Một tiếng này không làm Vũ Tình phản ứng, ngược lại còn đưa đến ánh mắt kỳ
quái của A Đại! Cô nhìn Duy Thạc mặt lạnh đến mất hứng, lại nhìn người
phụ nữ sửa móng tay cho mình. “Duy Thạc, hai người quen nhau?”
Thang Duy Thạc không để ý đến vấn đề của bạn gái, nhìn thẳng tắp vào người phụ nữ rũ mắt im lặng không nói.
Vũ Tình cố tập trung vào công việc, cố gắng coi thường cái nhìn của hắn.
Nhìn cô như bình tĩnh, thạt ra chỉ có chính cô biết, nội tâm sớm nhấc
lên sóng to gió lớn rồi.
Một màn chuyện cũ hiện lên trước mắt,
ngọt ngào, chua xót, đắng cay, mỗi một loại tư vị đều khiến cô phải mở
to hai mắt, đề nước mắt không rơi xuống!
Đây chỉ là tình cờ gặp nhau, coi như người lạ không phải tốt sao?
Chẳng lẽ, đây không phải là kỳ vọng của hắn ư?
A Đại thấy hắn chăm chú nhìn người phụ nữ khác, bỗng mất hứng. “Được lắm, được lắm, không làm nữa!” Cô đại tiểu thư bỗng mất hứng hét to, rút tay mình về, sau đó đứng lên ném cho Vũ Tình mấy tờ tiền. “Tay nghề của cô
chắc chỉ là hư danh thôi, làm ngón tay tôi đau hết rồi! Quên đi, không
cần trả lại tiền, dù sao tôi cũng không để ý đến mấy đồng tiền này!”
Vũ Tình vô cùng tức giận, chưa từng có một ai nói tay nghề của cô không
tốt! Đây là bản lĩnh mưu sinh của cô, không thể bị người ta nói xấu.
“Tiểu thư, cô còn chưa làm xong, đã nói tay nghề tôi không tốt? Đây là
cô bôi nhọ tôi, xin cô hãy xin lỗi!”
“Xin lỗi? Nói xin lỗi cái
gì? Chẳng lẽ cô không cho lời tôi là thật là?” A Đại nhíu mày hừ lạnh
nói, sau đó kéo Thang Duy Thạc rời đi!
Nhưng Thang Duy Thạc lại giữ chặt cô, dùng sức nhấn cô xuống ghế. “Làm xong móng tay rồi đi!”
“Không, em không làm nữa!” A Đại đứng dậy muốn đi, đáng chết, cô đúng là gậy
ông đập lưng ông! Vì sao phải dây dưa với hắn, đến cùng mình chứ!
Bây giờ, cô có thể cảm thấy rõ ràng hắn rất có hứng thú với người phụ nữ này.
Thang Duy Thạc giận bạn gái, lạnh lùng nói. “Anh chờ em làm, phải làm xong!”
A Đại sợ hãi nhìn hắn một cái, không tình nguyện lại vươn ngón tay đến chỗ Vũ Tình.
Sau khi làm xong bước cơ bản, Vũ Tình nghiêng người hỏi: “Dán loại đá này?”
“Đương nhiên phải là loại đắt tiền nhất, chẳng lẽ cô không biết tôi có thân
phận gì à?” A Đại chỉ cao khí ngang nói, tư thái ngạo mạn đó khiến Vũ
Tình thật chán ghét.
Đắt tiền nhất? Khẩu khí không nhỏ, hừ, vậy
thì cô liền cho cái ‘đắt tiền nhất’.” Tốt lắm, đắt iền nhất là bốn ngàn
một viên, nếu như muốn càng đẹp…… “Vâng, móng tay của cô rất dài, ít
nhất mỗi cái phải bảy viên, như vậy tính ra chỉ hơn hai mươi tám vạn!”
Vũ Tình cười lạnh trong lòng!
Hừ, không phải đóng kịch sao? Vậy cô mà không làm thịt con dê này, chẳng phải là có lỗi với chính mình sao.