Tinh Ngự

Chương 110: Cấm Diễn Thuật




Vụt, một đạo toàn phong nổi lên!

- Chiến!

Thân thể Kiều Sâm Đặc phóng thẳng lên cao, đỉnh trán giữa không trung lập lòe quang mang, một đầu cự linh toàn thân tuyết trắng, giống như thiên nga xuất hiện phía sau hắn, con ngươi của Cự linh giống như hai viên hồng bảo thạch, tràn ngập cảm giác linh động, từng phiến tuyết vũ hợp lại thoáng như thực thể huyết nhục.

Tất Phong cũng không một chút chậm trễ, hai chân chống thẳng dưới đất, một Cự linh như hình đóa hoa tối đen như mực bao phủ phương viên một trượng xuất hiện trên đỉnh đầu hắn, theo sự điều động chậm rãi bay lên cao! Quang mang ẩn chứa trong Cự linh hình đóa hoa lưu chuyển, hơi chút tập trung nhìn vào sẽ khiến toàn bộ tinh thần bị cuốn vào trong đó.

- Chiến thiên hạc, hỗn nguyên hoa!

Mộ Dung Yên phía dưới lẩm bẩm nói:

- Dĩ nhiên linh động như vậy, dung hợp với hạch tâm linh hồn quả nhiên bất phàm!

Sắc mặt Ốc Đặc ngưng trọng.

- Nghĩ không ra Cự linh của bọn họ đã ngưng luyện tới trình độ này.

Nhãn thần hắn cực nóng, găt gao xiết chặt nắm tay, tiếp tục tiến them một bước, chỉ cần chính mình tiến thêm một bước là có thể đứng vào hàng ngũ thánh vực, sau này không cần phải tiếp tục ngửa đầu nhìn lên những nhân vật này, mà là tồn tại chân chính sóng vai với bọn họ!

Ngâm… Thanh âm vang vọng ngân dài, Chiến thiên hạc vươn cổ há miệng, một đạo du quang tinh lượng cực điểm, dài nhỏ như cương châm bay thẳng về phía Tất Phong.

Linh kỹ ... Tiên Hạc Thần Châm!

Tất Phong âm lãnh cường, lòng bàn tay bắt chép, miệng Hỗn nguyên hoa mở ra, trung tâm miệng hoa có vô số răng cưa không ngừng khép mở, hắc vụ nồng nặc không ngừng phun ra nuốt vào, giống như mộng ảo. Hỗn nguyên hoa tinh xảo há miệng nuốt đạo cương châm từ năng lượng thực thể hóa vào bụng, hắn vụ hơi bốc lên, nỗ lực tiêu hóa. Nhìn ra được, Hỗn nguyên hoa phi thường miễn cường, mặt ngoài cánh hoa đã có một điểm hơi nhô lên, hiển nhiên đạo năng lượng thực thể hóa kia bên trong nó không hề yên phận.

Một khi Hỗn nguyên hoa bị đạo năng lượng thực thể hóa kia xuyên thấu, điều này có nghĩa Cự linh của Tất Phong sẽ bị thương nặng! Linh hồn tương hợp với Cự linh cũng bị trọng thương theo, vì vậy tới cảnh giới thánh vực như hiện tại, bình thường trong chiến đấu sẽ không đơn giản triệu hoán cự linh.

Cùng lúc đó, công kích của Kiều Sâm Đặc đã tới rồi, trong cơ thể hắn truyền ra thanh âm sùng sục sùng sục giống như nham thạch nóng bỏng phun ra từ núi lửa, người có kiến thức liền biết được hắn đã thôi động khí huyết cốt tủy toàn thân sôi trào tới cực điểm, một kích tiếp theo tất nhiên là thiêu đốt sinh mệnh, phát ra công kích siêu bạo cực điểm.

Thần tình Tất Phong ngưng trọng, đối mặt với một kích gần như đổi tính mệnh của Kiều Sâm Đặc, hắn không thể không coi trọng, gào to một tiếng.

- Huyền Thiên Phệ!

Hai tay hắn không ngừng xoay theo biên độ cực lớn, hình thành một miệng không gian đen kịt, một đạo quang trụ màu đen từ trong đó bắn ra ngoài.

Phốc, quang trụ màu đên gắt gao dính chặt vào đại kiếm!

Ong ong ong!

Cực Đạo Ba đã được vận dụng tới cực hạn, một sóng lại một sóng lực lượng truyền ra, càng về sau này chấn động lực lượng lại càng thêm mạnh mẽ!

Trong con mắt người quan sát, đại kiếm đã bị một đạo quang trụ màu đen cản trở, kịch kiệt run run, không khí ánh sáng đều tựa hồ bị vặn vẹo, một cỗ sóng nhiệt có hình có chất hoảng động không ngừng, dưới ánh sáng mặt trời chiếu rọi nổi lên quang mang bảy màu.

Hai tay Tất Phong bắt chéo, thân thể run lên nhè nhẹ, cái trán đã chảy xuống mồ hôi hột. Nhìn Kiều Sâm Đặc đang có tư thế càng đánh càng hăng. Kiều Sâm Đặc cảm thụ được sức lực của Tất Phong dương như không đủ, hắn liền đẩy khí thế tăng vọt, ngay cả đại kiếm cũng tỏa ra hào quang vạn trượng!

- Những trò vặt vãnh này đã chơi đủ rồi!

Bỗng nhiên, Tất Phong điên cuồng quát lớn.

- Kiều Sâm Đặc, tiếp ta một kích cực mạnh!

Oanh một tiếng!

Trong Hỗn nguyên hoa phun ra một đoàn hắc khí lóe điện quang lập lòe, trong không khí phát ra thanh âm rắc rắc vỡ vụn, sau đó song chưởng Tất Phong mở rộng, Hỗn nguyên hoa lập tức nhận được một tầng hắc vụ bao phủ bên ngoài thân thể hắn, sau đó toàn thân hắn sôi trào, giống như một lò luyện siêu cấp, luyện hóa tất cả vật chất trên thế giới, khiến cho vạn vật đều biến thành hư vô!

Chỉ chốc lát sau, Tất Phong quát lớn:

- Cấm Diễn Thuật ... Thôn Thiên Phệ Địa!

- Trời ạ!

- Lui ra phía sau, nhanh, lui ra phía sa!

Binh lính phụ tránh bảo an, giữ trật tự lại một lần nữa điên cuồng hét lên, trong không khí tràn ngập một tầng quang mang màu đen, trong vòng ba bước hầu như không thể nhìn thấy vật gì. nguồn TruyenFull.vn

Đoàn người vang lên tiếng động lớn, xôn xao, khóc, hỗn loạn, đối với một màn giống như thiên địa biến săc này, run rẩy phát ra từ sâu trong linh hồn khiến cho bọn họ thét lên tê tâm liệt phế ngã xuống.

Một kích Cấm Diễn Thuật toàn lực, uy lực phát tán ra ngoài cũng vô cùng kinh khủng!

- Bảo hộ vương thượng lui về phía sau!

Đầu lĩnh thị vệ quát.

- Hỗn trướng!

Một cước đá văng đầu lĩnh thị vệ ra, hai con mắt Hoàng Phủ Lập như muốn phun lửa.

- Con dân Tinh Lam không lùi, bản vương sao có thể lui lại phía sau?

Tiếng rống giận dữ của hắn truyền khắp võ trường Tinh Lam.

- Phàm là con dân Tinh Lam, bảo trì trấn định, người can đảm rối loạn nhân tâm ... giết!

Mệnh lệnh hung ác tới cực điểm mang theo một loại ma lực thần kỳ, trong nháy mắt khiến cho mọi người đều an lòng lại.

Trong lúc nhất thời, phong vân bầu trời biến sắc, đoàn người dĩ nhiên kỳ tích không một lần nữa xao xao ầm ĩ!

- Ha ha ha, Kiều Sâm Đặc, ngươi nhận mệnh đi!

Quang mang màu đen giữa không trung đột nhiên bắt đầu co rút lại, rất nhanh hội tụ tại trung tâm phạm vi ước chừng một trượng, mọi người ngẩng đầu, rốt cuộc có thể nhìn thấy rõ Tất Phong phiêu phù chính giữa, khi hắn hợp thể với Hỗn nguyên hoa khiến cho hình tượng biến đổi cực lớn, không gian xung quanh hắn có huyễn vụ màu đen lượn lờ, khuôn mặt có chút hư huyễn bất định, tại bộ vị chính giữa ngực đã biến thành một cử động sâu thẳm, hầu như không thể nhìn thấy rõ bên trong rốt cuộc là cái gì, nhưng có thể mơ hồ nghe được bên trong truyền tới thanh âm bánh răng va chạm, toàn thân giống như ác quỷ từ cửu u địa ngục thoát ra, phảng phất như muốn cắn nát thiên địa!

Hắc quan khắp bầu trời giảo động!

Kiều Sâm Đặc chống cự không nổi lực hút cường đại phát ra từ trên người hắn, kể cả Cự linh cũng từng chút từng chút một kéo về phía cử động, mắt thấy sẽ bị xé nát thành phấn mạt.

- A!

Không ít người không nhịn được bịt kín miệng, không thể tin tưởng được cây cột trụ của vương quốc, tượng trưng tinh thần ... Kiều Sâm Đặc nguyên soái dĩ nhiên sắp ngã xuống.

- Lão sư tử!

Mạch Kha đột nhiên biến sắc, thu trượng đột nhiên xuất hiện, Bản Hách bên cạnh đột nhiên nói:

- Đừng nóng, Kiều nguyên soái còn chưa sử dụng Cấm Diễn Thuật mà!

Mạnh Kha tỉnh táo lại, cũng ý thức được Kiều Sâm Đặc cho tới bây giờ vẫn chưa sử dụng Cấm Diễn Thuật, không khỏi cả giận nói:

- Lão sư tử đến tột cùng muốn làm cái gì? Đến lúc này còn chưa dùng tới Cấm Diễn Thuật!

Tất Phong ha ha cười điên cuồng.

- Chết đi, Kiều Sâm Đặc!

- Ngươi chỉ có một điểm con bài chưa lật như vậy thôi sao?

Kiều Sâm Đặc không ngưng bị kéo tới gần, trong con mắt chợt lóe tinh quang, Tất Phong vô thức cảm giác không thích hợp.

Chỉ nghe được một tiếng thanh minh, Chiến Thiên Hạc trong nháy mắt phụ thể! Trường kiếm đã hoàn toàn rơi vào trong dòng xoáy, thế nhưng phía sau Kiều Sâm Đặc đột nhiên xuất hiện hai cánh chim tuyết trắng, xuy xuy, năm ngón tay đột nhiên xuất hiện lợi trảo.

Hai tay hai chân Kiều Sâm Đặc gặt qua đặt tại cửa động, cánh chim phía sau điên cuồng chớp động, từng đạo cuồng phong gào thét, phương viên ba trượng tỏa quang mang gai mắt, hắn phảng phất giống như biến thành một viên hằng tinh thu nhỏ, tỏa ra ánh sáng và nhiệt lượng vô tận!

Hắc quang phô thiên cái địa nhất thời bị xua tan.

Tất Phong lộ ra vẻ mặt khó có thể tin tưởng, Kiều Sâm Đặc không cho hắn bất cứ cơ hội phản kháng nào, bạo quát:

- Cấm Diễn Thuật ... Thiên Trọng Cực Lãng!