Tinh Ngự

Chương 481: Linh Tôn tạo vực, khôi lỗi huyễn tượng




Nội tâm Lăng Phong cuồng loạn nhưng biểu tình trên mặt lại không hiển lộ mảy may.

- Lúc trước ta ký thân một bộ phận cự linh trên người Hồng Lăng.

Bức Linh cũng không hề che dấu, phi thường thẳng thắn nói:

- Nhưng Mộc tiên sinh biến ảo vạn đoạn, thực kiến người ta lấy làm kỳ!

Lăng Phong hấp vội một ngụm khẩu khí thật sâu, lúc này đã hoàn toàn minh bạch. Nguyên Thận bị đánh tiêu ký ra sao, Bức Tông thế nào xuất ra ấn ký luân bàn. Lại vì sao chuẩn xác như vậy tìm được vị trí bản thân, tấ cả đều có đáp án.

Thậm chí ngay cả sau khi tiêu ký bị thanh trừ, vì sao bản thân vẫn có thể bị bại lộ, Lăng Phong cũng có được đáp án: rất rõ ràng Hồng Lăng tu luyện là nguyên lực linh hồn, trong năm loại nguyên lực, thần bí nhất cũng chính là nguyên lực linh hồn, nắm giữ một vài công dụng kỳ hiệu khiến chính mình không thể phát hiện được cũng là chuyện bình thường.

Đến lúc này, Lăng Phong cũng không trông cậy vào xảo ngôn bao biện hòng thoát thân, hắn rất minh bạch, trừ khi mình có thể lưu lại Hồng Lăng, nhưng một khi làm như vậy rất khó tránh khỏi Bức Tông sẽ toàn lực nổi giận, đến lúc đó lại chọc đến vị Vi Tiếu kinh khủng kia mới là chân chính đại phiền toái.

Hiện tại có một điểm đáng chú ý chính là, Hồng Lăng chỉ độc thân một mình tới đây, có thể nhìn ra được Bức Tông vẫn có ý giấu diếm chuyện này. Dự định độc chiếm Long Tộc ngọc bích! Điểm này thật ra rất đáng lợi dụng, nếu như chỉ phải đối đầu với một tông phái lớn thì áp lực sẽ giảm bớt không ít, bằng không mà nói động tới thế lực đứng đầu như Long Tộc, vậy chính là vạn kiếp bất phục rồi.

Chớp nhoáng, trong lòng Lăng Phong xẹt qua muôn vàn ý niệm. Cuối cùng hắn mới thở ra một hơi thật dài, đuổi sạch toàn bộ những ý niệm phức tạp đó ra khỏi đầu.

Lăng Phong âm thầm phẩy tay, đám người Nguyên Thận phía sau đầu tiên sửng sốt, sau lập tức hiểu ra, rất nhanh phi thân quay về trong vòng tông môn.

- Hắc, đánh không được giờ lại muốn chạy, xem ra tông phái này cũng chẳng ra thể thống gì đi!

Hỏa Lão vừa rồi bị mất mặt trước Bàng Phiên Vân, bây giờ bức thiết muốn tìm lại thể diện một chút. Một câu nói này ngôn từ ra vẻ hết sức không tốt. Hắn nắm chặt quyền đầu, thanh âm trầm thấp nói:

- Hồng Lăng tiểu thư, tông phái này xem ra cũng có oán hận gì với quý tông, không biết quý tông dự định xuất thủ thế nào đây?

Mặc dù Hồng Lăng bất quá chỉ có tu vi cấp bậc Linh Sĩ, hơn nữa ở đây chỉ là một phân thân Cự Linh, nhưng chính vì mặt mũi Vi Tiếu nên Hỏa Lão cũng không thể khinh thường.

Hồng Lăng lại "khanh khách" cười khẽ :

- Bức Tông tới đây chỉ có tiểu nữ tử, ngược lại là không có tư cách xuất thủ. Bất quá Hỏa Lão nếu có thể bắt giữ người này giao cho tiểu nữ, trên dưới Bức Tông nhất định sẽ ghi nhận đại ân.

- Thật hay! Bức Tông các ngươi lại rất biết tính toán. Không muốn xuất ra một chút lực đã mong nghĩ đạt chỗ tốt?

Sắc mặt Hỏa lão bỗng trầm xuống, nếu không phải có chút cố kỵ, đã sớm phát tác rồi.

Đối mặt với lửa giận của đối phương, Hồng Lăng không chút hoang mang, môi khẽ máy động hẳn là đang nói gì đó.

Hỏa Lão nhất thời cả kinh:

- Nói thật vậy không?

Hồng Lăng khẳng định gật đầu.

Cân nhắc cẩn thận một hồi, Hỏa Lão làm như quyết định, nặng nề giẫm chân một cái, nguyên lực hỏa hệ cường đại trong không khí phát ra một trận rung động mạnh mẽ:

- Nếu như Bức Vương đại nhân thực sự đưa ra hai cuốn công pháp hỏa hệ do cường giả Linh Tôn lưu lại để đổi lấy tiểu nhân vật như hắn cũng không phải là việc khó, nói đến vẫn là ta chiếm đại tiện nghi.

- Hỏa lão khách khí, ta và ngươi chỉ đơn giản trao đổi theo nhu cầu thôi.

Hồng Lăng cười nói, chỉ một đoạn ngắn truyền âm bọn họ đã thương thảo xong giá cả, dùng hai cuốn công pháp hỏa hệ của cường giả Linh Tôn trao đổi lấy Lăng Phong. Hai người nói chuyện với nhau hoàn toàn lộ liễu, dường như không hề quản tới sự hiện diện của Lăng Phong, hiển nhiên với hắn không hề kiêng nể, có vẻ như Lăng Phong hắn đã nằm chắc trong tay bọn họ rồi.

Khóe miệng Lăng Phong khẽ nhếch lên, thân hình chợt động, như một mũi tên nhọn bắn quay ngược trở về!

- Muốn chạy trốn? Đâu có dễ như vậy!

Hỏa Lão nhìn như không thèm để ý nhưng vẫn luôn tập trung hắn. Thấy thế nhất thời quát một tiếng, hỏa nguyên lực biến ảo thành vô số điểm sáng rồi như một dòng ngân hà bay thẳng đến trước ngực Lăng Phong. Một kích này bất quá chỉ phát huy một phần mười lực lượng, thế nhưng lực lượng đã đủ bao phủ bốn phương tám hướng, trực tiếp chấn động hư không đọng lại thành một tầng bùn nhão.

Lăng Phong khẽ lật tay, cánh tay dâng cao, từ mi tâm đồng thời bạo phát tinh mang. Mơ hồ phía trân trời sáng lên bảy chấm quang mang nhỏ như những đóa đàm hoa.

Thái dương hiện, ánh quang vạn lý!

Thất đấu tinh vũ trảm!

Bảy đạo lưu quang dài như vạn trượng điên cuồng quán chú vào thân thể lăng Phong. Lấy tốc độ nhanh như điện, Lăng Phong nâng cao tay phải rồi mạnh mẽ đánh xuống.

Bảy thanh kiếm ảnh, mỗi một đường đều thu nạp vô hạn lưu quang trở nên vô cùng to lớn, đơn giản nhìn lại cũng cỡ hơn chục trượng vuông, từng tảng đá lớn ở khắp bốn phương xung quanh đồng loạt trở thành bia ngắm, đồng loạt bị chém rụng.

Oanh!

Ngân hà bị chặn ngang chém thành hai đoạn, vô số tinh quang ào ào tán loạn thành từng đoàn lớn đoàn nhỏ tản mạn khắp nơi rồi biến mất.

Hỏa Lão đại nộ, từ trong lòng bàn tay hắn bỗng dưng hiện ra một thanh tiểu thương phát tán kim quang, thương dài chừng nửa gang tay, toàn thân đầy rẫy các loại bí văn kỳ ảo. Từng đoàn hỏa nguyên lực thành dòng được rót vào từ trong lòng bàn tay hắn. Chợt đã thấy tiểu thương lớn lên mấy chục lần, lúc này đã cao ngang người, thân thương to ngang cỡ quả trứng ngỗng.

- Đô Thiên Thương!

Hồng Lăng thấy thế không khỏi biến sắc, thi triển ra bản mệnh linh khí, rất rõ ràng thấy được lão già này đã triệt để bị chọc giận, muốn dùng thủ đoạn sấm sét nhằm giết chết địch thủ, nàng vội vàng quát lên:

- Hỏa Lão, còn mong ngươi lưu lại tính mệnh người này. Đây chính là chỗ then chốt trong giao dịch của chúng ta!

Nghe vậy, Hỏa Lão thanh tỉnh một phần, đối với hắn mà nói giết Lăng Phong cho hả giận tự nhiên trọng yếu, thế nhưng càng trọng yếu hơn chính là bí quyết công pháp Hồng Lăng đã hứa hẹn, chỉ có tấn chức trở thành Nhị Dung Linh Tôn mới là điều hắn cần truy cầu nhất hiện tại. Bởi vậy đành phải ngừng tâm tư, hạ thủ có phần nhẹ tay hơn.

Chỉ cần một thoáng dừng lại, thân hình Lăng Phong liền như vẫn thạch thoát khỏi cửu thiên, nhanh chóng phi thân tiến nhập trong vòng tông môn. Đồng thời, vô tận sương mù màu hồng dày đặc bắt đầu tuôn ra từ khắp bốn phương, ngay sau đó điên cuồng hội tụ lại trên bầu trời tông môn.

Ngay giữa không trung, sương mù màu hồng dày đặc không ngừng hấp nạp cuồn cuộn, mỗi lúc đều huyễn hóa ra đủ loại tình cảnh kỳ huyễn mỹ lệ, như rồng như rắn, như tiên hạc còn có cả cự viên, tất cả đều giống y chang như thật.

- Nguyên trận hộ tông?

Hỏa lão lộ ra biểu tình trầm ngâm.

Lần này, ngay cả Hồng Lăng vốn bảo trì trầm tĩnh cũng không tránh được lộ ra vẻ kinh ngạc:

- Nơi này sao lại có nguyên trận hộ tông? Hơn nữa còn là nguyên trận có diện tích cực lớn?

Phải biết rằng bố trí nguyên trận phi thường phức tạp, cần phải tiêu hao rất nhiều nhân lực vật lực. Lúc trước công quốc Tinh Lam kiến tạo một tòa nguyên lực tháp đã tao hao con số vô cùng lớn, trong đó hơn phân nửa là ở phương diện nguyên trận. Mà nguyên trận trước mắt này rõ ràng chính là loại có công năng phòng ngự cực kỳ phức tạp, kiến tạo nó nhất thiết phải tiêu hao lượng tinh lực càng không ngờ được.

Sợ rằng dù là một tông phái nhất lưu, nếu muốn kiến tạo một tòa nguyên trận như vậy cũng không phải chuyện dễ, tông môn này thế nào lại có được?

- Hừ! Ngay cả có nguyên trận bảo hộ, cũng đừng hòng ngăn cản lão phu! Ấu trĩ!

Hai tròng mắt Hỏa lão chợt lóe lệ mang, rồi bỗng dưng quát lớn lên một tiếng:

- Tinh kỹ, Linh Tôn Vực, mở! truyện được lấy tại TruyenFull.vn

"Đùng, đùng, đoàng…" Hàng ngàn những đạo phong khí điên cuồng vũ động. Nhất tề đều được Hỏa lão điều khiển trong vòng trăm trượng quanh thân. Vô tận quang diễm bốc lên, huyễn hóa ra các loại tinh linh mê tượng, hoặc là tinh linh với hai cánh hỏa diễm, hoặc là tiên nữ vóc dáng mê hồn, hoặc là kim cương với mắt giận hung thần.

- Linh Tôn tạo Vực, quý lỗi ảo giác!

Trong miệng Hồng Lăng nhẹ nhàng phun ra tám chữ!