- Chào ngài, xin hỏi ngài có cần gì không? Anh phục vụ khom người lễ phép hỏi
Đôi mắt đẹp khẽ ngước lên, ánh mắt như mang theo ý cười, khóe môi nhếch lên, chậm rãi mở miệng:
- Tôi muốn cô gái đó qua đây phục vụ tôi! Ngón tay thon nhẹ dơ lên hướng thẳng về phía người con gái đang đánh đàn
- Chuyện này,....thực xin lỗi ngài, nhưng có lẽ không được đâu ạ.
- Không sao! Cho tôi 1 chai rượu vang!
- Dạ!
Đợi người phục vụ đi xa, người đàn ông mới nhấc chiếc điện thoại đang rung nãy giờ lên.
Một giọng nữ yêu kiều vang lên từ phía bên kia:
- Jack, khi nào thì anh về???
- Hôm nay tôi không về, em đến thăm ba trước đi!
- Anh đi đâu?
Hắn chậm rãi mở miệng, buông ra hai chữ ngắn gọn:
- Tán gái!
Cúp máy, đôi mắt đẹp lại hướng về phía người con gái đang đánh đàn. Đó là một cô gái đẹp với gương mặt sắc sảo, đầy cuốn hút, cùng vóc dáng hoàn hảo, chỗ cần lồi, tuyệt đối một tay khó nắm hết.
Như cảm nhận được có ánh mắt hướng về phía mình, cô gái ngẩng đầu lên, nhìn về phía anh, đôi mắt lấp lánh như có chứa cả những vì sao trong đó. Khẽ gật đầu coi như lời chào hỏi.
Kết thúc bản nhạc, cô đứng dậy bước về phía anh. Đôi giày đỏ theo bước chân cô, nện xuống sàn nhà những tiếng vang lanh lảnh.
- Xin chào!
Giọng nói mị hoặc vang lên
Hàn Cao Kỳ nhoẻn miệng cười, trong lòng âm thầm đánh giá cao sức hút của bản thân.
Hắn đương nhiên biết, mình là mẫu đàn ông lý tưởng mà vạn cô gái theo đuổi, chỉ cần giơ một ngón tay lên cũng có hàng tá các cô gái đuổi theo, chỉ không ngờ đến sức hút của mình lại cao vậy. Khiến cho một cô gái xinh đẹp như vậy ra chào hỏi, hắn thật đẹp trai mà!!!
- Cô rất xinh đẹp, chiếc giày đỏ này, hợp với cô lắm.
- Ồ!!! Vậy ra đây là món quà của anh sao, tôi cũng đang định tìm người tặng để nói một vài điều đây!
Hàn Cao Kỳ nhếch miệng cười tươi như hoa:
- Vậy xin hỏi quý cô xinh đẹp đây muốn nói gì với tôi???
- À!!! Cô cũng mỉm cười, ánh mắt lấp lánh- Có phải anh biết tôi ghét màu đỏ, nên mới tặng tôi đôi giày này không? Dù sao cũng cảm ơn ý tốt của anh!!!
Cô nhận lấy ly rượu trên bàn uống một hơi cạn sạch, cũng chẳng buồn tỏ vẻ nhã nhặn,
trực tiếp xoay người bước ra khỏi tòa nhà, đôi mắt hướng về một nơi xa xăm nào đó.
- Rất thú vị! Khóe miệng hắn càng cong hơn, ý cười thật nồng đậm.
Em yêu à cuộc đời này thật ưu ái anh
Nhưng em còn làm nó tươi đẹp hơn
Anh yêu cái cách em đứng bên anh
Vượt qua những sóng gió cuộc đời
Anh không muốn chạy trốn đâu em
Anh chỉ muốn cho em những ngày hạnh phúc
Khi mà em cái thấy cả thế giới này
Đang đè nặng trên bờ vai em
Anh không muốn làm nó tệ hơn đâu
Anh chỉ muốn đôi ta được hạnh phúc
Em yêu à hãy cho anh biết
Anh sẽ làm cho em mọi thứ
Dường như chưa từng có ai hiểu anh cho đến khi em biết đến anh
Dường như chẳng có ai yêu quý anh cho đến khi em đến và yêu anh
Dường như chẳng có ai muốn chạm vào anh cho đến khi em đến bên anh
Em yêu à chẳng có ai, chẳng ai cả cho đến khi em đến
Em yêu à chỉ với một cử chỉ nhẹ nhàng thôi em cũng khiến anh say đắm
Em chẳng bao giờ biết em đang mất đi điều gì
Cho đến khi em có được mọi thứ em cần
Anh không muốn chạy trốn đâu em
Anh chỉ muốn cho em những ngày hạnh phúc
Khi mà em cái thấy cả thế giới này
Đang đè nặng trên bờ vai em
Anh không muốn làm nó tệ hơn đâu
Anh chỉ muốn đôi ta được hạnh phúc
Em yêu à hãy cho anh biết
Anh sẽ làm cho em mọi thứ
...
Chỉ vậy thôi là đã quá đủ để biết rồi
Rằng nếu anh để em ra đi
Thì anh sẽ chẳng là ai trên cuộc đời này
Bởi vì anh chẳng bao giờ cám nhận được những cảm giác
Mà em đã trao cho anh
Anh chẳng hề muốn tìm một ai khác cho đến khi em đến bên anh
( Until you- Shayne Ward)