Vừa vào phòng ngủ, Hoắc Tư Danh thu hết khí lạnh trên người lại, bày ra vẻ ôn nhu như mọi khi, nhìn trên chiếc giường nho nhỏ kia, môi Hoắc Tư Danh khẽ câu đi nhanh tới ngồi xuống nhìn Hứa Doãn Hạ.
Càng nhìn, môi anh câu lên càng sâu, kiểu như nghĩ ra trò gì đó vậy đó.
Hoắc Tư Danh xấu tính, cứ như vậy mà không báo trước nằm đè lên người Hứa Doãn Hạ.
Hứa Doãn Hạ vốn giả ngủ, liền ăn đau, hai mắt mở to la lên.
" Chết tiệt, anh điên rồi sao? nặng quá đi nè. "
Hoắc Tư Danh giả vờ không nghe, cứ nằm đè lên, Hứa Doãn Hạ không nói lần hai, hung hăng giơ chân lên... chỉ một chút nữa thôi Hoắc Tư Danh đã bị " VỠ TRỨNG. " chính anh cảm nhận được nguy hiểm mà né kịp.
Hứa Doãn Hạ thoát khỏi Hoắc Tư Danh, môi cô khẽ câu lên.
Hoắc Tư Danh nheo mắt lại nói.
" Vợ đây là muốn tự mình phá hủy hạnh phúc nửa đời sau của mình đúng không? "
Hứa Doãn Hạ môi khẽ câu lên cười nói.
" Ai nói với anh là em phá rồi sẽ không có hạnh phúc nửa đời sau? "
Hoắc Tư Danh khẽ nheo mắt nguy hiểm nhìn Hứa Doãn Hạ. Cái gì cũng không nói.
Hứa Doãn Hạ nhìn gương mặt khó ở đó của anh, càng thêm vui vẻ, nhìn anh ngồi gần cô mà quay đầu hướng khác, cô không khỏi hưng phấn a.
Hủ giấm lại chua rồi nè! Hứa Doãn Hạ liền ngồi dậy, ôm lấy cổ Hoắc Tư Danh, hôn nhẹ má anh một cái nói.
" Chồng ghen sao? "
"... "
" Không biết ở đâu đang bốc mùi giấm nồng quá nè. "
"... ".
" Hoy mà nhìn em coi... "
"... " Hoắc Tư Danh hậm hực không thèm nhìn, môi mím chặt, mày thì nhíu lại.
" Chồng ơi.. ơi... chồng à...à... cục cưng...ông xã.. " Hứa Doãn Hạ môi khẽ câu lên, cười một cái hôn hôn lại nói, giọng mềm mại ngọt...ngọt ơi ơi là ngọt...
Nhưng là HỦ GIẤM cao to vạm vỡ này không thèm để ý tới. Mặc dù trong lòng Hoắc Tư Danh được ăn đường thật thích.
Hứa Doãn Hạ khẽ bĩu môi lại, cắn mạnh vào sau gáy anh.
Hoắc Tư Danh ăn đau mày khẽ nhíu lại, nhưng vẫn không nói chuyện với Hứa Doãn Hạ.
" Chồng yêu ơi... chồng ơi chồng à. "
"... "
" Vợ sai rồi... lần sau không dám nữa. "
"... "
" Vợ còn muốn hưởng phúc sau này, sẽ không đá bậy đá bạ nữa. "
"... "
" Chồng tha thứ cho em đi. "
"... "
Hứa Doãn Hạ có nói gì cũng bị Hủ Giấm cho ăn bơ. Mày cô khẽ nhíu chặt, bây giờ không ăn mềm chứ gì? Được lắm Hoắc Tư Danh.
Hứa Doãn Hạ buông cổ Hoắc Tư Danh ra, hung hăng dùng cái chân không đau đá mông Hoắc Tư Danh một cái.
Hoắc Tư Danh bị đá, hai mắt mở to kinh ngạc, trong lòng thầm nói " Ủa không phải còn đang dỗ ngọt anh sao? "
Còn chưa kịp hồi phục tinh thần thì lại bị Hứa Doãn Hạ hung hăng mắng.
" Muốn sao? ĐM tôi ngọt tới chảy nước ngay cả nhìn còn không thèm nhìn là sao? "
"... " Hủ Giấm nào đó cứng họng.
" Nghĩ sao vậy hả? Tôi còn đang mệt đây! Anh còn bắt tôi nói hay dỗ anh tới bao giờ nữa hả? "
"... " Hủ Giấm hai mắt trừng to.
" Trừng gì mà trừng? Còn muốn dỗ đúng không? "
"... " Hủ Giấm nuốt nuốt nước bọt.
" Anh đi ra khỏi phòng ngay cho tôi! Tôi muốn chia phòng... aaa. Không ngủ chung anh nữa... " dứt câu, Hứa Doãn Hạ lại hung hăng đá vào mông Hoắc Tư Danh.
Hoắc Tư Danh bị đá một lúc, mới phục hồi tinh thần nắm lấy cổ chân nho nhỏ của Hứa Doãn Hạ, đưa lên hôn nhẹ một cái nói.
" Thôi đừng tức giận nữa. "
" Hứ, không phải anh còn giận sao? Không thèm nói chuyện chung tôi cơ mà. "
Hoắc Tư Danh nhích vào kéo lấy Hứa Doãn Hạ vào lòng, vuốt ve lưng cô cười thành tiếng sau đó lại hôn đỉnh đầu cô.
" Là anh không đúng, ngoan đừng dỗi nữa nha, thương nè. "
" Hứ. " Hứa Doãn Hạ trong lòng Hoắc Tư Danh, môi không khỏi câu lên.
Trong lòng thầm nói " Cô biết mà, nếu muốn đối phó với Hoắc Tư Danh, không nên dỗ ngọt, phải hung hăng đạp đá đánh chửi... mới là cách hay. "
Hoắc Tư Danh nhìn Hứa Doãn Hạ trong ngực, môi không khỏi câu lên miệng mấp máy " Lắm Trò. " rồi lại hôn hôn đỉnh đầu cô...
•••••••••••••••••••••••••
Cuối cùng cũng trả đủ 3 chương hahaha.
Mấy tình yêu có muốn đọc 5 chương vào tối nay không?
Đủ 44,5k phiếu tối nay có nay có ngay 5 chương nha.
Chứ sáng giờ Boo ngồi viết 4 chương mà phiếu không tăng bao nhiêu hết á! Thật buồn a >< Viết cực mà không ai quan tâm, ngay cả động lực cũng không có hiuhiu.
Nhớ like và bỏ phiếu cho Boo nha! Rảnh rỗi thì bình luận luôn nha ^^!