Tình Duyên Vạn Năm: Ma Vương Lãnh Khốc Sủng Vương Hậu Lãnh Tình

Chương 12: Nhớ Nhung




___ Tuyết Sơn___

Vẫn là màu trắng lạnh giá gào thét buốt tim, gió bão tuyết hòa lại phủ kín khắp nơi, tại Băng cung trên đỉnh núi quanh vườn hoa muôn màu nở rộ, không gian đúng là đẹp thật nhưng với ai đó ngồi thất thần tại uyển đình kia thì bó tay chấm com😅😅😄.

- Tôn Thượng, Tôn Thượng nghe em nói không a!

Uyển đình tạc ngọc trắng sa hoa ngồi đó bạch y phượng vũ khoác áo cánh mỏng đen nhẹ. Tóc bạc tung bay lõa xõa trước ngực kim sắc lãnh đạm ánh lên vẻ suy nghĩ,...

Tiểu Yên mặc tử y bó eo cũng bất đắc dĩ lắc đầu tôn thượng càng ngày càng lạ rất hay thất thần.

- À, Tiểu Yên làm sao vậy! Phượng Băng hoàn hồn mới nhìn Tiểu Yên hỏi.

Tiểu Yên nhìn khuôn mặt tuyệt sắc của chủ nhân nhà mình chỉ biết than trời" Sao Có Người Đẹp Đến Thế?"

Tiểu Yên đang si mê gương mặt tuyệt mĩ của chủ nhân nhà mình nên không phải không có để ý ánh mắt của Phượng Băng lóe lên tia gợn sóng nhẹ. Buộc miệng nói ra một câu lại trúng phốc tâm trạng của nàng:

- Tôn Thượng người đang nhớ nhung người nào phải không Ma Thần Đế Vương a.!

Phượng Băng cũng hơi giật mình suy nghĩ câu nói của Tiểu Yên. Nhớ Nhung ý nghĩa đó chưa từng có trong khái niệm từ hơn mấy trăm vạn năm nay của nàng, nhưng một thân ảnh bá đạo lạnh lùng, cao thượng hắc bào long đằng, huyết mâu khuyng sắc yêu dị ôn nhu với nàng hình ảnh đó đang len lỏi dần vào sâu trong trái tim băng lạnh của nàng chỉ là nàng chưa nhận ra cảm xúc của mình thôi!😆😳💧.

______________________________________________________

* Ma Giới, Thư Phòng

Long Thiên Điện, cung điện xoa hoa, lộng lẫy... Bên trong thư phòng những con người đang bàn việc, không những trưởng lão cùng vương Ma Giới nam chính siêu soái của chúng ta Long Hàn Thiên 😆😍😘.

- Vương ngài cũng đã hơn vạn tuổi rồi nên lập hậu cung chỉnh đốn triều cương ( thưa mọi người không ai biết Long ca và Băng tỷ bao nhiêu tuổi chỉ nghĩ đại khái hơn mấy vạn thọ thui(*¯︶¯*)

Ngũ trưởng lão Hồ Quý chấp tay nhận định bẩm tấu với Ma Vương nhưng trong lòng mồ hôi tuôn không ngừng nhưng vì tương lai sau của Ma Giới đành hi sinh đời già để củng cố đời trẻ ( mấy ông này rảnh hơi quá rồi).

- Phải đó xin Vương suy nghĩ lại!

Các vị trưởng lão khác cũng chấp tay, cúi người thỉnh Long Hàn Thiên về vấn đề hậu cung.

- Các vị trưởng lão việc của Vương từ khi nào đến phiên các người quan hệ vào chứ! Ảnh xiêm y đỏ thẫm thêu hoa văn cầu kì, khuôn mặt tuấn mĩ cười cười nhưng trong mắt không cười nhẹ nhàng chỉ dẫn, nhưng chủ yếu mục đích là muốn ngăn vị Vương tôn kính trên Ling tọa kia bộc phát thôi thà hi sinh còn hơn để người kia bộc phát là thảm, xưa kia mỗi khi kiểu thế thì cả Ma Cung này đại biến huyết tinh ngập thành mặc dù chỉ có một lần cách đây mấy vạn năm có lẽ hiện có người kìm chế được cảm xúc của Vương nhưng hiện người đó đâu có ở đây! Số mình khổ làm sao? ╯﹏╰ (~_~メ)

- Nhưng thưa Vương! Các vị trưởng lão vẫn chưa từ bỏ ý định khuyên ý với Long ca... Kết quả " Rầm" một lực đánh khiến tất cả trưởng lão bay xa ra khỏi Long Thiên Điện trăm dặm kèm theo một câu lạnh thấu xương, khiến tâm tình các trưởng lão tan nát hi vọng.

- Tới Hình Phòng lĩnh phạt!

Hình Phòng Ma Cung không giống như nơi khác là nơi ác quỷ cũng sợ nếu so với 18 tầng địa ngục thì chỉ đáng sợ hơn vạn phần đã vào thì rất khó có khả năng sống xót trở ra dĩ nhiên cái hình phạt trong đó là do Long ca của chúng ta lúc buồn chán chế ra chơi └(^o^)┘

Sau khi đuổi hết đám trưởng lão kia bị đuổi ra à không bị đánh bay ra khỏi Long Thiên Điện trong thư phòng chỉ còn hai người là Ma Vương cao quý lãnh huyết Long Hàn Thiên cùng với thị vệ cận thần trung thành Ảnh, một trên Long tọa một đứng đối diện phía dưới thượng tọa đối diện với vị Vương lạnh lẽo kia chính xác hơn là cúi gầm mặt mồ hôi chảy ròng trong lòng mặc oán:

- Trời ơi đất hỡi số ta thật là khổ mà tại sao lại cho ra cái chủ nhân mặt lạnh hơn tiền động tý là sinh khí thế khổ quá! 😭😭😭.

Đang lúc than trời trách đất thì Vương cao quý nên tiếng thật muốn đóng băng người mà, ách anh đâu phải người...

- Ảnh tình hình phía Tây Ma Giới ra sao? Long Hàn Thiên mở miệng hỏi.

- Vương phía Tay Ma Giới Tinh Linh Quốc hiện đang có rục rịch... Ảnh chấp tay khôi phục bộ mặt nghiêm túc bẩm tấu.

- Vậy sao xem ra có người muốn tạo phản đây! Gõ từng nhịp ngón tay đẹp lên bệ tọa ( chỗ tay để) từng tiếng nhịp phát ra khiến Ảnh trong lòng mồ hôi tơi ồ ạt. Qua một lúc Long Hàn Thiên cất giọng lạnh lẽo:

- Ảnh ngươi đến đó xử chí đi!

Ảnh nghe vậy cũng không nói gì nhiều cung kính tuân mệnh biết ý rời khỏi dù sao cũng là tâm phúc của ai kia hơn mấy vạn năm lên cũng hiểu được vài phần tính cách của Vương... Trong thư phòng chỉ còn một mình Long Hàn Thiên, chàng trầm tư một lúc trong đầu xẹt nhanh thân ảnh mảnh mai, duyên dáng của Bạch Phượng Băng thì nở nụ cười yếu ớt:

- Băng nhi! Ta rất nhớ nàng a!

______________________________________________________

* Thiên Đình, Phủ Thái Tử

Căn phòng sa hoa đứng trước một bước tranh nữ tử bạch y phượng vũ, kim sắc vô tình tóc tuyết bay nhẹ, khuôn mặt khuynh quốc che lại bằng mạn sa nhưng không che được khí chất của nàng... Đây là Bạch Phượng Băng.

Nam nhân kim phục thêu ngũ long lượn mây, khuôn mặt soái ca, mắt phượng hẹp, mũi cao môi mỏng, tóc đen như mực cố định bằng kim noãn... Đây chính là Phiêu Vũ Phong thái tử Thiên Đình ca ca của Phiêu Ngọc Trân, hắn đứng đó nhìn ngắm nữ nhân trong tranh thì thở dài. Hôm đó hắn buồn phiền muốn đi dạo tình cờ thấy nàng ở gần Tình Nguyên hồ ai tin được một người vô tình như hắn lại yêu nàng ngay từ cái nhìn đầu tiên nhưng nàng lại là Thần Tôn Đế Vương... Muội muội ngu ngốc của hắn lại chọc giận nàng hơn nữa Ma Thần Đế Quân hình như rất quan tâm nàng hắn biết mình không có khả năng. Nhưng hắn vẫn muốn nhìn thấy nàng lần nữa...

Ba số phận kẻ si tình rồi kết cục sẽ ra làm sao??🙌

🙋😥.

************************

* Tác giả

Mấy hôm nay bí ý quá nên ra cháp chậm hơn nữa nếu có mỗi anh chị thui thì hơi ngán nên cho thêm anh nam phụ vào cho kịch tính, mk sẽ cố viết cháp mới thật nhanh a 😳😜😊