Ánh mắt của Mạch Kha xoay chuyển từ Lô Sâm, Cảnh Vân, Tang Phi, Lăng Phong, trong đó ẩn chứa sự kỳ vọng nồng hậu khiến trong lòng bốn người cùng chấn động, bọn họ không nhịn được cúi đầu, đồng thanh nói:
- Xin nghe sư tôn giáo huấn !
- Tốt, tốt, tốt!
Mạch Kha vui sướng cười lớn, hắn đã sớm nhận ra trong mấy đồ đệ này có mâu thuẫn: Lô Sâm từ nhỏ do bản thân hắn nuôi nấng lớn lên, thân cận với hắn nhất, đối với đám sư đệ còn lại có sự bài xích tự nhiên; Cảnh Vân vẫn mang thành kiến với Tang Phi, hơn nữa tu vi của hắn thấp nhất, mặc dù có thiên phú cực kỳ tốt đối với nguyên trận, nhưng luôn ẩn dấu cảm giác tự ti rất sâu; bản tính quý tộc của Tang Phi lại quá nặng, ngạo khí khinh nhân; Lăng Phong nhìn như ôn hòa, không có tranh chấp với ai, nhưng thực ra nội tâm rất kiêu ngạo! Không ngờ lần này xảy ra chuyện lại thu được kết quả ngoài ý muốn, khiến bốn đồ đệ chân chính đồng lòng!
Huynh đệ đồng tâm, kỳ lợi đoạn kim! (huynh đệ đồng lòng, có thể chặt đứt được sắt thép)
- Được rồi, các con lui ra đi.
Mạch Kha phất tay, lại chỉ Lăng Phong, nói:
- Phong nhi ở lại.
Cảnh Vân ranh mãnh giơ ngón tay với Lăng Phong, chủ động cõng Tang Phi ra ngoài. Chờ ba đồ đệ đi rồi. Mạch Kha lẳng lặng móc ra một mai ngọc phiến đưa cho Lăng Phong:
- Phong nhi, con cầm lấy đi.
Lăng Phong nghi hoặc tiếp nhận, mới vừa nhìn rõ thì không khỏi chấn động cả người, không thể tin nổi nhìn Mạch Kha nói:
- Cài này, đây là...
- Cầm đi.
Mạch Kha nhắm mắt lại nói:
- Lần này chuyện con bị thương gây ra chấn động thật sự quá lớn, có khối pháp ấn này, sau này con sẽ có nhiều hơn một phần bảo đảm, có người muốn ám sát con cũng không phải là chuyện đơn giản!
Pháp ấn! Mạch Kha dĩ nhiên đưa cho Lăng Phong pháp ấn!
Cảm nhận được Hỏa hệ nguyên lực mãnh liệt từ trong pháp ấn, Lăng Phong dễ dàng đoán được nó là do Mạch Kha tự ngưng luyện ra. Nghĩ đến những lời Lô Sâm từng nói, chỉ có Nguyên Tố Thiên Hành Giả đã ngoài cửu tinh mới có thể ngưng luyện ra một khối như thế. Hơn nữa cả đời chỉ có thể ngưng luyện một khối pháp ấn duy nhất này! Cho dù sau này Mạch Kha trở thành Thánh Vực, cũng không thể ngưng luyện khối thứ hai!
Trong khối pháp ấn ẩn chứa công kích cường đại nhất của Nguyên Tố Thiên Hành Giả, có nó trong tay, xác thực giống như Mạch Kha nói, có người muốn gây bất lợi cho Lăng Phong sẽ không phải là chuyện đơn giản!
- Sư tôn!
Môi Lăng Phong run lên, biểu tình biến hóa rất nhỏ. Giờ khác này hắn cảm nhận được Mạch Kha không hề bảo lưu chút nào để che chở cho mình, rốt cuộc hắn đã chân chính thừa nhận người sư tôn này.
Mạch Kha nghe một tiếng sư tôn cực kỳ chân thành này của Lăng Phong, tuy cả đời hắn đã trải qua nhiều lần rèn luyện, tâm tình đã trở nên cứng cỏi, nhưng cũng không khỏi cảm thấy có chút xúc động! Hắn muốn nói gì đó, nhưng lại không biết cách biểu đạt. Trong lúc nhất thời, nỗi vui mừng to lớn xung đột với tâm tính lạnh lùng khiến biểu tình của Mạch Kha có vẻ cổ quái!
- Đồ nhi không thể nhận được.
Vào giờ khắc này, Lăng Phong rốt cuộc đã tự xưng là "Đồ nhi", sâu trong nội tâm hắn cũng đã chân chính tiếp nhận Mạch Kha, hắn cự tuyệt nói:
- Đồ vật quý trọng như thế nên giao cho mấy người nhị sư huynh mới là thích hợp hơn cả. nguồn TruyenFull.vn
Mạch Kha mỉm cười:
- Mấy người Sâm nhi bao giờ cũng hay nhắc tới vi sư đối với con đặc biệt thiên vị, nhưng trên thực tế vi sư xác thực đã không công bằng với con, con có biết vì sao không?
Không đợi Lăng Phong trả lời, hắn đã tự mình giải thích nói:
- Trước kia ta muốn thu con làm đồ đệ là bởi con có thiên phú tu luyện Nguyên Tố Chân Võ Quyết thật sự kinh người, qua nhiều năm như vậy, cũng chỉ có nha đầu của lão sư tử gia kia có thể so với con! Ta ở tại Đa Bảo Các khi đó đã từng nói, chỉ có con mới có thể thay ta hoàn thành tâm nguyện...trở thành một Thánh Vực Nguyên Tố Thiên Hành Giả!
Lăng Phong đột nhiên chấn động, tuy rằng Sang Sư đã từng nói tương lai bản thân hắn tất có thể đạt tới Thánh Vực, thế nhưng lời này nói ra từ một người kỳ vọng đối với mình, hắn vẫn cảm giác xúc động không thôi.
- Bỏ qua chuyện thiên phú tu luyện đáng sợ của con không nói, chỉ cần điểm này cũng đủ để đảm bảo địa vị tối thượng của con ở Tinh Lam công quốc! Con hiểu lời ta nói chứ?
Thấy Lăng Phong gật đầu, Mạch Kha cười nói:
- Con không có thật sự hiểu ý của sư phụ, nếu như con trở thành Thánh Vực Nguyên Tố Thiên Hành Giả, ý nghĩa đối với công quốc tuyệt đối không chỉ đơn giản là có một vị cao thủ tọa trấn đâu!
Mạch Kha làm như không biết nghi hoặc của Lăng Phong, lại ra vẻ không hề quan tâm nói tiếp:
- Các thế lực trên đại lục Thần Vẫn có thể chia làm bốn, Áo La đế quốc giằng co với Pháp Thần đế quốc, mà phía bắc Pháp Thần đế quốc lại mở rộng diện tích tới Vô Tận Hoang Nguyên, cùng giáp với biên giới phía nam Áo La đế quốc là Thần Thú bình nguyên.
- Con hẳn là cũng hiểu cảnh các thế lực trong Áo La đế quốc rắc rối phức tạp, trên thực tế vô luận là phương thế lực nào, mặc kệ hắn độc lập ra sao, đều phải chịu sự thống lĩnh của Áo La đế quốc, phải nộp thuế đúng thời hạn!
Nói đến đây, hai mắt Mạch Kha đột nhiên tỏa sáng.
Lăng Phong cả kinh, thật ra đây là lần đầu tiên hắn nghe được những lời này, không khỏi hiếu kỳ hỏi:
- Nếu Áo La đế quốc không có lực lãnh đạo trực tiếp đối với các phương thế lực, vậy tại sao không ai kháng cự không nộp?
Dường như đã đoán ra được Lăng Phong có điểm nghi vấn này, Mạch Kha biểu tình kiêng kỵ nói:
- Cũng không phải chưa từng có người thử qua, thế nhưng thế lực đó khi thử qua một phen liền biến mất không còn chút dấu vết trên khối đại lục này.
Lăng Phong hít sâu một hơi, một cổ hàn ý lạnh thấu xương truyền tới tận đầu.
- Không biết vì sao Áo La đế quốc mặc kệ nhiều thế lực tồn tại như vậy, mà không đem chúng gom lại, nhưng là trải qua vô số lần đấu tranh lớn nhỏ, sau đó các thế lực cũng bắt đầu hiểu được dùng thực lực của họ cản bản vô pháp đối kháng với đại quái vật Áo La đế quốc này. Vì vậy đành dựa theo quỷ củ giao nộp thuế. Có đôi lúc, Áo La đế quốc sẽ giao một ít nhiệm vụ xuống, những thế lực này cũng không dám không tận lực hoàn thành. Ngày tháng lâu dài, tài phú mà Áo La đế quốc tích lũy được kẻ khác khó có thể tưởng tượng nổi!
Ngữ khí của Mạch Kha mặc dù thản nhiên, thế nhưng hiển nhiên có cổ hận khí vô hình ở bên trong nói:
- Dựa theo quy củ của đế quốc chỉ cần một phương thế lực đồng thời xuất hiện hai gã cường giả Thánh Vực, một là Nguyên Tố Thiên Hành Giả, một là Vật Chất Thiên Hành Giả, có thể xin đế quốc miễn giảm phần lớn tiền thuế, thậm chí có thể nâng đẳng cấp lên vương quốc!
Lúc này cuối cùng Lăng Phong đã hiểu tại sao cho đến nay Tinh Lam công quốc vẫn chỉ có danh hào "công quốc", vô duyên liệt vào tứ đại vương quốc, nguyên lai tất cả chuyện này đều cần dựa vào sắc phong của Áo La đế quốc!
- Lúc này hẳn là con đã hiểu rõ tác dụng của mình đối với Tinh Lam Công Quốc chưa?
Khóe miệng Mạch Kha lộ ra một nụ cười nhạt, nói đùa một câu:
- Lần này, con bị thương nặng nhưng làm không ít người lo lắng. Thậm chí ngay cả Vương thượng cũng nguyện dùng tánh mạng của mình trao đổi an toàn của con! Do đó, vi sư quyết không để ai có cơ hôi làm con tổn thương lần nữa, mai pháp ấn này con vẫn nên giữ lại đi.
- Vậy...đồ nhi tạ ơn sư tôn.
Hiểu rõ quan hệ lợi hại bên trong, Lăng Phong cũng không tiếp tục ngang bướng từ chối nữa, trực tiếp đưa tay nhận lấy.
- Lần này chuyện con bị ám sát thực phiền phức không ít người, đợi con tìm được đại sư tỷ, nàng sẽ kể lại cho con hiểu. Có một chút nhân tình, Nguyên Lực Tháp có thể thay con trả, mà một ít khác con phải tự mình giải quyết một chuyến đi.
Lăng Phong kính cẩn đáp ứng, những thứ theo lời Mạch Kha nói này liền thuộc về "khoản nợ nhân tình" vừa nghĩ tới Hắc Ngọc Đoạn Tục Cao của Áo La Thương Hội, Lăng Phong liền gật đầu mạnh.