Tinh Chiến Phong Bạo

Quyển 5 - Chương 4: Người đẹp, đừng mê luyến ca (1)




Có thể là cách một đoạn thời gian, người trẻ tuổi luôn rất dễ quên, Vương Tranh thật có chút hứng thú, nhưng rất nhanh bạn học Vương liền ngộ đạo.

Đất, Nước, Gió, Lửa, Không Gian, chia làm hai trình tự lớn, một mặt ngoài huấn luyện, căn cứ vào đủ loại hoàn cảnh, trình tự thứ hai chính là loại này cảm giác chỉ hiểu mà không diễn đạt được bằng lời.

Nguyên tố, bao hàm các loại hoàn cảnh kỳ lạ, nếu lấy góc độ của người đứng xem, tuyệt đối là một lữ hành không sai, nhưng mà khi đích thân trải qua, tư vị kia lại là một chuyện khác.

Bạn học Vương thể nghiệm sự sung sướng khi bị quái vật nhai nuốt, nhất là một ít con cọp chết tiệt, hắn mới hiểu được một đạo lý, sự khủng bố của huấn luyện giai đoạn thứ nhất thật sự xem như trò chơi của trẻ con, đem so sánh với với giai đoạn thứ hai, đó mới là thiên đường.

Huấn luyện nguyên tố Nước, giúp Vương Tranh hiểu rõ biển lớn, tình huống của từng loại biển, cùng với vận dụng lực lượng tác chiến dưới nước, muốn lý giải về nước, cách duy nhất là dung nhập vào trong nước, cách ứng biến khi gặp trở ngại, đối với hắn chỉ cần là huấn luyện khó khăn không phải khó khăn mà là một loại hưởng thụ.

Cuối cùng phải đạt tới giai đoạn lý giải nguyên tố nước.

Nguyên tố Lửa, đồng nghĩa một ít hoàn cảnh càng thêm bạo liệt, không thích hợp để sinh vật sống, nhưng chiến sĩ siêu cấp cần phải thích ứng, đạt tới mục đích cuối cùng là hấp thu và chuyển hóa loại này lực lượng.

Rất nhanh Vương Tranh liền quên thời gian, dưới loại huấn luyện này, đầu óc chăm chú hết sức cũng không đủ dùng.

Nguyên tố Gió, đã gần như vô hình, ảnh hưởng từ mặt ngoài của cơn lốc, tạo ra biến hóa đối với không gian di động, thấy rõ đối với hoàn cảnh. Đến mặt sau, Vương Tranh có chút nhập ma, hắn bắt đầu càng ngày càng thích loại ma luyện không có điểm dừng này, có chút điên cuồng, lại vô cùng thích.

Nguyên nhân là hắn bắt được một tia lực lượng siêu phàm, nói không rõ là chuyện gì xảy ra, trước kia cho rằng đây là loại lực lượng không có khả năng tồn tại, hiện tại đang ở trong cơ thể của hắn lại sinh ra từng chút một.

Khô Lâu lẳng lặng ghi lại quá trình huấn luyện, bên trong hình ảnh là đầu óc Vương Tranh, sở dĩ bí quyết Quy Nhất không thể tiến bộ, là vì não vực khai phá quá kém, đây là một quá trình cần tiến hành đồng bộ.

Tình huống để khai phá não vực cũng có rất nhiều, một là dùng cường lực từ bên ngoài để kích thích đột phá, một loại khác là thông qua huấn luyện để lĩnh ngộ. Hai tình huống đều có lợi và hại. Loại thứ nhất rất nguy hiểm, loại thứ hai quá khó khăn, phương thức của đế quốc Rand là hai bút cùng vẽ.

Từ lúc mới bắt đầu khi đó Vương Tranh còn oán giận. Hiện tại Khô Lâu đã lâu không nghe được lời như thế.

Không Gian , thứ này là khó khăn nhất, cũng là giai đoạn cao nhất, dung hợp nhân tố vũ trụ, vạn pháp quy nhất.

Từ trong huấn luyện tàn khốc lĩnh ngộ vũ trụ, cuối cùng đạt tới việc dung nhập không gian.

Trong thế giới của biển, Vương Tranh lại bị mấy con quái vật biển tha đi, tuy rằng không chết, nhưng mà sự thống khổ khi bị quái vật biển từ từ nhai nuốt lại khắc sâu vào trong trí nhớ. Vừa mới bắt đầu Vương Tranh điên cuồng giãy dụa hò hét, nhưng hiện tại quái vật biển một bên thưởng thức, phía bên này Vương Tranh lại phân tích, chính mình con mẹ nó lại phạm phải sai lầm gì.

Vương Tranh là chiến sĩ trời sinh !

Khô Lâu cũng không nhàn rỗi, phân tích tình trạng thân thể của Vương Tranh, trạng thái tinh thần, tiến hành phối hợp tính toán kế hoạch tiếp sau đó, những tư liệu ở đây không hề thiếu là kết hợp từ vị diện này, đây cũng là năng lực của Ma Phương.

Đối với thế giới này chiến lực chủ yếu là chiến sĩ robot, Ma Phương cũng tiến hành phân tích xong, nhưng mà bởi vì năng lượng cùng tư liệu thiếu sót nên không thể tiến hành tiến thêm một bước nghiên cứu, phương diện này chỉ có thể để Vương Tranh tự mình tiến hành.

Bởi vì tình huống vị diện bất đồng, cấp bậc Chiến Thần của đế quốc Rand không có khả năng xuất hiện ở thế giới này, nhưng có thể sinh ra Chiến Thần phù hợp thế giới này.

Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu, huấn luyện dừng lại, giai đoạn thứ hai cũng chưa có hoàn thành, ít nhất Vương Tranh cảm thấy hắn chỉ có một chút lý giải đơn giản đối với Đất, Nước, Gió, Lửa, Không Gian mới, nhưng năng lượng của Ma Phương đã không còn.

Lần này rời đi lại bất đồng so với lần trước đó, Vương Tranh thong dong hơn, rời đi dưới sự khom người cúi chào của người máy Khô Lâu.

Thời gian đã trôi qua bao lâu.

Vương Tranh thật sự nhớ không được.

Khi Vương Tranh mở to mắt, lại phát hiện bản thân mình đã nằm ở trong bệnh viện.

Bên cạnh là Nghiêm Tiểu Tô, vừa thấy Vương Tranh mở mắt ra, Nghiêm Tiểu Tô lập tức nước mắt lưng tròng nhào tai, liên tiếp chà nước mũi ở trên người Vương Tranh.

- Lão đại, ngươi rốt cục tỉnh, ta còn tưởng rằng ngươi còn hôn mê.

- Mê vào mặt của ngươi, tại sao ta lại ở trong bệnh viện?

- Ngươi đã hôn mê ba ngày.

An Mỹ nói, bất đắc dĩ lắc đầu, không nghĩ tên Vương Tranh này lại là tên si tình, Vương Thi Thi kia thật không phải thứ gì tốt, nói đi là đi.

- Trên thế giới này chỗ nào mà chẳng có phụ nữ, nam tử hán đại trượng phu, không phải là thất tình sao, không biết quý trọng ngươi thì không đáng để lưu luyến, tỷ tỷ cho giới thiệu người rất tốt cho ngươi

An Mỹ vỗ vỗ vào bộ ngực đầy đặn, nói.

Mồ hôi Vương Tranh lại túa ra một chút, ba ngày, xem ra giống như là đã trôi qua ba năm, ở trong Ma Phương hoàn toàn không có cảm giác về thời gian, các loại huấn luyện ngạc nhiên cổ quái tiến hành không có giai đoạn, giống như chuyện xảy ra ngày hôm qua.

- Lão đại, bác sĩ nói tinh thần của ngươi suy yếu cực kỳ không ổn định, là bị kích thích nghiêm trọng.

Nghiêm Tiểu Tô nói.

Dụng cụ kiểm tra sóng điện não biểu hiện không ngừng dao động, đó là kết quả huấn luyện của Vương Tranh, muốn giải thích cũng không cách nào giải thích.

Vương Tranh cười khổ:

- Kỳ thật ta đang luyện tập công pháp hô hấp gia truyền, có chút tẩu hỏa nhập ma.

An Mỹ cùng Nghiêm Tiểu Tô liếc nhau, gật gật đầu tỏ vẻ lý giải, nam nhân thôi, đều phải cần chút chút mặt mũi.

- Vương Tranh, coi như ngươi là người không tệ, yên tâm đi khẳng định có thể tìm được người tốt hơn, Mông Điềm cùng Diệp Tử Tô đều rất tốt, nếu không phải Nghiêm Tiểu Tô ngăn cản, ta sớm gọi các nàng tới.

Vương Tranh mỉm cười, vẫn là Nghiêm Tiểu Tô hiểu biết hắn

- Vất vả cho các ngươi rồi.

Ba người làm thủ tục xuất viện, bác sĩ cũng không xem trọng chuyện này, chỉ là người bệnh thất tình nên mới trở nên yếu ớt mà thôi.

Đi ở trên đường, Vương Tranh cảm giác hoàn toàn bất đồng, toàn bộ thế giới càng trở nên sáng tỏ càng rõ ràng, chỉ cần hắn hơi tập trung tinh thần, dường như có thể nghe được âm thanh của thiên nhiên.

- Lão đại, đời này là anh em, đừng nói ta không có suy nghĩ, cầm, cho ngươi!

Nghiêm Tiểu Tô phi thường đau lòng đem một thứ đưa cho Vương Tranh.

Vé vào cửa.

- Buổi biểu diển của Lâm Hồi Âm?

Vương Tranh sửng sốt.

- Đi giải sầu đi, Lâm Hồi Âm đã đến Thượng Kinh, cuối tuần này là buổi biểu diển đầu tiên của nàng ở Địa Cầu!