Diệu Vân tiên nữ lạnh nhạt nói, trong giọng điệu chất chứa châm chọc:
– Khải Nội đại chủ giáo các hạ, Bố Lỗ Tư Thân Vương các hạ cùng các vị, Từ Hàng Tịnh Trai không nhận được tin các người đến bái phỏng nên không từ xa nghênh đón, mong thông cảm cho.
Hồng Y Đại Giáo Chủ của Giáo Đình đến đây là Khải Nội Hồng Y Đại Giáo Chủ, thực lực xuất chúng, hơn nữa am hiểu giao tiếp, rất giỏi tiếng Trung.
Nghe Diệu Vân tiên nữ nói vậy Khải Nội mỉm cười nói:
– Hiện giờ Từ Hàng Tịnh Trai tập hợp thanh niên tài tuấn, đám nhóc không kiềm được muốn đến Từ Hàng Tịnh Trai kiến thức xem. Sợ đông người quấy rầy Từ Hàng Tịnh Trai yên tĩnh nên chúng ta chỉ chọn mười tiểu tử, đến đột ngột mong trai chủ và các vị đồng đạo bao dung cho.
Khải Nội vốn định kiêu ngạo một chút, vì bọn họ biết Từ Hàng Tịnh Trai chỉ có Lý Sư Sư là cao thủ Kim Đan đại viên mãn. Trong đám người bọn họ có tới hai Kim Đan đại viên mãn. Nhưng không ngờ Tử Quang Chân Nhân của Côn Luân, Thiên Tâm đ*o Trưởng của Côn Sơn, Tề Tần đều ở đây. Ba người ngự kiếm đến nên đám Khải Nội không nhận được tình báo nhóm Tử Quang Chân Nhân đi Từ Hàng Tịnh Trai. Vì thế Khải Nội định hơi kiêu ngạo chút buộc phải thấp cổ bé họng.
Tính cách Tử Quang Chân Nhân nóng nảy chửi ầm lên:
– Bao dung, bao dung cái con khỉ! Đến đá quán cứ nói thẳng, chúng ta nhận!
Với tu vi Kim Đan đại viên mãn, Côn Luân là chỗ dựa lớn, Tử Quang Chân Nhân không cần e ngại gì nhiều.
Khải Nội Hồng Y Đại Giáo Chủ có tu dưỡng tốt mấy cũng lộ nét mặt tức giận. Năm cao thủ khác cùng với bốn mươi cao thủ thanh niên thì sắc mặt âm trầm. Diệu Vân trai chủ cau mày, Tử Quang Chân Nhân một hơi đắc tội bốn phương thế lực rất là không ổn. Giáo Đình, quỷ hút máu của Châu Âu thì không cần nể nang gì, bao gồm Nhật Bản. Nhưng Lang Nhân, Hùng Nhân của nước Nga là thế lực Trung Quốc đang lôi kéo. Bên nước Mỹ hiện không có nhiều thù hận, nếu có thể trung lập là tốt nhất.
Lâm Thiên thầm nghĩ:
– Tuy Tử Quang Chân Nhân nóng tính nhưng sống lâu như vậy không nên phạm sai lầm cấp thấp đến thế.
Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên:
– Chủ nhân không nhìn ra sao? Bốn thế lực cùng đến đây, e rằng giữa bọn họ đã có cấu kết, Tử Quang Chân Nhân nhìn ra điểm đó nên mới tức giận mắng. Chỉ trách thực lực Trung Quốc hiện mạnh hơn thế lực khác, bọn họ sợ.
Lâm Thiên nói thầm trong đầu:
– Bốn phương thế lực liên hợp? Tiểu Linh, điều này không thể nào. Quan hệ nước Nga và nước Mỹ không tốt đẹp, nếu Tiểu Linh nói ba phe khác hợp tác thì ta còn tin.
Tiểu Linh nói:
– Chủ nhân, Giáo Đình và huyết tộc là tử địch ngàn năm còn có thể tạm gác thù hận hợp tác chứ nói gì nước Nga, nước Mỹ. Tạm thời có lẽ không liên hợp mà mới chỉ nhen nhóm.
– Tử Quang Chân Nhân, khiến trẻ tuổi giao lưu với nhau cũng không xấu.
Bố Lỗ Tư lạnh nhạt nói:
– Chắc Côn Luân cũng có cao đồ đến? Chẳng lẽ Tử Quang Chân Nhân sợ cao đồ Côn Luân các ngươi không bằng đám tiểu bối sau lưng ta sao?
Tử Quang Chân Nhân hừ lạnh một tiếng:
– So thì so, nhưng như Khải Nội đại chủ giáo nói, đừng quấy rầy Từ Hàng Tịnh Trai yên tĩnh, hãy sửa địa điểm đi.
Phòng luyện võ của Từ Hàng Tịnh Trai tuy không nhỏ nhưng cùng lắm chỉ thích hợp đẳng cấp thiên giai sơ kỳ, trung kỳ đánh nhau. Nếu cao thủ đại viên mãn thiên giai tranh chấp thì phòng luyện võ hơi nhỏ, cần phải đổi nơi đấu.
Từ Hàng Tịnh Trai thời cổ đừng nói cao thủ đại viên mãn thiên giai đánh nhau, dù là cao thủ Nguyên Anh, Xuất Khiếu Kỳ tranh đấu cũng có chỗ. Từ Hàng Tịnh Trai có một kiếm cảnh, xem như là tiểu động thiên, bên trong có không gian rất rộng. Nhưng bây giờ kiếm cảnh thiếu nguyên khí, đã tự đóng lại.
Khải Nội đại chủ giáo, còn có đám người Bố Lỗ Tư đồng ý ngay:
– Đổi chỗ? Cũng tốt.
Trong Từ Hàng Tịnh Trai toàn là cấm chế, bọn họ ở trong đó cũng hơi e ngại. Nếu Từ Hàng Tịnh Trai phát động những cấm chế này thì bọn họ đều sẽ chôn xác tại đây.
Bố Lỗ Tư hỏi:
– Chúng ta chọn một hòn đảo nhỏ ở Thái Bình Dương để lớp thanh niên giao lưu được không?
Tề Tần cười to bảo:
– Ta thấy không cần rắc rối như vậy, kêu bọn họ cùng lên đi. Bốn mươi người tuy hơi nhiều nhưng cùng lắm hơi tốn sức thôi.
Tề Tần vừa nói, khí thế Kim Đan kỳ đại viên mãn bộc phát đè ép bốn mươi cao thủ thanh niên.
Khải Nội, Bố Lỗ Tư biểu tình cực kỳ khó xem. Bốn cao thủ khác biến sắc vài lần, mắt họ không mù nhìn ra được Tề Tần là người trẻ tuổi nhưng tu vi rất khủng. Trong sáu người chỉ có Khải Nội, Bố Lỗ Tư là ngang ngửa Tề Tần, những người khác thua xa gã.
Khải Nội ngăn lại khí thế của Tề Tần, chậm rãi nói:
– Tề Tần các hạ đã là trưởng lão Thục Sơn, ta nghĩ không thích hợp đánh nhau với lớp thanh niên.
Tề Tần lộ vẻ mặt ngạo nghễ:
– Ăn hiếp kẻ yếu như bọn họ đúng là không thú vị gì.
Câu nói của Khải Nội nâng bối phận Tề Tần lên, gã nghe bùi tai liền lọt vào cái bẫy.
Lâm Thiên chửi thầm:
– Đồ ngu!
Khải Nội đại chủ giáo nói:
– Trai chủ, xin hãy chọn ra mười cao thủ thanh niên tham gia giao lưu.
Diệu Vân tiên nữ thản nhiên nói:
– Việc này sao có thể như trò đùa? Hay là tuyên bố thiên hạ, đặt tên là đại tái thanh niên thế giới Võ Giả giao lưu đợt một, quyết định thời gian vào mười ngày sau.để những người muốn tham gia đại hội đều biết, cũng đến cổ vũ. Khải Nội đại chủ giáo các hạ, Bố Lỗ Tư Thân Vương các hạ và các vị nghĩ sao?
Khải Nội đại chủ giáo, đám người Bố Lỗ Tư không đồng ý ngay, bọn họ cúi đầu suy tư. Nếu tổ chức đại hội thì ảnh hưởng không nhỏ, phải suy tính kỹ được và mất.
Mắt Lâm Thiên sáng rực. Nếu cao thủ thanh niên Trung Quốc thắng đẹp trong đại tái sẽ là khích lệ lớn cho quốc dân, sẽ gợi lên phong trào tập võ!
Khải Nội nói:
– Diệu Vân trai chủ, nếu Tề Tần các hạ không tham gia thì ta có thể đại biểu Giáo Đình chấp nhận đề nghị của Diệu Vân trai chủ.
Tề Tần nghe vậy vểnh đuôi đắc ý liếc Huyền Minh đứng gần bên trái gã, Lâm Thiên đứng bên tay phải.
Bố Lỗ Tư nói:
– Điều Khải Nội đại giáo chủ nói cũng là điều ta muốn nói.
Diệu Vân trai chủ cau mày, nàng chỉ biết Lâm Thiên có tu vi đại viên mãn thiên giai, Huyền Minh có tu vi đại viên mãn thiên giai, nhưng nếu chỉ có thế thì không bảo đảm, trời biết đối phương có ra một cao thủ tu vi Kim Đan kỳ không. Giáo Đình, huyết tộc là thế lực lớn có lịch sử lâu dài, rất có thể có cao thủ trẻ tuổi tu vi đến Kim Đan kỳ.
Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên:
– Chủ nhân muốn tham gia?
Lâm Thiên nói thầm trong đầu:
– Có lẽ, tuy hơi cao điệu chút nhưng ta là người Trung Quốc, lúc này trốn tránh không ra mặt thì lương tâm của ta khó chịu. Hơn nữa đánh trận có thể tăng lên khí thế vô thiên duy ngã, không tệ lắm.
Chiến sĩ thiên thần của võ sĩ Nhật Bản lạnh lùng nói:
– Võ sĩ đại Nhật Bản không e sợ khiêu chiến, chúng ta đồng ý!
Mắt gã lóe tia khát máu:
– Hơn nữa ta đề nghị thêm một điều kiện, trong cuộc so tài, cho phép đánh chết đối thủ!
Nhìn hướng sư tôn của mình, Thiên Tâm đ*o Trưởng và Tử Quang Chân Nhân. Tuy Diệu Vân tiên nữ là trai chủ của Từ Hàng Tịnh Trai nhưng không có quyền một mình đồng ý chuyện như vậy.
Trước kia có việc lớn gì cần ba phe Côn Luân, Thục Sơn, Long tổ cùng nhau quyết định. Hiện tại tuy Côn Luân có Tử Quang Chân Nhân, Thục Sơn có mặt Thiên Tâm đ*o Trưởng nhưng Long tổ không có ai tiếng nói nặng ký.
Tuy Lâm Thiên là cố vấn đặc biệt của Long tổ nhưng hắn không có tư cách bảo đảm trong chuyện này.
Tiểu Linh lên tiếng trong đầu Lâm Thiên:
– Chủ nhân, Long Lăng Thiên liên lạc với ta!
Lâm Thiên không phản ứng lại:
– Long Lăng Thiên? Là Long Lăng Thiên nào?
Tiểu Linh nói:
– Chủ nhân ngốc, còn là Long Lăng Thiên nào nữa? Dĩ nhiên là Long Lăng Thiên tổ trưởng Long tổ. Chắc vì biết tình huống bên này nên Long Lăng Thiên truyền tin nói chủ nhân có thể đại biểu Long tổ ra quyết định.
Lâm Thiên lộ vẻ mặt giật mình:
– Ta có thể đại biểu Long tổ ra quyết định?
Chức cố vấn đặc biệt của Lâm Thiên là phi pháp có được, vậy mà có thể đại biểu Long tổ ra quyết định, tuy cảm thấy khó tin nhưng hắn biết Tiểu Linh sẽ không lừa hắn những chuyện như vậy.
Trung Nam hải, Bắc Kinh.
Trong văn phòng to lớn chỉ có chủ tịch Long Hoa, Long Lăng Thiên tổ trưởng Long tổ.
Long Hoa uống hớp nước trà, nhíu mày nói:
– Long lão, làm vậy thích hợp không? Lâm Thiên dù sao chỉ là một đứa trẻ hai mươi tuổi, thế này quá vớ vẩn!
Long Lăng Thiên nằm ngửa trên sofa, lười biếng nói:
– Chủ tịch, Lâm Thiên là quái thai, chủ tịch còn chưa biết tu vi hiện tại của hắn.
Long Hoa kinh ngạc hỏi:
– Tu vi hiện tại của hắn? Chẳng phải mấy hôm trước có tình báo nói là tu vi đại viên mãn thiên giai sao?
– Đại viên mãn thiên giai? Ha ha, không phải không phải, có lẽ là tình báo sai sót hoặc Lâm Thiên lại đột phá. Bây giờ tu vi của Lâm Thiên đã là Kim Đan trung kỳ. Tối hôm qua đi Từ Hàng Tịnh Trai gặp bằng hữu cũ, phát hiện tu vi của tiểu tử đó đã là Kim Đan trung kỳ, hắn lừa người khác thật khổ.
Long Lăng Thiên mỉm cười nói:
– Chủ tịch bây giờ còn cho rằng cách làm của ta vớ vẩn không? Nếu có thể, ta muốn cho Lâm Thiên kế thừa vị trí tổ trưởng Long tổ, khiến hắn sớm chút thích ứng một ít quyền lợi cũng tốt.
Long Hoa bị lời nói của Long Lăng Thiên làm giật mình:
– Long lão, nhưng hắn mới chỉ có hai mươi tuổi! Kim Đan trung kỳ, quá khó tin!
Mắt Long Lăng Thiên lộ tia lo âu:
– Nên ta mới bảo hắn biến thái, thật hy vọng hắn nhanh chóng trưởng thành đến. Thái độ của Lang Hoàng, Hùng Đế gần đây vi diệu, bốn phương thế lực đã liên hợp, tình cảnh của chúng ta khá nguy hiểm. Tuy Côn Luân, Thục Sơn, Long tổ của ta che giấu thực lực nhưng Giáo Đình, huyết tộc không nhỏ hơn chúng ta bao nhiêu.
Long Hoa nhíu mày hỏi:
– Tình huống ác liệt vậy sao?
Long Lăng Thiên gật đầu lại lắc đầu:
– Khá ác liệt, nhưng trong thời gian ngắn chắc không ra vấn đề gì. Giáo Đình, huyết tộc chưa phối hợp tốt. Nước Mỹ và nước Nga cũng có ý khiến Giáo Đình, huyết tộc bỏ sức nhiều. Bát Kỳ của Nhật Bản gần đây không yên phận. Bát Kỳ nổi tiếng háo sắc, đoạn thời gian trước dường như được một tấm hình Thạch Huyên Hiên của Từ Hàng Tịnh Trai, trái tim yêu râu xanh lại sôi trào.
Long Hoa cười nói:
– Bát Kỳ đi Từ Hàng Tịnh Trai sẽ không được lợi gì.
Long Lăng Thiên nói:
– Đúng vậy! Bằng hữu già của ta tu vi lại thâm hậu rất nhiều, đã có thể nguyên thần xuất khiếu. Nếu Bát Kỳ đến Từ Hàng Tịnh Trai tuyệt đối tự chuốc lấy khổ!
Long Lăng Thiên nói bằng hữu già tức là Thanh Thủy Mãng trong bích thủy đường Từ Hàng Tịnh Trai.
Bên nhóm Lâm Thiên.
Tử Quang Chân Nhân nói:
– Diệu Vân trai chủ, chuyện này còn cần Long tổ gật đầu đồng ý mới được, nếu không Long Đế mà tức giận thì rất ghê gớm.
Long Lăng Thiên không dễ giận, không giống Tử Quang Chân Nhân, tánh tình nóng nảy phun lửa thường tức giận. Nhưng người không dễ giận một khi giận lên mới thật đáng sợ. Tử Quang Chân Nhân từng ‘may mắn’ thấy Long Lăng Thiên tức giận một lần, cảnh tượng đó bây giờ lão nhớ lại còn run rẩy.
Lâm Thiên bước lên trước một bộ, cất cao giọng nói:
– Tử Quang Chân Nhân, Thiên Tâm đ*o Trưởng, trai chủ, ta có thể đại biểu Long tổ đồng ý đại tái. Hơn nữa ta hy vọng trong danh sách mười người có tên ta!
– Ngươi đại biểu Long tổ? Ha ha ha ha, cười chết ta!
Tề Tần cười to bảo:
– Ngươi cho rằng ngươi là ai? Sao ngươi có thể đại biểu được Long tổ!
Nhiều người cười ồ lên. Long tổ là một trong ba đại thế lực, Lâm Thiên mới khoảng hai mươi tuổi đã buông lời ngông cuồng đại biểu Long tổ.
Trong cao thủ thanh niên Nhật Bản có người khinh thường nói:
– Long tổ không có người sao? Một tên nít ranh như ngươi cũng có thể đại biểu Long tổ?
Người này gần ba mươi tuổi, so với gã thì Lâm Thiên trẻ rất nhiều.
Lâm Thiên lạnh lùng liếc Tề Tần, lạnh nhạt nói:
– Ta là cố vấn đặc biệt của Long tổ, có đại biểu Long tổ được hay không chẳng do ngươi quyết định, Long lão nói mới tính. Vừa rồi Long lão đã cho ta quyền lợi này.
Diệu Vân tiên nữ, Tử Quang Chân Nhân, Lý Sư Sư người khẽ run. Thiên Tâm đ*o Trưởng nhìn Lý Sư Sư, không để ý Lâm Thiên đang nói gì.
Diệu Vân tiên nữ thầm nghĩ:
– Long tiền bối là dị năng giả hệ cấp SSS, truyền âm ngàn dặm không khó khăn gì. Nếu đúng vậy thì Lâm Thiên rất được Long tiền bối xem trọng.