Tinh Ngự

Chương 518: Linh khí cấp bậc đại viên mãn linh tôn




Cương khí hơi phun ra, Chân thần Chiến Khải lập tức bị trấn áp.

Lúc này, Lăng Phong mới tỉ mỉ nhìn kỹ nó, chỉ thấy Chân thần Chiến Khải hiện ra màu xanh đậm, giống như bị nhuộm qua mực dầu. Nói là Chiến Khải cũng không đúng lắm, nghiêm chỉnh mà xem thì nó càng giống như một cụ chiến ngẫu.

Dài chừng một trượng, rộng khoảng nửa trượng, giáp trụ chỉnh tề, tứ chi đặc biệt tráng kiện, từ cổ kéo về sau có một cánh tay kéo dài, ở trên mặt cánh tay phân biệt có đao, kiếm, xoa, những thứ này cùng với hình tượng của Tịch Tùng Tử sau khi biến hóa cũng không khác là mấy, có chăng chỉ là lúc đó nó to hơn hiện giờ rất nhiều.

Sơ lược nhìn qua một lần, Lăng Phong cũng cho rằng như vậy. Hắn có chút khổ não suy nghĩ xem Chân thần Chiến Khải sẽ giao cho ai sử dụng. hắn cũng không phải là hạng người tham của, đương nhiên hiểu rõ đạo lý vật tốt phải giao cho người thích hợp.

Bản thân hắn đã có Bảo Nhi trợ giúp cũng đủ để đánh với linh tôn một trận so cao thấp, công dụng của Chiến Khải cũng không phải rất lớn. Nhưng trong Sáng Tông cũng khó tìm được người có đủ khả năng để sử dụng Chiến Khải. Thực sự là có chút đau đầu.

Đang chuẩn bị đem Chiến Khải thu nhập vào quái hạp, ánh mắt của Lăng Phong lại bị phần đầu của nó hấp dẫn, sau khi nhìn qua, Lăng Phong đột nhiên biến sắc, trên mặt tất cả đều là một mảnh hỗn loạn vô cùng hoài nghi và hưng phấn!

Chỉ thấy ở giữa mi tâm chủa Chân thần Chiến Khải có một đoàn những vết lốm đốm nhỏ, những vết lốm đốm này dưới ánh nắng mặt trời tạo ra một vài cái bóng nhỏ, nhìn qua có chút mông lung không rõ ràng.

Đổi thành người bình thường khác, dùng con mắt bình thường, cho dù quan sát thấy những bóng mờ này tỉ mỉ cả nửa ngày cũng không thể phát hiện ra có cái gì dị dạng, nhưng với con mắt của Lăng Phong, đã trải qua sự tẩy rửa của nhưa cây la hâm nghìn năm, thị lực có thể đơn giản xuyên thấu qua bóng, trực tiếp nhìn thẳng đến dị dạng ở bên trong.

Trong mơ hồ, hắn phát hiện tựa hồ bên trong có một hình thù binh khí kỳ lạ tồn tại, hình dạng cuả binh khí này hắn mới thấy lần đầu, nhưng lại gây cho hắn một loại chấn động tâm linh cường liệt.

Khẽ nhíu mày suy nghĩ trong chốc lát, Lăng Phong điểm vào trán một cái, một đạo niệm thức nhất thời đâm ra, trực tiếp tiến nhập vào bên trong những vết lốm đốm đó.

Ầm!

Thức hải đại chấn, Lăng phong cảm giác được một loại cường liệt choáng váng truyền khắp thân thể, giống như một tảng đá lớn bị quăng vào đại dương yên bình, tạo nên phong ba vô tận.

Kiếm linh như cảm ứng được nguy cơ, nhất thời run run, nương theo kiếm linh thẳng chiến, kiếm nguyên và kiếm ảnh cũng lên tiếng đáp trả, đồng thời làm cho ổn định lực lượng mạnh mẽ đang tản ra, mạnh mẽ nén sự rung động xuống.

Lăng Phong hít một hơi thật dài, cảm giác choáng váng vừa rồi quá mức cường liệt. Nếu không có kiếm linh phát uy, chỉ sợ sẽ lập tức nôn mửa. Tuy rằng không đến mức trí mạng, nhưng một phen đại thương nguyên khí là khó có thể tránh khỏi.

Sau khi giải quyết vấn đề này, Lăng Phong chú ý tới tình hình trước mắt, xung quanh từng đoàn từng đoàn mây mềm như sợi bông kéo dài khắp bốn phía, mây trôi tạo thành một mảnh đen kịt.

Từ tầng hắc quang phía trước lại le lói một chút ánh sáng vàng, Lăng phong hơi do dự, hắn biết bên trong những vết lốm đốm trên đầu của Chiến Khải có nội tình, mới vừa rồi chỉ là thôi động niệm thức tiến nhập mà đã suýt chút nữa không chịu nổi, kế tiếp liệu có muốn đi sâu vào tìm hiểu đến tột cùng hay không?

Không lo lắng quá nhiều, Lăng Phong kiên quyết thôi sử dụng niệm thức, hướng phía ánh sáng vàng kia bay đến.

Đi một bước tiếp cận ánh sáng vàng ngày càng gần. Dường như có một vòng thái dương từ chân trời đang từ từ mọc lên, ánh sáng như ngọc, chiếu lên thể xác khiến tinh thần người ta vui sướng.

Lăng Phong phát hiện một đoạn lộ trình này cũng không mạo hiểm như bản thân đánh giá, bất quá, hắn vẫn rất cẩn thận tiếp cận đến chỗ nguồn sáng, bởi vì hắn biết rõ, bản thân tiến nhập chính là niệm thức, niệm thức cũng như linh hồn, một khi bị hao tổn thì khó có thể bù đắp nổi.

Càng ngày càng đến gần nguồn sáng, đột nhiên, một mảnh tinh mang chói mắt tràn ra, Lăng Phong cảm giác được một cỗ đau đớn rất nhỏ kéo đến, tâm thần kinh hãi cuống quít rút lui hơn một bước.

May là cái loại đau đớn này cũng không phải loại công kích đặc thù gì đó, chỉ vẻn vẹn một thời gian rất ngắn rồi nhanh chóng biến mất.

Lăng Phong chú ý tới trước mắt, ngửa mặt lên khoảng bốn mươi lăm độ, hắn thấy một vòng luân kim quang hiện ra, đạo kim quang giống như mũi tên bắn rơi, vừa rồi đúng là do chúng nó đâm vào Lăng Phong khiến hắn có cảm giác đau đớn.

Nếu không phải là dạng niệm thức, mà là đôi mắt bị đạo ánh sáng này chiếu đến, nói không chừng Lăng Phong cũng chỉ có thể giữ nguyên đầu ở góc bốn mươi lăm độ này, ê ẩm rơi lệ vĩnh biệt với thị giác của mình

- Thất! nguồn TruyenFull.vn

Nhịn không được kêu lên một tiếng, Lăng Phong khống chế bản thân tiếp tục thâm nhập đi vào quan sát. Kết quả phát hiện, thứ binh khí kỳ quái trong mấy vết lốm đốm hắn thấy lúc ở bên ngoài chính là một phi đao, một binh khí giống dao nhưng không phải dao, rất cổ quái. Tuy là tạo hình kỳ lạ, nhưng tản mát ra trận trận khí tức thần thánh, dường như nó tự phát ra ánh sáng độc lập.

- Đây là loại binh khí kỳ quái gì?

Thấp giọng than thở một tiếng, Lăng Phong dùng niệm thức xuất ra một luồng tơ nhện đến trước binh khí. Ầm, trước mặt lần thứ hai chấn động mạnh, cái chuôi của vũ khí đột nhiên phân tán ra, từng mảnh kim mang rơi xuống, rất nhanh hình thành một đao, một kiếm, một xoa.

Lăng Phong bỗng nhiên chấn động, kinh hỉ không gì sánh được. Quả nhiên là thế!

Ba thứ đao, kiếm, xoa mà Tịch Tùng Tử triệu hồi ra sau khi hoàn toàn hình thành trạng thái Chân thần Chiến Khải, ba cánh tay phân biệt cầm ba loại vũ khí. Cũng chính là biến ảo từ bản chất ý niệm của phong hệ nguyên lực, nói đơn giản chính là, đây mới là hình thái của tam đại tinh kỹ.

Nói cách khác, vừa rồi, cái chuôi của vũ khí này là do tam đại tinh kỹ kết hợp lại.

Chân thần Chiến Khải cũng không phải cấp linh tôn như trong suy đoán, mà là cấp đại viên mãn.

Phát hiện này khiến Lăng Phong hưng phán đến phát run, linh tôn cấp đại viên mãn, đây chính là người đứng trên đỉnh kim tự tháp của Vô Tẫn Hoang Nguyên.

Nhìn khắp Vô Tẫn Hoang Nguyên, cho đến nay cũng chỉ có ba người là cường giả cấp đại viên mãn: cường giả của Long tộc, tộc trưởng Âu Mỗ Long; cường giả của Phượng tộc, tộc trưởng Phượng Ly Thiên, và cường giả yêu tộc, tộc trưởng Diêm La.

Trừ ba người ra, không còn có ai khác

Một người nữa cũng nằm trong truyền thuyết cùng với các vị cường giả còn lại, chỉ cần trở mình cũng mang đến phong ba kinh người, cho đến nay cũng chỉ có Nhị Dung Linh Tôn, nhưng cho đến nay cũng không cách nào đặt chân lên cảnh giới đại viên mãn, chỉ có thể kí gửi hi vọng vào giao dịch đại hội vu tông môn, dùng những gì thu được để đột phá.

Nếu mình có thể có được một bộ Chiến Khải linh khí cấp đại viên mãn, vậy thì tình hình sẽ ra sao?

Trước kia, Lăng Phong vẫn còn có vài phần nghi hoặc, Tịch Tùng Tử vì sao có một Chân Thần Chiến Khải lợi hại như vậy, mà ngay từ đầu chỉ dùng tay không để chiến đấu với mình, cho dù là bảo bối cấp linh tôn, thì cũng không đáng giá đến mức hắn phải giấu diếm như vậy. Nhưng bây giờ, tất cả mọi thứ đều đã có đáp án.

Nếu chỉ là Chiến Khải cấp linh tôn, có thể một ít cường giả chưa chắc đã động tâm. Thế nhưng nếu là đại viên mãn thì lại khác, khác rất nhiều rồi.

Cho dù là giàu có như Long tộc cũng sẽ phái người đến đỏ mắt tranh đoạt.