Sau khi Vũ Tình được nữ cảnh sát kiểm tra rồi, đi ra từ trong phòng!
Thang Duy Thạc đứng dậy kéo lấy cô, dùng sức nắm cổ tay cô.
Hắn nhích tới gần tai cô, nghiến răng nghiến lợi gầm nhẹ: “Hạ Vũ Tình cô có phải tức giận quá mức như thế không, cô lại dám báo cảnh sát bắt tôi
lại?”
“Lúc trước tôi đã nói với cô, cô không thể gặp mặt tôi! Tôi đã cảnh cáo cô, là cô quá cuồng vọng tự đại, là cô cố tình phạm vào!”
Vũ Tình lộ ra một tia đắc ý, chỉ khiến hắn nhìn thấy hả hê.
Sau đó lập tức khôi phục vẻ mặt đau đớn, sau đó hướng về cảnh sát cầu cứu!
“Xin buông người tố giác ra, đây là cục cảnh sát đàng hoàng!” Nữ cảnh sát
lòng đầy căm phẫn hô, trên mặt tràn đầy khinh bỉ với Thang Duy Thạc!
Thang Duy Thạc làm sao lại nghe lệnh người khác, lại dùng sức kéo Vũ Tình vào lòng. Tiếp theo hắn mang theo hận ý mãnh liệt, dán lên mặt cô.
Môi đỏ mọng của cô bị hắn che lại, dùng sức, thậm chí phát ra tiếng vang ‘chi chi’.
Sau đó mới vừa lòng buông cô ra, sau đó vô tư nhìn cảnh sát!
Dùng sức lau nước miếng của hắn, buồn bực liếc hắn một cái.
”Thang Duy Thạc anh quá cuồng vọng, đừng quên nơi này là cục cảnh sát!”
Viên cảnh sát cũng kinh ngạc đến chết khiếp, người đàn ông này không khỏi
quá cuồng vọng đi. Lại dám trước mặt cảnh sát mặt, lại khinh bạc người
tố cáo!
”Đến cục cảnh sát còn không thành thật? Anh mau ngồi xuống!”
“Các người thả tôi ra!”
“Thả ra? Anh là người bị tình nghi, sao tôi thả anh được. Người như anh phải sớm giam lại để tránh ra ngoài gây tai họa dọa người!” Nữ cảnh sát trẻ
tương đối kích động hô, hoàn toàn quên mất thân là nhân viên chấp pháp,
khi phá án phải có chừng mực!
Lại nhìn lại người tố cáo xong, cô đúng là không thể bình tĩnh!
Người tố cáo bị xây xát, hơn nữa toàn thân có rất nhiều vết ứ máu! Đây~~ đây
chứng tỏ, người tố cáo quả thật bị người đàn ông đẹp trai trước mắt này
hành hạ!
lửa giận của Thang Duy Thạc lập tức bị ‘người bị tình
nghi’ này khơi lên, không thể chịu đựng được, hắn đúng là không thể chịu đựng được!
” Cô ấy là người phụ nữ của tôi, làm sao?”
“Nhưng vết thương trên thân thể người tố cáo đã được xác nhận!” Không cần Vũ
Tình nói, nữ cảnh sát viên đã mở miệng trút giận cho cô!
“Bị
thương cái gì? Tôi không hiểu cô đang nói gì?” Lúc này giọng nói hắn
không cương quyết như lúc trước, quay đầu đi chỗ khác thở dốc thật mạnh!
Thân thể trần trụi bị cho người ta thấy, điều này khiến cô thật đỏ mặt.
Cô vội vã chạy ra cửa lớn văn phòng, đi thoáng qua một chàng trai nhã nhặn!
luật sư của Thang Duy Thạc mang theo vẻ mặt kinh ngạc bước vào, động tác
nghề nghiệp nghiêm túc thường ngày không làm hắn biểu hiện ra ngoài quá
nhiều giật mình! Sau khi nói chuyện với cảnh sát vài phút, Thang Duy
Thạc cuối cùng cũng đi ra khỏi cục cảnh sát!
Đã là đêm khuya, mà Thang Duy Thạc ngồi xe cảnh sát đi vào, về chỉ có thể xem giờ!
Luật sư mở cửa xe ra nói với Thang Duy Thạc: “Thang tổng giám đốc, tôi đưa anh về!”
Thang Duy Thạc gật gật đầu, tiến vào trong xe!
Xe vừa mới đi lên đường, Thang Duy Thạc liền nhìn thấy Hạ Vũ Tình chờ xe ở ngã tư đường!
Trong nháy mắt, bên trong hai mắt phát ra ánh sáng nguy hiểm!
”Dừng xe, cnh đi trước đi!”
Ông chủ lớn nói chuyện, luật sư nào dám không làm theo!
Thang Duy Thạc xuống xe từ từ đi đến bóng lưng kia, tới gần……
Lúc này Vũ Tình thiếu chút nữa vỗ tay trầm trồ khen ngợi vì mình, giờ khắc
này càng thêm chắc chắn báo cảnh sát vô cùng chính xác!
Cô không muốn bị hắn muốn làm gì thì làm, không muốn hắn nghĩ cô là đồ vật của hắn!
Báo cảnh sát là cảnh cáo với hắn, đỡ phải về sau lặp đi lặp lại nhiều lần!
Đó là một thời đại pháp luật, cô muốn học cách dùng luật làm vũ khí bảo vệ mình!
Vũ Tình tựa hồ rất xem nhẹ người nào đó, cho nên sau một giây cô đã bị hắn nắm lấy tay!
Thang Duy Thạc lúc này ôm cổ cô, khiến cô không thể giãy dụa.
” Ha ha, cô cho là báo cảnh sát thì làm gì được tôi à? Nhìn xem, không phải tôi vô sự đi ra ư!”
“Anh buông tôi ra, tôi không tin anh không có việc gì, tôi nhất định sẽ tiếp tục kiện anh!” Vũ Tình dùng sức giãy dụa, tay chân cũng đánh hắn, đá
hắn.
Chỉ là tất cả không làm nên chuyện gì, cô bị hắn kéo vào tắc xi……
————
Một bàn tay hung hăng đánh lên mặt cô, mà thân thể của cô cũng vì lực bàn tay này mà ngã xuống giường.
“Mụ đàn bà chết tiệt, cô lại báo cảnh sát bắt tôi?” sắc mặt Thang Duy Thạc
trở nên rất kinh khủng, hai mắt híp lại lộ ra ánh sáng âm lãnh!
Một dòng máu tươi chảy ra từ khóe miệng cô, trên gương mặt đỏ bừng một mảnh, cảm giác rát bỏng khiến Vũ Tình đầu váng mắt hoa!
Cô Lúc này, mất đi miệng lưỡi sắc bén, thân thể ngã xuống giường lớn, vẫn không nhúc nhích……
Một tát sao có thể rửa hết tức giận của hắn, chân sau quỳ xuống giường lớn lao vào túm tóc cô!
khuôn mặt nhỏ nhắn của Vũ Tình bị ép đối mặt với hắn, trong mê muội cô chỉ biết nhắm chặt hai mắt!
Thang Duy Thạc dùng sức giữ cằm cô, tức giận hô: “Không phải cô rất lợi hại sao, à, bây giờ sao lại không nhúc nhích tĩnh, hả?”
Lúc lâu sau, Vũ Tình cuối cùng có thể nói chuyện.
” Thang Duy Thạc, nếu anh lại đụng vào tôi, tôi sẽ báo cảnh sát bắt anh!”
“Tốt, cô tưởng tôi sợ cô chắc? Hôm nay tôi không làm cô một lần, thì thật có
lỗi với việc cô báo cảnh sát!” Nói xong, hắn lại xé quần áo của cô ra.
Kinh khủng, bi thảm không người tính đối đãi, khắc sâu từng phút cho đến rạng sáng……