Dịch shu
“Cậu cũng biết tôi làm việc máy móc? Thang Duy Á, nếu cậu thực sự thông cảm với tôi, anh trai này mời cậu lập tức trở về công ty giúp tôi, cậu cũng nên gánh vác trách nhiệm chứ. Mà cậu suốt ngày ở bên ngày vui chơi lộn xộn, biến mình thành dạng người không ra người, quỷ không ra quỷ.”Thang Duy Thạc thực sự là một anh trai uy nghiêm, giọng điệu cũng rất nghiêm túc.
“Anh, bạn gái em còn đang ở đây, anh cũng phải để cho em chút mặt mũi chứ.”Mặt Athena tối sầm liếc mắt nhìn Vũ Tình một cái rồi đem ánh mắt chống đối anh trai.
“ Muốn tôi cho cậu mặt mũi thì trở về công ty làm việc cho tốt, đừng làm công tử chơi bời nữa.” Thang Duy Thạc nhìn em một cái sau đó ánh mắt trực tiếp dừng trên người Vũ Tình.
“ Anh nói như vậy không đúng rồi. Em mỗi ngày đề cố gắng làm việc, giải thưởng cùng giấy chứng nhận chính là bằng chứng có hiệu lực nhất.” Thang Duy Á – Athena cũng không phục nói, hắn ghét nhất là bị anh trai cùng ba ba xem thường nghề nghiệp của hắn.
Dù sao đây cũng là sở thích của hắn, tại sao bọn họ lại đối xử không công bằng như thế.
Thang Duy Thạc không để ý đến em, khóe miệng mang theo nụ cười cứng nhắc đi đến bên Vũ Tình.
Vũ Tình nhìn thấy hắn đang tiến lại gần liền lập tức khẩn trương, tim đập loạn xạ liên hồi.
Lúc này cô dường như không thể hô hấp, cũng không thể nghe được câu hỏi của Thang phu nhân.
Thang Duy Thạc tự nhiên ngồi cách Vũ Tình không xa trên sô pha làm bộ như làm quen với cô: ”Hạ tiểu thư, chào cô, tôi là anh trai của Thang Duy Á.”
Vũ Tình cúi đầu không dám nhìn hắn nói: ”Chào anh.”
“ Hạ tiểu thư làm ở đâu? Mới nhìn có vẻ tuổi cô vẫn chưa nhiều?” Thang Duy Thạc không cần nghi hoặc của mẹ trực tiếp hỏi Vũ Tình.
Chết tiệt, Thang Duy Thạc cách xa cô ra một chút, ngồi gần như vậy làm cái gì? Cô hiện tại chính là “bạn gái” của em trai hắn, hắn có nhất thiết phải nhiệt tình như vậy không? Lại còn hỏi tuổi cô. Năm 18 tuổi cô đã theo hắn, chẳng lẽ hắn còn không biết năm nay cô bao nhiêu tuổi?
Nín nhịn lại tức giận trong lòng, Vũ Tình, mày không thể giống một học sinh tiểu học ngoan ngoãn trả lời hắn. “ tôi là thợ làm móng, năm nay 27 tuổi.”
“Làm thợ làm móng?” Ngồi một bên Thang phu nhân giương giọng hỏi thoáng mang theo khinh thường.
Trong lòng không ngừng mắng Thang Duy Thạc, Vũ Tình căn bản không chú ý tới giọng điệu của phu nhân.
Thang Duy Thạc nhìn mẹ hỏi Vũ Tình:” Hạ tiểu thư làm công việc rất thời thượng, nhưng không có chút tri thức nào. Hạ tiểu thư, vậy không biết cô đã tốt nghiệp đại học nào?”
“ Đúng, Hạ tiểu thư đã tốt nghiệp đại học nào vậy? Á Á nhà chúng ta cũng tốt nghiệp đại học mỹ thuật Hoàng gia Anh khoa tạo hình đó.”Thang phu nhân lập tức đem đứa con tốt nghiệp học viện ra trưng bày trước mắt để cô biết khó mà thối lui.
Làm móng?Thợ làm móng? Cô cũng không hi vọng sau này làm con dâu của bà.
Cho dù là người ngốc đi nữa cũng nghe ra sự khinh rẻ trong tiếng nói của bà.
Mà bọn họ đánh trúng chỗ đau lòng của Vũ Tình làm cô không thể mở miệng nổi.
Trong mắt cô dâng lên một tần nước mắt u oán liếc mắt nhìn Thang Duy Thạc một cái.Mà Thang Duy Thạc nhìn thấy ánh mắt bối rối cùng đau khổ của cô đột nhiên thấy hối hận vì sao mình lại đưa ra vấn đề này. Đáng chết, hắn sao lại đau lòng, nhìn thấy cô đau khổ tim hắn cũng đau nhói.
Hắn ngồi trầm mặc không có nghĩa mọi người sẽ ngừng hỏi. Thang phu nhân ngồi một bên thấy Vũ Tình không trả lời càng gặng hỏi:” Hạ tiểu thư, xin hỏi cô một chút, cô đã từng tốt nghiệp đại học chứ?”
Vũ Tình cắn chặt môi khiếp đảm nhìn Thang phu nhân. “ Cháu, cháu, …”
“ Ai da, các người đừng làm bạn gái của con sợ. Các người cứ vây quanh cùng nhau chất vấn cô ấy.Nói cho hai người biết, hai người dọa bạn gái con bỏ chạy, cả đời này con sẽ không lấy vợ, đến lúc ấy xem ai là người sốt ruột.”Athena vừa rồi đang bị phụ thân hỏi, đột nhiên hướng bọn họ đứng lên nói to.
Tiếng cảnh cáo của hắn làm Thang phu nhân lập tức dừng câu hỏi.“ Đâu có, mẹ chỉ đối với Hạ tiểu thư có chút tò mò nên mới hỏi. Á Á, nếu con không muốn mẹ hỏi mẹ sẽ không hỏi nữa.”
“ Hừ, bạn gái của con rất nhát gan, các người cũng đừng vì thế mà làm khó cô ấy.” Giọng điệu Thang Duy Á cũng thật mãnh liệt, căn bản mặc kệ cái gì mà trưởng bối thích hay không. Nhưng nói như vậy không phải là hắn vô phép vô tắc, không tôn trọng cha mẹ.
Mà Thang phu nhân sợ nhất chính là con trai nhỏ của bà. “ Được, được, mẹ không hỏi, chúng ta đi ăn cơm thôi.”
Người nhà Thang gia không tham dự vào cuộc nói chuyện của bọn họ nhưng ngồi cách đó không xa xem kỹ bạn gái của con trai.
Thang Duy Á dùng kiểu coi mình là nhất để giải cứu cho Vũ Tình.
“Ba!”Tiểu Bác đang chơi đùa trong vườn hoa, đôi chân ngắn cũn chạy vào.
Vũ Tình nghe thấy tiếng của đứa bé, nhìn Thang Duy Thạc hơi co lại, liền quay đầu đi. Chỉ nhìn thấy bàn tay Tiểu Bác lấm lem, trên mặt đều là bùn đất, đôi giày nhỏ xinh cũng dính đầy đất. Tóm lại cục cưng xinh đẹp hiện tại biến thành con búp bê đất.
“ Tiểu thiếu gia, đừng chạy kẻo ngã, tôi mang cậu đi tắm rửa.” Lúc này người vú đầu hai thứ tóc tức giận chạy vào theo.
Đang nhìn đến các chủ nhân trong phòng, người giúp việc sợ đến mức té xỉu, không xong rồi, lần này nhất định sẽ bị mắng.
Bình thường các chủ nhân sẽ không có nhà, cũng không ở hết trong phòng khách, nhưng hiện tại sao lại tập trung đông đủ vậy?
Thang phu nhân nhìn cháu đích tôn của mình lại có bọ dạng như vậy liền tức giận nhìn người giúp việc quát:” Cô mang tiểu thiếu gia đi chơi ở đâu mà người toàn là đất thế này?”
“ Tôi…tôi..tôi…” người giúp việc nói ba từ “tôi” liên tiếp mà vẫn không nói đươc câu kế tiếp.