Từ ngày bắt đầu có sữa, hầu như đêm nào anh cũng hút lấy, thế nên sữa của cô ngày càng nhiều đến nỗi nếu không đặt miếng lót trước ngực thì không dám ra ngoài.
“Đều là do anh làm đó!”
Ngực của cô có màu trắng sữa, Tần Dập không thỏa mãn với hai viên anh đào bên trên nữa, anh bắt đầu liếm láp cả bầu ngực như muốn nuốt trọn nó.
Cấm dục đã được mấy tháng, bởi vì cơn đau sau sinh nên lâu rồi anh không chạm vào cô. Người phụ nữ cũng thế, phía trên bị mút đến khó chịu, phía dưới lại bị cọ xát, dâm thuỷ chảy ra ròng ròng, nhưng anh lại cố tình không đút vào. Vừa yeutruyen.net tra tấn cô, cũng như tra tấn chính mình.
Kiều Tri Niệm nhéo cánh tay vạm vỡ, đau hay không thì anh không biết, nhưng chỉ cảm thấy vô cùng tê dại.
“Da anh dày!”
Cô vừa giận vừa xấu hổ, đôi tay nhỏ cào cáu lên người chồng mình trong tuyệt vọng.
Dục vọng dâng trào trong ánh mắt Tần Dập, tác dụng duy nhất của bàn tay đang gây rối chính là tăng thêm tình thú. Côn thịt to lớn giữa háng sưng lên, mạch máu bên trên đập thình thịch, nhìn thoáng qua đã thấy dữ tợn và dũng mãnh.
Dù cô gái nhỏ đã sinh con, nhưng vẫn khít chặt như trước, về điểm này thì vừa nãy tay và lưỡi của anh đã cảm nhận qua. Anh cố nén dục vọng để không nhào tới, bởi vì muốn cô phải cầu xin mình.
“Niệm Niệm, nói em muốn đi. Em nói đi, anh sẽ chiều em.” Giọng nói của anh trầm khàn, từng bước dụ dỗ Kiều Tri Niệm.
Cô cô gắng giữ lại tia lý trí cuối cùng, thậm chí giọng nói còn có chút van nài.
“Em không nói được.”
“Cô bé hư hỏng.” Nhìn thấy khóe mắt vợ vươn vãi những giọt nước trong suốt, dưới thân thì nhầy nhụa nước, người đàn ông nhịn không nổi nữa, cuối cùng cũng đầu hàng.
”Gọi chồng đi nào, khi nãy em gọi thế nào thì bây giờ gọi giống vậy.”
Cô nghe yeutruyen.net xong như được ân xá, đôi môi hồng hào mấp máy, từng chữ được thốt ra.
“Chồng ơi, anh là tốt nhất.”
Người đàn ông thở ra một hơi, giây tiếp theo, gậy thịt được đặt trước cửa huyệt đã lâu lập tức chui vào trong, mở ra một con đường tiến thẳng đến tử cung.
“Ưm.”
Cơ thể trống rỗng của người phụ nữ bị cự vật lấp đầy, kết hợp chặt chẽ chớp nhoáng làm cô sung sướng đến mức không thốt nên lời, chỉ có thể nghe thấy tiếng gầm của người đàn ông.
Lần nào Tần Dập cũng mạnh bạo đâm vào nơi sâu nhất, tinh hoàn liên tục đánh vào vùng xương chậu, còn phát ra cả tiếng nước tách tách. Trong xe bịt bùng im lặng nên âm thanh vô cùng rõ ràng.
Hai cơ thể đã lâu không gặp nhau, giờ như củi khô bốc lửa, cứ lặp đi lặp lại một động tác đơn giản, trao cho nhau những khoái cảm.
Ra vào được một lúc, anh nghiêng người cô sang một bên rồi nâng một chân của cô lên, sau đó lại tiếp tục thực hiện động tác đâm chọt.
Tư thế vào này không được xem là sâu nhất nhưng lại khiến cho em bé nhỏ hẹp của cô càng thêm khít chặt, khó có thể dung hoà nổi quái vật khổng lồ, mỗi lần đều phải gắng sức nuốt vào nhả ra.
“A ưm a, anh chậm chút…”
Huyệt thịt hồng hào bị kéo ra theo động tác, Kiều Tri Niệm rên một tiếng yêu kiều, sau đó lại bị đẩy vào trong làm cô hoảng sợ phải hét lên.
Chiếc xe có rèm che màu đen liên tục rung lắc trên con đường vắng.
Sau khi Kiều Tri Niệm lên đỉnh vài lần, cuối cùng Tần Dập cũng đâm chọc mấy chục cái rồi rút ra, tinh dịch nóng hổi như nham thạch phun lên ngực cô, mùi tanh xộc vào mũi.
Lâu lắm rồi mới được kết hợp về tinh thần lẫn thể xác, cho nên thời gian làm tình cũng khá dài, chờ hai người bình tĩnh lại đã qua hơn mấy tiếng.
Ghế sau bê bết không nỡ nhìn.
Người đàn ông giúp cô lau đi chất lỏng màu trắng đục, rồi chỉnh lại quần áo cho cô.
Cô gái nhỏ nhìn những vết tích loang lổ trên ghế liền cảm thấy đau đầu.
“Đây là xe của anh em.”
Tần Dập gài thắt lưng lại, trên mặt vô cùng thỏa mãn đắc ý.
“Để anh rửa cho anh ấy.”
“Còn nữa…” Anh nâng tay trái Kiều Tri Niệm lên, từ trong túi lấy ra chiếc nhẫn cưới rồi đeo lên ngón áp út của cô: “Không được tháo.”
“Nhưng em còn phải đi học.”
Tần Dập nhướng mày, khóe miệng cong lên, nụ cười bí ẩn này khiến cả người Kiều Tri Niệm run rẩy, quả nhiên…
“Không đeo thì bây giờ anh sẽ chạy xe đến trước mặt Hoắc Tri Hành, để anh ấy tự rửa.”
Cô nghe xong chỉ biết cúi đầu im lặng, trong lòng nhe răng muốn cắn người trước mặt.
Người đàn ông thật là xấu xa.
Nhưng Kiều Tri Niệm biết Tần Dập sẽ làm thật, không có chuyện gì mà anh không dám làm.
Hoắc Tri Hành đang đưa Điền Noãn đi báo danh ở đại học T, cô không muốn sau này nhìn anh trai chỉ có thể che mặt.
“Em chắc chắn sẽ luôn đeo nó.”
Cô lập tức biến thành một chú mèo ngoan ngoãn, hai tay đặt trên đùi, mở to mắt nhìn anh.
“Ngoan.”
Bàn tay to lớn của Tần Dập vuốt ve gáy của cô, vuốt lại mái tóc rối tung, tâm trạng bực bội được cảm giác no bụng hóa giải.