Tinh Chiến Phong Bạo

Quyển 12 - Chương 5: Truyền kỳ Sao Hỏa




Liệt Nghiễm thật sự là ai cũng trêu chọc cả.

Liệt Tâm trừng mắt liếc nhìn Liệt Nghiễm một cái, dùng tay làm đồng tác ra hiệu mời, người bình thường cũng đừng nghĩ bước vào cửa nhà họ Liệt.

Khách và chủ ngồi xuống, người hầu nữ lập tức dâng trà, dù sao nhà họ Liệt có lịch sử vĩ đại, một ít thói quen cũng đều là từ nhỏ dưỡng thành.

- Vương Tranh, ta nghe nói giai đoạn thứ hai sẽ sắp bắt đầu, mọi người đều vội vàng đặc huấn, chuẩn bị giết rớt uy phong học viện Chiến Thần của các ngươi, các ngươi đã chuẩn bị tốt chưa?

Liệt Tâm cười nói.

Cảm giác vẫn là cô gái, nhưng thật sự là phong tình vô hạn, nghe nói nữ tử nhà họ Liệt đều là như thế, không phải nam nhân bình thường có thể khống chế được.

Vương Tranh nhấm nháp một chút trà Cúc Lửa, đặc sản Sao Hỏa, hương vị quả thật rất đặc biệt, bên trong có một tia lực lượng rất nhỏ của lửa. Rất vi diệu, cũng chỉ có Vương Tranh có vẻ mẫn cảm đối với loại lực lượng này mới có thể phát hiện, tuy nói là không có tác dụng gì. Nhưng tích lũy theo tháng ngày cũng có thể điều dưỡng thân thể.

- Đã huấn luyện, trường học cho thêm bốn robot mới, chuẩn bị trước luôn rất tốt.

Vương Tranh nói xong, ba người còn lại đều ngây dại.

- Các ngươi nhìn ta như vậy để làm chi?

Ba người đưa mặt nhìn nhau, Radon dở khóc dở cười:

- Học viện Chiến Thần nghèo đến như vậy sao. Phòng huấn luyện của các học viện lớn robot ít nhất cũng đều là mấy chục cái, giống như mấy tên xa xỉ này chỉ sợ càng nhiều.

Vương Tranh mỉm cười:

- Robot là chết, người là sống, có loại hình cơ bản là đủ rồi, cái khác sẽ xem bản sự.

Vương Tranh nói rất bình thản, nhưng tuyệt đối lộ ra khí phách, trước mặt bọn người Radon vẫn tin tưởng mười phần như thế.

- Thật sao, chúng ta cũng thật mong đợi!

Liệt Tâm nói.

Bởi vì giai đoạn thứ nhất biểu hiện quá nổi bật, mọi người cũng đều chú ý học viện Chiến Thần, giai đoạn thứ hai chuẩn bị, đều là cố gắng ra sức. Vô luận là nhà họ Liệt, hay là Mặt Trăng, hay là các địa phương khác, vốn tưởng rằng Trái Đất bên kia sẽ càng thêm xem trọng...

- Không đề cập tới mấy cái này, thật vất vả đến được Sao Hỏa, có chuẩn bị tốt đường đi nước bước không đó. Ta cùng Vương Tranh đều vô cùng cảm thấy hứng thú đối với Thiên Sư giáo.

Đến Sao Hỏa mà không thể đến thăm Thiên Sư giáo tuyệt đối là một chuyện ăn năn lớn trong cuộc đời.

Thiên Sư giáo ở hệ Mặt Trời mang ý nghĩa không thua gì Atlantis đối với nhân loại, đều là truyền kỳ còn sống.

- Ha ha, cái này phải nhìn xem cơ duyên của các ngươi.

Liệt Nghiễm nói.

……….

Ở học viện Chiến Thần. Tuy rằng Vương Tranh không ở đây, nhưng Trương Sơn, Mông Điềm cùng Trương Như Nam huấn luyện lại càng thêm chuyên chú khắc khổ, nhất là Trương Sơn, cuối cùng nhờ nghịch tập vồ đến một slot kỳ thật cũng không thể đại biểu gì nhiều. Dù cho cảm giác về không gian rất tốt, cũng cần sức chiến đấu duy trì, giai đoạn thứ hai mới là quyết định thành bại, đều đã chuyển lại đây, Trương Sơn không có đường lui.

Trác Mục trở nên càng thêm nghiêm khắc, buổi sáng tiến hành huấn luyện lực lượng, sự chịu đựng các mặt, buổi chiều tiến hành huấn luyện robot, hơn nữa bắt đầu tiến hành huấn luyện đối chiến.

Đối thủ của mọi người chính là Trác Mục điều khiển Ma Sói kiểu V, năm đó cũng là người oai phong một cõi, tuy rằng hiện tại đã không còn sự uy mãnh của năm đó nữa, nhưng kinh nghiệm vẫn còn, đây cũng là thứ Trác Mục muốn truyền cho mấy học viên này.

“Ầm”

Trương Sơn lái Cuồng Thú đời thứ 3 bị oanh thối lui ra, thoáng điều chỉnh tư thế, Trương Sơn còn muốn xông lên, lúc này, giọng nói Trác Mục truyền đến.

- Dừng lại.

Khiên năng lượng tiêu hao còn 10%, nếu tiếp tục thì sẽ xuất hiện hao tổn.

Trương Sơn còn chưa đã ghiền, nhưng vẫn ngừng lại, không ngừng nhớ về cảm giác chiến đấu vừa rồi, một chữ, thích!

Tuy rằng ngay cả bóng dáng Trác Mục hắn cũng chưa chạm đến, nhưng màcái loại cảm giác khi đối chiến, giống như là kích thích khi say thuốc.

- Rất tốt, đã bắt đầu thói quen phương thức di động của robot dạng thú, nhưng khi chiến đấu động tác quá lớn, rất dễ dàng bị người khác dự đoán ra ngươi suy nghĩ cái gì, suy nghĩ là một chuyện, làm sao có thể che dấu được ý đồ của mình...

- Vâng, cảm ơn huấn luyện viên.

Trương Sơn lưu luyến chuyển giao Cuồng Thú đời thứ 3 cho lão Roma bổ sung khiên năng lượng, đồng thời kiểm tra đo lường sửa chữa các bộ phận, để làm chậm lại sự hao tổn.

- Mông Điềm, đến ngươi.

Mông Điềm xuất chiến, dùng Thợ Săn đời thứ 3 am hiểu nhắm bắn từ xa, tại sân huấn luyện nhỏ như ở đây hiển nhiên không thể phát huy hết đặc sắc. Nhưng mà chiến trường thay đổi trong nháy mắt, không bởi vì ngươi là robot nhắm bắn sẽ không dùng đánh cận chiến.

Trác Mục Ma Sói kiểu V trực tiếp phóng lên trước, không thể không nói, tuy rằng xuất ngũ, tuổi lớn, nhưng kinh nghiệm của Trác Mục cực kỳ phong phú, tấn công rất chuẩn rất mạnh, đối với Trương Sơn, là du đấu, đối với Mông Điềm, chính là ngay mặt đánh sâu vào, tốc độ nhanh nhất tiếp xúc cận chiến.

Mông Điềm biểu hiện vô cùng bình tĩnh, có tiết tấu lui về phía sau, cố gắng kéo ra khoảng cách, đồng thời dùng súng laser phong kín hướng tới của Ma Sói kiểu V như xây tường, ngăn chặn kéo khoảng cách, lại tìm thời cơ phản kích.

Trương Sơn gầm rú hô cố lên, Mông Điềm nhìn qua là có cơ hội.

- Tiết tấu không đúng.

Trương Như Nam lại lắc lắc đầu, nàng không có nhiều kinh nghiệm như vậy, nhưng trời sinh đã có cảm giác sâu sắc đối với chiến đấu, động tác của Trác Mục như là đang dụ dỗ, Ma Sói kiểu V động tác hẳn là có thể nhanh hơn một chút.

“Ầm”

Trác Mục bắt được cơ hội, một lần làm bộ lui, ngay sau đó đột nhiên tăng tốc tiến lên vài cú nhảy ra kéo gần đến khoảng cách nguy hiểm

“Ầm”

Dao ngắn của Ma Sói lần lượt thay đổi cắt ở trên khiên năng lượng của Thợ Săn đời thứ 3, nhưng hiển nhiên có lưu lực, vừa đúng xoá sạch năng lượng đến mức 10%, sau đó Trác Mục liền làm một động tác xoay người lui về phía sau.

- Dừng lại.

Mông Điềm giật mình, nháy mắt Trác Mục lui về phía sau, nàng phản xạ có điều kiện muốn công kích, chờ phát hiện là dương mưu dụ địch, thì đã muộn. Thợ Săn đời thứ 3 đối kháng tính nhanh nhẹn của Ma Sói, chỉ có dự đoán đối thủ di động, trước tiên từng bước làm ra phản ứng để bảo trì khoảng cách.

Hơn nữa, mấu chốt nhất là thời điểm Ma Sói hướng lại gần, nàng còn có ý đồ dùng súng đi giải quyết nguy cơ, mà không phải rút đao Titan.

Trác Mục cười cười:

- Mông Điềm cũng không tệ, phán đoán cần quyết đoán thêm một chút, không nhất định thất bại bởi ta, mặc dù năng lực công kích từ xa của ngươi rất mạnh, nhưng mà thời điểm chiến đấu kẻ địch thường tránh chỗ mạnh đánh chỗ yếu, không thể quá mức ỷ lại tinh thông.

Mọi người gật gật đầu, cân đối là phải, có thể ngươi không am hiểu giống nhau, nhưng chủ yếu dùng cho tiến công, cân đối có thể bảo vệ mạng sống.

Trương Sơn cũng đã hiểu được, Mông Điềm nhìn qua có cơ hội, kỳ thật là cạm bẫy của Trác Mục, mê hoặc Mông Điềm, làm cho Mông Điềm theo thói quen công kích từ xa, một khi bị đột ngột tiến gần như vậy, có thể sẽ quên dùng đao Titan để đối kháng.