- Tiểu Phong, mau ngăn họ lại!
Ny Khả vội la lên. Nếu để cho Mạch Kha cùng Kiều Sâm Đặc giao thủ ở chỗ này, vậy thì Đa Bảo Các nhất định sẽ không giữ được.
Kiều Sâm Đặc trừng mắt tàn bạo nhìn Mạch Kha, không gian trong chu vi mười trượng xung quanh hắn nháy mắt trở nên cổ quái không gì sánh nổi, dùng mấy thường nhìn đến tựa như một chiếc lồng khí bán trong suốt nhàn nhạt đang biến ảo mờ mịt, điều này làm cho tất cả mọi thứ xung quanh hắn thoạt nhìn đều có vẻ không chân thực. Chợt có một con chim bay lướt qua cạnh lão, trong tiếng "xoẹt xoẹt" vang lên, con chim lập tức bị lực lượng vô hình cắt nát thành một đoàn huyết vụ!
So sánh mà nói, Mạch Kha bên kia thì bình thường hơn nhiều, bất quá xug quanh thân thể hắn cũng không ngừng bốc lên một tầng quang mang tựa như tiên diễm, khiến hắn như trở thành một hỏa nhân.
Mắt thấy tình hình hết sức căng thẳng, Tô Lam lớn tiếng nói:
- Sư tôn, chúng ta còn có chuyện chưa kiểm chứng đó!
- A...
Thần tình Mạch Kha thả lỏng vài phần, hắn chỉ vào Kiều Sâm Đặc:
- Lão sư tử, ta có chuyện muốn hỏi ngươi, Lăng Phong này có phải người luyện được Phong Viêm Dung trong miệng ngươi không?
- Ít nói nhảm thôi, lão vô lại, muốn đánh thì đánh luôn đi, bộ dáng lề mề như vậy là sao?
Ngôn từ Kiều Sâm Đặc úp mở, che che lấp lấp muốn lừa gạt. Kiều Kiều bên kia lại đã sớm bán đứng lão:
- Mạch Kha gia gia, đại đầu gỗ rất lợi hại đó, người ta chỉ dạy huynh ấy một lần, huynh ấy liền đã nắm giữ được Cửu Dung đó!
- Cửu Dung Hỏa?
Mạch Kha thất thanh kinh hô, chợt ánh mắt của hắn kiên định nhìn Kiều Sâm Đặc:
- Lão sư tử, đồ đệ này ta trăm triệu lần không thể đưa cho ngươi!
- Hừ, vậy thì đấu đi, xem chúng ta ai có tư cách làm sư phụ tiểu tử này hơn!
Trầm mặc một chút, ngữ khí Mạch Kha ngưng trọng nói:
- Lão sư tử, ra khỏi Nguyên Lực Tháp, ta muốn thắng ngươi cũng không dễ dàng, bất quá... cho dù ta bại, đồ đệ này ta vẫn nhất định phải thu!
- Này, lời như vậy cũng không phải là cách nói chuyện của lão vô lại ngươi.
Khí thế dữ tợn của Kiều Sâm Đặc thoáng cái cũng thu liễm lại, ngạc nhiên nói:
- Vì sao vậy?
- Bởi vì... chỉ có hắn mới hoàn thành được tâm nguyện của ta!
- Ý của ngươi là...
Kiều Sâm Đặc ngẩn ra, trong biểu tình cũng nhiều thêm vài phần ngưng trọng.
- Không sai!
Nhẹ nhàng gật đầu, Mạch Kha chân thành nhìn hắn:
- Người này vô luận là với ta hay là với công quốc đều có tác dụng lớn lao, coi như ta chiếm tiện nghi của ngươi một lần có được không?
Nếu như dưới tình huống bình thướng, Mạch Kha vô luận như thế nào cũng sẽ không cúi đầu trước Kiều Sâm Đặc, thế nhưng lúc này hắn lại làm như vậy!
Tô Lam kinh ngạc nhìn sư phụ!
- Ngươi, ngươi, ngươi...
Chỉ vào Mạch Kha liên tiếp nói vài từ "ngươi", cuối cùng Kiều Sâm Đặc cả giận nói:
- Lão vô lại ngươi há lại chỉ chiếm của ta một lần tiện nghi thôi sao? Hừ hừ, nhìn vào công quốc nên tiểu tử này tặng cho ngươi!
Nói xong, lão cũng không quay đầu lại, nổi giận đùng đùng xoay người bay đi.
Người phía sau đều thở dài ra một hơi, vừa rồi khí thế khi hai vị cường giả giằng co áp bức khiến bọn họ căn bản không thở được.
Mạch Kha nhìn thân ảnh Kiều Sâm Đặc rời đi lộ ra thần tình cảm kích, hắn chậm rãi hạ xuống, ánh mắt nhanh chóng rơi lên người Lăng Phong.
Không chờ hắn mở miệng, Lăng Phong nhanh chóng nói:
- Ta không muốn làm đồ đệ của ngươi!
- ...
Điều này khiến ngay cả Gia Liệt Áo cũng đều có xung động muốn bóp chết Lăng Phong, vị Lăng huynh đệ này có biết người đứng trước mặt hắn là ai hay không? Mạch Kha đại sư, đây chính là nguyên tố Thiên Hành Giả của công quốc đã tiếp cận rất gần Thánh Vực! Cho dù là quốc vương công quốc thấy đại sư đều phải cung kính nhường ghế! Nhân vật như vậy muốn thu hắn làm đồ đệ, vậy mà hắn lại cự tuyệt!
Vừa nghe lời này, thiếu chút nữa Mạch Kha phun ra một búng máu tươi, khó có được một lần Kiều Sâm Đặc cúi đầu trước hắn, lẽ nào kết quả lại như vậy? Hắn hừ lạnh một tiếng, trong bàn tay một đoàn hỏa quang lượn lờ bay lên, hỏa hệ nguyên lực cường đại xung quanh như là chim yến về rừng bay lại tiến vào lòng bàn tay hắn, một đạo hỏa trụ hình thoi trong nháy mắt hình thành!
- Mạch Kha gia gia!
Ngay khi nhóm người Ny Khả, Kiều Kiều ngăn ở trước mặt Lăng Phong, Mạch Kha thở dài một tiếng buông tay... hắn không nỡ hạ thủ.
- Sư tôn, để con nói chuyện với hắn.
Tô Lam tiến lên, làm hòa hoãn lại bầu không khí. Nàng cũng minh bạch phần nào tâm tư của Lăng Phong, biết rằng ấn tượng Mạch Kha để lại cho hắn cũng không tốt lắm, nếu muốn cởi ra mấu chốt của khúc mắc này cũng không phải ở trên người Lăng Phong! Nàng nhìn về hướng Gia Liệt Áo:
- Gia Liệt Áo công tử, chúng ta có thể qua bên này nói chuyện hay không?
Gia Liệt Áo vội vã gật đầu, Tô Lam thân là đại đệ tử của Mạch Kha đại sư, địa vị bản thân cũng rất tôn quý, hơn nữa tu vi không thấp, lại chưởng quản Nguyên Lực học viện, nhân vật như vậy ngày thường hắn muốn gặp cũng không dễ, sao có thể cự tuyệt được?
Ny Khả nhìn Mạch Kha rầu rĩ đứng ở một bên, lại nhìn biểu tình Lăng Phong không có chút dấu hiệu rung động nào, nàng vội vã tiến lên cung kính nói:
- Đại sư, mời vào trong dùng trà. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn
- ừm!
Một tiếng trầm thấp đáp lại, Mạch Kha không cự tuyệt lời mời của Ny Khả, điều này làm cho Ny Khả mừng rỡ không thôi.
Không biết Tô Lam cùng Gia Liệt Áo ở một bên nói những thứ gì, chỉ thấy Gia Liệt Áo không ngừng gật đầu. Sau đó Gia Liệt Áo quay trở lại, nhìn Lăng Phong xoa xoa tay nói:
- Lăng huynh đệ, chuyện này...
Ài, chuyện này thật là khó, không nghĩ tới Mạch Kha đại sư muốn thu đồ đệ mà người này còn không chịu tiếp nhận, cuối cùng phải để bản thân mình làm thuyết khách.
Lăng Phong minh bạch ý tứ của hắn, không khỏi cau mày nói:
- Gia Liệt Áo đại ca, huynh muốn ta đồng ý?
- Ừm!
Rất sợ Lăng Phong có ý nghĩ gì khác, Gia Liệt Áo vội vã giải thích:
- Đây coi như là chút tâm tư của ta đi, có thể Lăng huynh đệ vẫn canh cánh trong lòng thái độ của Mạch Kha đại sư khi ở trong Nguyên Lực Tháp, thế nhưng đối với ta mà nói, cho dù Mạch Kha đại sư giết chết ta ngay tại chỗ ta cũng không có nửa câu oán hận!
Lời giải thích này khiến Lăng Phong sửng sốt, biểu tình Gia Liệt Áo nghiêm túc nói:
- Một nguyên tố Thiên Hành Giả cường đại đối với sư ổn định của công quốc có rất nhiều ý nghĩa! Nếu như Lăng huynh đệ có cơ hội kế thừa y bát của Mạch Kha đại sư, thậm chí còn tiến thêm một bước nữa mà nói, đại ca hi vọng ngươi không nên cự tuyệt! Đây... coi như là một chút tâm tư của kẻ làm đại ka như ta đi! Vì công quốc, cũng là vì Nạp Đa gia tộc!
- Lăng Phong, hẳn là ngươi cũng rất hứng thú đối với nguyên lực ấn?
Tô Lam cũng khuyên bảo:
- Lẽ nào ngươi không muốn biết rõ uy lực chân chính của Phong Viêm Dung sao?
Bểu tình Lăng Phong có chút thả lỏng, lý do của Tô Lam khiến cho khát vọng về lực lượng của hắn không thể nào cự tuyệt. Uy lực của Cửu Dung đã cường hãn như vậy, thực sự rất khó tưởng tượng phần sau công pháp còn kinh người đến thế nào!
Ngẫm lại, rốt cục Lăng Phong gật gật đầu nói:
- Được rồi!
Vừa dứt lời, nội lâu ở phía sau truyền ra một tiếng hô nhẹ:
- Ngày mai ở trong Nguyên Lực Tháp cử hành nghi thức bái sư!
Sau đó thân ảnh Mạch Kha phá không mà đi, giữa không trung hắn để lại một câu:
- Tô Lam, ngày mai con tự mình đưa hắn tới Nguyên Lực Tháp!
Biểu hiện vừa rồi của Mạch Kha chính là muốn "trả thù" thái độ của Lăng Phong lúc trước một chút, ai bảo tiểu tử này vừa nãy dám cự tuyệt mình, thế nhưng hắn cũng sợ đồ đệ bảo bối đột nhiên cải biến chủ ý, cho nên cuối cùng cũng bồi thêm một câu như vậy.
Tô Lam nhịn không được cười thầm: sư tôn thực là sĩ diện...
...
- Lệ võ sư, người đó...?
A Nặc ngượng ngùng chỉ vào Lăng Phong hỏi.
- Đó là đệ đệ của Các chủ chúng ta! Thế nào, ngươi lại có cái chủ ý chết tiệt gì hả?
Lệ Thành trợn mắt.
- Ách, không có gì, chẳng qua... chẳng qua ta muốn gia nhập Đa Bảo Các, không biết có được không?
- Tên này làm cái quái gì vậy?
A Nặc cười khổ, trên mặt lại mang theo một tia an tâm: Đệ đệ? Có được nhiều cường giả như vậy chống lưng, tựa hồ... mình cũng không cần e ngại thế lực sau lưng của Thụy Tinh thương hội rồi.