Tinh Ngự

Chương 463: Tính toán liên tục




Gân xanh xung quanh hai hàng lông mày của Lăng Phong nổi lên, bảy kiếm ảnh đột nhiên bay ra từ mi tâm, vờn quanh bốn phía chuyển động không ngớt. Từng tia niệm thức truyền đi, hội tụ thành tầng ngoài kiếm ảnh, lập tức tăng cường trăm nghìn lần, hung

hăng xung phía bốn phía.

- Vạn Vật Sát!

Lăng Phong hung hăng điểm nhẹ, kiếm nguyên hỏa hệ ầm ầm bay ra, xoay tròn không ngừng xung quanh Thiên Địa Lao. Khí tức tuyệt sát cường đại dường như bao trùm toàn bộ thiên địa, Thiên Đia Lao điên cuồng áp xuống.

Kiếm nguyên cùng với kiếm ảnh đồng thời tổ hợp trở thành một đại trận tuyệt sát siêu cường, một vòng lực lượng luân hồi xé rách truyền ra, nhất thời bao phủ toàn thân huyễn ảnh thủy mãn, xé rách tan nát. Khí lưu ngưng kết thành một thể lúc này bị phá tan thành phấn mạt, theo gió bay loạn bốn phương tám hướng.

Ngón tay Mạc Tà Quân run lên, trong ánh mắt bắn ra thần sắc khó có thể tin tưởng, khiếp sợ quát lên:

- Ngươi bất quá chỉ là Linh Giả, sao có thể chống lại Linh Sĩ vực của ta?

Tầng áp lực biến mất, Lăng Phong không hề đáp lại, trực tiếp xoay chuyển eo, cường thế như cung!

Hắn đưa tay nhẹ nhàng đưa tay lau đi vết máu nơi khóe miệng, nở nụ cười tàn lệ, bỗng dưng chợt quát nói:

- Thất Tinh Đấu Vũ Chiết!

Hai chân, hai tay, hai vai, mi tâm đồng thời có chấm nhỏ lóe lên, thân ảnh Lăng Phong nhất thời nhìn có chút hư ảo khó lường, người khác nhìn vào giống như một tầng huyễn thủy kính. Cùng lúc đó, bầu trời thoáng cái trở lên âm u, giống như kéo qua một chiếc màn trời thật dày.

Dị biến thoáng cái khiến song phương đang giao chiến kịch liệt dừng hẳn lại, tất cả đều kinh nghi bất định nhìn về phía Lăng Phong.

Trong tấm màn đen tầng tầng lớp lớp, bảy chấm nhỏ tỏa ánh sáng trên không trung có vẻ đặc biệt chói mắt, thịch thịch thịch thich, chúng trong thị giác của tất cả mọi người dường như đã biến ảo thành bảy trái tim, trong lúc kịch liệt phập phồng tỏa ra lực lượng cực kỳ mạnh mẽ. Bỗng nhiên, bảy viên chấp nhỏ tại lúc bành trướng tới cực điểm bạo nổ một đạo tinh mang.

Tinh mang giống như điện chớp, thoáng cái biến mất.

Tinh mang trên người Lăng Phong cũng đồng thời tăng vọt, nhìn qua thân ảnh hắn có chút hư ảo, mông lung, giống như một người khổng lồ đỉnh thiên lập địa, đủ để nắm giữ một phương thiên địa.

- Tiểu thế giới!

Mạc Tà Quân đột nhiên giống như gặp quỷ, điên cuồng hét lớn. Biểu tình bình tĩnh đã hoàn toàn không thể bào trì được nữa. Vẻ ngờ vực vô căn cứ và sợ hãi trong nháy mắt bạo phát. Dị trạng mới bắt đầu đến lúc khởi động quá nhanh, hắn còn chưa kịp tỉ mỉ nhận định, bây giờ nhìn lại nhất thời hiểu ra là tiểu thế giới, đây rõ ràng chính là một tiểu thế giới a!

Trong lúc bất tri bất giác, người thanh niên trước mắt đã thi triển ra tiểu thế giới. Hơn nữa tiểu thế giới này lại thực tới như vậy, dĩ nhiên đã tương đồng cực đoan đối với hoàn cảnh xung quanh. Mặc dù trong đó ẩn chứa lực lượng không phải rất mạnh, thậm chí còn không thể vận chuyển nguyên lực trong cơ thể chính mình, phần "chân thực" này quả thực khiến người khác phải kinh hãi không thôi!

Mạc Tà Quân không biết "chân thực" ý vị như thế nào, thế nhưng sâu trong nội tâm có một cảm giác cường liệt nhắc nhở hắn, phải diệt người thanh niên kia, tuyệt đối không thể để hắn tiếp tục phát triển hơn nữa!

- Không lưu ngươi được!

Trên mặt Mạc Tà Quân hiện lên vẻ dữ tợn, lòng bàn tay nâng cao lên, sau đó mạnh mẽ áp xuống.

- Tà Quân Đồng!

Chưởng áp như núi lớn, vang lên tiếng cộng minh ầm ầm, một phiến hư không bị xé rách nứt toạc, hình thành vết đứt gãy mắt thường có thể nhìn thấy thẳng hướng Lăng Phong. Một con mắt lớn chừng nắm tay hiện ra, treo lơ lửng giữa không trung, con mắt mở to, quang mang u lãnh băng tịch thẳng nhiếp tâm hồn!

Ong ong, so với Mạc thiếu chủ thi triển bí pháp rất khác nhau, từ trong con mắt không phải phun ra vũ tiễn, rõ ràng đó là những đầu thủy mãng thân to hơn trượng, mỗi một đầu thủy mãng đều chọn một chấm nhỏ trên hư không ép tới, mãnh liệt không thể ngăn cản.

Nếu chỉ luận về Tinh kỹ, Linh Sĩ cấp so sánh với Linh giả thông thường không mạnh mẽ hơn bao nhiêu, thế nhưng mỗi một chiêu của bọn họ đều mang theo lực lượng "Linh Sĩ Vực", điều này khiến thực lực của bọn họ vượt xa Linh giả bình thường.

Thân thể Lăng Phong hung hăng chấn động, khóe miệng nổi lên vô số tinh điểm nhè nhẹ, hắn mạnh mẽ kiềm chế khí huyết bốc lên, co tay thành đao, quát lớn:

- Trảm!

Tinh quang toàn thân hắn nhất thời biến mất, thay thế vào đó là quang mang bảy thanh kiếm ảnh.

Bỗng nhiên, kiếm ảnh rung động ong ong ù ù trong không trung rất nhanh hội tụ tại trung tâm, giống như vô hình dũng mãnh tiến vào kiếm nguyên hỏa hệ. Kiếm nguyên chấn động, khai mở một đạo khe hở không gian, cơ hồ giống như thuấn di xuất hiện trên đỉnh đầu Mạc Tà Quân, sau đó là một kiếm trảm xuống.

Kinh diễm!

Một chiêu như thế, không có ngôn ngữ nào có thể hình dung được tốc độ một kiếm này, vừa mới khởi động đã xuất hiện bên cạnh, so sánh với tốc độ thi triển Tà Quân Đồng phải nhanh hơn tới mấy chục lần, nhanh tới mức khiến người không né tránh nổi.

- Linh khí, Tà Quân Sa!

Trong lúc nguy cấp, Mạc Tà Quân chấn quát một tiếng, chiến bào thủy sắc trên người đột nhiên nhô cao, vô số bí văn phức tạp lưu chuyển. Trong sát na, sóng nước cuồng chuyển, ba đào cuộn trào mãnh liệt. Một vòng thủy tráo hình tròn bao phủ hắn bên trong, lóe ra quang mang giống như thủy ngân.

Xuy! Xuy!

Thất Tinh Đấu Vũ Trảm oanh kích, một kiếm tập hợp lực lượng tinh thần đủ để chấn vỡ cả ngọn núi, chặt đứt sông dài. Thế nhưng quang tráo quanh Mạc Tà Quân lại rung động trăm nghìn lần, sau đó ổn định lại một cách kỳ diệu, dĩ nhiên bị xé rách một lỗ thủng nhưng chưa hoàn toàn mở tung.

Tà Quân Đồng, Tà Quân Sa, chính là hai đại linh kỹ mà Mạc Tà Quân nắm giữ!

Dù đã bị thương tổn nửa phần, thế nhưng vừa nhìn thấy bản thân Linh khí xuất hiện vết rạn, Mạc Tà Quân nhất thời nổi giận, sắc mặt trở nên đỏ đậm, hét lớn:

- Tiểu nhi, nhận lấy cái chết!

Hắn vung một ngón tay, thủy mãng giữa không trung nhất thời xoay vòng hạ xuống, thủy mãng ngang nhiên xông tới, mang theo toàn bộ nguyên lực Linh Sĩ vực, thế mạnh kinh người! Nếu như bị đánh trúng, cho dù là là thân thể bằng sắt thép cũng bị nát thành bụi phấn, La Phong có thể chống đỡ nổi sao?

Nhất định không thể được!

Vừa nhìn thấy thủy mãng khắp bầu trời lao tới, niệm thức của Lăng Phong quay ngược trở lại, thân hình mạnh mẽ chuyển động, đột ngột biến mất.

- Ẩn tàng?

Khóe miệng Mạc Tà Quân nở nụ cười châm chọc.

- Quả thực muốn chết!

Hắn oanh kích một chiêu tinh kỹ, năng lượng cường đại hoàn toàn tập trung một phương hư không, nếu như tiểu thế giới của Lăng Phong cường đại tới một mức nhất định có thể thoái mái tách ra, thế nhưng lúc này tuyệt đối không được.

Vì vậy, mặc dù mất đi hình bóng Lăng Phong, Mạc Tà Quân vẫn khống chế thủy mãng trên không trung oanh kích như cũ.

Ầm ầm ầm…

Quái âm vô cùng vô tận vang lên liên tiếp, làm bộc phát vô số âm bạo, phảng phất giống như toàn bộ hư không đều bị đánh tan thành vô số phiến nhỏ, mỗi một phiến đều vỡ nát tới không thể vỡ nát hơn được nữa. Vết rạn đen kịt không gì sánh được từ trung tam lan rộng ra xung quanh, hắc ám bao phủ, diệt tuyệt sinh cơ.

- Tông chủ!

Đằng Thú bỗng dững trừng lớn hai tròng mắt, đôi quyền hung hăng chuyển về phía trước, từng đợt nguyên lực địa hệ dâng lên, biến ảo thành một đầu giao long từ dưới đất chui lên. Rít rít, tiếng khí huyết bốc hơi vang lên. Một gã Ngụy Linh cấp trước mặt trăm triệu lần không ngờ tới hắn lại đột nhiên xuất thủ, trong lúc bất ngờ không kịp đề phòng, thân thể bị oanh kích nặng nề, nguyên lực cường đại nhất thời nghiền hắn thành thịt nát.

Một chiêu xuất thủ, cơn giận dữ của Đằng Thú không hề tiêu tan, giống như chiến thần cuồng loạn đánh về phía Mạc Tà Quân. Mặc dù chưa bao giờ nói lời cảm tạ giống như nữ nhi đối với Lăng Phong, thế nhưng Đằng Thú chưa giờ khắc nào quên đi đối phương đã cứu chính mình ngày hôm ấy.

Nếu không phải Lăng Phong xuất thủ, hắn đã sớm không còn tính mạng. Thế giới quan của Đằng Thú phi thường đơn giản, người đối với ta tốt, có ân nhất định báo ân! Cho dù là Bối Diệp, tuy nhiên tại tu vi cao hơn một bậc, cũng chưa bao giờ có ân tình như vậy đối với hắn, vì vậy trong lòng Đằng Thú đã sớm giao tính mệnh bản thân cho Lăng Phong.

Bây giờ nhìn thấy Lăng Phong "chết thảm", cho dù thực lực không đủ, Đằng Thú cũng phải báo thù cho hắn!

Một đoàn quang mang âm lãnh hiện lên, Mạc Tà Quân nhẹ nhàng phun ra hai chữ.

- Muốn chết!

Hắn chậm rãi giơ tay lên, lòng bàn tay xuy xuy rung động, hơi nước không ngừng hội tụ, trong mơ hồ, một Tà Quân Đồng sắp sửa thành hình.

- Đằng phó tông chủ, mau trở lại!

Trong lúc nguy cấp, nhóm người Tiêu Hắc cùn nhau hô lên, mặc dù ngày thường không có bao nhiêu quan hệ, thế nhưng hiện tại vận mệnh nối liền, bọn họ đã bỏ qua tất cả ngăn cách, chân thành quan tâm hét lên.

- Chết đi!

Mạc Tà Quân cười lạnh, đang muốn tung con mắt vừa hình thành, đột nhiên, sát khí dày đặc phủ xuống, ngay sau đó vang lên tiếng cười khẽ.

- Mạc tông chủ lẽ nào chỉ biết khi dễ một ít Ngụy Linh cấp hay sao? Cuộc chiến giữa ta và ngươi còn chưa kết thúc!

Cách cách, tiếng chuyển động cổ cứng ngắc không gì sánh được vang lên, Mạc Tà Quân gần như ngây ngốc nhìn về phía người thanh niên mặc huyền bào, hắn đang mỉm cười, nhìn bề ngoài giống như chưa từng chịu qua chút thương thế nào! Làm sao có thể?

Trên mặt Lăng Phong hiện lên tiếu ý từ tận sâu trong nội tâm, hắn rốt cuộc đã chứng minh được suy đoán của bản thân, lực phòng ngự của quái hạp vô cùng không kém. Mới vừa rồi, trong nháy mắt sinh tử, hắn mở ý thức liên hệ quái hạp, tiến vào trong đó, kết quả là công kích Tà Quân Đồng khí thế cường đại ngay cả chút da lông của quái hạp cũng không thể tổn thương nổi!

Phát hiện này để Lăng Phong mừng rỡ không ngớt, hắn thậm chí còn có suy đoán lớn mật. Công kích của Linh Sĩ đã như vậy, nếu là công kích của Linh Tôn thì sao đây? Nếu quái hạp cũng có thể ngăn cản được mà nói, chẳng phải bản thân luôn ở thế bất bại? Ở Vô Tận Hoang Nguyên có thể đi ngang?

Bất quá đây cũng chỉ là ý nghĩ mà thôi. Lăng Phong phát hiện, qua một kích vừa rồi, thần thạch dùng để mở quái hạp dĩ nhiên tổn hao hơn phân nửa. Đây không phải là chỗ Bùi Kiền đều là thần thạch thấp kém, mà là phẩm chất Kiền Thiên Giới quả thực cực phẩm thượng giai.

Trên người tổng cộng chỉ có hơn trăm viên thần thạch cực phẩm mà thôi, cho dù dùng hết toàn bộ cũng không đủ tiêu hao nhiều lần, lại nói tác dụng của thần thạch cực lớn, hắn không thể lãng phí một cách đơn giản như vậy.

Bất quá lợi dụng lực phòng ngự siêu cường của quái hạp để vượt qua cửa ải khó khăn trước mắt cũng đủ. Lăng Phong nở nụ cười nhạt, trong nụ cười ẩn chứa vẻ tự tin không nói lên lời.

- Hiến dâng tính mạng đi!

Hắn vung hai tay lên, một hàng hỏa mang phát ra.

Phổi Mạc Tà Quân thiếu chút nữa nổ tan.

- Tiểu nhi chết tiệt, ngươi bất quá chỉ là một Linh Giả, cho dù là có nhiều quái dị hơn nữa cũng không phải là đối thủ của ta! Dĩ nhiên đám can đảm muốn ta hiến dâng tính mạng?

Hai tay của hắn khởi động nguyên lực ấn, sau đó mạnh mẽ phát ra!

Chốc lát, giữa không trung vang lên thanh âm ma sát cường liệt, lại có vài đầu thủy mãng oanh kích, mục tiêu lần này chính là Tinh Thiết Kiếm trùng trùng điệp điệp tiến đến.

- Trú Kiếm Chi Thuật, chuyển!

Lăng Phong quát lớn, chỉ thấy Tinh Thiết Kiếm tấn công thẳng tắp đột nhiên chuyển hưởng, rời khỏi chính diện.

Mạc Tà Quân cười nhạt: Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

- Ngươi cho là như vậy có thể tránh thoát sau? Giết!

Lời còn chưa dứt, chỉ thấy hỏa mang khắp bầu trời từ bốn phương tám hướng tụ tập lại, hắn hơi thất thần, trong vòng kim quang bỗng nhiên truyền ra tiếng quát lớn:

- Cửu Thiên Ngân Hà Lạc!

- Người nào?

Thấy trong kim quang đột nhiên xuất hiện một người, Mạc Tà Quân kinh hãi, ngoài miệng mặc dù không để Lăng Phong trong lòng, thế nhưng trên thực tế hắn đã sớm đề cao cảnh giác tới cực hạn, Linh Sĩ vực mở toàn bộ! Nhưng cho dù như vậy vẫn có người vô thanh vô tức tiến tới gần, cảm giác so với Lăng Phong không chút tổn thương vừa rồi còn kỳ quái hơn, đến tột cùng là chuyện gì phát sinh?

Một tia cảm giác không ổn phát sinh trong lòng!

Trong kim quang chói mắt, chỉ thấy Tào Kế Suất từ trong đó mãnh liệt giết ra, hắn triệu hồi khí linh bản thân, đó là một thủ tí dài hơn trước, vừa bay ra đã kéo theo ngân quang sáng lạn, sinh ra khiếu âm như trường gian đại hải. Sau đó, một mặt kính từ nguyên lực thủy hệ ngưng tụ thành thực chết, giống như ngân hà mênh mông vô tận rơi xuống, áp lực mạnh mẽ gần như tất cả mọi thứ cản đường đều phải bị hủy thành mây khói.

- Linh Sĩ?

Mạc Tà Quân rống to hơn.

- Tà Quân Sa!

Hắn vạn lần không ngờ tới bản thân lại bị bức tới mức hai lần thi triển Linh kỹ phòng ngự mạnh nhất của mình. Tiếng quát này vừa phát ra, thủy quang tráo một lần nữa tăng vọt, chớp mắt thủy quang tráo đã chính diện đối kháng một kích cửu thiên ngân hà.

Một tiếng nổ kinh thiên động địa, ngay sau đó là tiếng nổ như thủy tinh tan vỡ, phảng phất có tinh ngọc bảo thạch tan nát.

Thương thế của Tào Kế Suất vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, sau một chiêu Tinh kỹ cực mạnh, sắc mặt của hắn nhất thời trở nên trắng bệch, hét lớn:

- Nhanh xuất thủ!

Không cần hắn phải nhắc nhở, Lăng Phong đã sớm bộc phát nguyên lực toàn thân, huyết khí thần khí dày đặc phun ra hóa thành một cỗ sương khói bay thẳng lên cao, bảy thanh kiếm ản một lần nữa xuất hiện. Nhìn ra được, Lăng Phong một lần nữa thi triển Thất Đấu Tinh Vũ Trảm, tiêu hao rất nhiều năng lượng, toàn thân run rẩy, mồ hôi như tám, hắn bỗng dưng chỉ một ngón tay.

- Trảm!

Không thể né tránh!

Vẫn như trước, nhanh tới kinh người, dùng diện chớp không đủ để hình dung, ầm ầm, Linh khí phòng ngự của Mạc Tà Quân rốt cuộc nát bấy, kiếm quang đâm thẳng thân thể hắn, phong duệ lực lượng trực tiếp xuyên thủng qua thân thể, áp lực còn đẩy văng ra xa, tốc độ hầu như vượt qua cực hạn không gian, ma sát tạo thành một đường hỏa quang.

Khiếp sợ!

Toàn trường kinh ngạc tới ngây người, không ai nghĩ tới sẽ có kết quả như thế này, đường đương là tông chủ Tà Quân Tông lại bị một Linh giả đối chiến chính diện giết chết, kết quả hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người.

- Không!

Huyễn Quang Diệu phát ra âm thanh giống như dã thú tru lên, hỏa diễm đột nhiên vang vọt mấy chục lần, thoáng cái đã xuất hiện trước mặt Nguyên Thận, hét lớn:

- Chết, các ngươi đều chết cho ta!

Hỏa mang còn đang lan tràn, trong chớp mắt bao phủ ba bốn cao thủ phe mình vào bên trong, tiếp tục cuốn về phía Lăng Phong.

- Giải thể?

Lăng Phong ngẩn ra, không ngờ tới hắn lại điên cuồng như vậy, dĩ nhiên dùng phương pháp này để tận trung với Mạc Tà Quân. Thời điểm ngàn quân truy kích, không kịp suy tư, Lăng Phong gấp quát lên:

- Các ngươi không nên kháng cự!

Tào Kế Suất hiểu rõ tâm trí của hắn, liên tranh thủ tiến vào quái hạp, lập tức tâm khí Lăng Phong khẽ động, quái hạp bay thẳng tới chỗ đám người Nguyên Thận, nắp hộp trong nháy mắt mở ra, một đoàn kim quang nhất thời bao phủ phương viên mấy trăm trượng, thu hết mọi người tiến vào bên trong.

Ầm ầm ầm…

Một Linh giả tự bạo sẽ cường đại tới mức nào? Lăng Phong hao hết năng lượng toàn thân cũng không tránh được, thân thể dưới sóng trùng kích bị đẩy văng đi mấy ngàn trượng, còn có một bộ phận người đang chiến đấu kịch liệt, giống như gặp kinh biến thiên địa, theo sóng xung kích lăn lộn đầy mặt đất.

Thật lâu, năng lượng tán loạn dần dần tan hết, ánh dương quang trên cao chiếu rọi, soi sáng không gian!