Linh Vực cũng gần giống như một tiểu thế giới, chỉ hạng người có Vực Năng cảm nhận được sâu đậm quy luật vận hành biến ảo của thiên địa vạn vật mới có thể mở ra tiểu thế giới. Trên thực tế, tiểu thế giới đối với lực chiến đấu có hiệu quả không quá rõ ràng. Rất nhiều người đều cho rằng có tiểu thế giới cũng không hơn là bao, bất quá chỉ là một loại mánh lới nho nhỏ mà thôi.
Trừ phi là ở trong chiến đấu vì tránh việc phá hư cảnh vật xung quanh. Bằng không dưới tình huống bình thường cũng không có người đi làm điều thừa thi triển ra tiểu thế giới.
Chính là càng tiến thêm một tầng mới có thể phát giác, trên thực tế tiểu thế giới đối với việc đề thăng thực lực quan trọng tới dường nào.
Nếu là có thể lĩnh ngộ tiểu thế giới lực, lại được tu vi cấp bậc Linh Tôn, lúc này bản thân là Linh Tôn ở trong Vực có thể làm ra đủ loại quý lỗi ảo giác! Theo tu vi không ngừng tăng tiến, mỗi một quý lỗi thậm chí có thể biến ảo thành thực thể, trường kỳ lưu lại trong tiểu thế giới, lúc đó quí lỗi ảo giác cũng được xưng là "chân thân"!
Nghe đồn, ba đại cường giả đỉnh phong đại viên mãn chính mình đều có một quý lỗi chân thân, mỗi một tôn đều có sức chiến đấu cực mạnh, phối hợp với nguyên trận đặc thù càng thi triển ra uy lực vô cùng vô tận. Quý lỗi chân thân có thời gian phát triển càng lâu càng có tu vi và những năng lực cực đại, về phần cụ thể đến tột cùng thế nào, tam đại cường giả không có truyền lưu ra ngoài, người bên ngoài cũng không thể biết được.
Duẫn Thường đưa ánh mắt ước ao nhìn lên Hỏa Lão. Trên mặt hiển hiện loại thần sắc mong chờ, thì thào nói:
- Linh Tôn tạo Vực của sư tôn đã tiến hành đến trình tự cuối cùng, thực sự là hi vọng thấy được tình cảnh quý lỗi biến trở thành chân thân a!
- Duẫn Thường, ngươi tránh ra!
Hỏa Lão trầm giọng quát lên, một đôi cánh hỏa diễm từ trong da thịt, cốt cánh từ từ nhô ra. Giống như linh xà thổ tín hoặc như lão thụ nẩy mầm non, bắt đầu không ngừng vươn ra từ trong cơ thể rồi không ngừng sinh sôi, biến thân thể lão lớn hơn gấp ba bốn lần.
Hiện tại từ tổng quan hình thể Hỏa Lão nhìn lại đủ đạt ba thước, kết cấu cơ nhục cùng với ánh mắt vô cùng dọa người. Dáng hình cao lớn, bả vai cao gồ, mỗi bắp cơ uốn lượn như mình rắn. Bỗng dưng một tiếng quát mắng chấn động vang lên:
- Chư thiên tinh hà, vỡ vỡ!
Trong Linh Tôn Vực mỗi một cụ khôi lỗi ảo giác hai tay hai chân đang điên cuồng huy động vẽ lên một đạo Nguyên lực ấn. Từng đạo thanh quang từ đỉnh đầu chúng thoát ra, điên cuồng hội tụ lại lên thanh Đô Thiên Thương nắm trong tay Hỏa Lão. Chỉ thấy chuôi thương này như bắt được linh khí sinh ra những tiếng "ô hô" gấp gáp hệt như những tiếng khóc than, lại giống như một gã bán hàng rong có tiếng rao cường hãn như muốn chọc thủng màng nhĩ, thiếu điều làm chảy máu tai những người đứng gần xung quanh.
- Phá!
Trường thương bắn ra. Từng đường xoắn ốc xung quanh trường thương không ngừng luân chuyển. Hư không như hữu hình không ngừng sinh ra những tiếng "phác phác". Màn sương mù màu hồng đột nhiên hội tụ lại, đủ loại ảo giác nhất tan biến, tụ hợp thành một mặt thuẫn che chắn trước đường tới của thương.
Chính diện giao phong!
Ầm! Nguồn tại http://Truyện FULL
Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên. Trường thương lại diễn hóa ra một vòng xoắn ốc quanh thân, phá vỡ hư không, xé tan phong khí.
- Ha ha ha ha! Nguyên trận lực, bất quá cũng chỉ như vậy!
Hỏa Lão phát ra một tràng cuồng tiếu, vung tay lên:
- Duẫn Thường, đi theo ta!
- Vâng, sư tôn!
Duẫn Thường vừa rồi cũng bị áp lực cường đại của Bàng Phiên Vân dẫn tới tâm lý không thoải mái. Mau chóng chạy tới hạ xuống phía sau người Hỏa Lão. Xa xa, Hồng Lăng ngẩn ra, vô thức muốn đi vào, chính lúc này nội tâm tự dưng sản sinh một tia rung động khiến nàng dừng bước, do dự mãi một hồi cuối cùng nàng vẫn đứng yên một chỗ.
- Hử?
Đô Thiên Thương mạnh mẽ khai mở một thông đạo, Hỏa Lão trực tiếp bước vào bên trong, nhưng khi hai chân hắn vừa chạm đất ngay lập tức liền cảm giác có điểm không đúng, không khỏi dừng lại cước bộ! Trước mắt toàn bộ là một mảnh phấn hồng, liếc mắt nhìn lại căn bản không thấy rõ bất cứ vật gì.
- Hừ! Chỉ bằng vào thứ này lại muốn ngăn bước ta?
Hỏa Lão lạnh lùng lên tiếng, Linh Tôn Vực quanh mình toàn lực bạo phát, một vòng lực lượng bài xích tràn ra không ngừng phát triển bức quang vụ tách xa cả thước lộ ra một vùng không gian sáng sủa. Uy lực của Vực Năng cũng chỉ được đến vậy. Hắn cảm giác bản thân mình giống như một đứa trẻ đang nghịch thứ đồ chơi thật nặng, đặc biệt lao lực.
- Đi ra! Mộc Phong tiểu nhi, thân là người đứng đầu tông phái, lẽ nào ngươi chỉ có năng lực rúc đầu co đuôi vậy sao?
Con người sợ hãi nhất chính là trong hoàn cảnh không biết xoay sở thế nào, loại sợ hãi này vô luận là ai, đạt tới trình độ tu vi thế nào đều không thể tiêu trừ sạch sẽ. Vì vậy lúc Hỏa Lão phát hiện bản thân mình đang ở trong tình cảnh cực kỳ không tốt, tuy bản thân là một Linh Tôn nhưng trong lòng cũng không nhịn được nổi lên một tia sợ hãi.
- Ha hả. Hỏa Lão an tâm, bản tông chủ liền hiện thân ngay đây.
Đáp lại Hỏa Lão là tiếng cười nhạt của Lăng Phong, ngay sau đó chỉ nhìn thấy quang vụ trước mặt dần dần tán đi một bộ phận, Lăng Phong chắp hai tay sau lưng. Ngay phía sau hắn là mấy người Nguyên Thận, Hằng Trùng, Đằng Thú, Tuyết Niệm, Tào Kế Suất, đây cũng là lực lượng cao cấp nhất có trong tay Lăng Phong.
Vừa thấy được nhiều người như vậy xuất hiện, Hỏa Lão đầu tiên là cả kinh, sau lại cười lớn:
- Phản tặc Tào Kế Suất quả nhiên là ở chỗ của ngươi! Lão phu cũng muốn nhìn ngươi lần này còn có gì biện bạch!
- Ta có nói muốn biện giải sao?
Lăng Phong cười cười nhìn Hỏa Lão, sau cất giọng chế nhạo:
- Hỏa Lão, lẽ nào ngươi vẫn còn không thấy rõ tình thế trước mắt rất bất lợi?
Nét mặt già nua của Hỏa Lão nhịn không được hiện lên một tia kinh nghi, chợt cười lạnh nói:
- Dưới Linh cấp đều là kiến hôi, trong mắt Linh Tôn, bọn ngươi đồng dạng là như vậy! Ngươi thực nghĩ một đám "thổ kê ngõa cẩu" các ngươi là có thể làm khó lão phu? Giết chết lão phu?
Hung hăng đánh ra một đòn, một thương này của Hỏa Lão vẫn chưa sử dụng bất luận linh kỹ nào, tuy chỉ đơn thuần là vậy nhưng một kích toàn lực của cường giả Linh Tôn đâu phải chuyện đùa, lúc này liền đâm thủng một đạo không gian, bức thẳng tới.
Lăng Phong vẫn đứng yên như chưa hề động, phảng phất như hắn không hề nhận biết một thương này.
Ánh mắt Hỏa Lão lộ ra một tia mê hoặc, thu lại vài phần lực, hắn thật ra vẫn nhớ kỹ rằng bản thân có ước định dùng Lăng Phong đổi lấy công pháp, tự nhiên không thể để đối phương vong mạng. Chính là lúc này, thân hình đoàn ngươi Lăng Phong lại dần ảm đạm xuống, phảng phất như sương mù mê huyễn, dần dần mờ ảo khiến người ta không thể nào thấy rõ được.
- Chuyện gì xảy ra vậy?
Vừa thấy cảnh này, cảm giác bất an trong lòng Hỏa Lão đề thăng tới cực điểm, Đô Thiên Thương nhanh chóng quay ngược trở lại trong tay. Mạnh mẽ quét ngang một đường, lúc này không gian cũng được đánh trống một mảng thật rộng.
- Sư tôn, tình huống có điểm không đúng!
- Biết rồi!
Không chờ đến Duẫn Thường nhắc nhở, chính Hỏa Lão cũng phát giác có điều không thích hợp, dù phát ra khí tức kinh người nhưng Đô Thiên Thương chỉ có thể chém ra một chút khe hở rồi đã lập tức không dùng được nữa.
Oanh! Oanh! Oanh!
Không cho bọn hắn cơ hội phản ứng, một cây lại tiếp một cây thạch trụ xuất hiện liên tiếp tại bốn phía. Thạch trụ ô ô khiếu khiếu giống như núi cao tầng tầng lớp lớp đánh tới. Nương theo là tiếng cười của Lăng Phong:
- Tạ quân nhập úng!