Tình Kiếm

Chương 94: Chương 12: Thần cung luận chiến





"Chủ thượng, Hoa Nhược Hư cùng Hoa Ngọc Phượng mỗi lần gặp mặt tựa hồ như là tình nhân hẹn hò vậy, gặp mặt là ôm nhau, nếu không thì cũng là ở trên giường" Phía sau Diệp Bất Nhị, một nam tử áo đen thấp giọng bẩm báo.
"Có thể nghe được bọn họ nói cái gì không?" Diệp Bất Nhị trong mắt hiện lên một đạo hàn mang, trầm giọng hỏi.
"Bẩm chủ thượng, thuộc hạ công lực không đủ, nghe không được nội dung nói chuyện của bọn họ" Nam tử áo đen tiếp tục nói.
"Hay cho Hoa Ngọc Phượng ngươi, quả nhiên có vấn đề" Diệp Bất Nhị hừ lạnh một tiếng.
"Chủ thượng, thuộc hạ cũng không rõ mấy" Nam tử áo đen bộ dáng rất nghi hoặc.
"Ngươi đương nhiên sẽ không hiểu được!" Diệp Bất Nhị hừ một tiếng nói, "Tiếp tục đi làm việc của ngươi đi!"
"Vâng, thuộc hạ cáo lui!" Nam tử áo đen khom người lui ra ngoài.
Hoa Nhược Hư vẫn chưa thả đôi môi anh đào thơm mát của Hoa Ngọc Phượng ra, thiếu chút nữa đã muốn ở trong này luôn không quay trở về.
"Người nên trở về đi, người ở bên ngoài cũng đã đi rồi" Hoa Ngọc Phượng ôn nhu nói, mặt ửng hồng.
"Nhị sư tỷ, tỷ hãy cẩn thân chiếu cố bản thân nhé" Hoa Nhược Hư tuy không nỡ, chẳng qua hắn cũng biết lưu lại cũng không thích hợp, càng huống chi ngày mai hắn còn phải đi Thần cung gặp Cung Nhã Thiến.
Hôm sau, tin tức Thiên Tinh Minh thành lập đã truyền khắp Kim Lăng, vốn trong chốn giang hồ, lúc nào cũng có thể có một môn phái nhỏ thành lập, cũng không tạo nên sự chú ý gì mấy. Chẳng qua Thiên Tinh Minh lại cấp cho giới võ lâm của Kim Lăng sự chấn động không nhỏ, bởi vì Minh chủ Thiên Tinh Minh là Hoa Nhược Hư.
Thiên Tinh Minh rốt cuộc có bao nhiêu người hiện tại còn chưa rõ, nhưng chỉ một Hoa Nhược Hư đã không dễ đối phó, còn có Đại tiểu thư Hoa Ngọc Loan Hoa Sơn kia, nàng kiếm thuật trác tuyệt, tính cách lãnh ngạo cổ quái, đã làm không ít người cảm thấy sợ hãi. Chẳng qua làm cho người giang hồ lo lắng cũng không phải điều này, có người nghĩ đến quan hệ giữa Hoa Nhược Hư cùng Tô Đại Nhi, còn có mấy vị sứ giả Thần cung kia, vì thế có người còn lớn gan đoán, Thiên Tinh Minh có thể cùng Thần cung Ma cung kết hợp hay không? Nếu đúng như vậy thì rất đáng sợ.
Bởi vì không ai nói Thiên Tinh Minh ở chỗ nào, vì thế trong thành Kim Lăng bắt đầu không ngừng có nhân sĩ võ lâm tìm hiểu vị trí của Thiên Tinh Minh, tựa hồ muốn tìm hiểu đến tột cùng là ở nơi đâu, lại vô hình chung đem cái tên Thiên Tinh Minh truyền khắp đường ngang lối nhỏ, Thiên Tinh Minh ngắn ngủn không đến một ngày cũng đã tạo thành thanh danh.
Vào hoàng hôn, Thiên Tinh Minh nghênh đón nhóm khách đầu tiên. Bọn họ cũng là ba người có quan hệ với Hoa Nhược Hư cũng không tệ lắm, Phương Hiệp, Hoa Phi Hoa cùng Diệp Vũ Ảnh.

"Triệu huynh, Hoàng cô nương, sao lại là các người?" Hoa Phi Hoa có chút kinh ngạc khi nhìn thấy hai người ra đón bọn họ.
"Hoa huynh, Diệp tiên tử, Phương huynh, tại hạ là Nội đường hộ pháp của Thiên Tinh Minh, phụng mệnh ra tiếp đãi ba vị" Triệu Trường Không mỉm cười.
"Hoa công tử không có ở đây sao?" Diệp Vũ Ảnh mày ngài nhíu lại, tựa hồ có chút bất mãn Hoa Nhược Hư làm cao giá.
"Diệp tiên tử quả nhiên lợi hại, Minh chủ quả thật không có ở đây, mà Minh chủ phu nhân bởi vì bản thân có chút không tiện, cho nên không thể tự mình nghênh đón Diệp tiên tử, mong tiên tử đừng để ý" Triệu Trường Không tựa hồ liếc mắt liền nhìn ra tâm tư của Diệp Vũ Ảnh, mỉm cười nói.
"Trường Không, Oanh Oanh, Nhược Hư phân phó qua, khách đến nhất định phải chiêu đãi cho tốt, các người trước tiên đi an bài một chút, để ta tiếp đón mấy người Diệp cô nương" Tây Môn Lâm đầu bạc trắng chậm rãi đi tới.
"Vâng, Tây Môn cô nương" Triệu Trường Không cung kính ứng một tiếng.
"Ta gọi là Tây Môn Lâm, tạm thời là Phó minh chủ Thiên Tinh Minh, ba vị mời theo ta" Vị trí Phó minh chủ này là do Tây Môn Lâm tự mình vừa mới an bài, vốn Nhược Hư cái gì cũng không cho nàng làm, bởi vì hắn đối với nàng cái gì cũng không hiểu, cũng không biết là nàng thích làm cái gì.
Triệu Trường Không nghe được nàng tự xưng là Phó minh chủ thì hơi ngẩn ra một chút, chẳng qua cũng không quá để ý, bởi vì hắn cũng có thể thấy được Tây Môn Lâm cùng Hoa Nhược Hư có một loại quan hệ đặc thù, hơn nữa hắn cũng có thể xác định luận về võ công thì Tây Môn Lâm tuyệt đối là một cao thủ.
"Diệp cô nương, tôn sư vẫn khỏe chứ?" Tây Môn Lâm xem ra rất tùy ý hỏi một câu.
"Tây môn cô nương, sư phụ lão nhân gia đã không còn tại thế" Diệp Vũ Ảnh trong mắt lộ ra vẻ thương tâm.
Tây Môn Lâm thân thể mềm mại khẽ chấn động, vẻ bi thương trong mắt chợt lóe lên rồi biến mất.
"Không biết sư thừa của Tây Môn cô nương là cao nhân nào?" Diệp Vũ Ảnh hỏi ngược lại.
"Ta không có sư phụ" Tây Môn Lâm thấp giọng nói một tiếng, nghiêm khắc mà nói thì nàng không có sư phụ, bởi vì nàng vẫn chưa chính thức xuất sư, hơn nữa nàng cũng không có cơ hội xuất sư. Bởi vì nàng chưa xuất sư, cho nên trong chốn giang hồ cũng không ai biết tên của nàng.
Nàng rốt cuộc đã biết tin tức của người thân cuối cùng trên đời này của nàng, nàng cũng hoàn toàn biết nàng đã không còn người thân, không, phải nói, nàng vẫn còn một, mấy tháng ở chung thì trong tiềm thức của nàng đã đem hắn xem như là người thân. Vì hắn, nàng quyết định bắt đầu trở lại kiếp sống giang hồ, Tây Môn Lâm sau đó không lâu đã cùng Thiên Tinh Minh vang danh thiên hạ.

Triệu Trường Không đã dọn xong tiệc rượu, Hoa Ngọc Loan cùng Hàm Tuyết cũng đã đi ra, có lẽ là bởi vì đây là nhóm khách đầu tiên tới sau khi Thiên Tinh Minh thành lập, cho nên tiếp đón có vẻ long trọng.
"Trừ sư đệ ra, thì mọi người của Thiên Tinh Minh đã ở đây" Hoa Ngọc Loan nhìn Diệp Vũ Ảnh, nhẹ nhàng cười nói.
"Hoa Đại tiểu thư, Hoa công tử vì cái gì mà đột nhiên kiến lập Thiên Tinh Minh vậy?" Diệp Vũ Ảnh ý tứ cũng không mấy tốt, dù sao bị người nhìn ra ý đồ, thì luôn có chút không quá tự tại.
"Hắn muốn làm chuyện gì, thật ra chỉ có hắn là rõ ràng nhất, ta chỉ là thê tử của hắn, cũng không quan tâm nhiều, ta chỉ biết giúp hắn làm một số việc mà ta có thể làm mà thôi" Hoa Ngọc Loan cũng đưa đẩy rất là sạch sẽ, Diệp Vũ Ảnh ngươi muốn biết, thì hãy tự mình đi hỏi Hoa Nhược Hư đi.
"Hoa công tử có hiền nội như Hoa Đại tiểu thư trợ giúp, thật sự là có phúc khí" Hoa Phi Hoa ở bên cạnh tiếp lời, bộ dáng tựa hồ có chút hâm mộ.
"Hoa công tử quá khen rồi, bởi vì sư đệ không có ở đây, cho nên nếu có gì tiếp đãi không chu đáo, mong các vị hãy lượng thứ" Hoa Ngọc Loan thản nhiên nói.
"Hoa huynh hắn đêm nay có về không?" Hoa Phi Hoa đột nhiên hỏi.
"Vậy phải hỏi tỷ tỷ Hoa Đại tiểu thư của Hoa công tử" Hoa Ngọc Loan tựa hồ không mấy hảo cảm với mấy người này, cho nên giọng điệu cũng không mấy khách khí.
Hoa Phi Hoa chỉ cười cười, không biết nên nói cái gì cho phải.
"Hoa công tử, Phương công tử, Thiên Tinh Minh mới chỉ thành lập được một ngày, Hoa công tử phải đi Thần cung, các người nói cái này có ý nghĩa gì?" Ba người rất nhanh liền rời khỏi Hoa phủ, trên đường đi Diệp Vũ Ảnh nhẹ nhàng thở ra một hơi nói.
"Có thể hắn thực chỉ là đi tìm tỷ tỷ của ta" Hoa Phi Hoa nói một câu, hắn dúng là vẫn rất quan tâm đến Hoa Phi Mộng, dù sao hắn cũng chỉ có một tỷ tỷ, hơn nữa từ nhỏ đến lớn, Hoa Phi Mộng cũng rất thương yêu hắn.
Diệp Vũ Ảnh lắc lắn đầu, cũng không nói gì.
Hoa Nhược Hư lại đi đến Thần cung, cũng vẫn ngồi ở đại sảnh, vẫn chỉ có một mình Cung Nhã Thiến ở đó chờ hắn.

"Hoa công tử lo lắng thế nào rồi?" Cung Nhã Thiến trên mặt lộ ra nụ cười rất tự tin.
"Du Du đâu rồi? Ta muốn gặp nàng" Hoa Nhược Hư sắc mặt rất bình tĩnh.
"Nếu Hoa công tử đáp ứng điều kiện của chúng ta, ngươi không chỉ có thể lập tức được gặp Du Du tỷ, mà Nguyệt tỷ cùng Mộng tỷ cũng lập tức sẽ xuất hiện bên canh ngươi" Cung Nhã Thiến thản nhiên cười nói.
"Phải không? Không biết Cung chủ có hứng thú để cho tại hạ gặp vị sứ giả thứ tư của quý cung hay không?" Hoa Nhược Hư vừa nói, vừa nhìn chằm chằm vào mặt của Cung Nhã Thiến, quả nhiên phát hiện trên mặt nàng ta lộ ra một chút kinh ngạc, thân thể tựa hồ cũng khẽ chấn động một chút.
"Ta không hiểu Hoa công tử nói vậy là có ý gì" Cung Nhã Thiến tuy nhanh chóng hồi phục lại sự bình tĩnh, nhưng vẫn không thể tránh được mắt của Hoa Nhược Hư, hắn trong lòng ngầm vui vẻ, xem ra hắn đã đoán đúng, Nam Cung Phi Vân rất có thể cũng là sứ giả Thần cung.
"Không biết Cung chủ có nghe qua cái tên Phi Vân Hiên hay chưa?" Hoa Nhược Hư cười cười, bộ dáng như đã tính trước.
Cung Nhã Thiến sắc mặt lại biến đổi.
"Ta nghĩ Cung chủ không cần nói rõ với tại hạ sao?" Hoa Nhược Hư lộ ra bộ dáng rất thích thú.
"Hoa công tử xem ra tựa hồ đúng là đã biết không ít chuyện của bổn cung" Cung Nhã Thiến khẽ cười cười, "Chẳng qua, Hoa công tử cảm thấy cái này có quan hệ gì với Du Du tỷ chứ? Chẳng lẽ Hoa công tử hy vọng Du Du tỷ đi làm chủ nhân của Phi Vân Hiên kia?"
"Cung Nhã Thiến, ngươi tốt nhất đừng có bức người quá đáng!" Hoa Nhược Hư sắc mặt đột nhiên phát lạnh.
"Hoa công tử, hiện tại tựa hồ là ngươi đang bức ta" Cung Nhã Thiến nhẹ nhàng thở ra một hơi, "Thật ra đối với bổn cung mà nói, mất đi một đệ tử cũng không có quan hệ gì lớn, ta tin tưởng rằng Du Du tỷ có thể giúp chúng ta tìm được hàng trăm đệ tử để bù lại tổn thất này".
"Cung Nhã Thiến, ngươi cũng đừng có quá phận!" Hoa Nhược Hư trong đáy lòng hỏa khí đã dâng lên.
"Hoa công tử, lời dư thừa ta cũng không muốn nói, hiện tại chỉ muốn xem Hoa công tử ngươi có còn thật tình với Du Du tỷ hay không mà thôi" Cung Nhã Thiến tựa hồ cũng không mấy để ý tới chuyện Nam Cung Phi Vân, chỉ chỉnh sửa lại bộ dáng, đợi Hoa Nhược Hư khuất phục.
"Ta sẽ không gia nhập Thần cung!" Hoa Nhược Hư hít vào một hơi thật sâu, vì Du Du các nàng, hắn trước hết phải nhẫn nhịn một chút, "Chẳng qua, hy vọng Cung chủ có thể đề xuất một điều kiện dung hòa khác".
"Ồ?" Cung Nhã Thiến tựa hồ có chút ngoài ý muốn, hứng thú nhìn Hoa Nhược Hư, "Xem ra tựa hồ Hoa công tử đã có ý tưởng khác?"
"Thiên Tinh Minh đã chính thức thành lập, hôm nay đã thông cáo với các nhân sĩ giang hồ ở Kim Lăng, nội trong ba ngày sẽ truyền khắp võ lâm Trung Nguyên, không biết Cung chủ có từng nghe nói qua chưa?" Hoa Nhược Hư chậm rãi nói, "Đương nhiên, nếu Cung chủ hiện tại chưa nhận được tin tức này, có thể cho người đi hỏi thăm một chút. Minh chủ của Thiên Tinh Minh chính là tại hạ, hy vọng Cung chủ có thể đem Du Du giao cho ta, mà Thiên Tinh Minh sẽ đáp ứng một số điều kiện của Cung chủ".

"Thiên Tinh Minh?" Cung Nhã Thiến hơi ngẩn ra, rồi lại cười khúc khích, "Thì ra Hoa công tử cũng đã bắt đầu có ý định trục lộc võ lâm".
"Ta cũng không nghĩ đến việc trục lộc võ lâm, chỉ có điều cũng không hy vọng cô gái mà ta yêu phải đi làm những việc mà nàng không muốn" Hoa Nhược Hư lạnh lùng nói, "Nếu Cung chủ có thể nhận lời, ta có thể cam đoan Thiên Tinh Minh sẽ căn cứ theo yêu cầu của Cung chủ, sẽ trợ giúp cho quý cung. Đây cũng là điều kiện duy nhất mà ta có thể đáp ứng".
Cung Nhã Thiến sắc mặt biến hóa bất định, thật lâu sau cũng không lên tiếng, Hoa Nhược Hư lẳng lặng đứng ở bên cạnh, chờ nàng ta ra quyết định, nếu Cung Nhã Thiến vẫn không chịu đáp ứng, vậy hắn đành phải ra tay một trận.
"Tốt, ta có thể đáp ứng Hoa công tử tạm thời không cần gia nhập Thần cung, chẳng qua Du du tỷ hiện tại cũng không thể trở lại bên cạnh Hoa công tử, bất quá ta có thể đáp ứng tạm thời cũng sẽ không để cho Du Du tỷ thi triển mị thuật" Cung Nhã Thiến rốt cuộc lên tiếng, "Mặt khác, nếu bổn cung có phân phó gì, Hoa công tử phải suất lĩnh Thiên Tinh Minh của ngươi chấp hành".
"Hy vọng Cung chủ tuân thủ ước định của chúng ta!" Hoa Nhược Hư không có phản đối, chỉ cần Cung Nhã Thiến có thể đồng ý cho hắn không gia nhập Thần cung, đồng thời cũng sẽ không để cho Tuyết Du Du tu luyện mị thuật, hắn cũng đã đạt được mục đích, cho nên những việc khác, hắn hiện tại có thể để sang một bên, bởi vì mục đích của hắn vốn chính là kéo dài một ít thời gian.
"Sư tỷ, Hoa Nhược Hư làm sao phát hiện ra thân phận của ẩn sứ?" Trong đại sảnh, Hoa Nhược Hư nhẹ nhàng ôm lấy Tuyết Du Du, mà trong góc tối, Cung Nhã Thiến đang đứng cùng với một nữ tử che mặt áo trắng.
"Sư tỷ, người nói có thể là do bọn họ nói ra không?" Cung Nhã Thiến lại hỏi, các nàng mà nàng ta nói tự nhiên là chỉ ba người Tuyết Du Du.
"Không phải là các nàng, cái này ngươi có thể yên tâm" Nữ tử che mặt lắc lắm đầu, ngẫm lại rồi nói, "Theo ta thấy, Hoa Nhược Hư cũng không mấy rõ ràng thân phận của ẩn sứ, có lẽ chỉ có chút hoài nghi".
"Hoa Nhược Hư như là không chỉ đơn giản là một thân võ công" Cung Nhã Thiến thì thào nói, trong chốc lát lại nói, "Sư tỷ, tin tức về Thiên Tinh Minh người có biết không?"
"Thiên Tinh Minh sáng nay bắt đầu truyền ra tin tức, đến giữa trưa thì đã không ai không biết, nhưng cũng không rõ tin tức là do ai truyền ra sớm nhất" Nữ tử che mặt gật gật đầu, "Hoa Nhược Hư đánh trống khua chiên tuyên dương Thiên Tinh Minh lớn như vậy, nên có một vài chống lưng mới đúng, ta hiện tại có chút hoài nghi, còn có người ở trong tối trợ giúp hắn".
"Sư tỷ, người nhớ hơn hai tháng trước, Hoa Nhược Hư lần đó tại tế điện không?" Cung Nhã Thiến đột nhiên nhớ tới cái gì, "Ngày đó đột nhiên xuất hiện một nữ tử áo trắng rất đẹp, hiển nhiên quan hệ cùng Hoa Nhược Hư rất mật thiết, có thể là trợ giúp của hắn không?"
"Nguyệt tỷ tựa hồ đã gặp qua người này" Nữ tử che mặt ngẫm lại nói, nghĩ đến ngày đó, nàng mơ hồ cũng có chút cảm giác ghen tị, không ngờ lại còn có người đẹp như vậy, trước mặt nàng ta, ngay cả mình cũng có chút cảm giác tự thấy xấu hổ.
"Sư tỷ, xem ra chúng ta vẫn chưa hiểu đủ về Hoa Nhược Hư này, chúng ta có phải nên để cho một trong số các nàng trở lại bên cạnh hắn không?" Cung Nhã Thiến cau mày nói.
"Du Du có giá trị rất lớn, đương nhiên không thể để cho nàng ta đi, mà Nguyệt tỷ rất yêu Hoa Nhược Hư, để cho nàng ta đi cũng không mấy tốt, so ra, có lẽ Mộng tỷ là thích hợp nhất" Nữ tử che mặt gật đầu nói.
Cung Nhã Thiến tìm Giang Thanh Nguyệt cũng không hỏi ra cái gì, nàng chỉ nói Hoa Thiên Tinh là một tỷ tỷ của Hoa Nhược Hư, nàng cũng chỉ gặp qua một lần. Mà khi Hoa Phi Mộng nghe nói nàng được trở lại bên Hoa Nhược Hư, trong lòng cũng không khỏi thầm thắc mắc: Vì sao lại là ta?