuôn mặt. "xin chào, tôi là Đoạn Tuấn Hi!" hắn quả thật rất đẹp trai.