Tinh Chiến Phong Bạo

Quyển 14 - Chương 70: Mưa gió trong ngục giam (2)




Kelin Dayton vội vàng vỗ ngực cam đoan.

Mẹ kiếp, dám đánh vào mặt lão tử, ta cho ngươi hối hận sinh ra đến!

Kelin Dayton âm trầm hung ác nghĩ , chẳng những hắn vận dụng lực lượng gia tộc làm cho bộ ngoại giao gây ảnh hưởng, còn tìm không ít tiền, loại sự tình này vô luận quốc gia tiên tiến thế nào cũng giống nhau, kỳ thật giống địa phương như Aslan càng tiện hơn, chỉ là một người Địa Cầu, loại người hạ đẳng, không khác gì nô lệ, cũng dám… .

Càng nghĩ càng thấy tức, hiện tại Vương Tranh hẳn là rất thảm a.

…….

Bạn học Vương rõ ràng cảm giác được ánh mắt bất chính của những người này, bất đắc dĩ nhún nhún vai:

- Xin hỏi ai là đại ca?

- Tên nhóc, nơi này thuộc về lão tử quản lí, lại đây liếm sạch giày của lão tử!

Một người ở giữa đứng lên, nửa thân trên trần trụi, trên người xâm một cái ác quỷ, ánh mắt xem Vương Tranh không tốt.

Vương Tranh nở nụ cười, bước qua, nháy mắt .

Nắm cằm đối phương, đột nhiên kéo xuống, sau đó túm lấy một cánh tay ném qua vai.

“Ầm”

Nện ở trên song sắt, tiếng vang ầm ầm rung động, nhưng mà không có cảnh sát tiến vào, hai cảnh sát bên ngoài đã đóng camera theo dõi, đang nói chuyện phiếm.

Vương Tranh hơi bẻ cổ qua lại:

- Lão Nhị là ai?

Mọi người sửng sốt:

- Giết chết hắn!

“Ầm Ầm…Á Á”

- Ta nói, bên trong còn nghe rất náo nhiệt, đừng tai nạn chết người nha.

- Không có việc gì, đám người này biết đúng mực.

- Vẫn là nhìn xem đi, đừng gặp chuyện không may.

Chờ thời điểm hai người đi vào, lại hoàn toàn ngây ngẩn cả người.

Hơn 30 tên chồng lên cùng một chỗ, Vương Tranh ngồi ở trên cùng đang sửa sang lại quần áo:

- Mở cửa ra đi, các ngươi cũng coi như đã chấp hành, nếu không có chuyện khác thì ta phải đi.

Hai cảnh sát liếc nhau:

- Tên nhóc, rất kiêu ngạo nha, dám ở cục cảnh sát sử dụng bạo lực, ngươi chờ ngồi tù suốt đời đi!

Vương Tranh xem như một người có vẻ có kiên nhẫn, nhưng mà một chuyện gì cũng phải có chuẩn tắc. Đối phương thật sự coi hắn là một món ăn sao.

Hai tay giữ chặt lan can, đột nhiên dùng lực một chút, lan can bằng thép đúc trực tiếp bị dỡ ra.

Hắn có chút tức giận!

Hai người nháy mắt lấy ra súng laser, nhưng loại tốc độ này làm sao có thể so với Vương Tranh. Mắt vừa hoa lên, súng đã không thấy tăm hơi.

“Răng rắc”

Cổ tay của hai người trực tiếp bị bẻ gãy.

- Xin lỗi đại …

Oanh .

Hai quyền đi lên, trực tiếp đánh đối phương răng môi lẫn lộn

- Thực con mẹ nó xui.

Còi cảnh sát mãnh liệt hú trước cục cảnh sát. Vô số cảnh sát súng vác vai, đạn lên nòng vây quanh lại đây.

Vương Tranh mở điện thoại ra:

- Cô giáo Tiếu Phỉ thân ái, mau tới cứu đệ tử đáng yêu nhất của cô, quá muộn sẽ thay em nhặt xác.

Vương Tranh hướng vào một đám cảnh sát súng vác vai, đạn lên nòng, bạn học Vương cử động vài cái giãn gân cốt. Nếu ra tay, vốn không có đạo lý để mặc cho người khác xâm lược.

…..

Động tĩnh càng nháo càng lớn, Tiếu Phỉ vừa mới đến Aslan không bao lâu, lịch trình đã được an bài đầy, lúc này đang ở cùng viện trưởng học viện Hoàng Gia Aslan cùng với một ít người có danh tiếng thuộc giới khoa học tâm sự về hạng mục của bọn họ.

Cũng chỉ có Vương Tranh vài người giới hạn mới có thể được điện thoại ưu tiên mở lên, vừa thấy tin tức, Tiếu Phỉ biến sắc.

- Lâm viện trưởng, ta nhắc tới kháng nghị nghiêm trọng với ngài, vì đệ tử của ta ở trong này gặp đãi ngộ không công bằng, thậm chí là vô nhân đạo!

Tiếu Phỉ phẫn nộ nói.

Mọi người đưa mặt nhìn nhau, vừa mới rồi hoàn hảo rất tốt, đây là làm sao vậy?

…….

Lúc này cục cảnh sát đã bị đội đặc nhiệm bao quanh, nghe báo có phần tử khủng bố chiếm cục cảnh sát.

Bạn học Vương bắt chéo chân, trên mặt đất ngã một mảnh lớn, đủ mọi thứ loạn tùng phèo, chuyện này nháo có điểm lớn nha, nhưng dù sao cũng là đối phương phá hư quy củ trước, Kelin Dayton tên này thật sự muốn chết, xem ra bắt buộc phải giáo dục hắn tử tế một chút về cách làm người như thế nào.

Đánh nhau sẽ có giác ngộ đánh nhau, nhưng chơi đùa đến nước này, liền vượt quá giới hạn, Vương Tranh cũng không cần thiết khách khí.

“Ầm”

Cửa chính bị đánh tung ra, nhưng xông vào cũng không là quân đội, mà là Tiếu Phỉ.

Vừa thấy Tiếu Phỉ, Vương Tranh từ trên núi người nhảy dựng lên:

- Cô giáo, nếu cô không đến, sợ rằng phải khiêng em rồi.

- Lâm viện trưởng, ta đại biểu liên bang hệ Mặt Trời đưa ra kháng nghị với đế quốc Aslan!

- Tiếu Phỉ, trước không cần tức giận, chuyện này ta nhất định sẽ cho ngươi một câu trả lời đầy đủ.

Lâm Hồng cũng cơn giận lên đến, thân là viện trưởng học viện Hoàng Gia, đồng thời cũng là thành viên hoàng thất, Lâm Hồng Aslan, vẫn là lần đầu tiên mất mặt như vậy.

- Laluka, có chuyện gì!

Cục trưởng cục cảnh sát sắc mặt xám xịt, hắn chính là nhân vật nhỏ, đến lúc này cũng không dám giấu diếm:

- Là đại sứ quán Yabitan đưa ra kháng nghị, nhờ chúng ta mời bạn học Vương Tranh trở về điều tra.

- Kháng nghị, điều tra, cục trưởng Laluka, ngươi đang lừa trẻ con sao, còn nữa khi nào thì nhân viên công vụ Aslan trở thành tay sai của Yabitan!

Vương Tranh rốt cục gặp được một mặt sắc bén của Tiếu Phỉ, Tiếu Phỉ thật là bị tức đến.

Laluka căn bản không nghĩ tới chuyện này sẽ nháo lớn như vậy, đối phương nói chính là một học viên khoa Vật Lý đến từ Trái Đất, không có gốc gác, hù dọa một chút sẽ không sao rồi, huống chi trước mắt Aslan đang cùng Yabitan chữa trị quan hệ, chính mình cũng là thuận theo thuỷ triều a.

- Laluka, ngươi tự nhận lỗi rồi từ chức đi, chờ đợi xử lý tiếp theo , Tiếu Phỉ, Vương Tranh, là viện trưởng học viện Hoàng Gia, ta nhất định sẽ cho các ngươi một câu trả lời thuyết phục vừa lòng!

Lâm Hồng nổi giận nói.

Tiếu Phỉ mới thoáng dịu đi, kéo Vương Tranh cao thấp đánh giá:

- Không có chuyện gì đi, có bị thương hay không, để cô nhìn xem xem.

Bị Tiếu Phỉ sờ có điểm ngượng ngùng:

- Không có việc gì, chỉ là đánh một trận, kỳ thật rất thích.

- Em nha, lần sau gặp được loại sự tình này thì trước tiên liên hệ cô, vạn nhất có điểm trầy da, mạng của những người cũng không đủ bồi thường. Em chính là nhân tố giúp khoa học kỹ thuật của nhân loại phát triển, là tương lai của liên bang!

Tiếu Phỉ cố ý nói cho người ở đây nghe, đây cũng không phải thổi phồng, phải biết rằng Vương Tranh chính là hội viên trẻ tuổi nhất câu lạc bộ Du Già, xưa nay chưa từng có. Bởi vì thân phận này có trình tự rất cao, người bình thường căn bản không biết cũng không biết ý nghĩa, nhưng đến cấp bậc như Lâm Hồng, hiển nhiên biết tầm quan trọng trong đó, hơn nữa đám người Mục Phùng Xuân bảo thủ này nếu biết chuyện này, chỉ sợ còn huyên náo lớn hơn nữa.

Hắn đầu kia vẫn còn nói học viện Hoàng Gia Aslan dân chủ tự do cỡ nào, mưu cầu lưu Tiếu Phỉ cùng Vương Tranh lại, cái này vừa quay đầu liền xảy ra chuyện như vậy.

- Bạn học Vương Tranh, ta nói lời xin lỗi ngươi.

Vương Tranh sửng sốt, không nghĩ tới lão nhân trước mắt này sẽ như vậy, làm hắn có điểm ngượng ngùng, kỳ thật đây là việc nhỏ người trẻ tuổi đánh nhau mà thôi, dù sao cũng đã trôi qua, hắn cũng không muốn nháo lớn như vậy.