Tính Mạng Cô Thuộc Về Tôi

Chương 1: Buổi sáng hắc ám




AAAAAAAAAAAAAAAAA—

Cả 2 kẻ đang quất lấy nhau nghe thấy tiếng la hét lanh lãnh giật mình quay lại nhìn kẻ gây rối khiến họ dừng lại. đảo mắt 1 hồi cả 2 nheo mắt nhìn 1 cô gái đang ôm mặt la hét cách họ 2 m.

-Cái quái gì đây,mới sáng sớm mà 2người tội bại này đang làm gì vậy hả?----Nó vừa cất tiếng la in ỏi,một tay che con mắt nhưng vẫn để khe hở nhìn hi hí,tay kia chỉ chỉ về 2 người (1 người đan ông và 1 1 đứa con gái bận áo học sinh đang trong tình thế gợi cảm, hở hết 1 bên ngực).

-La cái gì,tiếng chói tay thật._hắn quay người tiến 1 bước về phía nó.

-Anh…đi chỗ khác đi…con nhỏ phiền thật._cô gái trong bộ đồ học sinh ỏng ẹo nắm tay hắn,kéo keo vai áo sửa lại đang lệch 1 bên.

Hắn vẫn không chút động tịnh đứng im,châm châm nhìn nó.

-Ý da…ghê quá đi,sáng ra đã gặp phải thứ dơ bẩn,chắc xui cả tháng quá._Nó nhăn nhó nói xéo 2 kẻ phóng đảng kia.Rồi quay bước đi chổ khác.

-Có muốn nhập cuộc không!._hắn nhéch môi cười,giọng nói pha chút mỉa mai.Cô nàng kia cũng cừơi theo đầy vẻ lẳng lơ quét mắt nhìn nó từ trên xuống.

Nó quay lưng đang bước đi nhưng nghe hắn nói xong đột nhiên thấy như có kim châm vào người.Đứng yên những có ý quay mặt đối diện

-Dâm đãng đúng là dâm đãng,chẵng ra làm sao cả,”_Giọng nói điềm đạm không ra vẻ tức giận hay quất ức nhưng đủ khiến người ta thấy chói tai.

-Nè con nhỏ kia,nói dâm đãng,tụi tao làm gi liên quan gì mày,mày phá đám tụi tao chưa nói gì mà nói xiên xỏ,mày tưởng mày đẹp đẽ lắm chắc,chưa biết chừng bị fuck lúc nào không hay đấy.haha_con nhỏ bận đồ học sinh lăng lơ chanh chua tức nghẹn cổ mà ngóng cổ lên sừng xỏ,nhưng mấy bà bán cá ngoài chợ.

-Xì..miệg thối thật,muốn thì tìm chỗ kín đáo,lếch xác ra nơi công cộng người ta nhìn thấy được thì có quyền nói.

-Mày….

Nó bỏ ngoài tay,chợt nhớ ra nhìn vào chiếc đồng hổ trên tay vội vàng chạy một hơi đi.

Hắn vẫn đứng đó không nói tiếng nào,khuôn mặt dần đổi sắc

-Anh tiếp đi anh. Đang vui mà.-cô ả bước tới ôm, sờ soạn trên người hắn.lẵng lơ làm vẻ đầy quyến rũ,Đúng thật là 1 sắc nữ.

Hắn thẵng tay đẩy mạnh ả ra.lãnh đạm.-Mất hứng rồi,muốn đi học không,quá giờ rồi.”Vốn dĩ chỉ muốn ăn sáng ngon lành thế nhưng bị 1 tiểu nha đầu làm mất hứng,bữa ăn thịt sống này cũng trỡ nên lạc miệng.Thấy hắn bước vội lên xe,con nhỏ cũng hối tiếc mà bước theo.thầm rủa nó trong bụng.

Nó bận chiếc vấy ngắn,đặt biệt bận cập chiếc quần dài bó đen bên trong hồng hộc chạy.Với những lúc thế này chiếc quần dài này rất có lợi.

-Chết chết…kì này trễ nữa sẽ không toàn thay với ông Khương đầu woắn

-1…2….3 YYAAAAAAAAA-Nó lấy đà chạy thật nhanh òi phóng như chim bay qua vách tường cao khoan 1m8.

VÈO…..RẦM------

-…………….(sự im lặng ngỡ ngàng trong bao nhiêu con mắt người xem.)

-Ây da…hạ cánh an toàn_Nó đắc chí,nhoe răng hí hửng.

“ủa sao êm quá vậy ta.---vừa nghĩ nó vừa nhúng nhúng xem cái gì mà nó đang đặt bàn toạ của mình lên trên”

-Nh..úng……đã…ch.. ư.. ư…a.!-tiếng nói run rẩy gần như sắp nổ tung cã cái trường này.

-ý..giọng ai quen dữ ta.—nó ngơ ngác nhíu nhíu mày.-- Ặc…Ặc..—nó như ngộ ra 1 chân lí mặt mày biến sắc,môi run run,quay xuống nhìn nạn nhân đang bị nó cho lép dế,không sai vào đâu được chính là ông

Giám thị Khương Đầu woắn.

“tiêu…tiêu tiêu…kì này tiêu đời rồi….Nguyệt Hàm à…số mệnh mày tới đây là chấm hết sao…ây da….thần linh ơi…phật tổ ơi….Đức mẹ ơi…Chúa ơi….cứu..cứu con với.”

-Thưa..thưa thầy ạ.hêhê..hìhì..hihi..

Nó hốt hoảng đứng dậy,quay 180* chạy với vận tốc như tên lửa 1m/giây.phi thẳng khỏi hiện trường dụ án.

-TR.. Ị.NH….NG…UY….ỆT ..HÀMMMMMMMMM…..ĐỨNG LẠI CHO TÔÔÔIIIIIIIII……………..-tiếng gầm của thầy khương làm cả trường như rung rinh luôn.thiệt là ghê quá đi.

(cả trường mọi người chứng kiến đều có chung một ý nghĩ—“tội nghiệp con nhỏ,kì này nó chết chắc rồi..hàiz.”)

Nó phi thẳng vào lớp.—Két…nhưng vừa đến cửa không biết nó suy nghĩ gì.Thắng lại rồi quay đầu chạy đến nhà kho củ lánh nạn.

-Hộc…hộc…Chỗ này coi bộ ổn,kiếm chỗ núp cái đã chờ Khương đầu woắn hạ nhiệt rồi tính tiếp.-Nó thấp tha thấp thỏm như người đang trốn nợ,trán đổ mồ hôi giọng nói thở không ra hơi.

-Ai đó.----một giọng nam khang trầm ấm vang khẽ.

-Ơ ơ tôi…tôi._nó bổng giật mình,nói ấp úng.

Nó quay sang tìm xem âm thanh đó phát ra từ đầu,nó đảo mắt nhìn 1 lát rồi dừng điềm nhìn tới một hình dáng to lớn đang gác chân nằm trên những chiếc bàn củ xếp xát nhau.

Nó tiến lai gần hơn nữa.

“woa con trai gì mà dáng vóc đẹp không khác người mẫu vậy trời,nằm cũng cuốn hút nữa.chặc.. khuôn mặt baby hết chỗ chê.nằm ngủ nhìn như thiên thần ấy.mà sao chau mày dữ vậy”

-Lau nước miếng đi.._gịong nói trầm ấm vang lên nhưng khuôn mặt vẫn không chút độg đậy, đôi mắt vẫn không mở.

“Sặcc.bộ mình chảy nước miếng sao ta” vừa nghĩ nó vừa quẹt miệng.

-ê ngủ mà cũng biết người ta chảy nước miếng hả.quỷ chắc.

-Không nhìn cũng biết rồi.không phải đang nhìn chầm chầm tôi sao,dám noi không.

-Ờ thì có nhìn,thấy lạ thì nhìn,bộ không được sao.

Kẹt-----

“NGUY…ông thầy giám thị”