Tình Đầu Là Oan Gia

Chương 8: Chương 8





Cô ngồi một mình một góc, bộ dáng vô cùng yên tỉnh nhưng không khỏi làm người ta chú ý đến.

Dù sao cô cũng là thiên kim duy nhất của Diệp gia đời này mặc dù còn nhỏ tuổi nhưng đã là một mỹ nhân từ lúc cô bước vào đã nhận được rất nhiều ánh mắt của mấy đám công tử trong giới.

Bọn họ muốn lấy lòng cô, Diệp gia thương nhất là người tiểu thư này nếu như được cô để ý thì Diệp gia dù muốn dù không cũng sẻ ra tay giúp đở như vậy chẳng khác nào bay lên cành cao trở thành tồn tại mà kẻ khác phải ngưỡn mộ
Nghĩ vậy có kẻ đánh liều mà đi đến trước mặt cô cười hỏi "Diệp tiểu thư không ngại nếu tôi ngồi cùng chứ"
"Ngại" cô liếc mắt nhìn người đến trước mặt mình làm trò mà nhẹ nhàng phung ra một chữ sau đó lại cuối đầu nhìn xuống màn hình điện thoại đang hiển thị trò chơi.

Người kia nghe vậy liền bất ngờ không nghĩ cô lại trực tiếp từ trối như vậy, nhưng không sao hắn ta vốn mặt dày nên tiếp tục nói "Diệp tiểu thư thật biết đùa, tôi nghe nói Diệp tiểu thư mới về nước nếu không phiền thì để tôi giới thiệu mọi việc với cô được không?"
Lần này cô cũng chẵng thèm nhìn hắn nữa mà liền nói "Phiền" vẫn lạnh nhạt hờ hững như vậy.

Người kia nghe thế thì khéo miệng giật giật mấy cái, hắn thật không ngờ cái người này lại lạnh nhạt đến vậy, nhưng mà nói lạnh nhạt cũng không đúng hắn rõ ràng thấy lúc nãy người này có cười hơn nữa còn cười lên vô cùng đẹp, thế mà đối diện với hắn người này chỉ toàn là lạnh nhạt.

Nhưng mà cái này không thể trách cô được, cô hiện tại đang bận chơi game hơi nữa cô còn đang đánh rank, cái người đối diện cứ nói chuyện với cô làm cô không thể chuyên tâm được nên sút chút nữa bị phe địch vây đánh trụ chính cũng mai đồng đội cô cứu vớt trụ chính kiệp thời hơn nữa còn lật ngược tình thế nếu không trận này cô đã thua thảm rồi.


Mãi đến khi trận đánh kết thúc cô mới nhìn lê.

n người đứng trước mặt cười nói "Thật ngại quá, lúc nãy có chuyện bận nên không để ý đến anh được"
Người kia thấy cô cười với mình thì liền ngẫn người, trong lòng thầm nghĩ cái nay cũng quá đẹp đi nếu như lúc nãy hắn vì gia tộc mà tiếp cận cô vậy thì bây giờ hắn đổi ý rồi hắn muốn theo đuổi cô, cười với hắn có một cái vậy mà lại làm hắn động tâm rồi.

Cô thấy hắn ngu người đứng đó thì lên tiếng tiếp "này, anh gì ơi không sao chứ?"
Nghe cô gọi thì hắn liền thoát ra khỏi mớ suy nghĩ của mình "Chào Diệp tiểu thư, tôi họ Đoàn tên Thanh Phong"
Nghe hắn giới thiệu tên mình vậy thì cũng lịch sự đáp "Chào Đoàn thiếu tôi tên Thi Nghi, rất vui được gặp anh"
"Vậy Diệp tiểu thư không phiền nếu tôi ngồi cùng chứ" Thanh Phong cười hỏi
"Được anh cứ tự nhiên" cô cũng không ngại mà trả lời
Hắn nghe vậy thì liền ngồi xuống đối diện với cô, đợi hắn ngồi xong cô cũng bắt đầu hỏi
"Nhìn Đoàn thiếu như vầy chắc không lớn hơn tôi là bao thì phải?"
Hắn nghe vậy thì cười đáp "Diệp tiểu thư nói đúng năm nay tôi mới mười tám"
"Ồ, mười tám tuổi nhưng nhìn anh trưởng thành hơn tuổi nhiều đấy" cô nhìn từ trên xuống dưới của Thanh Phong mà đánh giá, cô còn tưởng cái người này ít nhất cũng phải hai mươi chứ nhưng hóa ra cũng chỉ lớn hơn cô có hai tuổi.

"Diệp tiểu thư thật quá khen, tiểu thư mới chuyển về nước vậy không biết hiện tại cô đang học trường nào?" Hắn cũng hỏi cô nhưng hắn đã sớm đoán được ngôi trường mà cô theo học dù sao giới hào môn cũng chỉ có thể chọn nơi đó để học.


"Học viện Hoàng Gia luôn là sự ưu tiên lựa chọn của giới hào môn, nếu không nhầm vậy hai chúng ta có thể chung trường đó đàn anh" cô cười nói, trong lời nói mang theo sự trêu trọc.

Thanh Phong nghe vậy thì bất ngờ nhưng cũng rất nhanh đã bắt "Đúng vậy, học muội"
Cô và Thanh Phong vui vẻ mà trò chuyện hình ảnh này được thu vào trong mắt cảu Thế Hạo cách đó không xa, hắn lúc nãy đứng cùng vài người bạn thì vô tình nhìn thấy cô ngồi đó một mình vốn còn đang muốn đến trêu cô vài câu nhưng vừa cất bước thì thấy có người đi đến chổ cô nên hắn liền ngừng lại mà quan sát.

Ban đầu khi thấy cô lạnh nhạt với người ta hắn còn thầm mắng cô là đồ khó ưa nhưng nhanh sau đó hắn đã bị vã mặt mới quay qua quay lại chưa đầy một phút cô đã cười cười nói nói với người kia, lần này hắn lại cảm thấy cô đáng ghét vì luôn có thể thu hút người xung quanh.

Đã vậy thì được rồi, hắn nhất định sẻ đến phá cho cô mất mặt chơi.

Nói là làm hắn liền bước chân mà đi đến chổ cô vừa đến gần hắn liền cất tiếng gọi "Ây dôzz, nha đầu kia bổn thiếu gia có chút khô cổ mau gót cho bản thiếu gia cóc nước nào"
Cô nghe hắn gọi thì mắt cũng chẳng thèm nhìn một cái liền lên tiếng "Có tay có chân thì tự mà gót, nếu để chú dì biết con trai của mình sinh ra tay chân đầy đủ nhưng khi nuôi đến lớn tay không dùng được thì hai người họ nhất định sẻ rất đau lòng"
Thanh Phong ngồi bên cạnh nghe hai người nói chuyện thì hơi bất ngờ, đặc biệt là lúc cô mắng người khí phác vô cùng, hắn thật ngưỡn mộ.

Thế Hạo nghe cô mắng mình cũng không có giận mà lại bắt đầu đùa cợt "Diệp muội muội thật là, Chung ca ca thương em như vậy mà ngay cả cóc nước em cũng chẳng thể gót cho ca ca mình, rm làm anh đau lòng sắp khóc rồi nè" Thế Hạo vừa nói vừa lấy hay tay đặt vào vị trí tim mình để biểu thị sự đau lòng.


"Nói thật thì cậu diễn quá mức giả trân nên cảm phiền cậu né xa tôi ra một chút nếu không tôi không có đảm bảo cậu còn lành lặn đâu" cô lúc này có hơi giận rồi, tên gà mờ Chung Thế Hạo vậy mà dám gọi cô là muội muội.

"Ây dôzz, sợ quá đi mất" hắn vừa nói vừa ngồ xuống bên cạnh cô, biểu thị bản thân sợ sắp xỉu đến nơi.

Cô bị chọc giận đến mức không nói nên lời liền mở to mắt trừng hắn, Thế Hạo thấy vậy thì liền bắt đầu vui vẻ.

Thanh Phong ngồi nhìn hai người từ nãy đến giờ thì liền thấy rỏ được, lúc cô và Thế Hạo trò chuyện thì người khác có muốn tren vào cũng không có khả năng nên dù muốn dù không hắn đành phải rời đi trước, nếu vẫn tiếp tục ngồi đó thì sẻ rất ngại.

Đợi người rời đi cô cũng chẳng muốn ngồi đó cùng tên Chung Thế Hạo đáng ghét nên liên đứng dậy rời đi tìm anh trai nhà mình.

Nhưng vừa mới đứng dậy liền bị Thế Hạo nắm tay kéo lại, lực kéo bất ngờ nên cô bị kéo ngã vào lòng hắn, hắn lúc này cũng bất ngờ hắn thật sự không nghĩ đến vậy mà cô lại có thể ngã vào lòng mình, tay liền vô thức mà vòng qua eo cô.

Xúc cảm mềm mịn của da thịt chuyền đến làm hắn có chút ngẫn người, đúng vậy không sai chính là da thịt hiện tại cô tuy mặt chiếc đầm bề ngoài kính đáo, độ dài vừa phải nhưng sau lưng chiếc đầm ấm được cắt sẻ vô cùng bạo gần như khoe chọn tấm lưng cô nên tay hắn mới có thể chạm vào được.

Cô ngã vào lòng hắn cũng bị giật nhưng rất nhanh liền bình tỉnh lại, nhưng rất nhanh co bị cái tay hắn đặt trên eo mình làm cho triệt để tức giận.

"Chung Thế Hạo, cậu đặt cái tay mình ở đâu vậy hả" cô tức giận mà quay sang nhìn hắn hai người lúc này dường như mặt đối mặt.


Lúc này khi nghe cô hỏi hắn mới ý thức được mà vội vàng rút tai mình về, mắt nhìn cô đầy trột dạ.

Cô cũng chẳng cần nghe lời hắn giải thích làm gì liền lập tức đứng dậy muốn rời đi, lúc này tay bị hắn lần nữa mà nắm lại.

Lúc này cô vô cùng khó chịu mà nhìn hắn, hắn liền chột dạ mà buôn tay cô ra nhưng vẫn mạnh miệng nói.

"Cô khoan hả đi" vừa nói hắn lừa cởi áo vest ngoài của mình ra mà đưa cô.

"Mặc vào đi, cô cứ để lưng trần vậy không tốt" hắn thành thật nói, dáng người cô rất đẹp chạm vào cũng gất mềm, nếu cứ kheo chọn tấm lưng cho người khác nhìn thì thật không tốt.

Cô nghe hắn nói vậy thì đưa mắt nhìn hắn sau lại nhìn chiếc áo đang hướng về mình tuy có chút do dự nhưng cô vẫn đưa tay cầm lấy sau đó mặc lên người mà rời đi.

Lúc thấy cô mặc xong áo mà rời đi, hắn mới thở phào bàn tay lúc nãy chạm vào cô lúc nãy vô tức mà vân vê nghĩ nghĩ vì sao da cô lại mềm vậy, sờ vào cứ hết như da em bé, thật muốn sờ thêm lần nữa.

Nhưng vừa nghĩ xong hắn liền ý thức được mình đang nghĩ chuyện hoang đường nên liền vội vàng quăng suy nghĩ ấy ra sau đầu.

.