Tinh Chiến Phong Bạo

Quyển 4 - Chương 5: Quá giỏi




Lúc này ánh mắt Tiếu Phỉ sáng quắc, sau một lát trong đôi mắt xinh đẹp tràn ngập trí tuệ từ bộc phát ra ánh sáng rực rỡ.

Không gian di động?

Cái này dường như có thể làm!

Chuyện làm nàng phức tạp đã nhiều năm, thế nhưng chỉ cởi bỏ bằng một lời!

Adams cùng Gong Jin hai mặt nhìn nhau, hai người cái hiểu cái không, nhưng mà đều nghe có cách cách giải quyết trong đó, cái khác không nói, chỉ cần đưa ra lý luận này cũng đã oanh động hệ Ngân Hà.

Đây chỉ có thể nói tiến sĩ Tiếu Phỉ rất khiêm tốn, người ta lười so đo cùng những người đó .

Adams cùng Gong Jin cùng nhau cúi đầu:

- Thụ giáo.

Tiếng chuông tan học vang lên, Ina vẫn chú ý vẻ mặt của Vương Tranh cùng Tiếu Phỉ, thực hiển nhiên, từ khuôn mặt của Tiếu Phỉ có chút không ăn khớp mà xem ra thì loại quan điểm này cũng không phải tới từ chính Tiếu Phỉ.

- Vương Tranh, em theo cô đến đây.

Vương Tranh đang chuẩn bị cùng Ina sống cuộc sống của hai người, thuận tiện xơ múi kiếm chút tiện nghi, nghe thế nhất thời dừng lại, vẻ mặt đau khổ.

- Cho mượn bạn trai của em dùng trong chốc lát.

Tuổi cũng không có lớn hơn bao nhiêu, Tiếu Phỉ cũng rất tùy ý.

- Tiến sĩ cứ tự nhiên, nhớ trả lại là được.

Ina ngọt ngào cười.

Cô gái này thật thông minh a, cũng là phụ nữ, Tiếu Phỉ cảm thấy kinh diễm.

Nhìn bóng dáng Vương Tranh, Nhạc Tinh liền tức giận đến không chịu được, căm giận rời đi.

- Adams, Gong Jin, chỉ bằng hai người các ngươi có trình độ như thế còn dám xưng là tinh anh, tốt nghiệp ưu tú nhất khoa Vật Lý, hoàn toàn là nằm mơ, tên Vương Tranh này chính là phế vật, hắn nói tùy tiện, các ngươi cũng tin!

Adams cùng Gong Jin nửa ngày mới phản ứng lại, bọn họ còn đang cân nhắc những lời nói của Vương Tranh:

- Nhạc Tinh, ngươi nghĩ sai rồi, vị bạn học Vương Tranh này quả thật là thiên tài hiếm có, lý luận hắn vừa mới nói, vô luận có thể thực hiện được hay không nhưng lý luận này đủ để cho giới Vật Lý oanh động, chúng ta quả thật không có cách nào so với hắn.

Adams cùng Gong Jin không còn để ý tới Nhạc Tinh, hai người vừa đi vừa nói chuyện, hiển nhiên như đang ở trong một thế giới bị cản trở nhưng lại mở cửa sổ, ngay cả bọn họ những người phản đối đều cảm thấy có tương lai, giống như lực vạn vật hấp dẫn của Newton bị thay thế bởi thuyết tương đối, tại thời đại đó cũng đủ dùng.

Chân lý ở trong giới khoa học trước giờ đều là tương đối.

……..

Văn phòng, Vương Tranh bị Tiếu Phỉ kéo vào, tay đóng cửa lại, Bạn học Vương bị Tiếu Phỉ đẩy ngã nằm ở trên bàn.

Tư thế này….

Tiếu Phỉ căn bản không thèm để ý, đánh giá cẩn thận Vương Tranh, ánh mắt giống như muốn nhìn xuyên thấu Vương Tranh.

- Khụ khụ, tiến sĩ, có chuyện gì từ từ nói.

Mặc dù đã cùng với Ina đã thân mật rồi hôn nhau, nhưng về tiếp xúc thân thể thì không có khoa trương như vậy, mà lúc này dường như thân thể của Tiếu Phỉ đặt ở trên người Vương Tranh, dù sao cũng là phụ nữ trưởng thành, thân thể có chút đầy đặn, điều này làm cho Vương Tranh người trẻ tuổi có sức sống bắn ra bốn phía có chút không chịu nổi.

Nhưng Tiếu Phỉ hoàn toàn không quan tâm:

- "Nhóc con, những lời vừa rồi em nghe được ở đâu!

Tuy rằng Vương Tranh là thiên tài, nhưng Tiếu Phỉ không tin Vương Tranh có thể nghĩ ra được.

Mấy lời này đương nhiên là lời nói của lão Cổ, Vương Tranh vừa định nói nhưng bỗng nhiên nhớ rõ lão Cổ từng nói, hết thảy những thảo luận giữa bọn họ đều là hai người bí mật.

Vương Tranh bất đắc dĩ nhún nhún vai:

- Tiến sĩ, em miên man suy nghĩ, mới vừa rồi chỉ là nhanh trí, kỳ thật em cũng không biết đúng hay sai, không phải em đã nói sao, em là người dám suy nghĩ, đều là công phu mồm mép, chẳng lẽ thật sự có đạo lý?

Vương Tranh cố trừng to ánh mắt ngây thơ của mình, nghe nói như vậy có thể làm cho người nói dối trông có vẻ thành thật thêm một chút.

Tiếu Phỉ cũng không tìm ra sơ hở gì, đôi khi khoa học thứ này sẽ nhờ một ít ý tưởng bộc phát mà thành công, chỉ có thể nói nhóc con này có chút may mắn như vậy.

Bỗng nhiên, bên bên dưới có cái gì đó đụng vào nàng, Vương Tranh cảm nhận được một phần của bộ ngực cọ sát, vừa cúi đầu nhìn, nháy mắt liền kiên trì không được, nổi lên phản ứng.

Tiếu Phỉ lúc này mới buông Vương Tranh ra, thái độ không sao cả nhìn thoáng qua:

- Nhìn không ra còn dựng lên rất cao nha, đáng tiếc, em có bạn gái rồi, bằng không cô có thể sẽ thu em.

Bạn học Vương lập tức tan tác, người này làm gì có chỗ nào giống giáo viên, quả thực là yêu thú:

- Khụ khụ, tiến sĩ, nếu không có chuyện gì thì em đi trước đây.

- Nhìn bộ dạng của em, khẳng định cái zai zin, suy nghĩ của em vô cùng tốt, cô sẽ cùng tiến sĩ Marcos bắt tay vào làm.

Vương Tranh lập tức chạy trốn, chết tiệt, Tiếu yêu nữ chính là đứng nói chuyện không đau lưng, nếu nàng không phải giáo viên thì nhìn xem hắn sẽ thu thập nàng như thế nào.

Loại nhạc đệm nho nhỏ này, Tiếu Phỉ căn bản không để ý, Vương Tranh vừa đi vừa bắt đầu hưng trí bừng bừng tự sướng, thực hiển nhiên, người nào đó ngoài miệng rất hàm hồ, nhưng gan làm ẩu cùng chỉ số thông minh cũng không ngang nhau.

Sau khi ra tới, hắn liền lập tức gọi điện thoại cho Ina, Ina đang chờ hắn ở thư viện.

Ina vừa thấy mặt liền đánh giá Vương Tranh, mỉm cười:

- Nhanh như vậy liền đi ra?

- Tài năng của anh chỉ có một nhúm như thế, lừa dối một chút còn tạm được, miệt mài theo đuổi sẽ không có thêm nữa.

Vương Tranh bất đắc dĩ khoát tay.

Ina không nói gì, chỉ là nhìn Vương Tranh:

- Anh biết không, chỉ riêng ý tưởng vừa rồi cái cũng đủ ghi vào sử sách.

Vương Tranh rất rõ ràng, lão Cổ là cái rất người rất giỏi, nhưng đây là trí tuệ của lão Cổ, không phải hắn.

- Anh không có lợi hại như vậy.

Ina kéo lấy bàn tay của Vương Tranh:

- Haizz, hiện tại người ta có chút lo lắng.

- Lo lắng cái gì?

Vương Tranh nghi hoặc hỏi.

- Anh vĩ đại như vậy, tương lai càng lúc càng sẽ có nhiều tình địch.

Ina bỗng nhiên giảo hoạt chạy đi.

Bạn học Vương đổ mồ hôi một trận:

- Tốt nha, công chúa nhỏ của anh, cũng dám trêu chọc anh, anh muốn thu lợi tức!

Trên mặt cỏ, Vương Tranh cùng Ina đuổi bắt, cuối cùng công chúa nhỏ xinh đẹp vẫn bị lão sói xám vồ trúng ngã vào trên thảm cỏ xanh mượt.

……

Sự kiện lớn của học viện lớn các giáo viên nổi danh khẳng định phải tham dự, nhưng Tiếu Phỉ lại rất phong cách, vắng họp.

Guth cũng không có biện pháp, hắn gọi điện cho Tiếu Phỉ, lại bị đối phương cúp máy, lần thứ ba trực tiếp không nghe mày, ái chà, hắn người làm hiệu trưởng này thật ủy khuất.

Bất quá hắn cũng biết, đề tài củaTiếu Phỉ dường như có đột phá, đoàn đội của nàng cùng với đoàn đội của Marcos đang tiến hành làm luận chứng.

- Guth, lần này chúng ta đến đây cũng có một nửa là hướng về tiến sĩ Tiếu Phỉ, ngươi cũng quá xem thường, cứ như vậy lạnh nhạt chúng ta.

Trong phòng hiệu trưởng, ba lão nhân đang thưởng thức nghệ thuật uống trà.

Nói chuyện là hiệu trưởng Jamal của học viện quân sự Apollo, một đầu tóc vàng, thần thái có vẻ xán lán, mấy năm nay ở trên Địa Cầu học viện Apollo xem như là đứng đầu.

- Jamal, thu hồi bộ dạng của ngươi, muốn lấy Tiếu Phỉ là điều không thể nào, trừ phi lão gia hỏa này duỗi chân