Trần Tú ngượng ngùng gãy gãy đầu:
- Tớ rất ngốc, lúc bằng tuổi tớ Tiếu Phỉ tiến sĩ đã có thể độc lập nghiên cứu cách xuyên qua không gian.
Ba người đồng thời nhìn về phía Vương Tranh, Vương Tranh quả thực bị ba người này làm cho choáng váng đầu óc. Đây là nơi nào chứ? Cậu chỉ muốn ngốc nghếch ở đây một thời gian, sau đó chuyển qua Hệ Cơ Giáp.
- Khụ khụ, tớ tên là Vương Tranh, là người thủ đô Bắc Kinh, tớ không cơ năng khiếu đặc biệt gì.
Ba người tức khắc gắt gao nhìn chằm chằm Vương Tranh, gần như đồng thanh hô:
- Cậu chính là Vương Tranh!!!
- Cái này.... Có vấn đề gì không?
Ba người ngơ ngác nhìn nhau:
- Móa! Không ngờ sinh viên thần bí nhất được học viện chiêu sinh lại ở cùng ký túc xá với chúng ta!
- Vương Tranh đại ca, nghe nói anh chính là trợ lý của Tiếu Phỉ giáo sư, sau này nhất định phải chỉ bảo em nhiều hơn nha!
Trần Tú dùng ánh mắt sùng bái nhìn Vương Tranh.
Bạn học Vương đổ mồ hôi hột, kiến thức vật lý của cậu chỉ có tí tẹo, nhưng ở trong mắt ba người này lại là nhân vật tài ba.
Trương Sơn chăm chú đánh giá Vương Tranh.
- Được lắm, nghe cha tớ nói, tiến sĩ vừa mới tìm được một thiên tài hiếm có, không ngờ chúng ta lại ở cùng ký túc xá, chúng ta có thời gian bốn - năm năm, có thể từ từ tìm hiểu.
- Vương Tranh, mục tiêu của tớ là vượt qua cậu, cậu hãy cẩn thận, tớ nhất định sẽ trở thành trợ lý của Tiếu tiến sĩ, đây chính là mục tiêu sống còn của tớ.
Đôi mắt nho nhỏ của Diêu Ngã Luân bắt đầu phóng ra tia laser.
Bạn học Vương không nói gì, chuyện này là thế nào? Tại sao tất cả đám người đặc biệt của Hệ Vật Lý đều tập trung vào ký túc xá này chứ? Bản thân cậu chỉ muốn lăn lộn ở đây một thời gian thôi mà!
Vương Tranh ý thức được, cuộc sống đại học dường như không dễ dàng như cậu nghĩ.
Ba kẻ cuồng khoa học cùng tụ họp lại một chỗ, chủ đề nói chuyện rất nhanh đã chuyển đến nghiên cứu khoa học. Vương Tranh vô cùng thức thời trốn đi. Trời ơi! Nhất định là Tiếu Phỉ cố ý, tất cả là do tiến sĩ sắp xếp. Vì yêu thích cơ giáp nên cậu muốn làm chiến sĩ, ngoài ra cậu không hề có hứng thú với những cái khác.
Trường học vô cùng náo nhiệt, trong ánh mắt của tất cả sinh viên đều tràn đầy nhiệt huyết tuổi trẻ cùng với lý tưởng tương lai. Vương Tranh luôn cảm thấy bản thân mình giống như một người đứng ngoài... Chỉ có Cốt Đầu là tốt thôi, tựa như một lão đầu huấn luyện cậu trở thành siêu cấp chiến sĩ.
Vương Tranh Kiểm tra hòm thư, bà nội nó, tên lừa gạt đó vẫn rất kiên trì, không ngờ lại gửi cho mình hơn một trăm phong thư giấy, thư điện tử, Vương Tranh dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn đống thư dính đầy bụi bậm!
Vương Tranh chưa xem đã đem tất cả vứt bỏ, nhưng mà đã một đoạn thời gian không có chiến đấu, đã bắt đầu có chút nhớ nhung rồi. Vương Tranh đi dạo một vòng, rồi đi thẳng đến tiệm Internet Huynh Đệ.
Vương Tranh vẫn tương đối nhớ, đương nhiên là nhớ đến ông chủ đã cho cậu hai mươi phần trăm ưu đãi.
Gần đây, Sauron có cảm giác một ngày bằng một năm, tóc cũng nhanh chóng rụng sạch. Hắn trước sau đã viết rất nhiều phong thư cùng với thơ điện tử, lời lẽ rất chân thành, tất cả cảm xúc mãnh liệt lúc viết thư tình thời đại học đều viết ra hết, nhưng đối phương vẫn chưa trả lời hắn.
Sau khi Khô Lâu chiến thắng Justine, Sauron đã khẳng định, người này chính là tương lai của hắn. Hắn nhất định phải đánh cược một lần, không thành công thì thành nhân!
Nhưng vấn đề là không thấy thẻ đánh bạc đâu thì làm sao đánh cược được chứ?
Thật sự hao tổn tâm trí nha!
Lúc này, trợ lý lòng như lửa đốt tung cửa vào, khiến Sauron sợ hết hồn, vừa muốn mắng lên, lại thấy trợ lý mặt đỏ như máu heo, vội vã nói:
- Ông chủ à! Hắn đã xuất hiện!
- Oh my god! Hắn rốt cuộc đã tới, chúng ta đã chờ đợi đến mức đồ ăn đều đã nguội lạnh, lập tức chấp hành kế hoạch, phát triển toàn diện!
- Dạ, ông chủ, chuyên gia đã sớm sẵn sàn chờ lệnh rồi!
Nhân viên bên ngoài cũng rất hưng phấn, việc so sánh công trạng CT hàng năm cuối cùng đã có hy vọng rồi. Phúc lợi của CT vô cùng tốt, nhưng người nào có thể chịu được giờ làm việc dài nhất nhưng lương bổng nhận được lại thấp nhất.
Tại sao phải thử đánh cược, CT là một ngành chỉnh thể, tuyên truyền và đưa vào hoạt động đều được thống kê tách biệt, nếu không sẽ phải gánh lấy trách nhiệm, mà khu vực người chơi mới hiển nhiên là nơi không thể dự đoán nhất.
Sau khi Khô Lâu đánh bại Justine thì khu vực người mới vốn im hơi lặng tiếng đã nhộn nhịp hẳn lên. Nhất là "Nhóm học sinh tiểu học" lại càng sùng bái tột độ, nhưng Khô Lâu vừa mất tích một tháng đã khiến cho các học sinh đã đi học chờ đợi sốt ruột. Khá tốt, ngày đầu tiên nhập học đã có đại lễ.
- Báo cáo ông chủ, còn chưa bắt đầu mà độ chú ý đã vượt qua một vạn!
- Tốt lắm, tiếp tục, chỉ cần cậu ta lựa chọn thì lập tức hành động!
Sauron gõ trên mặt bàn, hắn đang rất hưng phấn, rốt cuộc cái cậu ta muốn là cái gì?
Người như vậy thì có lẽ không thiếu tiền, danh tiếng? Nếu thật sự muốn nổi danh thì không cần ở khu người chơi mới lăn lộn.
Rốt cuộc cái cậu ta muốn là cái gì?
Nhất định phải gặp nhau ở bên ngoài mới có thể hợp tác lâu dài được, hao tổn tâm trí!
Nếu như Vương Tranh ở chỗ này thì nhất định cậu sẽ cao giọng gào thét:
- Tiền ~ ~ ~ ~
Đôi khi đáp án lại là cái đơn giản nhất.
Lần này Vương Tranh không có lựa chọn 1 VS 1, mà là vào khu vực chiến đội, 5 VS 5. Lần trước cậu chỉ nhìn bọn Tiểu Tô chơi đùa, lần này cậu cũng muốn nếm thử một chút cảm giác phối hợp.
Thực ra chiến đấu một người không có nhiều hàm lượng kỹ thuật, nhưng chiến đấu đoàn đội lại có rất nhiều cái để học hỏi.
Bước vào khu vực ghép đôi.
Lựa chọn này của Vương Tranh lại làm cho sự bận bịu của nhân viên công tác biến mất, chuẩn bị xong đề tài tuyên truyền đều phải sửa đổi lại. Ai ngờ cậu ta lại đột nhiên lựa chọn 5 VS 5.
Hai mươi giây sau, ghép đôi hoàn thành.
Vương Tranh gia nhập đội hình chính thức.
Đội hữu: Ta Cùng Chu Tỷ, Cưỡi Lừa Tìm Con La, Ai Nha Tất Cả Đều Là Vũng Hố, Hoan Lạc.
- Chào mọi người, tôi là một cô gái, có lẽ sẽ có phần liên lụy mọi người, thông cảm.
Hoan Lạc nói, tuy rằng nhìn không thấy tướng mạo, nhưng giọng nói nghe rất êm tai.
- Ha ha, muội muội, không có việc gì ca ca là cao thủ, hãy lưu lại một phương thức liên lạc, sau đó ta sẽ dẫn muội đi.
Cỡi Lừa Tìm Con La nói, hơn nữa còn sảng khoái mở video, dáng dấp không tệ, để bên mặt ba mươi độ, còn canh góc độ nữa, từ trước đến nay hắn luôn được mệnh danh là một tay cua gái lão luyện.
- Đánh thế nào đây? Trời ơi, tất cả đều là hố đen.
- Đánh tùy ý đi, cũng không phải là chiến đấu cấp bậc cao.
Ta Cùng Chu Tỷ nói.
- Được, tùy ý phát huy, đánh ngã bọn chúng!
- .... Bà mẹ nó, đây là cái gì, chúng ta thế nào lại ghép đôi với quân đoàn này chứ?
Tuy rằng đối phương cũng là người mới, thế nhưng quân đoàn Huyền Vũ lại là quân đoàn cấp kim cương đại danh đỉnh đỉnh. Ngươi bình thường căn bản không thể vào được.
- A, đối phương có tỷ số thắng trăm phần trăm.
- Ha ha, cải trang đến khu tân thủ, coi chừng bị sét đánh đó!
- Giết chết hắn!
- Ta thích nhất là phá thân.
Trò chơi... 10%... 50%.... 100%.
Bản đồ: Hành tinh Norton Vặn Vẹo Tùng Lâm.
- Đối diện là người của quân đoàn, mọi người tự mình cẩn thận, đừng để thua quá khó coi là được... Bà mẹ nó, Khô Lâu, ngươi có bệnh hả? Chọn da giòn cái quái gì chứ!
Ai Nha Tất Cả Đều Là Vũng Hố sững sờ noia.
- Bỏ đi, một đứa con gái, một đứa tay mơ, đối phương lại là quân đoàn kim cương, thua là kết quả đã định trước rồi, cứ tùy tiện vui đùa một chút là được.
Ta Cùng Chu Tỷ lại rất lạnh nhạt, điều khiển Ma Lang Hình V xông ra ngoài.
- Móa, hôm nay quả thực là một ngày xui xẻo, cả ngày đều thua, không ngờ lại gặp quá nhiều trẻ em như vậy!
Ai Nha Tất Cả Đều Là Vũng Hố buồn bực nói, điều khiển Ma Lang Hình V xông ra ngoài.
Hai người còn lại đều nhao nhao xuất phát, hai người đi đường lớn, hai người đi đường nhỏ. Vương Tranh chỉ có thể tự mình đi con đường của mình thôi.
Người máy do thành trì phái ra đã bắt đầu xông ra ngoài, những người máy này có nhiệm vụ hỗ trợ dọn dẹp tầm nhìn. Nghe nói hành tinh Norton có trọng lực gấp năm lần địa cầu, nhưng ở chỗ này đều giống nhau, thật không biết muốn ở đó chiến đấu cần phải có tố chất thân thể cường hãn cỡ nào chứ?
Vương Tranh cũng không vội vàng, cho tới bây giờ cậu vẫn chưa phát hiện một kẻ địch nào cả.
Lúc này, tuyển thủ dự thi không biết là loại trận đấu vốn không có người nào quan tâm này đã vượt qua một vạn năm trăm người trả tiền quan sát, bài viết ấn tượng lại có điểm càng cao, tăng thẳng đến năm mươi vạn.
Ai Nha Tất Cả Đều Là Vũng Hố cũng im lặng, hắn chỉ nhắc nhở muộn một giây đồng hồ thì đã GAME OVER rồi, đánh cũng không được, mà lui lại cũng không xong, Beta Hình V của đối thủ đã xuất hiện, Thái Kim Đao hung ác chặt xuống.
Ai Nha Tất Cả Đều Là Vũng Hố cũng thật sự có bản lĩnh, thế nhưng súng laser của cây súng bắn tỉa đã âm thầm bắn tới, đùng đùng...
Bảy phút, phe đỏ lại hao tổn một cơ giáp, Ai Nha Tất Cả Đều Là Vũng Hố nổ tung.
Cỡi Lừa Tìm Con La đã bó tay.
- Ai Nha Tất Cả Đều Là Vũng Hố, mẹ nó, lão tử mặc kệ, nhất định phải giết chết một tên hòa vốn mới được!
Ba người ở thượng lộ, dù thế nào thì trung lộ cũng phải có một người, vậy hạ lộ chắc chắn chỉ có một người, "Ta Cùng Chu Tỷ" cùng "Cưỡi Lừa Tìm Con La" gần như tăng tốc độ cùng một lúc.
Quả nhiên chỉ có một Cuồng Thú Version 3 đang phòng ngự, nhưng mà ngươi phòng ngự được ư?
Dưới sự yểm trợ của người máy, hai người bắt đầu phát động công kích, thế nhưng Cuồng Thú Version 3 cũng tương đối hèn hạ, nương vào thành trì chiến đấu mà phòng ngự, căn bản không có đối kháng chính diện. Muốn công kích thành trì chiến đấu mạnh mẽ đó mà giết Cuồng Thú Version 3 rõ ràng là một chuyện không thực tế.
Ba cơ giáp ở thượng lộ đang dùng tốc độ cực nhanh quay về chi viện, bọn hắn nhất định phải tấn công chớp nhoáng. Nếu không thì toàn quân sẽ thật sự bị diệt, cho dù đối thủ mạnh hơn cũng phải lên.
Trong khi bọn hắn đỡ đòn phòng ngự mà pháo đài điên cuông tấn công thì một Ma Lang đã xông ra.
Con bà nó, trung lộ không ai? Lại là cạm bẫy!
- Khô Lâu, trung lộ không có ai, nhanh xông lên, đánh tùy tiện gì đó đi, không thể bị người cạo trọc đầu a...!
Ta Cùng Chu Tỷ vội vàng quát.
Vương Tranh rất muốn biết, Chu Tỷ là tỷ của hắn hay là bạn gái của hắn. . .
Tốc độc của Thú Liệp Giả Version 3 ở thượng lộ rất chậm chạp, trực tiếp phòng thủ trung lộ, Ma Lang cùng Beta tức khắc xông về hướng hạ lộ để chi viện.
Ở trung lộ là một tay mơ dùng da giòn, mặc dù Thú Liệp Giả là súng ngắm nhưng cũng không có gì phải sợ.
Vương Tranh cũng không có xông về phía trước, bởi vì cậu cảm giác được có nguy hiểm.
Mà phía hạ lộ đã chiến đấu đến khí thế ngất trời, Ta Cùng Chu Tỷ và Con La đã bị bao vây rồi.
Tuy đã đặt chế độ nhất định cho lồng năng lượng, thế nhưng hai người vẫn lần lượt nổ tung.
Chỉ còn lại mình Vương Tranh thôi.
Bốn người ngược lại cũng không có ý kiến, gặp phải vũng hố thua là chuyện rất bình thường, nhưng vấn đề là. . .
Bốn người vừa rời khỏi chiến trường đã bị số người vây xem dọa sợ hết hồn, không ngờ khu người xem lại có nhiều người như vậy, những người này đang xem trận đấu của mình sao?
Chẳng lẽ mọi người đã bị điên rồi, ngay cả trận đấu của tay mơ cũng có hứng thú như vậy sao?
Ta Cùng Chu Tỷ ngẩn người,... Khô Lâu?
Chẳng lẽ là cái tên Khô Lâu ấy?
Oh My God!
Lúc này Ai Nha Tất Cả Đều Là Vũng Hố đã không nhịn được mà rống lên trên kênh công cộng:
- Còn ở đó mà ngơ ngẩn làm gì, đầu hàng đi, đừng lãng phí thời gian nữa!
Hắn vẫn chưa chú ý đến số lượng khán giả đang xem trận đấu.
- Ầm...
Thú Liệp Giả Version 3 của đối phương nổ tung, hắn cũng không biết Chiến Thần Số 1 từ đâu xuất hiện, chờ đến khi hiểu được thì Thái Kim Đao đã cắm vào chỗ hiểm, chưa kịp khởi động năng lượng lá chắn.
- Ô, tình huống gì vậy? Sao lão đại lại bị Chiến Thần Số 1 đánh chết.
- Tên đó có thể là một cái ID phụ, mọi người cẩn thận!
- Thôi đi ba ơi, tuyển thủ kim cương thì sao chứ? Giết hắn!
Bốn chiếc cơ giáp hướng thành trì của phe đỏ mà giết tới, Thú Liệp Giả chịu trách nhiệm trinh sát, tốc độ cực nhanh. Nhưng dọc đường lại không phát hiện bóng dáng của đối thủ, bọn chúng đã tạo thành thế vây công thành trì. Đã thế thì kết thúc chỉ là vấn đề thời gian.
Vương Tranh lẳng lặng chờ đợi thời cơ, nhưng bốn chiếc cơ giáp vẫn giữ vững trận địa, chỉ cần một người tấn công thì ba chiếc còn lại lập tức chi viện.
Bốn chiếc cơ giáp dẫn đám người máy nhân tạo vây công, những con chốt thí liên tục nổ vang, nếu tiếp tục chiến đấu thì thành trì của phe xanh sẽ khó chống đỡ được.
Thời gian đang dần dần trôi qua.
Đây tuyệt đối là một cái nan đề khó giải, cao thủ đỉnh cấp dùng lá chắn năng lượng đỡ đòn cũng không phải không có cơ hội. Dù sao thì ở khu vực tân thủ này, thao tác cùng với phản ứng của người chơi cũng không cao như vậy. Thế nhưng Chiến Thần Số 1 lại không phải cao thủ, có lẽ hắn không thể chống đỡ nổi nữa rồi.
Chẳng lẽ truyền thuyết phải kết thúc ở chỗ này?
Hai tròng mắt của Sauron đã sắp rớt ra ngoài, bà mẹ nó, tại sao 1 VS 1 không đánh, lại tham gia quần chiến làm gì. Chẳng lẽ không biết giang hồ hiểm ác, khắp nơi đều là bẫy rập hay sao?
Xong rồi, tuy thua cũng là một chuyện đương nhiên, thế nhưng nhiệt tình của người chơi tất nhiên sẽ giảm xuống, kế hoạch tiếp theo mà hắn vạch ra cũng lập tức không còn giá trị!
Đây là chuyện gì!
Chiến Thần Số 1 của Vương Tranh đang ở trong trạng thái ẩn nấp, lẳng lặng chờ đợi...
Phàm người nào ở trong tình huống sắp thành công đều hành động theo bản năng buông lỏng phòng bị, nhất là khi đang chiếm giữ ưu thế tuyệt đối.
Đúng vào lúc này, Lão Mạo đã bị đánh khỏi chiến trường đột nhiên hưng phấn hô lớn trên kênh công cộng:
- Các huỵnh đệ, cẩn thận, cái tên da giòn đó là Khô Lâu, hắn nhất định đang mai phục ở một nơi nào đó. Nghìn vạn lần chớ có khinh địch, thắng cuộc tranh tài này chúng ta liền nổi danh!
Móa, bọn hắn đã cảm thấy ID của đối phương sao nhìn quen mắt như vậy, thì ra thật sự là Khô Lâu. Hắn không phải chỉ chơi đùa 1 VS 1 hay sao, phát tài rồi!
Bốn người vốn có chút buông lỏng phòng bị, lập tức cảnh giác hơn, vừa tăng cường tấn công thành trì chiến đấu, vừa đồng thời tăng cường phòng bị.
Bốn đồng đội của Vương Tranh đều nắm chặt tay thở dài, sớm biết thế đã không đánh như vậy rồi. Trời ạ! Tình huống bây giờ cho dù thần tới cũng vô dụng.