Hạm đội 11 Đế Quốc. Trong căn phòng hội nghị nhỏ của Thái không mẫu hạm lớp Đế Quốc, kỳ hạm của hạm đội 11, có vài nhiều sĩ quan Đế Quốc mặc quân phục chỉnh tề đang ngồi xung quanh, gồm có: trung tướng Tbilisi, tư lệnh hạm đội, cùng ba phụ tá tham mưu tâm phúc, hai tư lệnh của Thái không mẫu hạm, mẫu hạm Đế Quốc và mẫu hạm Ferreno, cùng chỉ huy chiến liệt hạm cao tốc, chiến hạm Vixeno, và các chỉ huy của các tuần dương hạm và khu trục hạm trực thuộc hạm đội 11.
Nhóm chỉ huy hạm đội không nhiều, khoảng mười người, nhưng tất cả đều là tư lệnh trọng yếu của cả hạm đội 11 Đế Quốc. Lúc này, trong phòng họp, tư lện hạm đội, trung tướng Tbilisi, đang phân tích tình hình.*
“....... Tình hình chiến sự đại khái là như thế, nguyên soái yêu cầu chúng ta , trong khoảng thời gian nhanh nhất, phải triển khai hạm đội, bằng vận tốc nhanh nhất có thể, đến thiên hà Cockland để tham chiến. Thời gian cho phép tối đa là bảy giờ đồng hồ, nếu chậm trễ sẽ bị xử theo quân pháp. ‘ Xử lý theo quân pháp’, cái này là tội nặng đấy. Các chiến hữu, trong những năm gần đây, hạm đội chúng ta thường xuyên nghe thấy câu này đấy!”
Trong giọng nói của trung tướng mang theo một chút trào phúng, tựa hồ như có chút bất kính với nguyên soái Đế Quốc, nhưng lại không gây cho những người đang có mặt trong phòng hội nghị lo sợ. Điều này khiến cho những người khác, nếu nghe được, sẽ cảm thấy khó hiểu vô cùng.
Việc này cũng không phải là kỳ lạ, từ sau khi Thụy Sâm lỡ tay giết chết thiếu tá Steven rồi đào thoát sang đầu quân cho phản quân cộng thêm việc tướng quân Tbilisi không nhận thức được tình thế của mình, hạm đội 11 đã bị đặt trong tình trạng giám sát chặt chẽ của Đế Quốc. Đế Quốc cũng quên luôn việc bổ sung lực lượng cho hạm đội khiến cho quân số bi tụt giảm một cách thảm hại. Phần lớn quân số bị thuyên chuyển đi nơi khác đồng thời cũng quên luôn việc bổ sung quân số cũng như vật tư cùng vũ khí bị tiêu hao từ những chiến dịch khác. Thực lực của hạm đội 11 bị giảm từ sáu Thái không mẫu hạm và bảy chiến hạm, thời kì hùng mạnh nhất của hạm đội, xuống còn hai mẫu hạm và một chiến hạm. Hơn nữa, việc bị các nhân viên từ Cục An Toàn Đế Quốc thẩm tra liên tục đã khiến cho tinh thần binh sĩ dưới quyền giảm sút nhanh chóng. Nguyên soái Đế Quốc cũng muốn xóa bỏ hạm đội này cho nên binh sĩ cũng không còn được trong dụng nên cũng đã có rất nhiều người xin thuyên chuyển đi nơi khác rồi. Bên cạnh đó, việc trải qua nhiều trận chiến với lực lượng Đồng Minh đã làm cho số lượng phi công lão luyện của hạm đội cũng bị sụt giảm đáng kể. Hiện tại, quân số của hạm đội chỉ là những người lớn tuổi, những kẻ không có tiền đồ mới được thuyên chuyển đến bổ sung. Tinh thần bị sút giảm nên tâm lý của binh si đang dao động mạnh mẽ. Những tin đồn về việc giải tán hạm đội sau khi trung tướng Tbilisi khi nào về hưu đã lan tran mạnh mẽ trong khắp hạm đội. Việc trung tướng Tbilisi về hưu sớm cũng được truyền tụng rất nhiều từ sau những thất bại của hạm đội trong chiến dịch ở thiên hà Cockland và chiến dịch truy kích hạm đội cơ động độc lập của phản quân.
Không ai trong quân bộ Đế Quốc dám đề xuất ý kiến thay đổi tư lệnh hạm đội hoạc chỉnh đốn lại lực lượng. Mọi người đều biết có nói ra cũng vô dụng. Bỏi vì, nguyên soái Đế Quốc không muốn hạm đội này tồn tại nữa cho nên số phận của hạm đội cũng đã sớm được an bài.
Hiện tại, những người này phải nhìn sắc mặt của nguyên soái Đế Quốc mà hành động thì mới được tồn tại, Đó mói chính là chân lý.
Tình hình hiện tại của hạm đội là như vậy, đừng nhìn thấy những con số trên các báo cáo mà lầm tưởng. Mặc dù theo các số liệu thông kê, hạm đội vẫn còn mấy trăm chiến đấu cơ nhưng, trên thực tế, lực chiến đấu đã suy giảm rất nhiều. Dù sao, “Lạc đà gầy vẫn hơn ngựa béo”( ý nói tuy thực lực bị mất nhiều nhưng danh tiếng vẫn còn cho nên cũng phải kiêng dè một chút – ND). Hạm đội 11 tuy chỉ còn là cái tên nhưng trong một số tình huống khẩn cấp cũng có thể phát huy một số tác dụng nhất định, ít nhất là cũng có thể cầm cự được với phản quân trong một khoảng thời gian nhất định. Nếu như gặp phải thất bại một lần nữa thì tin đồn về việc giải tán hạm đội sẽ trờ thành sự thật.
Tuy nhiên, đây chỉ là suy nghĩ trong đầu của vị nguyên soái Đế Quốc thôi. Có đôi khi, sự việc lại không diễn ra giống như người ta nghĩ.....
Trung tướng Tbilisi cẩn thận quan sát phản ứng mọi người. Hắn cảm thấy hài lòng một chút. Trung tướng nhìn thoáng hai binh sĩ cận vệ rồi tiếp tực nói. “Tuy nhiên, mọi người được triệu tập lại đây không phải vì cái mệh lệnh kia.” Trung tướng chậm rãi nói,“Mà là vì một thảo luận khác.”
Vẻ mặt của trung tướng nghiêm túc “Về tương lai của hạm đội không phải bàn nhiều. Trước mắt, ta muốn giới thiệu với các vị vài người.”
Cánh cửa bên hông phòng hội nghị được mở ra, có vài người tiến vào. Mọi người liền nhận ra người đi đầu chính là hạm trưởng tuần dương hạm Columbo ,thượng tá Canaris. Mọi người cảm thấy ngạc nhiên, không phải vị thượng tá này đã được thông báo là mất tích hay sao? Người đi phía sau lưng, mặc quân phục thiếu tá, là một người xa lạ.
“Chắc mọi người không phải là không biết thượng tá Canaris. Còn vị này nguyên là trung đội trưởng trung đội Lôi Điểu trực thuộc tuần dương hạm Columbo, thượng úy Clark. Lần trước, trong chiến dịch ở thiên hà Corkland, đã được xác định là hi sinh,” Trung tướng vừa nói vừa mỉm cười,“Nhưng thực tế, hắn không phải là hi sinh mà là đã gia nhập lực lượng phản quân Đồng Minh. Hôm nay, hắn mạo hiểm trở về đây cùng với một người nữa, thiếu tá Thule.”
“Cái gì?” Trung tướng đang giới thiệu những vị khách nên không phát hiện được vẻ mặt đang kinh ngạc của mọi người. “Phản quân? Trên chiến hạm của Đế Quốc?”. Mọi người có mặt trong phòng hội nghị nhất thời kinh ngạc, không thốt lên được lời nào.
Tuy nhiên, không một ai cất tiếng kêu báo động hoặc chạy trốn…. Mọi người nhanh chóng nhận ra được một điều, nếu như trung tướng đã giới thiệu với mọi người như vậy thì chắc đã có sự chuẩn bị trước rồi, ít nhất là cũng đã gặp mặt trước khi đến đây. Nếu không, trung tướng đã không bàn về tương lai của hạm đội trước khi giới thiệu người. Đó là một điều dễ nhận ra .*
Trong Đế Quốc, bị giáng chức là điều khó chấp nhận cộng thêm tâm lý uất ức không thể nói được khi bị người khác khinh bỉ thì việc xuất hiện tâm lý chống đối, chán nản là điều hiển nhiên....... Mọi người bắt đầu suy nghĩ đến những chuyện trước kia họ chưa từng nghĩ đến, “Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt” ( làm người phài biết cân nhắc, nhận định tình thế của mình thì mới có thể tồn tại được – ND). Trung tướng Tbilisi nếu đã dám giới thiệu các chỉ huy của phản quân thì chắc là đã lường trước được những tình huống sẽ xảy ra rồi. Mọi người thoáng nhìn hai binh sĩ đang đứng gác ở của phòng hội nghị.
Lúc này, mọi người trong phòng hội nghị đều có những tâm trạng khác nhau. Có người đang suy xét tinh thế hiện tại, có người thì đang chờ trung tướng nói tiếp......
Trung tướng mặc dù ngoài mặt mỉm cười, nhưng nhưng trong lòng không khỏi ngầm thở dài, việc xảy ra trước mắt đã phản ánh sự thật về tinh thần của binh sĩ trong hạm đội. Nếu trước đây, tinh thần cống hiến cho Tổ Quốc lúc nào cũng cao, mọi người sẵn sàng chiến đấu với ý chí rất cao. Bây giờ, sau những thất bại cay đắng, tinh thần mọi người đã suy giảm nghiêm trọng, cả hạm đội bây giờ giống như một đám hải tặc ô hợp mà thôi. Đó cũng là chỗ để cho tình báo phản quân có thể lợi dụng. Trong chiến dịch lần trước, có rất nhiều binh sĩ của hạm đội bị bắt làm tù binh. Trải qua thâm vấn các tù binh, phản quân đã có thể nắm được tình hình hiện tại của hạm đội để tiến hành kế hoạch chiêu dụ của mình. Họ đã âm thầm liên lạc với thượng úy Clark rồi Thướng tá Canaris để gặp trực tiếp mình. Quả thật là những kẻ to gan lớn mật.
Ngẫm lại phản ứng lúc đầu của mình, trung tướng lắc đầu, khi nghe được thượng tá Canaris đưa vài tên phản quân đến gặp mình, hắn cũng có chút ngạc nhiên nhưng sau đó vẫn bình tĩnh để lắng nghe kế hoạch của bọn họ. Chuyện xảy ra rất bình thường giống như là đi chợ mua một món đồ với giá cắt cổ thì cần phải lắng nghe xem người ta nói cái gì rồi mới quyết định mua hay không.....
Trong lòng hắn cũng suy nghĩ, cẩn thận đánh giá tình thế các thuộc hạ của mình, ngay cả hắn, một tư lệnh hạm đội, cũng không khác là bao nhiêu. Nếu phản quân đã tìm đến hắn thì họ cũng có thừa khả năng để tìm đến những người khác. Điều này là hoàn toàn có thể xảy ra. Quan trọng là những người được tiếp xúc có nói ra hay không thôi? Nếu họ không nói, có trời mới biết được chuyện gì sẽ xảy ra? Và cũng không có ai biết được họ đã từng tiếp xúc với phản quân.*
“Tốt lắm, các vị” Lúc này, thượng úy Clark cùng thiếu tá Thule cũng cảm thấy có chút lo lắng. Trung tướng Tsibili chậm rãi tiếp tục nói,“Hai vị, các sĩ quan Đồng Minh, sở dĩ không ngại cực khổ đến nơi đây, là bởi vì bọn họ có một số thỉnh cầu, hi vọng có thể chúng ta có thể hợp tác.” Trung tướng nói lớn,“Nơi này không có nhân viên của Cục An Toàn cũng như là người ngoài. Xin mời thiếu tá Thule có thể trình bày lại một lần nữa những gì chúng ta đã bàn bạc lúc trước cho mọi người cùng nghe.”
“Xin cảm ơn, thưa trung tướng.” Thiếu ta Thule vẫn chưa hết lo lắng tiếp lời. Thiếu tá biết, chuyện đã xảy ra như vậy, chỉ còn cách là trình bày từng bước một cho mọi người cùng nghe để thảo luận. Hi vọng là mọi người ở đây có cùng suy nghĩ với trung tướng. Chuyện này xem ra cũng có một chút mạo hiểm nhưng đành phải tiếp tục thôi.
“Các vi, tôi nghĩ rằng, vừa rồi, trung tướng đã giới thiệu rất rõ ràng. Trước mắt lực lượng Đồng Minh, hiện đang tham chiến ở thiên hà Corkland, đã vô hiệu hóa thành công khả năng di chuyển siêu không gian của căn cứ Omega. Hiện tại, Đồng Minh đang tiến hành công kích siêu căn cứ này......” Thiếu tá Thule trình bày ngắn gọn thắng lợi của Đồng Minh, đây là điểm mấu chốt để đàm phán, chính Thụy Sâm đã nhanh chóng ra tay trước để cung cấp cho Đồng Minh một lợi thế cần thiết khi đàm phán. Cả hạm đội 11 vẫn đang là nơi mà Đế Quốc quân bộ gần như đã quên lãng, nếu không có lợi thế này thì trung tướng Tsibili cũng không thèm tiếp chuyện với mình đâu. Phải nắm chặc lợi thế này để tiến hành đám phán thì mới có kết quả tốt đẹp được. Nếu trung tướng nhận thấy lực lượng Đồng Minh có khả năng bị tiêu diệt thì chắn chắc hắn sẽ không gia nhập với mình đâu. Lúc đó, hắn chỉ cần an nhàn ở lại trong quân đội, hoặc có thể bị ép xuất ngũ sớm, thì vẫn có thể an hưởng tuổi già mà không cần phải cực khổ gia nhập Đồng Minh để rồi phải cực khổ chạy trốn.“...... Đồng Minh chỉ có thỉnh cầu đơn giản, chúng ta không cần các vị phải thay đổi lập trường của mình lập tức để gia nhập Đồng Minh. Chúng ta chỉ hi vọng cả hạm đội có thể trì hoãn một chút việc lên đường để tiếp viện thôi.....” Đó cũng là kết quả đàm phán có lợi. Trung tướng suy nghĩ một chút. Bọn họ có thể “Tọa sơn quan hổ đấu” ( chỉ cần ngồi quan sát trận chiến mà không cần phải tham gia – ND). Nếu Đồng Minh thắng lợi, hạm đội 11 có thể gia nhập lực lượng Đồng Minh. Nếu như ngược lại, họ cũng có lợi thể là hạm đội đã giải cứu thành công cho căn cứ. khi đó, có thể lợi dụng việc này mà xin tái thiết lại hạm đội, mặc dù có thể bị truy cứu việc chậm trễ, nhưng so với việc bị xử lý theo quân pháp cũng thoải mái hơn một chút. Cùng lắm là việc bị cho xuất ngữ sớm cũng tốt hơn là việc bị đưa ra tòa án quân sự.*
Đương nhiên là trung tướng hiểu rõ từng câu, đối với hắn chuyện này giống như là một sự lựa chọn tốt. Nếu như sau này minh gia nhập lực lượng Đồng Minh, chắc chắn cũng sẽ không được tin tưởng hoàn toàn nhưng tại sao mình lại không thử đánh cuốc vận may của minh một lần thủ xem. Đây cũng là một lựa chọn tốt cho hạm đội.
“...... Đổi lại sự hợp tác của quý vị, chúng ta có thể đưa ra những điều kiện hấp dẫn là.......”
Việc đàm phán nhanh chóng kết thúc. Liền sau đó, một mệnh lệnh được nhanh chóng truyền đi từ Thái không mẫu hạm Đế Quốc. Toàn bộ hạm đội, giảm tốc độ hành quân!!!