Tinh Giới

Chương 229: Người sống sót




Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên:

– Chủ nhân chắc chắn không ngờ xảy ra chuyện gì!

Lâm Thiên ngồi xuống kêu món ăn, hỏi:

– Có phải lại xuất hiện thành chết?

Tiểu Linh nói:

– Không có thành chết, nhưng ảnh hưởng tòa thành chết lúc trước lớn hơn nhiều. Đêm qua hai phần mười bắc bộ Tokyo đã là khu vực chết.

Lâm Thiên hít ngụm khí lạnh, tuy chỉ là một phần mười Tokyo nhưng Lâm Thiên biết nhân khẩu khoảng một ngàn năm trăm vạn. Hai phần mười, cho dù nhân khẩu bắc bộ không đông bằng khu trung tâm nhưng chắc chắn cũng lên đến năm mươi vạn, tức là trong một đêm năm mươi vạn người chết đi.

Tiểu Linh nói:

– Chủ nhân, bây giờ người Tokyo ai nấy bất an, nhiều người đã rời đi. Sáng sớm hôm nay chính phủ Nhật Bản phát ra thanh minh cầu viện quốc tế.

Việc lớn thế này dù chính phủ muốn giấu cũng không được, hiện tại Tokyo đã bị ác ma trong bóng tối táp một miếng. Sợ là lãnh đạo mới lên của Nhật Bản cũng muốn rời khỏi Tokyo.

Chu Dao thấy Lâm Thiên trầm ngâm thì mở miệng hỏi:

– Thiên, sao vậy?

Lâm Thiên liếc Nguyệt Vũ, Hình Thiên, lòng máy động, kết giới cách âm bao phủ hai người.

– Nguyệt Vũ, trong tổ chức trừ hai người ra chắc có nhiều người đang ở Tokyo?

Nguyệt Vũ gật đầu nói:

– Đương nhiên, Nhật Bản và Trung Quốc chúng ta quan hệ luôn rất kém, Long tổ chúng ta phải đặc biệt chú ý Tokyo.

Lâm Thiên trầm giọng hỏi:

– Khu trung tâm có bao nhiêu thành viên Long tổ? Do ai phụ trách?!

Nguyệt Vũ trầm ngâm nói:

– Hình như do Tá Thiên phụ trách, ngoài ra còn có hai thành viên chính thức, mười thành viên vòng ngoài. Sao vậy Lâm cố vấn?

Lâm Thiên nói:

– Đêm qua Tokyo đã thành khu vực chết.

Hình Thiên, Nguyệt Vũ biến sắc mặt. Mặt Chu Dao tái nhợt.

Nguyệt Vũ khó tin nói:

– Không thể nào! Tại sao chúng ta không nhận được tin tức.

Lâm Thiên nói:

– Sự việc mới xảy ra không lâu, ước chừng các ngươi sẽ nhận được tin ngay.

Nguyệt Vũ nhìn ti vi treo tường to trong nhà ăn, nói:

– Chết tiệt, về sau phải dạy dỗ lại bọn họ. Tin tức quan trọng như vậy dân chúng bình thường đều biết mà chúng ta không biết!

Trong ti vi đang chiếu tin tức này.

Thanh âm trong kết giới cách âm Lâm Thiên thiết lập không phát ra ngoài, thanh âm bên ngoài thì có thể truyền vào trong.

– Các vị khán giả, hiện tại là tin báo khu trung tâm phát về. Đánh giá bước đầu Tokyo xảy ra tai nạn chết người khủng bố khoảng năm mươi lăm vạn người. Vốn cho rằng nơi này đã không có người sống sót, nhưng quân đội phát hiện còn một người sống. Trước mắt người sống sót đang hôn mê đã được đưa đi bệnh viện Tokyo. Đã xác nhận thân phận người sống sót, là Trung Quốc. Nhiều người quân đội cho rằng sự kiện khủng bố lần này do Trung Quốc làm.

Nguyệt Vũ tức giận nói:

– Ô miệt, đây là ô miệt!

Chu Dao nói:

– Đúng rồi, dù thật sự có người sống sót là Trung Quốc nhưng cho rằng chuyện này do Trung Quốc làm thì rất vô lý!

Lâm Thiên nói thầm trong đầu:

– Tiểu Linh, điều tra người sống sót là ai.

– Vâng thưa chủ nhân! Chủ nhân, người sống sót tên là Tá Thiên, thân phận ở Nhật Bản là một thương nhân, thân phận khác là dị năng giả địa hệ cấp B Huyền tổ Long tổ.

Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên:

– Chủ nhân, Long Lăng Thiên phát đến tin tức kêu người cố gắng cứu Tá Thiên khỏi tay Nhật Bản.

Lâm Thiên nói thầm trong đầu:

– Nói cho Long lão biết ta sẽ đi cứu Tá Thiên!

Tá Thiên là người sống sót vậy chắc biết chuyện gì, xét theo mặt nào thì Lâm Thiên đều có lý do cứu người.

Vội vàng ăn sáng xong.

Lâm Thiên nâng tay Chu Dao lên hôn một cái:

– Đi, làm việc đi!

Nguyệt Vũ, Hình Thiên không nói một tiếng theo sau Lâm Thiên, Chu Dao ra khỏi khách sạn.

Vào trong xe, Lâm Thiên nói với Nguyệt Vũ lái xe:

– Tới bệnh viện Tokyo.

Chu Dao hỏi:

– Thiên muốn đi cướp Tá Thiên kia sao? Chuyện này không thể làm bừa, nếu không người Nhật sẽ cho rằng Trung Quốc chột dạ nên mới phái người cướp đi.

Lâm Thiên thản nhiên nói:

– Chúng ta trực tiếp đi vào, thái độ cứng rắn mang Tá Thiên đi. Dù tiểu Nhật Bản có ý nghĩ gì thì sao? Chẳng lẽ bọn họ dám khai chiến với Trung Quốc sao?

Chu Dao ôm chặt cánh tay phải của Lâm Thiên, sợ hãi hỏi:

– Thiên nói xem chuyện như vậy có khi nào lại xảy ra nữa không?

Lâm Thiên an ủi nàng:

– Yên tâm đi, ta nhất định nhanh chóng tìm ra nguyên nhân rồi tiêu diệt.

Mắt Hình Thiên đầy sát khí nói:

– Lâm cố vấn, nếu có thể khống chế ngọn nguồn hay là cứ để nó tiếp tục xảy ra mấy lần đi. Tốt nhất Tokyo bị hủy hết!

Lâm Thiên lòng máy động, hắn không có hảo cảm gì với Nhật Bản, dù chết mấy chục vạn người cũng hoàn toàn không ý kiến, có thể suy xét ý tưởng của Hình Thiên. Nếu đúng là yêu đao Thôn Chính làm chuyện này, chỉ cần nó không đến Trung Quốc thì có hút linh hồn mấy chục vạn người Nhật cũng chẳng sao. Dù sao người Trung Quốc ở Nhật Bản sau đại tái thanh niên Võ Giả đệ nhất thế giới đã về nước hết.

Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên:

– Chủ nhân, cách nghĩ này không được. Nếu yêu đao Thôn Chính làm chuyện này, hai lần cộng lại nó đã hấp thu hơn sáu chục vạn linh hồn. Tuy lực lượng linh hồn người thường khá yếu nhưng số lượng rất nhiều, đủ khiến nó tăng vọt thực lực. Chờ khi yêu đao Thôn Chính hoàn toàn hấp thu lực lượng hơn sáu mươi vạn linh hồn có thể từ ma linh khí phẩm tiến giai đến trung phẩm. Bây giờ chủ nhân muốn đối phó với nó đã cực kỳ khó khăn chứ đừng nói là khiến yêu đao Thôn Chính hấp thu linh hồn tiếp.

Lâm Thiên kinh ngạc hỏi:

– Tiểu Linh, hơn sáu mươi vạn linh hồn chỉ đủ cho yêu đao Thôn Chính từ tiên tinh hạ phẩm ma linh khí tăng lên tới trung phẩm ma linh khí sao?

Tiểu Linh đáp:

– Chủ nhân, nếu không phải trong Trái Đất bị phong ấn thì hơn sáu mươi vạn linh hồn đủ khiến yêu đao Thôn Chính do tiên tinh hạ phẩm ma linh khí tăng lên tới thượng phẩm ma linh khí!

Lâm Thiên thầm mừng hỏi:

– Tiểu Linh, nói vậy có phải là Nguyên Anh kỳ cũng có thể đột phá?

Tiểu Linh trả lời:

– Đúng vậy chủ nhân, Trái Đất tuy rằng trong phong ấn nhưng thật ra Nguyên Anh kỳ không phải không thể đột phá, chẳng qua cần lực lượng rất lớn. Thanh Thủy Mãng của Từ Hàng Tịnh Trai khổ tu ngàn năm cũng chỉ tu đến nguyên thần xuất khiếu thôi, nói chính xác ra Thanh Thủy Mãng còn chưa đến Xuất Khiếu Kỳ. Nhưng chủ nhân đừng lo, Trái Đất bị phong ấn nhưng không thể phong ấn Tinh Giới mà lão chủ nhân để lại cho chủ nhân, chủ nhân có tu vi vượt qua Nguyên Anh kỳ trong không gian Tinh Giới.

Nghe Tiểu Linh nói làm Lâm Thiên muốn cười to ba tiếng chúc mừng, nhưng suy xét đến hình tượng trước mặt Hình Thiên, Nguyệt Vũ nên cố nhịn.

Bệnh viện Tokyo cách chỗ nhóm Lâm Thiên ở không quá xa. Sau nửa tiếng xe đến gần bệnh viện Tokyo, nhưng không cách nào đến gần vì chỗ này đã bị quân đội phong tỏa. Lâm Thiên quét thần thức qua, trong đám người cảnh giới có nhiều cao thủ, đương nhiên đó là với người bình thường. Hiện Lâm Thiên có thực lực Nguyên Anh kỳ, nguyên Trái Đất không mấy người xứng là cao thủ với hắn.

Lâm Thiên truyền âm cho Chu Dao:

– Dao nhi vào trong không gian Tinh Giới một lúc được không?

Lát nữa chắc chắn có xung đột, để người bình thường như Chu Dao tham gia vào trong thì không tốt.

Chu Dao ngoan ngoãn gật đầu, nhỏ giọng nói:

– Thiên cẩn thận chút.

Lòng máy động, Lâm Thiên thu Chu Dao vào không gian Tinh Giới. Hình Thiên, Nguyệt Vũ thấy qua kính chiếu hậu Chu Dao thần kỳ biến mất nhưng làm bộ như không biết.

Lâm Thiên lạnh nhạt nói:

– Xuống xe đi, tiên lễ hậu binh!

Hình Thiên, Nguyệt Vũ đồng thanh kêu lên:

– Vâng thưa Lâm cố vấn!

Ba người mở cửa xuống xe, Lâm Thiên cảm giác có nhiều ánh mắt nhìn bọn họ.

Đột nhiên có người hét to chỉ vào Lâm Thiên:

– Nhìn kìa, người đó là Lâm Thiên!

Đông người vây quanh trước tòa nhà bệnh viện Tokyo, người kia hét lớn khiến nhiều người nhìn nhóm Lâm Thiên. Danh tiếng của Lâm Thiên khá tốt trong nước, sau đại tái thanh niên Võ Giả đệ nhất thế giới trở thành thần tượng của vô số Võ Giả. Đấu với Siêu Nhân một trận, giết Siêu Nhân, đánh chìm hàng không mẫu hạm GZH nước Mỹ, tên của hắn và anh hùng song song nhau. Trong nước Lâm Thiên có nhiều người ủng hộ, nhưng càng nhiều người đặt cái tên Lâm Thiên song song với ác ma.

Đặc biệt Nhật Bản và nước Mỹ hận Lâm Thiên thấu xương.

Có người hét to:

– Lâm Thiên, cút về, cút về!

Chẳng mấy chốc nhiều người hét hơn, thanh âm càng lúc càng vang dội.

Lâm Thiên sắc mặt âm trầm chửi thầm trong đầu:

– Thứ không biết điều, ta đến đây là giải quyết khó khăn giúp bọn họ vậy mà dám kêu ta cút. Tiểu Linh, ta quyết định, cho dù điều tra ra hơn sáu mươi vạn linh hồn bị yêu đao Thôn Chính hút, miễn yêu đao Thôn Chính không đến Trung Quốc thì ta không thèm lo!

Tiểu Linh nói:

– Chủ nhân bình tĩnh lại đi, nếu yêu đao Thôn Chính cường đại đến Trung Quốc quậy thì không tưởng tượng nổi hậu quả.

Lâm Thiên chỉ tức giận trong lòng, Hình Thiên thì đã bộc lộ ra ngoài.

Hình Thiên lạnh lùng nói:

– Cút, nếu không chết!

Sát khí phô thiên cái địa ập xuống đám người, đa số chỉ là người bình thường đâu chịu nổi sát khí dày đặc của Hình Thiên? Nhiều người sợ quá tiểu trong quần.

Khoảng mười người nhảy ra bao vây ba người Lâm Thiên lại.

– To gan!

Mười người mặc đồ nhẫn giả màu đen, đeo mặt nạ quỷ giống y như đúc.

Lâm Thiên cười khinh thường nói:

– Nhẫn giả.

Đám người này tuy có chút thực lực nhưng không đáng Lâm Thiên ra tay.

Nguyệt Vũ lên tiếng:

– Giao Tá Thiên ra đây, chúng ta sẽ đi ngay.

Đám người nhẫn giả có kẻ nghe hiểu tiếng Trung, lạnh lùng hỏi:

– Tá Thiên là ai? Nơi này không có người đó.

Nguyệt Vũ tiếp tục bảo:

– Vậy giao người sống sót ra!

Nhẫn giả cuồng cười:

– Ha ha ha! Các ngươi cho rằng các ngươi là ai?

Nhẫn giả kia nói tiếng Nhật với đồng bạn, những nhẫn giả khác cười phá lên.