Tình Địch Mỗi Ngày Đều Trở Nên Đẹp Hơn

Chương 117




Diêm Thu Trì khẩn trương liếm môi một cái, nhưng lại đột nhiên nghĩ đến việc mình vừa mới hôn Thẩm Kim Đài, cả người nóng hổi, nói: “Ngủ ngon.”

Một tiếng “ngủ ngon” này, giọng nói thay đổi, có hơi khàn khàn căng chặt.

Thẩm Kim Đài thấy Diêm Thu Trì sắp đi, bắt lại cánh tay hắn.

Ngay vào lúc này, Thẩm tiểu muội đột nhiên hô lên: “Anh! “

Cậu chợt buông lỏng tay ra.

Diêm Thu Trì nhìn cậu, con ngươi gần như cũng rung động, đôi mắt đỏ bừng, khẩn trương và hưng phấn viết trên mặt, cười một chút về phía cậu, cảm giác hưng phấn của hắn lay đến Thẩm Kim Đài, Thẩm Kim Đài đưa tay đẩy ra.

Cậu phát hiện cậu cũng không biết phải phản ứng như thế nào, trong đầu óc đều trống không.

Quá đột nhiên rồi.

A a a a.

Đóng cửa lại, cậu vừa nghĩ, cậu không chấp nhận lời tỏ tình của Diêm Thu Trì, tại sao lại bị hôn?

Vậy vừa rồi sao cậu không lên tiếng, là ngầm đón nhận sao? Cậu không tiếp nhận, cậu không! Chẳng qua là cậu nhất thời ngạc nhiên thôi!

Cậu lập tức kéo cửa phòng ra, nhưng Diêm Thu Trì đã sớm về phòng mình.

Diêm Thu Trì quá kích động.

Thật sự quá đột nhiên, trong một khắc khó kiềm chế cảm tình đó, chính hắn một chút chuẩn bị cũng không có.

Hắn vẫn luôn không dám quá càn rỡ, chính là sợ chọc giận Thẩm Kim Đài, dưới tình huống không nắm chắc, hắn sẽ không dám ra tay.

Phản ứng vừa rồi của Thẩm Kim Đài, có hơi vượt ra ngoài dự tính của hắn, hắn cảm nhận được cái loại mập mờ đó, hóa ra cũng không phải là tình nguyện từ một phía.

Điều này nói rõ chi ít Thẩm Kim Đài đã không bài xích hắn. Đây quả thật là một chuyện vô cùng tiến bộ!

Diêm Thu Trì nhấp môi một chút, hôn quá đột nhiên, lại nhẹ chuồn chuồn lướt nước, hắn chỉ nhớ môi Thẩm Kim Đài cũng mềm như hắn nghĩ vậy, cũng non như vậy.

Còn những cảm giác nhiều hơn, hắn hoàn toàn không nhớ.

Chẳng qua không thành vấn đề, có lần đầu tiên sẽ có lần thứ hai, lần thứ ba, hắn ắt sẽ có cơ hội từ từ chiếm đoạt.

“Anh, “Thẩm tiểu muội ii.quy gối xuống giường, nói: “Mặt của anh thật là đỏ.”

Thẩm Kim Đài trên mặt vẫn nóng, cậu là diễn viên, thực tế lúc quay phim cũng phải giả bộ kích động. Cảnh hôn, cậu cảm thấy cậu có thể đảm nhiệm, nhưng bị hôn trong thực tế, rốt cuộc cũng không giống cho với diễn xuất, cảm giác trong lòng không giống, cậu có chút sửng sốt.

“Anh bị xông nước nóng.” Cậu ngượng ngùng nói: “Mau ngủ đi.”

“Anh ơi tóc anh vẫn ướt.” Thẩm tiểu muội nói tiếp.

Thẩm Kim Đài bèn đi vào phòng vệ sinh sấy tóc, càng sấy càng cảm thấy biểu hiện vừa rồi của bản thân thật sự quá quá kém cỏi.

Đây là phản ứng của một 1 nên có sao? Cậu nhìn gương một chút, phát hiện lỗ tai bản thân hồng hồng, mẹ nó, đây đều là dáng vẻ của một dụ thụ.

Lúc sấy tóc xong về, Thẩm tiểu muội đã ngủ.

Cậu thật sự bị tốc độ ngủ của con nít vợ sợ, nhẹ nhàng gọi cô bé một tiếng, cô bé không đúng ít, hơi thở của trẻ con có hơi ngắn, dáng vẻ lúc ngủ rất dễ thương, cảm giác ngây thơ chất phác hòa tan vào nội tâm nóng ran của cậu, Thẩm Kim Đài đắp chăn cho cô bé, nằm xuống ngay cạnh cô bé, bắt đầu gửi tin nhắn cho Bạch Thanh Tuyền.

“Cậu chết.” Cậu nhắn lại.

Hoàn toàn không có có chút thân sĩ và trìu mến nào lúc đầu muốn công lược Bạch Thanh Tuyền.

Bạch Thanh Tuyền lập tức nhắn lại: “Sao vậy?”

“Tin nhắn vừa rồi cậu gửi, ông chủ cậu cũng nhìn thấy.”

“Mẹ nó.” Bạch Thanh Tuyền liên tục gửi mấy biểu cảm che mặt kinh hoàng: “Tại sao hắn lại nhìn thấy, sao hắn lại nhìn thấy tin nhắn trên điện thoại di động của cậu, bây giờ hai cậu đã đến trình độ có thể nhìn điện thoại di động của nhau sao?! “

“Vừa rồi dùng điện thoại di động của tôi xem video, hắn vừa vặn ở đó, cậu gửi hắn nhìn thấy hết.”

“Mẹ nó.” Bạch Thanh Tuyền hơn nửa đêm cũng cảm thấy lúng túng đến khô nóng.

Giống như một nhân viên ngoài mặt lúc nào cũng ngây thơ, sau lưng thì âm thầm rong chơi với bạn bè, kết quả rong chơi đến trước mặt ông chủ, có thể tưởng tượng là rất lúng túng rồi nghỉ!

“Cậu còn mẹ nó, tôi con mẹ nó lúng túng chết rồi. “Thẩm Kim Đài nói.

“Con mẹ nó tôi cũng lúng túng chết đi được.” Bạch Thanh Tuyền nói: “Ae, không được, tôi nghĩ một chút đã cảm thấy lúng túng muốn chết, sau này tôi phải đối mặt với hắn như thế nào đây, tôi ở trước mặt giám đốc Diêm luôn luôn đi theo con đường tiên nữ!”

“Lần này mọi người đều nhìn thấy rõ diện mạo thực của cậu.” Thẩm Kim Đài nói.

“Sau đó thì sao, hắn có nói gì không, có phản ứng gì không?”

Thẩm Kim Đài nhắn lại: “Không có phản ứng gì.”

Truyện bị Diêm Thu Trì đánh lén, không thể nói cho bất kỳ ai.

Nhất là Bạch Thanh Tuyền.

Giống ngoặc kép tôi vừa thấy một câu hỏi tình cảm, cảm thấy rất thú vị, “Thẩm Kim Đài mím môi một cái, hỏi Bạch Thanh Tuyền: “Nếu như có người đột nhiên hôn cậu, cậu sẽ phản ứng như thế nào?”

“Vậy phải xem người đó là ai, bản thân có thích hay không chứ?” Bạch Thanh Tuyền nói: “Nếu như thích, vậy không cần phải nói, nếu như không thích, đương nhiên là sẽ thưởng cho hắn một cái tát, cho hắn một cước, thế mà còn phải hỏi.”

“Nếu như hơi có thích, nhưng không ngờ đối phương sẽ hôn cậu thì sao?”

“Vậy phải nói rõ ràng, loại chuyện này tất nhiên phải nói rõ ràng, người khác hôn cậu, cậu không phản đối, cơ bản là đã ngầm thừa nhận yêu đương, nếu không thì tiếp nhận hôn môi làm gì, nhưng nếu cho rằng hai người các cậu vẫn không yêu như cũ, chuyện này không phải rất kỳ quái sao? Sao vậy … có phải... Giám đốc Diêm hôn cậu hay không?”

Thẩm Kim Đài sợ hết hồn, nghĩ thầm sao Bạch Thanh Tuyền này lại thông minh đến vậy.

“Nếu hắn dám hôn tôi, tôi đã sớm đạt một cước rồi. Được rồi được rồi, không hàn huyên với cậu nữa, tôi mệt rồi, ngủ đây.”

Thẩm Kim Đài để điện thoại di động xuống, đứng lên từ trên giường.

Quả nhiên suy nghĩ của cậu không sai, phát sinh chuyện như vậy, cần nói rõ với Diêm Thu Trì.

Sau khi quyết định, Thẩm Kim Đài mặc quần áo tử tế ra cửa.

Cậu đi tới cửa phòng của Diêm Thu Trì, gõ vài cái lên cửa.

Sau đó đợi một lát, vậy mà lại không có ai trả lời.

Cậu lại gõ thêm mấy cái, đợi một hồi, vẫn không có ai trả lời.

Không có ở trong phòng sao?

Thẩm Kim Đài lấy điện thoại di động ra, gọi một cú điện thoại cho Diêm Thu Trì, lúc gọi điện thoại nhịp tim đập rất mạnh, hình như rất sợ nói chuyện với Diêm Thu Trì.

Kết quả gọi điện thoại cũng không có ai nhận.

Sẽ không phải là cố ý không gặp cậu đó chứ! Những chuyện này để trễ sẽ không tốt, kéo dài càng lâu, cảm giác càng khốn nạn hơn.

Thẩm Kim Đài đứng trong hành lang một hồi, trực tiếp đẩy cửa phòng của Diêm Thu Trì ra đi vào.

Phòng của Diêm Thu Trì rất lớn, cậu đi xuyên qua phòng khách, đi tới chỗ phòng ngủ của hắn, phát hiện trên giường không có ai, ngược lại có mấy bộ quần áo khoác lên trên ghế.

Trong lòng Thẩm Kim Đài cả kinh, phát hiện cửa phòng tắm mở ra, cậu nhanh chóng quay người lại, thấy...

Diêm Thu Trì trần tru*ng.

Mẹ nó.

Đisme!!!

Hắn có lẽ cũng không nghĩ tới việc cậu sẽ xuất hiện ở trong phòng mình, hai người bốn mắt nhìn nhau, Thẩm Kim Đài chỉ thấy một người đàn ông cao lớn hoàn mỹ không thể tưởng tượng nổi, cường tráng mạnh mẽ, sức mạnh hùng hồn.

Diêm Thu Trì vốn đang lau tóc, nhanh chóng dùng khăn lông bao lại, sắc mặt Thẩm Kim Đài đỏ bừng, nói: “Tắm… Tắm mà.”

Cậu còn nhớ bản thân mình đang rơi vào tình huống khó xử như thế nào, lần này rất mạnh mẽ, ổn định tinh thần, nói: “Anh mặc quần áo chút đi, tôi có lời muốn nói với anh.”

Sắc mặt Diêm Thu Trì ứng đỏ, nhàn nhạt “ừ” một tiếng, đi về phía phòng để đồ.

Trái tim Thẩm Kim Đài cũng sắp nhảy ra ngoài từ trong cổ họng.

Má ơi, cậu đã nhìn thấy gì.

Hóa ra những gì tiểu thuyết miêu tả đều là thật!

Được rồi, lần này cậu triệt để tuyệt vọng, yêu đương cùng Diêm Thu Trì, cậu có tâm cũng không có bản lĩnh!

Lần này cậu coi như triệt để tỉnh táo lại.

Cậu vẫn nên đàng hoàng là 1 đi, Diêm Thu Trì làm 0 quả thực rất tuyệt, nhưng phải làm 0 cho Diêm Thu Trì, không phải là chuyện người phàm như cậu có thể chấp nhận.

Thẩm Kim Đài lấy tốc độ thật nhanh, bình tĩnh lại.

Thật ra sau khi tỉnh táo lại, có rất nhiều chuyện có thể nhìn rõ, Diêm Thu Trì đối với cậu mà nói, quá đặc biệt, người hâm mộ của cậu không thích hắn, yêu đương cùng Diêm Thu Trì, sự nghiệp của cậu sẽ gặp rất nhiều nguy cơ.

Nhưng cậu vĩnh viễn là một người lấy sự nghiệp làm trọng, yêu chỉ là một chuyện thêu hoa trên gấm trong cuộc đời, nếu như bởi vì tình yêu mà ảnh hưởng đến sự nghiệp, phụ sự kỳ vọng của người hâm mộ, vậy thì không phải là cuộc đời Thẩm Kim Đài mong muốn trở thành.

Đại khái là do Diêm Thu Trì quá mức ưu tú, cậu bất tri bất giác bị hấp dẫn thôi.

Diêm Thu Trì mặc quần áo tử tế đi ra từ phòng để đồ, sắc mặt vẫn đỏ.

“Vừa rồi tôi gõ cửa, cũng đã gọi điện thoại nhưng lại không ai nhận.” Thẩm Kim Đài nói: “Không biết anh đang tắm, xin lỗi vì đã quấy rầy anh.”

“Không sao.” Diêm Thu Trì nói: “Ngồi đi, cậu uống gì?”

“Anh không cần phải vội, ngồi xuống đi, ngồi xuống nói. “

Thẩm Kim Đài ngồi xuống trên ghế sa lông trước, đối diện trực tiếp với Diêm Thu Trì, tất cả lúng túng vừa rồi lại nổi lên, sắc mặt của cậu rất đỏ.

Thấy sắc mặt đỏ của cậu, Diêm Thu Trì cũng rất lúng túng.

Chẳng qua trong cảm giác lúng túng, còn có chút mập mờ và ngượng ngùng trong đó.

“Tôi cảm thấy chuyện vừa rồi... Ý tôi là khi chúng ta ở cửa phòng... ” Thẩm Kim Đài hít sâu một hơi, ngồi ngay ngắn người lại, nhìn thẳng Diêm Thu Trì nói: “Tôi cảm thấy tôi vẫn phải nói rõ ràng với anh.”

Vẻ mặt Diêm Thu Trì bình tĩnh lại, nhìn cậu.

“Tôi cảm thấy bản thân tôi cũng có vấn đề, có lẽ tôi biểu đạt ý không rõ ràng, tôi cảm thấy hai chúng ta, vẫn nên làm bạn thì hơn. Sau này... đừng như vậy nữa.”

Trong lòng Diêm Thu Trì lập tức bình tĩnh lại, nghiêm túc nhìn Thẩm Kim Đài.

Thẩm Kim Đài vuốt ve đầu gối một chút: “Tôi cảm thấy hôn môi... Là chuyện chỉ người yêu mới có thể làm, nếu như tôi không nói rõ với anh, cảm giác chính là đã ngầm thừa nhận yêu đương với anh... Anh có hiểu ý tôi không?”

Cậu ngẩng đầu nhìn về phía Diêm Thu Trì.

“Tôi hôn cậu, cậu chán ghét sao?” Diêm Thu Trì hỏi.

Thẩm Kim Đài sửng sốt một chút, không ngờ Diêm Thu Trì dùng từ nặng như vậy.

Cậu nhanh chóng khoát khoát tay: “Không có, không có, không có, anh không nên suy nghĩ nhiều.”

“Vậy cậu có cảm giác gì?”

Haha?

Thẩm Kim Đài lập tức khó xử ngồi dậy, ngón tay hơi co rúc, lúng túng cười hai tiếng.

Cảm giác gì...

“Nói thật... Quá nhanh, không có... Cảm giác gì.”

Thật ra sau khi thốt ra lời này cậu đã hối hận, cậu lập tức cảnh giác nhìn về phía Diêm Thu Trì, Diêm Thu Trì vẫn nhìn chằm chằm vào cậu, thấy lông gà lông vịt nổi lên trên người cậu.

Cậu đứng lên, chuẩn bị rời đi.

“Không phải phải nói rõ ràng sao?” Diêm Thu Trì nói: “Vẫn là nói rõ tốt hơn.”

Tôi con mẹ nó hối hận! Thẩm Kim Đài nội tâm gầm thét.

Cậu đã khó xử đến mức đầu óc trống không, lại sửng sốt, cậu cho tớ bây giờ chưa từng như vậy, tại sao lúc đối mặt với Diêm Thu Trì lại luôn thất bại vào thời khắc mấu chốt.

“Cậu không thích hay cảm thấy quá nhanh, cậu không kịp chuẩn bị?” Diêm Thu Trì hỏi: “Nói thật, không được nói dối.”

Mẹ nó, Thẩm Kim Đài bị buộc đến mức chân có hơi mềm nhũn, trái tim đập rất nhanh, đầu óc chuyển vòng vòng.

“Quá nhanh.” Thẩm Kim Đài thành thật nói: “Tôi không chuẩn bị.”

“Hiểu rồi.” Diêm Thu Trì nói.

Thẩm Kim Đài nghe vậy lập tức quay đầu lại: “Anh hiểu cái gì?”

“Quá nhanh, tôi chậm chút là được.”

Đcm, anh cái bá đạo tổng tài này, anh đang nói bậy sao?

Thẩm Kim Đài cũng quên dự tính ban đầu lúc bản thân tiến vào, cậu có chút nói xằng nói bậy mà nói: “Không được, tôi thật sự không được, tôi... “

Cậu có tâm cũng không đủ bản lĩnh.

Mẹ ơi.

Cậu nhanh chóng chạy trốn.

Đm đm đm đm, cậu trực tiếp đụng luôn vào tường!