“Nhưng mà cậu không thương cô ấy, vì sao phải theo đuổi cô ấy?” Bình Thụ Bạch vạch trọng điểm.
“Anh tại sao biết em không thương cô ấy?” Trình Thành Ngữ hỏi lại Bình Thụ Bạch.
Bình Thụ Bạch cảm thấy được Trình Thành Ngữ căn bản là trợn mắt nói dối “Buổi sáng hôm nay cậu đứng trước một trăm năm mươi bạn học nói xấu Linh Linh, cậu nói cô ấy xấu, còn nói cô ấy không có khí chất......”
“Có lẽ em yêu chính là cô ấy xấu xí và không có khí chất, không được sao?” Trình Thành Ngữ quyết định, cho dù chết hắn cũng muốn nói cho nó sống lại.
Một câu “Không được sao” làm Bình Thụ Bạch nhất thời cảm thấy á khẩu không trả lời được, dù sao, rau xanh củ cải mỗi người mỗi sở thích, có lẽ người như Trình Thành Ngữ thật sự thích Linh Linh xấu và không khí chất.Tuy rằng Linh Linh tuyệt không xấu, mà khí chất cũng không có kém, nhưng mà Bình Thụ Bạch chính là không tin tưởng Trình Thành Ngữ thật sự thích Linh Linh.
Buổi sáng, thái độ hắn chán ghét Linh Linh rõ ràng như vậy, tại sao đảo mắt một cái, liền thay đổi một trăm tám mươi độ trở nên chung tình và thích Linh Linh?
“Được,anh không tranh với cậu,anh chỉ hỏi cậu một câu, cậu thật sự thích Linh Linh sao?” Nếu Trình Thành Ngữ nói là thích, hắn lập tức quay đầu bước đi, không hề quản chuyện hắn nửa.
Ánh mắt nóng rực của Trình Thành Ngữ nhìn chằm chằm Bình Thụ Bạch hơn nữa ngày, mới cắn răng trả lời: “Không thương, không thích, ghét cay ghét đắng.”
Bởi vì Linh Linh dám đoạt học trưởng hắn yêu thích.
Bình Thụ Bạch khó hiểu ,Trình Thành Ngữ nháo là như vậy muốn làm cho Linh Linh khó xụ.
“Tha cô ấy.” Bình Thụ Bạch nói thay Linh Linh.
“Không.”
“Vì sao?”
“Bởi vì anh thích cô ấy.” Trình Thành Ngữ nói cho cùng là không cam lòng.
“Bởi vì anh thích cô ta, cho nên em theo đuổi cô ấy, đây là đạo lý gì!?” Bình Thụ Bạch dường như giận quá hóa khùng . “Chẳng lẽ chỉ cần là anh thích, em đều đoạt lấy sao?”
“Đúng.” Trình Thành Ngữ nói thản nhiên không kiêng kỵ. “Chỉ cần là anh thích, em đều đoạt.”
“Tại sao?” Hắn rốt cuộc đắc tội với cậu ta khi nào nha ?
“Bởi vì anh không thương bọn họ, bọn họ không thích hợp với anh.” Trình Thành Ngữ trong miệng “Bọn họ” ý nói về mọi người, mặc kệ nam nữ, dù sao chỉ cần không phải hắn Trình Thành Ngữ, người khác đừng mơ đụng đến học trưởng.
Học trưởng chỉ có thể là của hắn .
Trong mắt Trình Thành Ngữ lóe lên kiên định làm Bình Thụ Bạch không biết như thế nào,Bình Thụ Bạch còn tưởng rằng Trình Thành Ngữ chính là muốn trả thù chuyện buổi sáng hắn làm Trịnh Thành Ngữ mất mặt, cho nên mới đối nghịch với hắn.
“Cậu tự tin như vậy sao? Thực nghĩ chỉ cần là tôi thích, cậu sẽ đoạt đi?” Bình Thụ Bạch không khỏi tò mò hỏi.
“Em có tiền hơn anh.” Trình Thành Ngữ vạch trọng điểm đầu tiên.
“Cảm tình không phải dùng tiền tài để so sánh .”
“Em mặc kệ! Dù sao chỉ cần để em biết anh theo đuổi người nào, em sẽ lập tức theo đuổi người kia.”
Trình Thành Ngữ dường như sắp bức Bình Thụ Bạch bức tới tuyệt cảnh.
Bình Thụ Bạch tức giận đến thật lâu nói không ra lời, thật ra hắn đối với Linh Linh cũng không có cảm tình gì.Trình Thành Ngữ muốn cướp, muốn đoạt, đối với hắn mà nói, vốn không có ảnh hưởng.Nhưng mà hắn chán ghét thái độ gây sự của Trình Thành Ngữ.
“Cậu đừng cho rằng cậu có thể khống chế cuộc sống của tôi, cậu phải biết rằng,chó con nóng nảy cũng sẽ nhảy tường, huống chi là người.” Hắn rốt cục nói thẳng ra.
…………
“Vậy là ý gì?”
“Ý là anh tuyệt đối không để cậu khống chế. Nhà họ Trình có tiền là chuyện của các người, từ hôm nay trở đi, anh rời khỏi Trình gia.”
Bình Thụ Bạch không chịu ở chung mái nhà với người giả nhân giả nghĩa.
Hôm nay,hắn mới chính thức thấy rõ Trình Thành Ngữ là loại người như vậy, có thể bình thường ra vẻ đáng yêu, giống cái đứa bé dễ chịu. Có ai có thể dự đoán được Trình Thành Ngữ sẽ có một ngày, đột nhiên thần kinh không bình thường, thú tính nổi lên, làm ra chuyện người ta không ngờ đến?
Cho nên hắn lập tức quay đầu đi về Trình gia, chuẩn bị thu thập hành lý.
Trình Thành Ngữ căn bản không có dự đoán được sự tình sẽ chuyển biến đến cục diện như vậy, hắn vốn chỉ muốn ngăn cản chuyện yêu đương của học trưởng, không để học trưởng yêu người khác mà thôi, nhưng …hắn không muốn bức học trưởng bỏ nhà đi nha!
“Anh không thể đi.”