Tinh Ngự

Chương 399: Vô Cốt Môn kinh biến




Giữa không trung, một thân ảnh thanh sắc nhanh nhẹn lược động, điện quang quanh người vù vù tác hưởng, động tác vô cùng phiêu dật. Chỉ một bước chân đã di chuyển được hơn mười trượng, chẳng khác gì thừa phong ngự khí thần chi trong truyền thuyết. Đương nhiên, người đó chính là Lăng Phong.

Từ sau khi rời khỏi tổng bộ Áo La Thương Hội, Lăng Phong miệt mài ngày đêm di chuyển đến Mạt Vân Túc, đây là còn đường thuận lợi duy nhất hắn biết để đến được Vô Tẫn Hoang Nguyên. Cả quãng đường, trừ việc dừng lại Cửu Lý Trấn nghỉ ngơi ra với tu vi hiện tại của Lăng phong, dù có toàn lực di chuyển thì năng lượng trong người hắn cũng đủ để hắn không phải dừng lại ăn uống trong suốt nửa tháng.

Cả quãng đường, Lăng Phong không hề lơi là chuyện tu luyện. Hắn phát hiện ra thêm điểm kì diệu trong bộ pháp thân kĩ mà Ôn Đình truyền thụ cho mình. Nếu như không dựa vào tàn tượng tạo bởi tốc độ thanh diện u quang bộ thì Lăng Phong cũng không thể thoát khỏi kết cục tất chết.

Bởi vậy, Lăng Phong hạ thêm một chút tâm lực, nếu như có người áp sát sẽ phát hiện ra giữa thanh quang còn có thêm mười mấy khối hỏa cầu nhỏ nữa đang không ngừng đạn động. Mỗi một lần tiếp xúc với thanh quang lại có một luồng sức mạnh kì diệu đánh bật chúng lại và khiến tốc độ của chúng tăng lên vài phần.

Trọng phục, lại trọng phục, tất cả trọng phục hết bảy trăm lần. Cho đến khi tốc độ bắn ra của hỏa cầu mỗi lúc một nhanh, nhanh như điện xẹt, như không thể nhìn ra được tung tích thì Lăng Phong mới hừ khẽ một tiếng, phóng xuất hỏa cầu.

Tê lạp! Tê lạp!

Tốc độ phát triển đến cực điểm, thân thể như có một loại sức mạnh vô cùng đáng sợ, một khối hỏa cầu đạn xuất trực tiếp kéo ra một đường dài bạch sắc. Đây đơn thuần chỉ là không khí bị xé rách, không cần nghĩ cũng biết uy lực của nó mạnh như thế nào!

- Thật là đáng sợ!

Lăng Phong líu lưỡi, lần đầu tiên thử nghiệm chiêu này không phải vì nổi hứng. Hắn đột nhiên có ý nghĩ muốn tự sáng ra "đấu chuyển tinh di" để dung hợp với "hỏa thối" mà sư tôn Mạch Kha truyền thừa. Vốn dĩ chỉ muốn tiến thêm một bước tu luyện khả năng khống chế nguyên lực của mình thêm hoàn mỹ, nhưng lại nhanh chóng phát hiện ra hiệu quả kì diệu sau khi kết hợp.

Bản năng chiến đấu cho phép Lăng Phong lập tức cảm ngộ giá trị cự đại ẩn hàm trong trò chơi này! Bây giờ bản thân đã có thể khống chế vài trăm lần phản đạn, uy lực đã rất cường đại, nếu như là ngàn lần thậm chí vạn lần thì hiệu quả sẽ kinh nhân như thế nào?

Chỉ cần nghĩ tới tình hình mỹ diệu đó, Lăng Phong lập tức cảm thấy hứng thú vô cùng. Hắn quyết định đặt tên chiêu thức mới này là "thối tinh đấu". So với sát chiêu kiếm ảnh thì Lăng Phong thích nhất chiêu này hơn. Bất luận thế nào trong này cũng có tâm lực của hắn.

Cuối cùng cũng đến rồi!

Nhìn tấm bia đá quen thuộc, trong lòng Lăng Phong đột nhiên nảy sinh một chút cảm thán. Lần trước đến đây tu vi mới chỉ cửu tinh, sau lưng còn có huynh đệ đi cùng, có Huyết Sát Vệ sát cánh, vậy mà bây giờ hắn chỉ có một mình! Bất luận lần này đến đây tu vi có tiến bộ hơn lần trước thế nào thì Lăng Phong vẫn thấy trong lòng có chút hoài niệm.

Do dự một chút, Lăng Phong vốn định trực tiếp đi thẳng đến Vô Tẫn Hoang Trạch nhưng cuối cùng lại quyết định gặp bọn Cố Quỳnh một chuyến.

Dừng lại quan sát xung quanh, cảnh tượng trước mặt khiến Lăng Phong cảm thấy có chút kinh ngạc. Mạt Vân Túc không còn hỗn loạn như trước. Mặc dù ai ra vào thành cũng có chút căng thẳng nhưng so với sát lục khắp nơi thì tốt hơn nhiều. Hắn mỉm cười, xem ra bọn Cố Quỳnh quản lý nơi này khá tốt.

- Ngươi là ai? Sao dám xông vào Mạt Vân Túc!

Một hắc giáp nam tử trong đội hộ vệ ngoài cửa Mạt Vân Túc bước ra.

- Ồ? Truyện được copy tại Truyện FULL

Lăng Phong nhíu mày, Mạt Vân Túc phát triển dựa vào các thể loại mậu dịch, sao lại có người đứng ngoài cửa chặn đường? Nghĩ đến chuyện người quản lý Mạt Vân Túc bây giờ là Vô Cốt Môn, hắn cảm thấy có điều gì đó không ổn, một cảm giác bất an chợt hiện. Lăng Phong mở miệng hỏi:

- Mạt Vân Túc không phải là do Vô Cốt Môn quản lý sao?

Đúng như dự liệu, lời vừa dứt, hắc giáp nam tử nhất thời biến sắc, quát lớn:

- Là dư nghiệt của Vô Cốt Môn! Bắt lấy hắn!

Dư nghiệt? Sắc mặt Lăng Phong bao phủ một tầng hàn ý, giơ tay chém mạnh một đao về phía hắc giáp nam tử, quát:

- Vô Cốt Môn xảy ra chuyện gì? Nói rõ cho ta!

Hắc giáp nam tử kinh hãi nhìn bàn tay Lăng Phong, cảm thấy bàn tay đó chẳng khác gì được rèn tạo từ cương thiết còn vũ khí trong tay mình thì như trò chơi trẻ con, sợ hãi rống lên:

- Lên, lên hết cho ta!

- Hừ, đám ô hợp!

Lăng Phong nhíu mày, giơ tay phất nhẹ. Chỉ thấy hắc giáp nam tử lao đến lập tức bị dừng lại dường như bị một tấm màn vô hình ngăn chặn. Hắn vừa chạm đến, cương khí gia cố trên người Lăng Phong lập tức bạo khai như vô số đường lợi kiếm bắn về tứ phía. Những tiếng kêu thảm thiết vang lên, đám thủ vệ lần lượt gục xuống.

- Ai nói cho ta biết rốt cục đã xảy ra chuyện gì?

Lăng Phong quát, ở đây động tĩnh quá lớn, sớm đã kinh động đến những người trong Mạt Vân Túc. Lúc này họ đang lén lút chui ra từ các ngóc ngách nhìn trộm. Thấy hắc giáp thủ vệ định chạy vào trong thành, Lăng Phong quát lớn:

- Không được ta cho phép, không ai được rời khỏi đây!

Lo lắng cho sư tôn và áp lực nặng nề mà Võ Thần Phong mang lại sớm đã hình thành nên một luồng tà hỏa trong lòng Lăng Phong. Bây giờ thấy tên thủ vệ định bỏ chạy, tà hỏa đó lại bốc lên, khó lòng khống chế. Hắn túm chặt, hư không nhiếp chi lực oanh nhiên phát xuất bóp chặt lấy nam tử hắc giáp:

- Nói! Vô Cốt Môn rốt cuộc thế nào!

- Ngươi, ngươi kiêu ngạo vừa thôi, Tông chủ đại nhân sẽ báo thù cho chúng ta, ngươi nhất định…

- Ồn ào!

Lăng Phong hừ một tiếng vung tay tát mạnh, cương khí hạo liệt biến khuôn mặt hắn thành một đống thịt nát! Lăng Phong nhãn thần vi chuyển:

- Bây giờ thì ai sẽ nói cho ta biết?

Bá đạo!

Khí tức quá bá đạo!

Không một chút kiêng kị, không một chút sợ hãi, chỉ có yêu cầu!

Trải qua vô số ma luyện, Lăng Phong cuối cùng cũng rèn luyện ra bản tâm của mình, kẻ ác với ta thì ta sẽ ác lại, kẻ thiện với ta thì ta sẽ thiện lại!

Thủ đoạn dữ dặn khiến mọi người sợ hãi triệt để, tứ phía lặng ngắt như tờ!

Cuối cùng cũng là người nghĩ ra, kinh hô:

- Trời ơi, hắn chính là thủ lĩnh của đám ma quỷ đó!

Kẻ vừa hô lên là một tên dong binh, hắn chỉ ngón tay run rẩy về phía Lăng Phong, không giấu nổi vẻ sợ hãi. Được người này nhắc nhở, đám đông xung quanh lập tức tỉnh ngộ, đại kinh thất sắc. Nhìn bộ dạng của chúng có vẻ rất muốn lập tức tránh khỏi xung động, nhưng đáng tiếc uy thế hiển hách của Lăng Phong lại khiến chúng không dám cử động.

Ma quỷ?

Lăng Phong hiểu ra. Lần trước Huyết Sát Vệ làm cho Mạt Vân Túc phong vân biến sắc, để lại cho họ ấn tượng quá sâu sắc. Với tu vi hiện tại, Lăng Phong chẳng muốn giải thích với họ làm gì, chỉ một người trong đám nói:

- Nói cho ta, Vô Cốt Môn rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Bị Lăng Phong chỉ, người này giật bắn mình, lắp bắp:

- Vô Cốt Môn bây giờ đã bị phá hủy, ngay cả môn chủ Cố Quỳnh cũng đã bị bắt!

- Cái gì?

Một luồng sát khí bạo liệt trào lên khắp người Lăng Phong:

- Là ai làm?