Tinh Hải

Chương 80: - Truy tìm manh mối




"Tôi tưởng chúng ta đang tìm cách ra khỏi rừng ?" – Sói Bạc hoang mang hỏi.

Kiba gật gù trả lời hắn.

"À, tưởng... thật là một cách dùng từ vô cùng chính xác."

Chris và Sói Bạc câm nín không biết nói gì.

"Thật ra chúng tôi cũng quên không nói cho hai người biết, nhiệm vụ của chuyến đi vẫn chưa hoàn thành cho nên chúng ta còn chưa thể rời khỏi khu rừng này được." – Kiba giải thích.

"Nhiệm vụ gì ?" – Chris hỏi.

Kiba và Vân lắc đầu ngao ngán.

"Hai người quả là người theo dõi hạng bét. Cho đến hôm nay rồi mà vẫn còn chưa biết đoàn thám hiểm này vào rừng với mục đích gì à ?"

"Xin lỗi, bọn tôi bận tìm cách giết sạch đồng đội để giả chết nên không quan tâm lắm đến những chuyện đó..."

"Lý do chính đáng !" – Kiba búng tay cái tách. "Vậy thì để tôi nói cho hai người biết – Thánh tộc tổ chức đoàn thám hiểm lần này với mục đích tìm hiểu những biến động trong rừng Ylain và ảnh hưởng của chúng đến sinh hoạt của khu vực phòng tuyến."

"Đã tìm hiểu được gì chưa ?" – Chris thắc mắc.

"Tạm thời chỉ biết là... có vài con Behemoth. Và vô vàn mãnh thú đang tụ tập dưới trướng bọn chúng, để làm gì thì không rõ. Khả năng cao là chuẩn bị cho một đợt tấn công tổng lực lên phòng tuyến Thánh tộc." – Vân nói, khuôn mặt che phủ bởi những nét u ám.

"Thế thì càng phải thoát ra khỏi đây và về cảnh báo mọi người chứ ?" – Sói Bạc đề nghị, càng nghe hắn càng cảm thấy không nên ở lại trong rừng thêm bất cứ giây phút nào.

"Chuyện đó đã có người lo rồi, nhiệm vụ của chúng ta là thâm nhập vào sâu bên trong tìm hiểu thêm càng nhiều thông tin càng tốt. Chẳng hạn như tổ chức mãnh thú thế nào, thời gian dự định tấn công, kế hoạch tấn công ra sao, những loài thú nào sẽ tham gia..."

"Làm sao mà tìm hiểu được chuyện đó, mãnh thú chứ có phải con người đâu !!! Mà trước hết, từ khi nào mãnh thú trở nên thông minh và có tổ chức như vậy ?!" – Sói Bạc hoảng hồn.

"Đó cũng là một trong những chuyện chúng ta nên tìm hiểu. Còn chuyện tìm hiểu và phân tích bằng cách nào thì sẽ có người làm được, đừng lo." – Kiba nhún vai.

"Người đó không phải là anh luôn đấy chứ ?" – Sói Bạc hỏi lại.

"Tôi không bá đạo đến mức việc gì cũng làm được như vậy."

Ba người im lặng khi nghe Kiba trả lời, hiển nhiên là họ không được đồng ý lắm với lời nhận định khiêm tốn trên của anh về bản thân. Theo như họ thì anh đã đủ bá đạo rồi, gần như việc gì anh chẳng làm được.

"Vậy người đó là ai, hiện tại đang ở đâu ?"

"Chúng ta đang đi tìm cậu ta đây !"

Vân quay người sang trao đổi với Kiba.

"Chúng ta còn cách bọn họ bao xa ?"

"Nếu theo tôi tính toán, với tốc độ của chúng ta thì còn không đến nửa ngày đường. Tuy nhiên không biết họ có gặp chuyện gì ngoài ý muốn làm cho thay đổi lộ trình hay không. Hãy hy vọng là không." – Kiba trả lời cô.

-----

Có vẻ như thượng đế cũng không đến nỗi quá tàn nhẫn, bởi vì hy vọng của Kiba và mọi người thật sự đã thành hiện thực. Trong suốt thời gian bị chia cắt vừa qua Quân và những người khác không hề gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn.

Một phần cũng là nhờ vào Kiba và Vân đã chọc tức bọn Behemoth khiến cho chúng huy động toàn bộ lực lượng trong rừng bao vây truy sát theo hành tung hai người, dẫn đến lộ ra khe hở cho nhóm Quân trốn thoát. Sói Bạc và Chris mặc dù không cố ý nhưng thật ra cũng đóng một vai trò giúp đỡ khá lớn trong việc dẫn dụ thêm một đám mãnh thú khác chạy theo hai người với cái thứ bột trên người họ.

Tóm lại, nhóm người do Quân và Mokuba dẫn đầu di chuyển khá thuận lợi. Quân đã phát hiện một con Bambino và Mokuba bắt được nó. Bambino có một túi hương trong cơ thể, một khi bôi lên sẽ làm cho con người tạm thời phát ra mùi như mãnh thú, thậm chí cả kình lực cũng sẽ bị ảnh hưởng. Kết hợp với kinh nghiệm và kiến thức của Quân trong quá trình di chuyển và sinh hoạt, mọi người đã thành công ẩn núp dưới mắt của bọn mãnh thú trong suốt thời gian qua.

Tuy nhiên, sự may mắn đó có vẻ như cũng đến lúc kết thúc vào hôm nay.

"Mọi người hãy trốn thật kỹ vào, mục tiêu của bọn chúng chỉ là tôi mà thôi !"

Mokuba quay lại nói gấp với đoàn người, sau đó hắn phóng người đi về một hướng khác. Quân cùng mọi người không biết làm gì hơn là làm theo những gì Mokuba nói. Dù sao đó cũng là giải pháp hợp lý nhất hiện giờ.

Quá xui xẻo, thế quái nào mà lại gặp phải hai con Belitos, Quân chửi thầm. Đoàn người có khá nhiều người kình lực không tệ, nhất là Mokuba kình lực đã không thua kém gì những con mãnh thú cường đại trong rừng. Kết hợp với mùi hương lấy được từ Bambino, gần như mãnh thú chẳng con nào có hứng thú lại gần gây sự với bọn họ cả. Tính toán của Quân cho đến lúc này khá là hoàn hảo.

Cho đến khi họ đụng phải hai con Belitos.

Bọn gấu Belitos này cũng không có gì đặc biệt, ngoại trừ chuyện mạnh mẽ và nguy hiểm hơn người. Nhưng tất nhiên, chỉ mạnh mẽ và nguy hiểm thì trong rừng Ylain này thiếu quái gì, tiện tay chụp đại một con mãnh thú thì 90% cũng sẽ lòi ra một con mạnh mẽ và nguy hiểm rồi.

Chuyện phiền phức là, bọn này thích ăn thịt Bambino.

Đen đến thế là cùng, Quân nghiến răng. Mokuba hiện tại đang dụ bọn chúng ra xa mọi người, tuy nhiên dù rất mạnh thì khả năng hắn chống lại được hai con Belitos gần như là không có. Trong đoàn còn ba Chiến sĩ khác còn sức chiến đấu, nhưng họ cũng chưa hoàn toàn lành hẳn thương tích kể từ sau trận ác chiến với Behemoth. Chưa nói nếu như để bọn họ gia nhập cuộc chiến thì sẽ trở nên vô cùng hỗn loạn, có khả năng thu hút sự chú ý của những loài mãnh thú khác đến.

Nhưng cũng không thể để cho Mokuba hy sinh như vậy được. Phải làm sao đây, Quân suy nghĩ liên tục, hàng loạt giả thiết không ngừng chạy qua đầu anh. Tất cả những thông tin anh có về Belitos, từ đặc điểm cơ thể, tập quán sinh hoạt cho đến phương thức săn mồi... Suy nghĩ, phải suy nghĩ ra. Có cách nào hay không ?

Một tia sáng đột nhiên lóe qua trong đầu Quân. Đúng rồi, tại sao mình lại quên mất chuyện này, mặc dù chỉ là suy luận chưa được chứng minh nhưng bây giờ là thời điểm nguy cấp lắm rồi, thà có còn hơn không.

Quân ngay lập tức hành động, anh dặn mọi người nấp thật kỹ rồi chạy theo hướng Mokuba lúc nãy. Thời gian không lâu sau, anh đã bắt kịp Mokuba lúc này đang bị hai con Belitos bao vây tấn công và rơi vào tình trạng khốn đốn.

Khi Quân nhảy ra, Mokuba đang bị hai con Belitos đánh đến tối mày tối mặt cũng phải giật mình la lớn.

"CẬU TỚI ĐÂY LÀM CÁI GÌ ?!! TÔI ĐÃ BẢO..."

"ĐỪNG NÓI NHIỀU NỮA, NẰM XUỐNG GIẢ CHẾT ĐI !!!" – Quân cũng hét lớn, sau đó như để biểu diễn cho Mokuba xem, cậu nhanh chóng té sấp mặt xuống nằm bất động trên đất.

Mokuba khựng lại một giây, sau đó hắn liếc mắt nhìn hai con Belitos và quyết định thôi kệ, dù gì cũng đánh đâu có lại bọn chúng. Cứ tin vào cậu ta lần này, đằng nào thì cũng chết là cùng.

Thuận theo cú tát của một con Belitos, Mokuba văng ra xa – cái này thì không cần phải giả đò. Sau đó hắn phun ra một ngụm máu – cái này thì hơi giả đò một chút, rồi giãy giãy mấy cái xong nằm im luôn.

Hai con Belitos như chưa hiểu chuyện gì vừa mới xảy ra, đột nhiên lại có thêm một sinh vật hai chân có mùi giống Bambino chạy ra, hai con vật lạ la hét gì đó với nhau sau lăn ra chết ngắc cả.

Bọn chúng nhìn nhau ngơ ngác, tay đưa lên gãi đầu.

Cuối cùng bọn chúng quyết định đến gần xem thử, hai con cùng tiến đến chỗ Mokuba đang nằm. Mokuba cố hết sức thả lỏng cơ thể và nằm im, cố khống chế trái tim đang đập thình thịch muốn nhảy khỏi lồng ngực. Cách đó không xa Quân đang giả vờ chết cũng căng thẳng quan sát chuyện diễn ra.

Bọn chúng ngồi xuống bên cạnh xác (?) của Mokuba, ngửi ngửi. Một con còn lấy tay khều khều thân hình hắn. Vẫn không có dấu hiệu gì cả, hai con nhìn nhau, có vẻ như đồng ý rằng con vật này đã thật sự chết rồi.

Quả nhiên không sai, có hy vọng. Quân nghĩ thầm. Từng có một báo cáo rất đơn giản đã khiến cho Quân nảy ra ý nghĩ hoang đường là giống gấu Belitos này không ăn thịt sinh vật đã chết. Mặc dù còn phải cần nhiều thông tin và thử nghiệm hơn để chứng minh, nhưng không còn cách nào khác vào lúc này.

Hai con gấu nhìn xác (?) Mokuba rồi đưa tay chỉ chỉ, một con chỉ phần trên, một con chỉ phần dưới. Cả hai gật đầu, như đã đạt được thỏa thuận nào đó.

Sau đó chúng cùng giơ móng ra đập thẳng xuống giữa thân Mokuba.

"CÁI %&*#^%&*^& !!!"

ẦM. Cùng với tiếng chửi của Mokuba là một âm thanh lớn vang lên khi bàn tay đầy móng vuốt của hai con Belitos đập xuống đất, nơi mà trước đó chỉ vài khoảnh khắc là thân hình bất động của Mokuba.

Mokuba lăn người bật dậy, cầm vũ khí đối mặt với hai con gấu. Cũng may mà hắn vẫn không hoàn toàn tin tưởng Quân, nếu không thì giờ đã thành hai mảnh rồi. Hắn lại gào lớn phẫn nộ.

"CÒN NẰM ĐÓ LÀM CÁI GÌ, CHẠY MAU ĐI %#*&^$*& !!!"

Không cần phải đợi Mokuba nói đến lần thứ hai, Quân đã ngay lập tức phóng dậy bỏ chạy. Vừa chạy cậu vừa lẩm bẩm.

"Sao lạ vậy ta, chẳng lẽ mình đoán sai ?"

Nếu như Mokuba không đang bị hai con gấu tức giận tấn công liên tục thì có khi hắn đã rượt theo đánh Quân cũng không chừng.

Mokuba lúc này đã kiệt sức, giờ hắn chỉ còn một mục đích duy nhất là cố ngăn cản hai con gấu này để cho Quân chạy thoát mà thôi. Sự tồn tại của cậu ta rất quan trọng đối với đoàn, cho dù hắn có chết cũng phải bảo vệ cậu ta an toàn.

Phựt, một mũi tên xé gió bay thẳng qua tai Mokuba, bắn vào khoảng không.

Mokuba cảm thấy mồ hôi chảy giọt xuống, đằng sau lưng anh thay vì chạy trốn luôn thì Quân đang hí hoáy cài tên. Có vẻ mũi tên vừa rồi chính là sản phẩm của cậu và cây nỏ trên tay.

Hình như thằng này cương quyết phải làm cho hắn chết thật vô nghĩa mới hài lòng thì phải. Mokuba tức đến muốn xịt khói ra lỗ tai. Sự tức giận giúp hắn ta mạnh mẽ hơn và bằng một cú đập hắn đánh văng một con Belitos ra sau.

Tiếc rằng, bọn chúng có tới hai con.

Mokuba chỉ kịp nghe tiếng Quân la hoảng khi hắn nhận ra cú tát của con Belitos thứ hai đang lao thẳng đến đầu hắn. Hắn có thể cảm nhận được kình phong do kình lực tạo ra. Quá muộn rồi, hắn không thể nào né được nữa.

Đúng vào lúc Mokuba hoàn toàn từ bỏ mọi hy vọng thì một tia sáng màu xanh cắt ngang đòn tấn công của con Belitos và đập thẳng vào mặt nó.

ĐÙNG. Đầu con Belitos nổ vụn ra thành một màn máu như thể một trái dưa hấu bị đập bể. Lúc này Mokuba đã nhận ra tia sáng màu xanh này là gì, đó là một chiếc boomerang đang xoay nhanh với hoa văn màu xanh lục trên đó.

Hắn ta cuối cùng cũng trở lại rồi. Mokuba bỗng nhiên cảm thấy nhẹ nhõm, cuối cùng hắn đã bảo vệ được mọi người an toàn để đợi bọn họ trở lại.

Tuy nhiên đây chưa phải là lúc để thư giãn, vẫn còn một con Belitos nữa cần xử lý. Chiến ý của Mokuba dâng cao chưa từng thấy, hai con thì hắn không đánh lại nhưng một con thì chưa biết ai hơn ai đâu. Mokuba hăng hái chuyển thân về phía con Belitos bị hắn đánh văng ra lúc nãy...

...và nhìn thấy nó cũng đang ngã xuống trong màn máu. Đầu nó xuất hiện năm lỗ thủng không biết do gì tạo ra xuyên thấu đến não. Một gã thanh niên trong trang phục sát thủ Thần tộc đứng bên cạnh, đang chùi bàn tay dính máu vào quần.

"Tôi nhớ cậu cũng sợ Belitos lắm mà ?" – Thanh niên tóc vàng cạnh hắn hỏi.

"Sau khi bị Behemoth rượt rồi, bọn gấu này giờ nhìn vào chỉ thấy hiền lành dễ thương thế nào ấy." – Tên sát thủ Thần tộc nhún vai.

Mokuba còn đang há hốc mồm thì đã nhìn thấy Vân đi tới. Cô vỗ vai hắn.

"Làm tốt lắm !"

Chỉ ba chữ thôi nhưng cũng đủ làm Mokuba cảm thấy tự hào, cảm thấy những cố gắng của hắn trong thời gian quá xứng đáng.

"Đó chỉ là bổn phận của tôi, thưa Thánh nữ." – Mokuba đưa tay lên ngực trong động tác chào trang nghiêm.

"Nhân tiện, trò giả chết vừa rồi cũng khá thú vị đấy !"

Một giọng nói giễu cợt vang lên, không cần nhìn Mokuba cũng biết là ai. Hắn nghiến răng, nhưng không biết chối cãi thế nào. Thay vì đó, hắn liếc mắt nhìn Quân đầy phẫn nộ. Quân lúc này còn chưa biết phải phản ứng thế nào trước những chuyện quá đột ngột vừa xảy ra, thế nên cậu chỉ biết cười gượng. Trên tay cậu là chiếc nỏ vẫn chưa kịp gài xong tên.

"Đây là người tài năng thông minh vĩ đại mà chúng ta đang tìm ?" – Chris chỉ vào Quân hỏi một cách ngờ vực. Hiển nhiên anh cũng đã chứng kiến màn giả chết vừa rồi.

Sói Bạc nhìn Kiba và Vân vẻ dò hỏi.

"Con người đôi khi cũng phải có sai lầm..." – Kiba thở dài, đưa tay gãi đầu.