Tinh Ngự

Chương 299: Phong ba khởi




Một bầu không khí im lặng cổ quái bao phủ hai người.

Y Liên Nhi hít một hơi thật sâu, lồng ngực phập phồng không thôi cho thấy chủ nhân của nó đang rất phẫn nộ.

Cuối cùng, Y Liên Nhi hung hăng giậm chân, viền mắt ầng ẫng nước:

- Ngươi với hắn ta quả không hổ là sư đồ, đều là những kẻ đốn mạt bắt nạt người khác! Hừ, Lăng Phong! Ngươi đợi đấy, Thương Khung Hội Chiến ta sẽ cho ngươi biết tay!

Nói đoạn, nước mắt rơi lã chã quay người bỏ đi. Thân thể nàng như xuyên qua một phương diện hoàn toàn khác, ẩn hiện một lúc đã thấy cách đó trăm mét, tốc độc còn nhanh hơn cả Lăng Phong.

Thấy bóng dáng nàng khuất nhanh trong bóng đêm, Lăng Phong không khỏi lắc đầu cười khổ. Có ông trời chứng giám, lúc nãy tuyệt đối không phải là hắn cố ý. Đó chỉ là động tác phòng ngự thuần túy xuất phát từ bản năng. Dù có là kẻ ngốc nghếch trong chuyện tình cảm thì hắn cũng hiểu cảnh và rồi với một cô gái mà nói là một sự xúc phạm nặng nề. Nhưng bản thân hắn lại căn bản không thể xin lỗi vì bất cứ lời xin lỗi nào lúc này cũng khiến hai người quay trở lại khoảnh khắc bối rối đó. Như vậy sẽ càng gây hiểu lầm hơn.

Đây gọi là chuyện gì chứ, Lăng Phong ảo não vô cùng. Đã như vậy với Mộc Vũ Sương bây giờ lại với Y Liên Nhi, sao gần đây cứ gặp phải mấy chuyện ô long này vậy?

Một ý nghĩ lờ mờ đột nhiên xuất hiện trong đầu hắn. Y Liên Nhi sao lại đột nhiên xuất hiện và công kích mình? Bây giờ tĩnh tâm nghĩ lại Lăng Phong mới phát hiện trong các đòn công kích của nàng, sát chiêu mặc dù rất nhiều nhưng sát ý thì không hề có, ngược lại "giáo" ý nhiều hơn.

Hơn nữa Y Liên Nhi liên tục nhắc đến "hắn ta", nếu như hắn đoán không lầm thì người đó chính là sư tôn. Không lẽ Y Liên Nhi đang báo thù cho sư phụ? Nhưng lúc nàng phẫn nộ, ngữ khí có vẻ rất oán hận, giống như nỗi hận thiết thân, có vẻ nội tình trong này không đơn giản như vậy.

Lại cẩn thận hồi tưởng lại một lượt trận chiến vừa rồi. Lực công kích của Y Liên Nhi mặc dù tứ đại cao thủ trẻ tuổi hợp kích cũng không thể sánh nổi nhưng bởi vì chưa sử dụng tới kiếm thuật, đơn thuần chỉ dựa vào hỏa hệ tu vi đối kháng nên Lăng Phong chưa từng phải đối mặt với áp lực. Vị Ương Thân Pháp, biến dị nguyên lực Lãnh Cốt Viêm quỷ dị khó lường, nguyên lực hóa hình thành Ngũ Chỉ Phong cường hãn công kích của đối phương đều lưu lại ấn tượng sâu sắc trong lòng Lăng Phong.

Tất cả những kinh nghiệm chiến đấu đó cuối cùng biến ảo thành cảm ngộ thuần túy lưu lại trong thức hải Lăng Phong, cũng sâu sắc trầm định y như những cảm ngộ khác. Đợi cho đến khi phần tích lũy này dày đến một mức độ nhất định thì sẽ bùng nổ!

Lúc nãy sau khi tình cờ huyễn hóa ra nguyên lực hình dạng Thiên Địa Lao, Lăng Phong cảm nhận rõ ràng đại lượng hỏa hệ nguyên lực lần trước hấp thu đang ngưng tự thành chân nguyên lực với tốc độ nhanh hơn trước đây mười lần. Tốc độ chuyển hoán so với tu luyện "Hỏa Thối" nhanh hơn nhiều! Hắn không khỏi lo lắng bởi vì thứ mà bản thân hắn có là khí linh. Một khi chân lực hay chân nguyên lực đạt tới cửu tinh đỉnh phong thì sẽ đương nhiên tiến nhập Thánh Vực, căn bản không cần lo lắng vấn đề Thánh Vực bình chướng.

Mặc dù không hiểu tại sao Thương Khung Hội Chiến lại hạn chế Thánh Vực tham gia nhưng Lăng Phong đương nhiên hiểu ngoài Áo La đế quốc và Thú Thần đế quốc ra nhất định vẫn còn một sự tồn tại thần bí khác cùng hai phương kia tôn thủ ước định. Ngộ nhỡ bản thân mình vào Thánh Vực trước, không thể tham gia Thương Khung Hội Chiến thì đúng là chẳng còn gì để nói. Mới nghĩ đến đây thôi, Lăng Phong đã quyết định tạm dừng việc tu luyện "Hỏa Thối".

Nếu để cho chân võ giả biết có người vì không muốn vào Thánh Vực quá sớm mà khống chế lại tốc độ tu luyện thì e rằng họ sẽ đố kị đến phát điên mất.

Trời đã sáng rõ, sau khi quay trở lại trú địa, Lăng Phong nhìn thấy bọn Lô Sâm đang chuẩn bị xuất môn, ngạc nhiên hỏi:

- Nhị sư huynh, mọi người định đi đâu vậy?

- Ý, lão Lục, đệ không ở trong viện à?

Lăng Phong ngẩn ra, lúc này mới hiểu bọn họ vì không muốn quấy rầy mình cảm ngộ nên mới cẩn thận rời khỏi viện tử, ngay cả chuyện hắn đến Thần Chiến Đài cũng không ai biết, trong lòng lập tức cảm thấy có một dòng nước ấm chảy qua. Lăng Phong cười nói:

- Đệ vừa từ Thần Chiến Đài trở về. Nguồn tại http://Truyện FULL

Lô Sâm nhìn Lăng Phong khắp một lượt từ trên xuống dưới, không khỏi tán thán:

- Lão Lục tu vi lại tiến bộ rồi. Hắc hắc, tên Tần Chính đó không chịu thụ giáo mà vẫn muốn làm hòn đá lót chân cho lão Lục sao? Quên mình như vậy thật đúng là đạo đức tốt.

Nghe hắn nói vậy, mọi người không khỏi nghĩ tới cuộc chiến ở Tinh Lam vương yến. Lăng Phong từ trên người Tần Chính mà tiếp xúc được tới chân lý của Nguyên Mạch Thuật, từ đó nhất cử sáng ché ra sát chiêu Cực Thốn Dung thuộc về bản thân mình, cả đám đều cảm thấy buồn cười. Tần Chính hai lần thi triển âm mưu đều thất bại càng khiến người ta không biết nên khóc hay nên cười, chẳng những không hại được Lăng Phong ngược lại còn khiến thực lực của Lăng Phong đã cao lại càng cao thêm. Lần này tái chiến e rằng Tần Chính bất luận thế nào cũng không thể làm đối thủ của Lăng Phong.

- Kẻ này muốn bị người ta coi thường, muốn ngăn cũng không ngăn được.

Miệng của Cảnh Vân là không chịu buông tha nhất, trào phúng nói:

- Cái gì mà Thái Tử Áo La, thuần túy chỉ là một con heo ngốc, chẳng nhớ được cái gì lâu.

Chỉ có Tang Phi là giữ được cái miệng của mình, không lên tiếng trào phúng nhưng hắn cũng không khỏi lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, quay sang hỏi Lăng Phong:

- Bọn ta đi xem tỷ thí, đệ có đi không?

Tỷ thí?

Thấy Lăng Phong có vẻ không hiểu, Kiều Kiều đứng sau lưng vội vàng nhảy ra hưng phấn nói:

- Đại mộc đầu, Thương Khung Hội Chiến vẫn còn một danh ngạch nữa, phải lựa chọn từ những quốc đội còn lại. Trò vui lớn như thế này huynh không định đi xem sao?

Lăng Phong bừng tỉnh, nghĩ thấy đề nghị này cũng vui, nhưng rồi lại nhớ đến cảnh tượng bối rối trên Thần Chiến Đài, vội vàng lên tiếng che giấu cảm xúc:

- Ta không đi đâu, mọi người đi đi. Hôm nay ta còn vài thứ cần chuẩn bị nữa.

Từ sau khi cùng Á Sắt chiến một trận tranh vinh quang, Hoàng Phủ Vân đã bắt đầu nghe hiểu được ý của Lăng Phong, vội vàng nói:

- Vậy để ta làm cùng giáo quan.

Bọn Lô Sâm cũng thầm biết Lăng Phong rất có thể kiêm luôn chức nghiệp Thuật Luyện Sư! Với kiến thức của mình, bọn họ đương nhiên hiểu thiên phú như vậy có nghĩa gì nên không ai nài ép Lăng Phong đi xem tỷ thí nữa. Lô Sâm nói:

- Vậy chúng ta đi thôi, thuận tiện xem luôn có xuất hiện con hắc mã nào trong đám đội ngũ này không.

Lăng Phong trong lòng khẽ động, hắc mã? Hắn nghĩ tới Hằng Trùng, ba mươi năm trước Hằng Trùng đơn nhân độc kiếm xông vào Thương Khung Hội Chiến, bây giờ đã nằm ở vị trí số sáu trong Thập Tuyệt Bảng. Không biết ba mươi năm sau có còn thanh niên tuấn ngạn nào lập lại truyền kì như vậy nữa không?

- Vậy ta cũng không đi, đại mộc đầu, ta cũng muốn ở lại với hai người.

Kiều Kiều trợn tròn đôi mắt đen láy, nhìn Lăng Phong nói.

Mọi người đương nhiên không có ý kiến gì.

- Áo La thương hội trong Thương Khung Yếu Tắc cũng thiết lập phân hội ở đây, sư thúc không biết định mua nguyên liệu gì?

Ở đây không có người ngoài, Hoàng Phủ Vân nhẹ giọng dò hỏi.

Lăng Phong suy nghĩ một chút, nói:

- Mặc thần thạch, mặc thần thạch cao cấp nhất.

Hoàng Phủ Vân giật mình, mặc thần thạch là nguyên liệu cơ sở nhất trong số những nguyên liệu luyện chế tinh chương. Phần lớn Thuật Luyện Sư sẽ chuẩn bị dự trữ rất nhiều. Thông thường mặc thần thạch không phân đẳng cấp, bất luận là luyện chế cao cấp tinh chương hay sơ cấp tinh chương thì sự khác biệt của mặc thần thạch đều không phải quá lớn.

Lăng Phong rõ ràng vừa nhắc tới mặc thần thạch cao cấp nhất, chỉ có một nguyên nhân duy nhất là tinh chương mà hắn muốn luyện chế rất quan trọng!

Kiều Kiều từ sau khi tận mắt chứng kiến hắn "bỏ mạng" trên miệng núi lửa, tính cách mặc dù vẫn hoạt bát như thường nhưng bên trong thì đã trầm tĩnh không ít. Nàng không hề ngốc nên đương nhiên cũng đoán ra Lăng Phong có hai tầng chức nghiệp. Bây giờ thấy Hoàng Phủ Vân và Lăng Phong bàn luận chính sự, nàng chỉ im lặng đứng nghe.

- Thông thường mặc thần thạch rất dễ mua. Nhưng mặc thần thạch cao cấp nhất chỉ có mỏ khoáng sản cỡ lớn mới có khả năng dựng dục, giá cả cũng rất đắt, chỉ không biết bên trong Thương Khung Phân Hội có hàng hay không?

Lăng Phong gật gật đầu:

- Dùng mặc thần thạch bình thường cũng có thể luyện chế nhưng hiệu quả hơi kém một chút, kệ vậy, thử vận may xem thế nào.

Cứ như vậy, hai người vừa đi vừa dò hỏi cuối cùng cũng tới "Thương Khung phân hội"

Không giống như lối kiến trúc xa hoa của Áo La thương hội ở Tinh Lam Thành, Thương Khung phân hội cực kì đơn giản, chỉ là một căn nhà đá rộng hình vuông, đơn giản chia thành bốn tầng. Tầng thứ nhất chuyên môn mua và bán trân phẩm bình thường. Tầng thứ hai bán vật phẩm có phẩm cấp tương đối cao hơn một chút. Tầng thứ ba là nơi tổ chức đấu gia định kỳ. Tầng cuối cùng chỉ có thông qua lời mời của thủ lĩnh phân hội mới được vào.

Lúc bọn Lăng Phong đến, cảnh tượng nơi này đang vô cùng náo nhiệt. Ngoài cửa có ba thanh niên, sau lưng mỗi thanh niên đều có một vị trung niên hoặc lão niên. Từ linh hồn dao động phát ra trên người họ Lăng Phong dễ dàng đoán ra họ chính là Thuật Luyện Sư.

Những Thuật Luyện Sư kiêm luôn "Giám Định Sư" này mỗi người một chiếc bàn, ngồi ngay trước đại môn phân hội. Trước mặt họ là một hàng dài mạo hiểm giả hoặc người phụ trách của các dong binh đoàn. Những người này đều đang cầm hàng hóa trên tay, sau khi được Thuật Luyện Sư kiểm đi và đưa ra giá cả, nếu người bán cảm thấy giá cả hợp lý thì lập tức thành giao, nếu cảm thấy không hợp lý thì tự động mang hàng hóa rời đi. Giao dịch cực nhanh và đơn giản. Chỉ thấy từng tờ khế phó xuất ra rồi từng đống hàng hóa được nhân viên hậu cần vận chuyển vào kho.

Rất rõ ràng, giữa các Thuật Luyện Sư trong Thương Khung phân hội có sự phân chia đẳng cấp nghiêm ngặt. Người ở tầng thấp nhất mặc thanh bào, viền bào phục có thêu một đám bạch vân. Tầng cao hơn một chút thì mặc hắc bào, hai bên tả hữu của bào phục có một đám tường vân hồng sắc. Cao nhất chỉ có một người, là một lão giả thấp bé. Hắn là người hiếm hoi có thân thể tròn trịa trong số Thuật Luyện Sư cao cấp, đôi mắt như hai hạt tàm đậu hơi híp lại, mũi củ tỏi miệng rộng, khoác bách sắc trường bào, nét mặt lạnh lùng như khô thạch như chẳng hề để ý đến bất cứ ai.

Cao cấp Thuật Luyện Sư!

Lăng Phong lập tức phát giác ra đẳng cấp Thuật Luyện Sư của vị lão giả này vì nhìn thấy thần tình cao ngạo như đã từng nhìn thấy trên người Bản Hách. Đối với cao cấp Thuật Luyện Sư mà nói, chỉ có Thuật Luyện Sư bình cấp mới đáng được bình đẳng tương đãi, duy nhất Thuật Luyện Sư cao hơn một bậc mới xứng để họ tôn kính, còn lại thì không đáng nhắc đến.

Dù có là Thánh Vực cường giả thì trong mắt họ căn bản cũng không là gì.

- Cái gì? Đây là ngũ tinh ma hạch đấy! Là ngũ tinh ma hạch liệp sát được từ Bách Phong Uyên đấy! Các người chỉ ra giá một ngàn kim tệ thôi sao?

Trong đội ngũ những người đang đứng xếp hàng chờ định giá, một trung niên tráng hán ăn vận của mạo hiểm giả gào rít lôi đình.

- Năm huynh đệ ta thâm nhập Bách Phong Uyên, trả giá bằng bốn mạng sống mới đổi được ma hạch này đấy! Bốn mạng sống mà chỉ có giá một ngàn kim tệ thôi sao?